← Quay lại trang sách

Chương 2335 Giải quyết

Đối với bộ tộc Ác Ma thì việc đóng quân ở bãi chăn nuôi là một chức quan nhàn tảnChức trách của những ác ma này chính là đề phòng đám hung vật trong bãi chăn nuôi chạy mất. Nếu bên trên có lệnh xuống, mấy ác ma bọn chúng còn phải bắt đủ đồ ăn tươi sống để chuyển đi.

Quái ngư ở trong bộ tộc Ác Ma quá nhiều năm rồi, cho nên nó thực sự hiểu rất rõ chủng tộc này.

Đông Phương Thuần Quân dẫn các thánh nhân xâm nhập vào vực sâu Ma Vực, bộ tộc Ác Ma cũng bắt đầu điều người đi.

Vốn dĩ ở đây có cả thảy mười hai ác ma đóng quân, nhưng sau khi bị điều mất tám kẻ đi thì hiện giờ chỉ còn lại bốn ác ma mà thôi.

“Chốt! Ha ha, để ta xem ngươi trốn kiểu gì!”

Trong tòa nhà mái nhọn, hai ác ma đang vây quanh một bàn cờ vây lớn và đánh cờ với vẻ mặt cực kỳ vui vẻ.

Cờ vây biến hóa vô vàn, nhưng trí tuệ của bộ tộc Ác Ma cũng rất phi phàm. Gần như mỗi ác ma đều có tài đánh cờ mà người thường khó có thể so sánh được, bọn chúng cực kỳ giỏi về lĩnh vực này và cũng rất vui vẻ khi chơi cờ.

Ác ma còn lại suy nghĩ rất lâu, lúc này mới đặt một quân cờ màu đen xuống.

“Ngươi đi sai nước cờ này rồi, thật ngớ ngẩn!” Một ác ma bên cạnh cười khẩy.

Ác ma đánh cờ trừng mắt với ác ma kia rồi nói: “Đám chân thần kia có một câu nói, đó là xem cờ không nói…”

Nó mới nói được nửa câu thì ánh mắt đã nhìn lướt ra ngoài cửa, vẻ tươi cười liền hiện lên trên mặt: “Ha ha ha, xem ra hôm nay chúng ta lại có thêm đồ ăn rồi!”

Mấy ác ma khác cũng rối rít nhìn sang và thấy ngay quái ngư đang ở ngoài cửa.

Ở Thần vực có một truyền thuyết khác về con quái ngư này, trong đó nó được miêu tả là một món ăn cực kỳ ngon. Có rất nhiều chân thần trong Thần vực biết về truyền thuyết này và muốn bắt được nó trong Bắc Hải.

Cũng vì truyền thuyết ấy mà con quái ngư được sinh ra trong vực sâu Ma Vực mới trở thành món ăn trong mâm của bộ tộc Ác Ma.

Nhưng không phải ác ma nào cũng được hưởng dụng món ăn đó. Quái ngư phải dùng để biếu cho những đại ác ma, ác ma bình thường sao có phần được?

Nhưng bây giờ chính là một cơ hội cho chúng!

Ba ác ma khác nhìn thấy quái ngư, trong mắt đều toát ra vẻ thèm thuồng.

“Con cá này đúng là biết chọn thời gian. Chắc hẳn lúc trên bàn ăn nó đã nghe thấy tin tức gì đó, không thì nó đã chẳng toan tính trốn chạy ngay vào thời điểm này” Một ác ma cười khà khà, nói.

Bốn ác ma nhìn thoáng qua nhau rồi lập tức tranh giành xông ra khỏi tòa nhà mái nhọn.

Quái ngư vẫn tiến tới với phong thái cực kỳ nghênh ngang, dù thấy rõ đám ác ma kia bổ nhào về phía mình nhưng lại chẳng hề sợ hãi chút nào. Thậm chí nó còn lùi sang bên phải mấy bước, như vậy sẽ tạo điều kiện cho La Chinh và tộc trưởng Thiên Long ra tay dễ dàng hơn.

“Lão Lục, lần này nó thuộc về ta nhé?” Ác ma chạy dẫn đầu la lớn.

“Vớ vẩn, hai thần kỷ nguyên trước con quái ngư này chạy trốn, không phải ngươi từng ăn một lần rồi à? Ông đây chưa bao giờ được ăn miếng nào!” Ác ma theo sát phía sau cả giận nói.

“Ai cướp được thì là của người đó!” Một ác ma khác nói.

Tên ở cuối cùng không hề lên tiếng, hiển nhiên là nó chấp nhận quy tắc này.

Khoảng cách giữa bốn ác ma và quái ngư càng lúc càng gần, quái ngư cũng tăng tốc bước chân lui lại phía sau, càng ngày càng tới gần một khu vực trũng.

“Các vị đại ca… Các đại ca có thể cho ta nói một câu được không?” Sau khi lùi lại được một đoạn, quái ngư bỗng nhiên lên tiếng.

Thế nhưng mấy ác ma này hệt như sói đói xuống núi, đâu có thời giờ rảnh mà nghe món ăn thơm lừng trước miệng mình nói nhảm? Huống chi món ăn này còn phải tranh đoạt mới tới miệng được.

Quái ngư thấy đám ác ma nhào tới thì kinh ngạc thốt lên: “Các ngươi còn chưa ra tay sao?”

