Chương 2222 Mở ra
La Chinh nghe vậy bèn cau màyHắn không hài lòng với uy lực của “Lạc Tinh Thủ” không có nghĩa là hắn khinh thường thần thông Chân Lý.
Như 9527 đã nói, nhất định phải lĩnh ngộ Chân Lý từ Dung Đạo Đại Nhất Thống mới được. Loại năng lượng đến từ cấp bậc này có thể liên quan đến bản chất của toàn bộ hỗn độn.
Hơn nữa, tuy La Chinh đã ngưng tụ và luyện ra Chân Lý Phương Tinh nhưng vẫn chưa thật sự nắm giữ nó mà chỉ toàn vận dụng bằng huyết thống thôi.
Thế nhưng bộ tộc Trưởng Giám Ngục lại khác. Bọn họ quản lý thế giới này theo mệnh lệnh của “Khư” mà mình thờ phụng, Khư nhất định đã giao cho bọn họ một vài phương pháp nào đó rất mạnh mẽ.
Nếu vậy thì nhóm Minh Vi và lão Kim phải đối phó như thế nào đây?
“Ta thật sự có thể dùng Lạc Tinh Thủ để đối phó với Chúng Sinh Bình Đẳng sao?” La Chinh tiếp tục hỏi. Hắn vẫn không hiểu, loại thần thông hoàn toàn không đạt đến yêu cầu thực chiến này mà lại có khả năng chống lại sức mạnh của “Khư” ư?
“Đến lúc đó ngươi sẽ biết” 9527 có vẻ rất chắc chắn.
Nếu nó đã nói vậy thì La Chinh cũng không hỏi thêm nữa mà tiếp tục đi theo đội.
Đội ngũ này có Tiểu Vân dẫn đường, có những người bị lưu đày mạnh mẽ như Minh Vi và lão Kim nên khí thế rất là bá đạo.
Tuy những người bị lưu đày trong các tộc nhỏ thường xuyên đánh lén nhưng luôn bị bọn họ hóa giải một cách thoải mái. Không chỉ thế, một số người bị lưu đày của tộc nhỏ còn bỏ mạng trong tay bọn họ.
Ba ngày sau, mọi người đã đi mấy chục nghìn dặm trong không gian này.
Đài cao vốn xa xôi cũng đã hiển hiện ngay trước mắt, không ít người đều trở nên hưng phấn.
Dù sao cuộc hành quân này cũng quá là thuận lợi. Sau khi vào không gian này, bọn họ chỉ mất một mình Tần Di rồi bắt đầu tiến quân với khí thế mạnh áp đảo.
Chẳng qua bọn Minh Vi, lão Kim lại không lạc quan như vậy.
Đoạn đường này quả là quá thuận lợi, thuận lợi đến khác thường.
Sự việc nào khác thường thì chắc chắn có điểm kỳ lạ. Huống hồ, bọn họ không chỉ đối đầu với một mình Diêm Lai và những người bị lưu đày của tộc nhỏ, đối thủ chân chính của bọn họ là bộ tộc Trưởng Giám Ngục.
Đến hiện tại, bộ tộc Trưởng Giám Ngục vẫn chưa từng lộ mặt hay ra tay.
Đây mới là nỗi lo âu lớn nhất.
“Tiểu Vân, bộ tộc Trưởng Giám Ngục sống ở đây à?” Minh Vi nhìn đài cao.
“Ừ” Tiểu Vân đáp, tất nhiên là nàng vô cùng quen thuộc với nơi mình được sinh ra. Sau đó nàng chợt nói: “Những đài cao này là tháp cầm tù, nơi này có tổng cộng hai trăm nghìn tháp được dùng để trói buộc tất cả sinh linh trên thế giới này”
Mỗi một tháp cầm tù đều liên kết với vô số dây xích nguyền rủa, tất cả sinh linh trên thế giới này đều bị trói buộc trên đài cao.
“Chúng ta có thể phá chúng chứ?” Minh Vi lại hỏi.
Tiểu Vân lắc đầu: “Những đài cao này được tạo ra bởi cổ thần Hỗn Độn, các ngươi không thể phá hủy được”
Nghe thế, Trì Nghĩa của tộc Xi Vưu cảm thấy không phục lắm. Y cười nhạt: “Vậy ta thử xem!”
Tiểu Vân không ngăn cản y, bởi vì việc phá hủy đài cao không nguy hiểm.
“Vèo!”
Trì Nghĩa bỗng nâng người bay lên khỏi mặt đất rồi nắm một tay lại, một vòng xoắn ốc màu đen không ngừng quanh quẩn bên quả đấm của y.
Năng lượng tỏa ra từ vòng xoắn ốc này cực mạnh, hơn nữa còn cô đọng lại đến mức tột cùng mà không hề tiết ra ngoài dù chỉ một ít.
