← Quay lại trang sách

Chương 2751 Luồng khí xoáy đặc thù

Khoảng thời gian này, trong lúc La Chinh nghiên cứu Tâm Lưu Kiếm lại gặp phải một vấn đề kỳ quái“Tâm Lưu Kiếm Điển” có khác biệt rất lớn với những kiếm điển vô thượng khác, bản thân nó là một loại phương pháp tu tâm, hơn nữa trong “Tâm Lưu Kiếm Điển” ghi chép mấy sát chiêu cực kỳ lợi hại, cũng không có pháp môn tu luyện cụ thể.

Theo những gì trong đó ghi chép thì hình như thời gian ở bên trong tháp Tâm Lưu đủ dài là có thể tự ngộ ra, cho nên La Chinh nghiên cứu lâu như vậy rồi mà vẫn chưa tu thành một chiêu thần thông.

Có điều Phạn văn mà La Chinh mới vừa tụng niệm có thể khiến ý nghĩ của hắn hóa thành kiếm, ngược lại khá giống “Sát Tâm Kiếm” trong Tâm Lưu Kiếm, không biết có liên quan gì không.

Bản dịch mà La Niệm viết có chừng hơn một nghìn chữ.

La Chinh đè ép đường kiếm mảnh trong đầu, tiếp tục đọc chữ viết trên giấy.

Hắn không ngừng đọc, đồng thời rõ ràng cảm nhận được đường kiếm tích tụ trong đầu càng ngày càng lớn mạnh và nén chặt lại.

Khi hắn đọc được năm mươi chữ, uy lực tích tụ trong đường kiếm kia đã khiến La Chinh không thể xem thường được nữa. Nó tựa như một ngọn núi lửa còn hoạt động, lúc nào cũng có thể phun trào.

Một khi đường kiếm này chém ra, mức độ phá hoại sợ rằng hơn xa đường kiếm mà linh hồn La Niệm chém ra.

La Chinh cau mày, không thể không dừng lại, lúc đó đường kiếm đang không ngừng tích tụ kia mới chậm rãi tản đi.

Hắn từng lĩnh ngộ Đạo Pháp Tự Nhiên và Nhất Niệm Thiện Ác, mặc dù phải chịu áp lực nặng nề nhưng cuối cùng vẫn bước từng bước tiến lên. Áp lực kia tuy lớn nhưng không đủ để giết người.

Nhưng lĩnh ngộ Phạn văn này lại nguy hiểm đến vậy, có phải mình nhầm ở đâu rồi không?

“Ngay cả chân thần có độ phù hợp với chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng không cao, lần đầu tu luyện cũng sẽ không gặp lực cản lớn nhường này. Chẳng lẽ cách tiếp cận không đúng? Hai đạo Phạn văn kia vốn là phần tiếp theo của Kiếm Vận Vĩnh Hằng, chẳng lẽ hai bên nhất định phải tiếp nối với nhau?”

Nghĩ tới đây, trong đầu La Chinh lóe lên một tia sáng, thế là hắn lại đọc chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng thêm một lần nữa…

Bây giờ tốc độ đọc của La Chinh cực nhanh, không gặp chút cản trở nào. Chỉ chừng một trăm hơi thở, hắn đã đọc đến chữ cuối cùng.

Đồng thời, lúc đọc xong, La Chinh đưa mắt nhìn lên giấy rồi đọc tiếp phần nội dung mà La Niệm dịch ra.

“Vù…”

Lần này, đường kiếm sâu trong đầu hắn không xuất hiện, mà lại có một luồng khí xoáy vô hình bắt đầu chậm rãi bốc lên. Vào khoảnh khắc ấy, trong lòng La Chinh bỗng sinh ra một cảm giác khác thường.

“Đây là cái gì…”

Mặc dù hắn không thể nào phân biệt được luồng khí xoáy này nhưng vẫn có phán đoán đại khái.

Nếu trực tiếp đọc luôn hai Phạn văn kia sẽ sinh ra đường kiếm đánh chém bản thân, còn nếu đọc tiếp nó ngay sau khi đọc chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng thì sẽ xuất hiện luồng khí này.

Nhưng năng lượng tích trữ trong cả luồng khí xoáy lẫn đường kiếm đều không chênh lệch nhau lắm.

Có điều, đối với La Chinh, luồng khí xoáy này lại dịu dàng vô hại…

La Chinh chỉ dừng lại một chút rồi bắt đầu đọc tiếp. Hắn đọc không ngừng, theo đó luồng khí xoáy cũng bắt đầu khuếch trương, áp lực trước đó lại bắt đầu xuất hiện.

Lúc đọc được chừng một trăm chữ, La Chinh đã không đọc nổi nữa. Dù dương hồn của hắn bây giờ đã rất mạnh rồi nhưng vẫn không cách nào chịu đựng nổi áp lực do luồng khí xoáy mang tới.

Cảm nhận được luồng khí xoáy trong đầu, trong mắt La Chinh lộ ra vẻ hưng phấn.

“Xem ra hai Phạn văn đằng sau đúng là phần tiếp theo của chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng!”

Dù tu luyện chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng hay chân ý Đạo Pháp Tự Nhiên đều không sinh ra bất kỳ năng lượng đặc thù nào, về bản chất những chân ý này là phương pháp vận dụng và lý giải năng lượng, khác với đạo uẩn của thần đạo.

Bây giờ, sau khi luồng khí xoáy mới sinh ra, một ý nghĩa mới cũng được hé lộ.

Có điều phải vận dụng luồng khí xoáy này như thế nào…

La Chinh thử đi thử lại mấy lần, định lôi nó ra khỏi đầu hoặc là chuyển lên trên trường kiếm nhưng đều không thành công.

