← Quay lại trang sách

Chương 2088 Dòng xoáy

Ánh vàng quanh thân La Chinh chiếu sáng rừng rực, những dòng Phạn văn màu vàng phủ lên mỗi một tấc trên da thịt hắnKiếm Vô Ngân cũng rất kiên nhẫn chờ đợi.

Khoảng chừng sau một nén nhang, Phạn văn màu vàng trên người La Chinh nhạt dần.

Đường nét trên thân thể của hắn càng thêm rõ nét, giơ tay nhấc chân đều tỏa ra một loại hơi thở cô đọng…

“Hấp thu lửa là có thể làm cho mình trở nên mạnh mẽ hơn?” Kiếm Vô Nhân chứng kiến cảnh tượng như vậy, cảm thấy rất thần kỳ.

Với ánh mắt thánh nhân, ông chỉ lần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra thân thể La Chinh mạnh mẽ hơn nhiều so với chân thần bình thường.

Cũng giống như nhát kiếm rung trời động đất mà La Chinh chém ra lúc ở trong vùng đất Đạo Tranh, nếu chỉ là chân thần cấp thấp bình thường thì e rằng một kiếm kia còn chưa chém ra, cơ thể của chính bản thân người ấy đã vỡ nát.

Thế nhưng, thân thể La Chinh lại không có vấn đề gì quá to tát!

Chẳng qua, những điểm vượt sức tưởng tượng mà La Chinh thể hiện ra thực sự quá nhiều, cho nên đặc điểm thân thể mạnh mẽ này lại làm cho người ta dễ dàng lãng quên.

“Ừ” La Chinh gật đầu đáp lại.

“Bản lĩnh thần kỳ nhường này thực sự là chưa bao giờ nghe thấy…” Kiếm Vô Ngân than thở.

Thái Dương Tinh Hỏa tầng ngoài cùng mà La Chinh còn có thể thích ứng, đương nhiên sẽ nắm chặt cơ hội để tôi luyện thân thể.

Thái Thượng Luyện Khí Pháp có thể giúp La Chinh tôi luyện thân thể đến trình độ nào, chính bản thân hắn vẫn không có lời giải.

Từ sau khi tiến vào Thần vực, hắn đã rất khó tìm được loại lửa thích hợp để tôi luyện thân thể.

Nhưng sau khi lấy được đáp án từ chỗ mẫu thân, tất cả các công pháp có liên quan đến Phạn văn đều là chữ viết cổ thần từ thời Hỗn Độn để lại, cho nên cực hạn của “Thái Thượng Luyện Khí Pháp” có lẽ không chỉ giới hạn trong phạm vi Thần vực…

Sau này hắn nhất định sẽ thăm dò giới hạn của nó, còn hiện tại hắn phải giải quyết chuyện trước mắt đã!

“Ta lại mang ngươi dịch chuyển thêm một lần nữa, sau đó thì phải dựa vào chính ngươi rồi” Kiếm Vô Ngân nói rồi lại mang theo La Chinh dịch chuyển tức thời….

“Vụt!”

Hai người lại biến mất giữa không trung lần nữa, chỉ chớp mắt sau đã dịch chuyển đến độ cao hàng triệu mét!

Đứng ở nơi này nhìn xuống, Nhược Mộc và vùng đất không chiến tranh đều biến mất.

La Chinh chỉ có thể nhìn thấy một mảnh đất hình bầu dục màu trắng, màu trắng này đương nhiên là do tuyết lớn liên tục phủ dày trong mấy tháng qua hình thành nên…

Mà mặt trời hình cầu ban đầu cũng đã biến mất.

Do cách mặt trời quá gần nên chẳng thể nhìn hết toàn cảnh của nó nữa, vì vậy trước mắt chỉ có một khoảng trời rừng rực biển lửa.

“Lách tách, lách tách…”

Biển lửa lơ lửng trên đỉnh đầu La Chinh, ánh lửa rừng rực liên tục bùng lên, từng đốm lửa nhảy lên không ngừng, cảnh tượng vô cùng hoành tráng!

“Vù vù…”

Từng ngọn lửa Thái Dương Tinh Hỏa đỏ rực tạo thành những đám mây lửa màu đỏ, xoáy vòng vùn vụt như một cơn lốc.

Đối mặt với Thái Dương Tinh Hỏa, ngay cả Kiếm Vô Ngân cũng phải tỏ ra thận trọng!

Ông chỉ tay vào không trung, một luồng kiếm ý vô hình dọc theo ngón tay của ông bắn ra.

“Thương Hải Trấn!”

“Rầm…”

Vào giờ khắc này, La Chinh cảm nhận được khí thế đột nhiên nảy sinh biến hóa trong phạm vi vạn dặm xung quanh.

Bên tai hắn truyền đến âm thanh thủy triều dâng trào, tiếng sóng vỗ rì rầm…

Cảm giác thê lương khi đối diện với biển rộng chợt dâng lên.

“Đây là kiếm ý mà Kiếm Vô Ngân lĩnh ngộ…”

“Không phải thần thông, cũng không phải thần đạo, mà là đã tu luyện loại kiếm ý này tới trình độ khủng bố! Thật mạnh…”

La Chinh thầm cảm thán trong lòng.

Khi kiếm ý này phát ra, dù những đám mây lửa màu đỏ này có chuyển động như thế nào đi nữa cũng không thể tới gần hai người một chút nào!

Dường như chúng nó cách hai người càng lúc càng xa trong thủy triều cuồn cuộn.

