Chương 2190 Chứng minh
Những người bị lưu đày bị nhốt trong thế giới này đều biết đến sự tồn tại của đối phươngPhù Nhị vừa nghe giọng liền biết đó là Diêm Lai của bộ tộc Hiên Viên.
Địa vị của ông ta trong bộ tộc Hiên Viên cũng tương đương như ông lão già nua trong tộc Xi Vưu, xem như là một trong những người lợi hại nhất thế giới này.
Thế nhưng Phù Nhị không hề nhượng bộ.
Bộ tộc Hiên Viên đã quyết định so tài để giành lấy cốt tháp Thiên Nam nghĩa là bọn họ không có ý định tuyên chiến.
Huống hồ ánh sáng phán xét mỗi nghìn năm một lần sắp đến rồi, bây giờ không phải là lúc bùng nổ tranh chấp với quy mô lớn.
Lùi một bước mà nói, cho dù tộc Hiên Viên định tuyên chiến thật thì bộ tộc Xi Vưu cũng chưa chắc sẽ sợ.
Hiển nhiên Phù Nhị rất chắc chắn.
Không gian sau lưng Địch Tiến lại lấp lóe sóng gợn lần nữa, giọng nói của Diêm Lai lại truyền ra.
“Vậy… ngươi nói xem nên làm sao đây?”
Xem ra Diêm Lai muốn dàn xếp ổn thỏa chuyện này.
Bọn Tử Ngọc và Điêu Viễn lặng lẽ liếc nhau.
Tuy rằng chuyện Địch Tiến điều khiển Tiên Trạch rất đáng giận, nhưng cách Địch Tiến đột nhiên để lộ mình một cách khó hiểu cũng đã trao cơ hội chiếm lợi cho tộc Xi Vưu.
Người tộc Xi Vưu nghe hiểu, Phù Nhị lại càng hiểu rõ hơn nên chỉ cười nhạt: “Rất đơn giản, bộ tộc Hiên Viên không được chen tay vào tất cả thành trì trong phạm vi năm triệu dặm quanh cốt tháp Thiên Nam!”
Không chen tay vào nghĩa là rời khỏi nơi đó.
Những tộc lớn sẽ không tuyên bố chiếm cứ thành trì, dẫu sao các thành trì toàn là người hoang dã này còn chưa đủ để lọt vào mắt bọn họ. Thông thường, việc quản lý thành trì sẽ được giao cho tông môn của bản tộc.
Ý của Phù Nhị là bảo những tông môn của tộc Hiên Viên rời khỏi phạm vi năm triệu dặm quanh cốt tháp Thiên Nam!
Người tộc Hiên Viên đều tỏ ra giận dữ khi nghe điều kiện của Phù Nhị.
Cốt tháp Thiên Nam vẫn luôn được chia đều cho hai tộc, dù bộ tộc Hiên Viên có tặng cốt tháp Thiên Nam cho tộc Xi Vưu thì cũng chỉ mất một cốt tháp và bốn thành trì mà thôi. Tuy nhiên, nếu bọn họ ra khỏi phạm vi năm triệu dặm…
Việc này sẽ gây ảnh hưởng rất lớn đến bộ tộc Hiên Viên.
“Yêu cầu này thật là quá đáng!”
“Chúng ta không thể đồng ý!”
“Chắc chắn là không thể…”
Bên phía bộ tộc Hiên Viên lập tức nhao nhao nghị luận.
Sắc mặt của Cơ Mi cũng trở nên khó coi, nhưng do Địch Tiến đang ở đây nên đại trưởng lão như ông ta đành phải im lặng vì không còn quyền lên tiếng nữa.
Nói cho cùng, Địch Tiến là người gây ra chuyện này, nếu ông ta không làm như vậy thì bộ tộc Hiên Viên chỉ thua trận và mất một tòa cốt tháp Thiên Nam thôi… Hơn nữa, ông ta cũng là người mưu tính tổ chức cuộc so tài này, chẳng qua đồ đệ lại vô dụng nên đã thua La Chinh.
Cơ Mi bất đắc dĩ liếc nhìn Tiên Trạch rồi khẽ lắc đầu. Tuy ông ta không thích Tiên Trạch nhưng vẫn phải thừa nhận sức mạnh của hắn ta.
E rằng ông ta cũng sẽ đưa ra lựa chọn như vậy nếu là Địch Tiến.
Ai mà ngờ tộc Xi Vưu lại đột nhiên xuất hiện một tên nhóc còn yêu nghiệt hơn cả Tiên Trạch chứ!
Làn sóng gợn trên không trung im lặng một lát mới lên tiếng: “Được, bộ tộc Hiên Viên ta sẽ rời khỏi phạm vi năm triệu dặm quanh cốt tháp Thiên Nam coi như bồi thường”
Việc Diêm Lai đồng ý sảng khoái như thế làm Phù Nhị sửng sốt.
Phù Nhị chỉ thuận miệng đưa ra yêu cầu và cũng chuẩn bị cho Diêm Lai cò kè mặc cả, ai ngờ đối phương hoàn toàn không để ý!
Hành vi khác thường ấy khiến Phù Nhị sinh ra nghi ngờ vô căn cứ, chẳng qua ông không đoán ra Diêm Lai nghĩ thế nào nên chỉ hờ hững nói: “Vậy thì còn gì bằng!”
“Sư huynh! Sao huynh có thể đồng ý với điều kiện như vậy?” Địch Tiến hơi bất mãn.
