Chương 3173 Hiếu chiến
Sừng sững sau lưng La Chinh và Phượng Ca là một tên Tượng Nhân khổng lồDường như Tượng Nhân rất phẫn nộ vì sự có mặt của La Chinh và Phượng Ca, vừa dứt lời, một bàn tay đã chụp về phía hai người.
“Rầm!”
La Chinh xoay người bảo vệ Phượng Ca, bị bàn tay đánh trúng, hai người rơi thẳng xuống mặt đất.
Tên Tượng Nhân vẫn chưa chịu bỏ qua, xuyên qua bụi cỏ, nhanh chóng xác định vị trí của La Chinh và Phượng Ca, chân voi khổng lồ nâng lên rồi giẫm xuống loạn xạ!
“Bịch bịch bịch bịch bịch…”
Hình thể của Tượng Nhân rất lớn, sức mạnh bùng nổ kinh người.
Nó giẫm xuống hơn mười cái liên tục, một tên Tượng Nhân khác mới lên tiếng khuyên nhủ: “Được rồi, Hồ Phủ, tên gian tế kia đã bị ngươi giẫm thành thịt nát rồi!”
Tượng Nhân tên Hồ Phủ này hừ lạnh một tiếng, lúc này mới đi tới chỗ bầy trâu.
Tộc Tượng Nhân đuổi theo bầy trâu đen này mấy ngày nay, cuối cùng cũng đuổi được tới trước hàng rào Lôi Kích Mộc.
Lợi dụng sấm sét trong Lôi Kích Mộc đương nhiên có thể dễ dàng hạ gục đám trâu đen này, chúng chính là một nửa lương thực của bộ lạc bọn họ.
Ngay khi Hồ Phủ vừa ngoảnh đầu thì bên tai đột nhiên vang lên một tiếng sấm sét, âm thanh không lớn nhưng có thể nghe được rõ ràng.
“Xẹt…”
Sau đó Hồ Phủ nhìn thấy một tia sét hiện từ lên trên trán, dừng lại cách nó không xa, hai kẻ nhỏ như ruồi muỗi không bị giẫm thành thịt nát mà lại một lần nữa xuất hiện trước mặt nó.
“Người bạn dị tộc này…” La Chinh cất lời.
Hắn đến địa bàn tộc Tượng Nhân không phải để gây chuyện, chỉ muốn tìm hiểu địa hình Thập Thất Trọng Thiên mà thôi, dù bị Hồ Phủ giẫm loạn xạ nhưng hắn vẫn kìm nén lửa giận trong lòng.
“Không ngờ lại không chết, ha…”
Tượng Nhân tên Hồ Phủ này căn bản không có hứng trò chuyện với La Chinh, lại giơ nắm đấm lên, đập về phía La Chinh.
Nắm đấm của Hồ Phủ rộng chừng bảy tám mươi trượng, chính là một ngọn núi biết bay.
Nhìn nắm đấm như núi đang lao nhanh về phía mình, La Chinh nhướng mày, cuối cùng trên mặt cũng hiện lên vẻ tức giận.
Có vẻ không tỏ rõ thái độ thì đám người này sẽ không chịu nói chuyện tử tế.
Lúc nắm đấm bay tới trước mặt La Chinh, La Chinh cũng tung một cú đấm về phía nó, nắm tay của La Chinh nhỏ hơn nắm đấm của Hồ Phủ chừng ba nghìn lần! Tương đương với một con ruồi đập vào một con voi bay!
Thị lực của Hồ Phủ không tệ, cho dù trong tầm nhìn của nó, La Chinh cực kỳ “tí hon”, nhưng nó vẫn nhìn thấy động tác của La Chinh một cách rõ ràng.
Bé nhỏ như ruồi mà còn dám chống đối? Trong đôi mắt voi của Hồ Phủ hiện lên vẻ châm chọc.
Nhưng lúc nắm đấm của Hồ Phủ tiến tới trước mặt La Chinh, nó đột nhiên cảm nhận được cảm giác đau đớn từ nắm đấm truyền tới.
Sau một âm thanh trầm thấp, nắm đấm của nó bị cản lại, bị một con muỗi bé nhỏ cản lại!
“Không thể nào…”
Trong mắt Hồ Phủ hiện lên vẻ không thể tin nổi.
Tộc Tượng Nhân hình thể khổng lồ, tính cách cao ngạo, hơn nữa cực kỳ tự tin về hình thể và sức mạnh của mình, sao nó có thể cho phép một con muỗi ngăn cản đòn đánh của mình?
“Xẹt xẹt…”
Cơ thịt trên cánh tay phải của Hồ Phủ nổi lên cuồn cuộn, sức mạnh bùng nổ, định nắm lấy con muỗi phía trước.
Nhưng con muỗi bé nhỏ kia chính là một bức tường, không thể dịch chuyển được chút nào.