“Nghiền nát!”
Trì Nghĩa hét lớn, vung nắm đấm lên.
Vòng xoắn ốc màu đen hóa thành một cái bóng quả đấm đen rồi đập thẳng về phía đài cao.
Nó vừa chạm vào đài cao thì đã vỡ ra ngay.
“Ầm ầm…”
Kèm theo đó là tiếng nổ dữ dội.
Năng lượng cô đọng đến mức tận cùng ấy lập tức bùng nổ.
Nếu bọn họ đang ở bên ngoài thì e rằng nó đã làm trời đất rung động, chỉ luồng dư âm của sức mạnh này thôi đã đủ để tạo ra cơn bão xé rách dãy núi.
Tuy nhiên, khi ở đây thì nó chỉ phát ra tiếng nổ vang rồi không còn động tĩnh gì nữa.
“Sức mạnh của ta bị hấp thu ư?” Trì Nghĩa hơi biến sắc.
Biểu cảm trên mặt Minh Vi và lão Kim lại không hề thay đổi. Bọn họ không thể nào đối đầu với sức mạnh của Cổ Thần Hỗn Độn, tất cả mọi chuyện đều có khả năng xảy ra tại đây.
Vì vậy, Minh Vi biết rõ bọn họ vẫn cần dựa vào đôi tỷ đệ Tiểu Vân và Phù Sơ.
“Đi thôi, chúng ta cần đi vào trung tâm của những đài cao này” Tiểu Vân nói.
Sau khi Trì Nghĩa thử một lần, những người bị lưu đày khác cũng không nói gì thêm mà nối đuôi nhau đi vào đài cao.
Diêm Lai đang ở sâu trong những đài cao ấy sầm mặt, cái lưỡi nhọn như rắn độc không ngừng nuốt vào nhả ra.
Số người bị lưu đày đứng bên cạnh y đã giảm một nửa vì chết trong tay nhóm Minh Vi, lão Kim.
Không thể không nói, những người bị lưu đày của tộc nhỏ vẫn còn quá yếu, dù đã có thêm vài thủ đoạn từ bộ tộc Trưởng Giám Ngục làm phụ trợ nhưng vẫn không đủ để chống lại phe Minh Vi.
“Diêm Lai đại ca, làm sao đây?” Một người bị lưu đày hỏi.
Ngoài bộ tộc Hiên Viên, những người bị lưu đày còn sót lại của các tộc nhỏ đều suy sụp.
Bọn họ muốn kéo các tộc lớn ở lại thế giới này bằng sức mạnh của mình, nhưng đến khi thật sự đối mặt thì bọn họ mới hiểu sức mạnh của mình chẳng là gì trong mắt các tộc lớn, quả thật là sự chênh lệch không thể bù đắp được.
“Gần rồi” Diêm Lai thản nhiên đáp.
Những người bị lưu đày khác nhìn nhau, không hiểu ý của y là gì.
Diêm Lai quay đầu nhìn khu vực trung tâm giữa các đài cao, trong tay xuất hiện một khối ngọc bội màu đen. Y đưa tay vuốt nhẹ, nó lập tức vỡ thành mảnh vụn.
Ngay lúc ngọc bội bị vỡ, mấy trăm người khoác áo choàng đen xuất hiện trên một vòng tròn có đường kính đến chục nghìn mét cách đó chục nghìn dặm.
Ở giữa vòng tròn ấy có một ông lão lưng còng, gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, gương mặt hốc hác như xương khô. Ông ta chính là người trong bộ tộc Trưởng Giám Ngục, đồng thời là người lãnh đạo của phái bảo thủ.
“Không ngờ hai tên dư nghiệt khi trước vẫn đưa bọn họ tới…” Ông lão thì thào nói.
Giọng nói của ông ta nhỏ như muỗi nhưng vẫn truyền rõ vào tai từng người ở đó.
“Bọn Diêm Lai quá vô dụng, hoàn toàn không thể ngăn cản bọn họ” Một thanh niên tóc màu tím ở bên cạnh ông lão cau mày.
Ông lão cười khẽ: “Sức mạnh của bọn họ vốn đã chênh lệch nhau khá nhiều, ta đã biết ngày này sẽ đến từ khi bọn Minh Vi phát hiện đôi dư nghiệt đó rồi”
“Tộc trưởng, bây giờ phải mở Chúng Sinh Bình Đẳng sao?” Một giọng nữ trong trẻo truyền ra từ chiếc áo choàng màu đen.
Ông lão thở dài thật dài, cặp mắt mờ mịt chợt lóe tia sáng, sau đó rốt cuộc hạ quyết tâm và khẽ gật đầu.
Ngay lúc này, vòng tròn to lớn dưới chân những người mặc áo choàng bắt đầu xoay tròn một cách chậm rãi.
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!