Nếu nó bị ăn thật thì lần mạo hiểm này của nó cũng coi như kết thúc công cốc, đương nhiên nó sẽ không vui rồi.

Nghe tiếng gọi này, trong mắt bốn ác ma thoáng hiện vẻ khó hiểu.

Con quái ngư này còn có người giúp đỡ nữa sao? Đám súc sinh trong bãi chăn nuôi này định tạo phản à?

Trong lúc đám ác ma đang ngờ vực, có hai bóng người bay vụt từ chỗ trũng ra.

“Vụt!”

Trường kiếm trong tay La Chinh bỗng nhiên lóe lên, vẽ ra một ánh kiếm màu bạc.

Lần trước, khi hắn đối mặt với Đồ Ách, hắn gần như không hề có lực chống trả. Sức mạnh khủng khiếp của ác ma vẫn lưu lại ấn tượng rõ nét trong lòng La Chinh.

Lần này, hắn vừa ra tay là dùng hết toàn lực để ứng phó, không hề nương tay một chút nào!

“Người, loài người ư?”

Trên khuôn mặt của ác ma dẫn đầu lộ ra vẻ kinh hãi.

Dù sức tưởng tượng của chúng có phong phú tới đâu thì cũng không thể nghĩ tới chuyện có chân thần loài người xuất hiện ở đây…

Nhưng sự kinh hãi của nó chỉ duy trì khoảng nửa hô hấp, một ánh kiếm màu bạc đã cắt đứt cổ nó, cái đầu lâu to lớn rơi từ trên thân thể nó xuống đất.

Tộc trưởng Thiên Long – người ra tay cùng lúc với La Chinh – cũng thầm giật mình khi thấy hắn chém ra nhát kiếm này.

E rằng dù ông ta có hóa thành Thần Duyên Ngũ Linh Thể thì cũng chẳng thể đỡ nổi nhát kiếm ấy!

Lúc này không phải thời điểm phân tâm, cánh tay tộc trưởng Thiên Long giơ lên, một luồng đạo uẩn ngũ hành dày đặc khuếch tán ra.

“Ngũ Linh Trấn Áp!”

Tộc trưởng Thiên Long cũng giống La Chinh, dùng hết toàn lực trong lần ra tay đầu tiên.

Một luồng hào quang ngũ sắc bỗng nhiên chiếu từ trên không trung xuống, mang đến một áp lực cực lớn bao trùm phạm vi mấy trăm trượng.

“Ầm ầm!”

Tất cả mọi thứ trong phạm vi bao phủ của luồng hào quang này đều phải nhận áp lực cực lớn.

Mặt đất mau chóng bị rạn nứt, hóa thành bột mịn…

Ngay cả đám ác ma cũng phải gánh chịu áp lực ấy, khó mà chạy thoát khỏi luồng hào quang ngũ sắc này được.

La Chinh sao có thể buông bỏ cơ hội ấy?

Hắn lập tức xoay người, trường kiếm trong tay bỗng nhiên đâm ra một nhát.

“Vèo vèo vèo!”

Ba ánh kiếm màu bạc xé gió bay vụt ra, bắn thẳng về phía đám ác ma.

Hai trong ba ác ma không tránh kịp, bị ánh kiếm xuyên thẳng qua đầu.

Ác ma còn lại thì cực kỳ nhanh nhẹn, nó cố gắng chống lại hào quang ngũ sắc và tránh né nhát kiếm của La Chinh, vội vàng lùi về phía sau.

“Tên loài người đáng chết!” Nó vừa chửi mắng vừa giơ tay lên.

Bên cạnh cánh tay của nó có một cái đầu lâu nhỏ tinh tế.

“Ngăn nó lại! Nó định thông báo với những ác ma khác đấy!” Quái ngư đã trốn vào bên trong khu đất trũng thấy cảnh này liền thét to cảnh báo.

Ánh mắt La Chinh trầm xuống, đôi cánh sét sau lưng lập tức thành hình!

“Đoàng!”

Một tiếng sấm to vang lên, La Chinh bay vút về phía tên ác ma kia, trường kiếm trong tay bổ thẳng từ trên xuống.

Nhưng lúc này, đầu lâu nhỏ trên cánh tay của ác ma chợt sáng lên, nó vội hét: “Bãi chăn nuôi có loài người…”

“Phập, phập!”

Trường kiếm của La Chinh bổ từ trên đầu xuống, gần như chém tên ác ma thành hai nửa. Ngay sau đó, hắn nhanh chóng rút trường kiếm ra, đâm thêm một nhát nữa vào cái đầu lâu nhỏ kia.

“Ầm!”

Đầu lâu nhỏ bị mũi kiếm của La Chinh đâm cho nổ tan tành.

La Chinh và tộc trưởng Thiên Long liên thủ với nhau, chỉ trong giây lát đã giết chết cả bốn tên ác ma này, có thể nói là nhanh tới cực điểm.

Nhưng sắc mặt của họ cũng không khá khẩm cho lắm, bởi tên ác ma kia đã truyền tin tức ra ngoài!

“Chúng ta phải rời khỏi đây nhanh nhất có thể, những ác ma khác muốn tới đây cũng phải mất một chút thời gian!”

Quái ngư thì ngược lại, nó cực kỳ vui vẻ. Nó không ngờ thực lực của hai người này lại mạnh tới vậy.

Có lẽ, lần này nó có thể chạy thoát thành công!

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!