Chương 3189 Thỏa thuận hợp tác
Nguyệt Hỏa Nô số mười ba đạp chân xuống, ngọn lửa màu xanh lục trong cơ thể truyền xuống dưới chân, trút xuống Vô Không Chi Linh ở bên dưới“Phừng…”
Ngọn lửa màu xanh lục kia bao trùm bên ngoài quả cầu màu đỏ, phát ra tiếng vang “lách tách”, đang cố sức ăn mòn quả cầu màu đỏ.
Nguyệt Hỏa Nô là sinh linh nguyên tố do hỏa linh trong tộc Nguyên Linh chế tạo ra, ngọn lửa màu xanh lục tạo thành bản thể của chúng được gọi là “Huyễn Kim Tinh Hỏa”, khả năng nắm giữ ngọn lửa của hỏa linh trong tộc Nguyên Linh có thể nói là đạt tới trình độ cao nhất, Huyễn Kim Tinh Hỏa kia được coi là trình độ đỉnh cao của đám hỏa linh. Tuy thực lực của Nguyệt Hỏa Nô bị Thập Thất Trọng Thiên áp chế nhưng uy lực của Huyễn Kim Tinh Hỏa vẫn không thể xem thường.
“Đốt thành tro bụi cho ta, ha ha ha…” Số mười ba giẫm quả cầu màu đỏ ở dưới chân, không chút kiêng kỵ trút ngọn lửa xuống.
Mặc dù bề ngoài quả cầu màu đỏ kia cháy bừng bừng nhưng từng vòng gợn sóng không ngừng hiện lên, Huyễn Kim Tinh Hỏa không thể ăn mòn vào bên trong.
“Tách…”
“Tách…”
“Tách…”
Ngay lúc này, mọi người ở đây bỗng nghe thấy bên trong quả cầu màu đỏ truyền ra ba tiếng lách tách.
“Rào!”
Một cột máu từ quả cầu màu máu lao thẳng ra, cột máu này nhanh chóng di động, hóa thành một bàn tay máu khổng lồ bắt lấy số mười ba, giơ nó lên thật cao rồi đột nhiên đập xuống đất.
“Ầm! Ầm…”
Số mười ba bị đập xuống đất không ngừng, áo giáp bên ngoài thân thể nó rơi rụng từng món, ngọn lửa màu xanh lục trong cơ thể cũng bắt đầu không ra hình dạng gì nữa.
Số mười bốn theo sát phía sau thấy cảnh này thì gầm lên một tiếng, cũng xông về phía quả cầu màu đỏ kia.
Nhưng số mười bốn còn chưa đến gần, bên trong quả cầu màu đỏ lại có một cột máu bắn ra, cột máu này cũng hóa thành một bàn tay khổng lồ, túm lấy số mười bốn nhanh như chớp, bắt đầu đập mạnh liên tục.
Hai tên Nguyệt Hỏa Nô lúc thì đụng vào nhau, khi thì đập xuống đất.
Tuy bởi vì nguyên nhân hình thái, Nguyệt Hỏa Nô rất khó phải chịu tổn thương chân chính, nhưng bị đập mạnh như vậy vẫn sẽ tiêu hao năng lượng trong linh hạch, cuối cùng khi bọn chúng không hóa hình được nữa sẽ suy biến thành trạng thái linh hạch.
Còn việc tiêu diệt linh hạch của Nguyệt Hỏa Nô, nếu đổi lại là sinh linh Bỉ Ngạn thì khó mà làm được, những Nguyệt Hỏa Nô này từng lần lượt chết đi hóa thành trạng thái linh hạch, lại được tộc Nguyên Linh lần lượt cứu về, khôi phục thành hình thái cũ.
Mà bây giờ đối thủ của chúng là tộc Vô Không, bọn họ có cách khiến linh hạch bị hủy diệt hoàn toàn.
“Ầm, ầm, ầm…”
Khi ngọn lửa màu xanh lục bên ngoài thân thể hai tên Nguyệt Hỏa Nô kia càng ngày càng yếu, cách đó không xa bỗng truyền tới một giọng nói hùng hậu: “Dừng tay!”
Nguyệt Hỏa Nô số mười hai nắm một quả cầu màu đỏ trong tay, và bên tay nó có mười hai đốm Huyễn Linh Tinh Hỏa hình dáng khác nhau đang bùng cháy, mỗi một đốm Huyễn Kim Tinh Hỏa đều bùng lên một tia lửa nhỏ, tạo thành một pháp trận đặc biệt.
Pháp trận này là Huyễn Kim Viêm Bạo Trận, là một trong những thủ đoạn mạnh nhất của Nguyệt Hỏa Nô.
Vừa rồi số mười ba và số mười bốn giao đấu với Vô Không Chi Linh, số mười hai quấn lấy một tên Vô Không Chi Linh khác. Số mười hai mới vừa chế ngự được tên Vô Không Chi Linh này thì lại thấy hai tên thủ hạ của mình gặp nguy hiểm.
Chẳng còn cách nào khác, nó chỉ có thể lấy Vô Không Chi Linh trong tay ra để uy hiếp.
Một khi Huyễn Kim Viêm Bạo Trận của số mười hai nổ tung, cho dù là quả cầu màu đỏ cũng không cách nào bảo vệ sinh linh bên trong.
“Thả nàng ấy ra khỏi pháp trận, ta sẽ dừng tay” Giọng nói quyến rũ truyền ra từ trong quả cầu, kẻ đập tới đập lui hai tên Nguyệt Hỏa Nô chính là cô gái Nhân tộc lúc trước giải cứu La Chinh.