“Có lẽ luồng khí xoáy kia quá nhỏ bé, chưa thể hoàn toàn thành hình…”

Trong năm ngày tiếp theo, La Chinh hoặc thử vượt qua cực hạn “trăm chữ” hoặc thử vận dụng luồng khí xoáy, nhưng cả hai đều không thành công. Tuy nhiên, sau mỗi lần thử nghiệm, hắn vẫn luôn cảm nhận được sự biến đổi của luồng khí xoáy.

Loại biến đổi này không nằm trong tầm kiểm soát của La Chinh. Hắn mơ hồ cảm thấy những luồng khí xoáy này tựa như vật sống, khi bị tiêu tán đi thậm chí còn hóa thành vô số vật nhỏ bé vô hình bay ra khắp nơi, mà con đường mỗi lần chúng bay ra đại khái đều tương tự nhau! Nhưng vì sao luồng khí xoáy này bay như vậy thì La Chinh không nói ra được.

Năm ngày sau, Lý Tàm lại xuất hiện trong đình viện của La Chinh. Hôm nay chính là ngày tổ chức Thất Sơn Tiểu Hội.

La Chinh chuẩn bị rồi cùng Lý Tàm rời khỏi đình viện.

“Không biết địa điểm tổ chức Thất Sơn Tiểu Hội là ở đâu?” La Chinh hỏi.

“La Chinh huynh cứ đi theo ta là được” Lý Tàm cười nói.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Đi men theo con đường bên phải chạy dọc các đình viện biệt lập chưa được bao xa, La Chinh thấy Cao Khải Chính và hơn hai mươi người nữa đều đang đợi trên sân trống.

Một chiếc phi thuyền rất đẹp nằm ở giữa sân.

La Chinh đã gặp không ít phi thuyền, duy chỉ có chiếc này là xa hoa nhất. Tầng ngoài của phi thuyền dùng một loại giáp xác bóng loáng khảm quanh, chỗ gác tay trên lan can còn được bọc bằng da mềm, phía trên nạm kim tuyến.

Những tinh nhuệ trong Tâm Lưu kiếm phái vốn đã có thiên phú xuất chúng, mà gia cảnh cũng giàu có.

“La Chinh huynh, mời đi bên này” Cao Khải Chính đưa tay ra dấu mời.

Tất cả mọi người nhanh chóng lên thuyền, sau đó chiếc phi thuyền khẽ rung lên, sau đó bay đi với tốc độ cực nhanh. Chỉ có điều, lúc đang ở giữa không trung thì trên bầu trời bỗng xuất hiện từng kết giới như tổ ong.

Đó là kết giới của núi Thái Nhất.

Không phải bất kỳ chiếc phi thuyền nào cũng có thể tùy ý ra vào núi Thái Nhất, nếu cưỡng ép xông vào thì hậu quả chính là phi thuyền bị đụng nát bấy.

Lúc bọn họ vượt qua kết giới, hai chiếc phi thuyền khác cũng bay vụt ra từ trong núi Thái Nhất, kẹp lấy chiếc phi thuyền mà La Chinh đang đứng rồi song song tiến về phía trước.

Đồng thời, các thanh niên trên hai chiếc phi thuyền phát ra từng tiếng huýt sáo.

“Năm nay ý chí chiến đấu không tệ nhỉ! Cao Khải Chính!”

“Hình như ta không thấy thằng nhóc Mạc Nhất Kiếm kia đâu, có phải sợ không dám tham gia rồi không?”

“Nếu hắn không tới thì chi bằng Tâm Lưu kiếm phái các ngươi trực tiếp xin thua đi!”

Người trên hai chiếc phi thuyền không chút kiêng kỵ cười phá lên.

Nghe thấy những lời giễu cợt ấy, sắc mặt của các tinh nhuệ trong Tâm Lưu kiếm phái đều khó coi. Cao Khải Chính điều khiển phi thuyền hạ thấp xuống dưới, thoát khỏi hai chiếc phi thuyền đang kẹp chặt hai bên.

Không cần người khác giới thiệu, La Chinh cũng có thể đoán ra những người này thuộc Tuyệt Trận kiếm phái và Thí kiếm phái.

“Cao sư huynh, nếu những người này đều tới từ núi Thái Nhất thì sao lại có địch ý không nhỏ đối với Tâm Lưu kiếm phái như vậy?” La Chinh hỏi.

Mặt Cao Khải Chính đen thui. Lúc nghe thấy câu hỏi của La Chinh, hắn ta mới bất đắc dĩ cười nói: “Núi Thái Nhất là ngọn núi chính cao nhất của Thiên Cung, tam đại kiếm phái đều tự mình chiến đấu, đây cũng là kết quả sau khi đạt thế cân bằng. Nếu không, tam đại kiếm phái mà hợp tác cùng nhau thì những núi khác căn bản không có cách nào so sánh, cho nên ba kiếm phái chúng ta cũng phải cạnh tranh với nhau”

Thật ra Cao Khải Chính không nói ra nguyên nhân thực sự.

Trong tam đại kiếm phái, Tâm Lưu kiếm phái là nhỏ yếu nhất, thậm chí có một đoạn thời gian còn truyền ra tin tức Tâm Lưu kiếm phái bị diệt trừ.

Thí kiếm phái và Tuyệt Trận kiếm phái vẫn luôn kinh thường Tâm Lưu kiếm phái, chỉ khi Mạc Nhất Kiếm xuất hiện mới giúp Tâm Lưu kiếm phái tìm về chút mặt mũi.

Vì vậy, Mạc Nhất Kiếm không ra trận, Cao Khải Chính mới phải nóng lòng đi tìm La Chinh.