Những Tượng Nhân khác vốn đang đi về phía đám trâu đen, nghe thấy tiếng động đằng sau thì đều xoay người lại, thấy động tác của Hồ Phủ, trên mặt voi đều nổi lên vẻ kỳ lạ.
“Làm sao vậy, Hồ Phủ?” Tù trưởng Tượng Nhân hỏi.
Đứng ở góc độ của chúng, đúng là khó có thể phát hiện La Chinh nhỏ như con muỗi.
Sắc mặt Hồ Phủ đỏ bừng, dùng hết sức mạnh toàn thân, nghiến răng nói: “Sức mạnh của thứ này thật lớn…”
Hồ Phủ nói xong thì thu tay lại, lần nữa đập về phía La Chinh.
“Vù!”
“Ầm!”
Nắm đấm này nện trúng một bức tường vô hình, không khí bốn phương tám hướng khuấy động, cỏ cây cao hơn mười trượng cũng đổ rạp, nhưng La Chinh vẫn vững vàng tiếp được đòn này.
Để tiếp được nắm đấm này, La Chinh đã rút ra thần quân lực, khuếch tán thành một nắm đấm cao hơn trăm trượng.
Nếu hắn tập trung sức mạnh vào nắm đấm để nghênh đón nắm đấm này của Hồ Phủ, chỉ sợ sẽ giống như một cây kim chui vào trong tay Hồ Phủ…
“Ta không tin!”
Hồ Phủ gào lên một tiếng, hai nắm tay giáng xuống liên tiếp như mưa.
La Chinh đứng giữa không trung, một tay khẽ nâng lên, thần quân lực vô hình khiến không gian xung quanh hơi vặn vẹo, hình thành một bức tường cao lớn, cũng ngăn cản đòn đánh của Hồ Phủ.
La Chinh định chờ sức mạnh của gã Tượng Nhân này hao hết rồi từ từ trò chuyện với gã. Nhưng đúng vào lúc này, Phượng Ca ở trên mặt đất đột nhiên nhắc nhở: “La Chinh, đằng sau…”
Nhắc thì nhắc, nhưng Phượng Ca cũng không lo lắng cho an nguy của La Chinh cho lắm.
Tộc Tượng Nhân có chiều cao hơn ngàn trượng, đúng là có thể làm cho người ta sợ hãi, nhưng chẳng qua chỉ là sinh linh trong Quang Vực của Thập Thất Trọng Thiên, dù sức mạnh cường đại cũng không quá mạnh, chúng không làm gì được La Chinh.
La Chinh vừa mới ngoảnh đầu lại đã nhìn thấy một bàn tay khổng lồ đang chộp về phía mình, sau đó bị bàn tay khổng lồ này bao phủ, bóp trong tay, muốn bóp nát hắn…
Tên Tượng Nhân này nắn bóp một hồi, chỉ cảm thấy trong tay là một viên đá vụn cứng rắn, sao có thể bóp nát?
Nó chợt nghĩ tới gì đó, nhẹ nhàng ném La Chinh xuống, sau đó rút một cây thương đá ra, xoay một vòng rồi đâm về phía La Chinh!
“Soạt!”
Ngay vào thời khắc này, thân thể La Chinh bỗng nhiên phóng to lên.
Thân thể cao tám thước, chỉ trong thoáng chốc đã hóa thành thân thể cao mấy chục trượng.
Trong lúc ngăn cản thương đá, hình thể La Chinh điên cuồng phóng to, trong nháy mắt đã từ mấy chục trượng hóa thành ngàn trượng, đồng thời, một bàn tay cầm lấy mũi thương, nhíu mày nhìn hai tên Tượng Nhân trước mắt.
Nhóm Tượng Nhân vây bắt bầy trâu trơ mắt nhìn La Chinh biến thành khổng lồ, từ kích cỡ nhỏ bé không khác gì con muỗi đã trở nên to lớn ngang bằng chúng, kẻ nào cũng trợn tròn mắt. Đôi tai khổng lồ kéo dài sang hai bên, trong mắt đầy vẻ khó tin.
“Mấy người bạn này, nếu cứ khăng khăng cố chấp muốn luận bàn với tại hạ, tại hạ cũng chỉ có thể hầu!”
Nói xong, La Chinh cầm lấy mũi thương kéo một cái, rút ra khỏi tay tên Tượng Nhân, múa may một vòng giữa không trung, cánh tay đột nhiên dùng sức!
“Rắc rắc rắc…”
Thương đá dài hơn một ngàn trượng bị một tay La Chinh bóp nát!
Đây chính là thương đá dùng đá Bạch Cố tạo ta, cứng rắn lạ thường, trong tộc Tượng Nhân cũng không có bao nhiêu…
Thấy thực lực La Chinh bày ra, vài tên Tượng Nhân nuốt nước miếng.
Tù trưởng Tượng Nhân phản ứng cực nhanh, ý thức được La Chinh là đối tượng không thể trêu vào, bèn vội vàng tiến lên nói: “Anh bạn này, vừa rồi hẳn là hiểu lầm, đừng tức giận…”