Tuy rằng ông ta là người gây ra chuyện này nhưng vẫn không vui vì tộc Hiên Viên chịu thiệt như vậy.
“Ngươi quay về hẵng nói đi…” Giọng nói của Diêm Lai truyền đến.
Địch Tiến lộ vẻ bất đắc dĩ, đưa mắt nhìn đám người bên tộc Xi Vưu mà chợt sinh ra cảm giác oán hận mãnh liệt, đặc biệt là tên nhóc La Chinh kia. Thế nhưng ông ta cũng hết cách.
Trước khi Địch Tiến rời đi, đại trưởng lão Cơ Mi của tộc Hiên Viên đột nhiên lên tiếng: “Khoan đã!”
Địch Tiến liếc nhìn Cơ Mi: “Còn chuyện gì nữa?”
Cơ Mi nhìn hướng La Chinh ở xa xa rồi nói ngay: “Bọn ta yêu cầu đệ tử của hai tộc tham gia trận so tài này, La Chinh lợi hại nên thắng được Tiên Trạch phe ta, nhưng hình như hắn không có huyết thống tộc Xi Vưu đúng không?”
Nếu tộc Xi Vưu sinh ra một đệ tử yêu nghiệt như vậy thì bọn họ không thể nào không biết gì về hắn.
Lúc trước Cơ Mi cũng hơi nghi hoặc về điều đó, quan trọng là La Chinh hoàn toàn không sử dụng Xi Vưu Hoang Thể!
Cho nên Cơ Mi nghi ngờ tộc Xi Vưu đã mượn La Chinh từ trong tộc lớn có huyết thống khác. Nếu vậy thì La Chinh không thể nào được cấy huyết thống tộc Xi Vưu, và nếu hắn không có huyết thống thì tộc Xi Vưu sẽ là phe phạm quy trước, do đó trận so tài này không còn được tính nữa.
Đôi mắt Địch Tiến sáng ngời khi nghe câu hỏi của Cơ Mi, vì ông ta vội vàng đến đây nên cũng không chú ý đến chuyện đó.
“Đúng, để tên nhóc đó chứng minh mình là người tộc Xi Vưu các ngươi đi!”
“Ta chưa từng nghe về người này trên đồng hoang Vạn Cổ, đâu thể nào có chuyện hắn được sinh ra từ tảng đá chứ!”
“Đúng vậy, hình như La Chinh có lai lịch không rõ ràng cho lắm”
Người của bộ tộc Hiên Viên đều hùa theo như thể bắt được một ngọn cỏ cứu mạng, e rằng đây cũng là điểm duy nhất mà bọn họ có thể tóm lấy.
Tiên Trạch lại hờ hững với chuyện đó.
Hắn ta không quan tâm đến việc bên mình có giành được cốt tháp Thiên Nam hay không, cũng như không quan tâm đến xuất thân của La Chinh. Hắn ta chỉ biết mình đã thua La Chinh.
Tộc Xi Vưu đều tỏ ra bình tĩnh trước những lời ồn ào của tộc Hiên Viên.
La Chinh đúng là không xuất thân từ cốt tháp Xi Linh nhưng cũng là người tộc Xi Vưu thứ thiệt, hay nói đúng hơn là người tộc Lê!
Khi nghe Cơ Mi nói thế, Tử Ngọc nở nụ cười là lạ rồi thản nhiên nói với La Chinh: “Nếu đại trưởng lão Cơ Mi đã hoài nghi thì La Chinh hãy giải đáp thắc mắc cho đại trưởng lão đi”
La Chinh khẽ gật đầu.
Đối với hắn thì việc hóa thân thành Xi Vưu Hoang Thể không khó, chẳng qua mấy trận đấu này không tạo cơ hội cho hắn sử dụng nó thôi.
Hạ Vân và Hạ Phong không thể đe dọa đến La Chinh, hơn nữa La Chinh cũng có thể ngăn chặn Tiên Trạch ngay từ đầu.
Hắn cũng không có cơ hội hóa thân thành huyết thống hoang thể sau khi Tiên Trạch bị Địch Tiến điều khiển.
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Dưới ánh mắt quan sát của mọi người, La Chinh vận dụng ý nghĩ làm khung xương và kinh mạch trong cơ thể khởi động, sau đó hai đầu bốn tay mọc ra từ cơ thể làm hắn nhanh chóng trở thành người ba đầu sáu tay!
Ba đầu sáu tay thật sự.
Số hoang thần cấp trung có thể hóa thành ba đầu sáu tay vô cùng ít ỏi, điều này chứng tỏ La Chinh sở hữu huyết thống thuần khiết và hiếm thấy, vậy nên sức mạnh cỡ đó cũng là bình thường.
Địch Tiến thấy thế bèn hừ lạnh, giơ chân bước vào hư không và biến mất trước mặt mọi người.
Cơ Mi thì im lặng chắp tay với Tử Ngọc rồi dẫn người bộ tộc Hiên Viên rời đi.
Các hoang thần lặng lẽ quan sát tình hình ở đằng xa cũng là người vui người buồn. Suy cho cùng, trận so tài hôm nay đã quyết định sự phân chia thế lực trong cốt tháp Thiên Nam.
Từ nay về sau, tất cả những thế lực thuộc bộ tộc Hiên Viên đều sẽ bị loại trừ, sẽ có người khác thay thế vị trí trống của bọn họ.