“Ta chỉ có thể đưa ngươi tới đây, còn đi lên tiếp ta cũng chịu không nổi” Kiếm Vô Nhân nghiêm túc nói.

La Chinh gật đầu, chợt lấy ra một thanh phi kiếm từ trong nhẫn tu di.

Hiện tại hắn không thể bay, vẫn phải dựa vào phi kiếm mới có thể bay lượn trên không trung.

Hắn đạp lên phi kiếm, sau đó lại lấy ra một chiếc ô từ trong nhẫn tu di, chính là ô Thanh Dương lấy được từ vùng đất Đạo Tranh.

Sở dĩ Lão Viên trở thành truyền trưởng cũng là vì chiếc ô này nằm trong tay ông ấy.

Nhờ chiếc ô này, hắn có thể tiến vào quả cầu lửa mặt trời mà không gặp trở ngại.

“Xoạt!”

La Chinh mở ô ra, một màn sáng màu vàng nhạt lập tức bao phủ kín kẽ hắn vào bên trong, kể cả thanh phi kiếm dưới chân.

Bây giờ La Chinh cần phải cẩn thận từng li từng tí, nếu như phi kiếm bị Thái Dương Tinh Hỏa nung chảy thì phiền phức to.

“Vậy ta đi lên đây” La Chinh nói.

“Hết thảy đều giao cho ngươi” Kiếm Vô Ngân thản nhiên nhìn chàng trai trẻ trước mặt mình.

Cuối cùng, La Chinh cầm ô Thanh Dương, chân đạp phi kiếm, hóa thành một đường sáng nhanh chóng phi thẳng lên bầu trời.

Nhìn bóng dáng La Chinh đang không ngừng bay xa, vẻ mặt Kiếm Vô Ngân bỗng trở nên xúc động bùi ngùi.

Ông chưa bao giờ nghĩ vận mệnh của Thần vực sẽ được gửi gắm vào tay lớp trẻ.

Không ngờ La gia vốn đã bị hủy diệt lại còn cất giấu năng lực mạnh mẽ đến vậy…

Ông không biết lựa chọn đứng về phía La gia là đúng hay sai, chỉ là ý thức về sứ mệnh của Kiếm tộc từ lúc sinh ra đã thôi thúc bọn họ nhất định phải cứu vớt hàng nghìn hàng vạn sinh linh Thần vực.

Từng đám mây màu đỏ nhanh chóng lướt qua xung quanh La Chinh.

Luồng ánh sáng do ô Thanh Dương phát ra ngăn cách toàn bộ ánh lửa ở bên ngoài.

Trong khoảng không gian dưới tán ô, La Chinh không những không hề cảm thấy nóng nực mà còn cảm nhận được một luồng không khí mát mẻ.

Quả thực là một món pháp bảo vô cùng thần kỳ.

Cho dù ô Thanh Dương dễ dàng ngăn chặn Thái Dương Tinh Hỏa nhưng La Chinh cũng không dám chủ quan.

Những đám mây lửa màu đỏ không thể đốt tới La Chinh, nhưng chúng vẫn liên tục xoay vòng, hình thành từng dòng xoáy mãnh liệt.

Chỉ cần sơ sẩy một chút để bị cuốn vào trong những dòng xoáy này thôi, La Chinh sẽ mất thăng bằng, bị những dòng khí này lôi kéo bay loạn khắp nơi…

Hắn cứ bay thẳng lên một cách đầy gian nan nhưng lại không nguy hiểm như vậy chừng nửa canh giờ, những đám mây lửa xung quanh càng lúc càng nhiều!

Lúc này hắn sắp vượt qua tầng giữa của mặt trời, đang ở giai đoạn tiến gần tới tầng trong.

Đến giai đoạn này, thánh nhân cũng không thể nào chịu đựng sự thiêu đốt của Thái Dương Tinh Hỏa…

“Thái Dương Tinh Hỏa nơi này dữ dội hơn tầng ngoài gấp trăm lần, nếu như không có sự bảo vệ của ô Thanh Dương, sợ rằng mình sẽ bị đốt thành tro bụi trong nháy mắt!”

Thân ở trong lửa, La Chinh cũng bị mây lửa do Thái Dương Tinh Hỏa ở tầng này hình thành chấn động tới.

Không biết mặt trời này hình thành như thế nào, nó có thể thiêu đốt trên bầu trời vô số Thần kỷ nguyên rồi mà vẫn còn duy trì được uy thế mạnh mẽ như vậy.

Giờ khắc này hắn mới cảm nhận được sự nhỏ bé của bản thân.

“Vèo vèo vèo…”

Đúng lúc này, một tiếng rít sắc lẻm bỗng truyền tới bên tai La Chinh.

Hàng chục ngàn luồng Thái Dương Tinh Hỏa tạo nhành một dòng xoáy khổng lồ!

“Nguy rồi!”

La Chinh biến sắc, đạp lên phi kiếm, bay thẳng tới một hướng khác.

Nhưng phạm vi bao phủ của dòng xoáy này quá lớn, nếu La Chinh là đại viên mãn hoặc thánh nhân thì còn có cơ hội thoát thân. Tuy nhiên, hắn chỉ là chân thần cấp thấp, còn phải dựa vào phi kiếm mà bay lượn thì làm sao cho kịp?

“Xoạt…”

La Chinh cảm giác được có một sức mạnh khổng lồ đang lôi kéo mình. Hắn tựa như một chiếc lá nhỏ trong cơn lốc, không thể làm chủ bản thân, cứ thế đảo lộn điên cuồng theo dòng xoáy.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!