Mười hai đốm Huyễn Kim Tinh Hỏa bên cạnh bàn tay số mười hai đồng loạt bay vào trong cơ thể nó, nó khẽ ném quả cầu màu đỏ trong tay xuống đất.
Bên này, sau khi hai bàn tay máu của quả cầu màu đỏ kia thả hai tên Nguyệt Hỏa Nô ra cũng nhanh chóng co vào bên trong quả cầu màu đỏ.
Một bộ xương hiện ra bên trong quả cầu màu đỏ. Bộ xương đó cứng rắn tới mức chịu một đòn cực mạnh của La Chinh cũng không có bất kỳ tổn thương nào, nhưng vì nàng ta vẫn luôn túm lấy Nguyệt Hỏa Nô hình thành từ Huyễn Kim Tinh Hỏa nên trong xương cốt lại để lại từng vết sẹo, có thể thấy được phần nào uy lực của Huyễn Kim Tinh Hỏa.
“Đáng tiếc…”
La Chinh thấy cảnh này, trên mặt lộ ra vẻ thất vọng.
Nếu hai bên có thể đánh tới mức lưỡng bại câu thương thì tốt, đó là cảnh tượng La Chinh muốn nhìn thấy.
Dừng tay như vậy là kết quả mà hai bên có thể chấp nhận được, nhưng lại là một tin tức xấu đối với La Chinh và Phượng Ca!
Máu thịt ngưng tụ trên xương cốt, xương cốt lại hóa thành hình dáng cô gái Nhân tộc. Một Vô Không Chi Linh khác lùi ở phía sau cô gái Nhân tộc, bỗng nghe cô gái Nhân tộc kia nói với giọng lạnh như băng: “Nếu các ngươi muốn phân thắng bại ở chỗ này thì đương nhiên bọn ta cũng sẽ theo hầu!”
Tộc Vô Không và tộc Nguyên Linh đã đấu với nhau không biết bao nhiêu năm, đại đa số tình huống tộc Nguyên Linh đều chiếm ưu thế, thậm chí còn nắm vị trí đè đầu cưỡi cổ tộc Vô Không.
Nhưng tộc Vô Không chưa từng lùi bước, ở một mức độ nào đó mà nói, tộc Nguyên Linh cũng không có cách gì với tộc Vô Không.
Nguyệt Hỏa Nô số mười hai lạnh lùng nhìn cô gái Nhân tộc này, ngay sau đó nói: “Ta không có tâm trạng phân thắng bại ở chỗ này, mục tiêu của bọn ta là lùng bắt thằng nhóc kia trở về, không liên quan đến các ngươi!”
Nhờ vào tộc Tượng Nhân, Nguyệt Hỏa Nô mới biết trong tay La Chinh có chìa khóa Bỉ Ngạn, số mười hai cho rằng tộc Vô Không chưa biết chuyện này, chẳng qua là thấy mình giáng lâm nên mới giáng lâm theo, đương nhiên nó muốn đánh lạc hướng, nếu có thể khiến hai tên Vô Không Chi Linh kia rút đi đương nhiên là tốt nhất.
“Lùng bắt tên nhóc kia đúng là không liên quan gì đến bọn ta” Cô gái Nhân tộc trong quả cầu màu đỏ cười nhạt: “Nhưng trên tay bọn họ có chìa khóa của thần miếu, có liên quan rất lớn tới bọn ta!”
Nghe nàng ta nói vậy, sắc mặt số mười hai hơi trầm xuống, xem ra vẫn bị bọn họ biết được…
Nó hơi trầm tư, lại nói: “Nếu mục tiêu của mọi người đều là ngôi thần miếu kia, ta thấy hay là chúng ta cùng hành động? Ít nhất mở thần miếu ra trước rồi nói sau?”
Vì mở ngôi thần miếu kia ra, thế lực của ba phe đã từng tốn không ít thời gian, vất vả lắm mới đợi được đến khi chìa khóa Bỉ Ngạn hiện thế, sao có thể bỏ qua cơ hội này?
“Nói đúng lắm, bắt được tên nhóc kia trước mới là chuyện quan trọng” Số mười bốn nói theo.
Vừa rồi số mười ba và số mười bốn bị cô gái Nhân tộc kia đập quá mạnh, bổ sung không ít bụi sao mới dần dần khôi phục lại, ánh lửa màu xanh lục thiêu đốt bên trong cơ thể cũng đượm hơn rất nhiều.
“Cánh tay kia đương nhiên sẽ thuộc về bọn ta” Giọng nói của một Vô Không Chi Linh khác truyền đến.
“Hừ, ai bắt được thì là của người đó!”
Số mười bốn ở gần La Chinh nhất, nó tự động coi hai người La Chinh như cá nằm trên thớt.
Vừa dứt lời, nó đột nhiên cất bước chạy thẳng về phía La Chinh!
“Ầm ầm ầm…”
Lúc La Chinh nghe thấy tộc Vô Không và tộc Nguyên Linh bàn bạc xem cánh tay mình sẽ thuộc về ai, sâu trong mắt hắn thoáng hiện lên sát ý.
Một mình hắn đối đầu với hai đại tộc tuyệt đối không có bất kỳ phần trăm chiến thắng nào. Có điều hai tộc này vốn là kẻ địch sống mái, nếu muốn mưu cầu sống sót trong kẽ hở của hai đại tộc này thì chỉ có một con đường có thể đi, đó chính là chứng minh thực lực của mình.
Thấy Nguyệt Hỏa Nô số mười bốn chạy thẳng về phía mình, sức mạnh hoang thần trong cơ thể La Chinh đột nhiên bùng nổ!