Chương 3427 Điều tra
Lời của La Niệm đã đánh thức Khương Tử Nha!Dù sao một khi Chung Yên giáng lâm thì tất cả mọi thứ trong Hỗn Độn đều kết thúc. Vào thời điểm đó, nếu không có sinh linh có trí khôn nào được sinh ra thì thế giới sẽ biến thành một cái xác không…
“Đúng là như vậy” Khương Tử Nha gật đầu nói: “Có lẽ thế giới này cũng có Đạo Thủ Tự và Đạo Vô Không, nhìn tình hình thì có vẻ như những người thờ phụng Đạo Vô Không đã giành được thắng lợi, bọn họ hủy diệt tất cả mọi thứ. Cũng có thể là Đạo Thủ Tự giành được thắng lợi, bọn họ giới hạn sinh linh trong một số lượng cực kỳ nhỏ, ẩn giấu tại một góc nào đó trong hang động”
Một thế giới Hỗn Độn thật sự quá khổng lồ, muốn tìm ra những sinh linh ít ỏi đó chẳng khác nào mò kim đáy biển.
Nhưng nhìn từ phương diện nào cũng có thể khẳng định Đạo Chung Yên đã bị đánh bại.
“Thế giới này có Bỉ Ngạn không vậy?” La Niệm lại hỏi.
Nghe La Niệm nói vậy, lông mày Khương Tử Nha khẽ nhướng lên, mặt lộ ra ý cười: “Đúng là có khả năng này, ngươi theo ta vào xem!”
Ba nghìn thần đạo trùng khớp ở hai thế giới, vậy hẳn là chân ý của đạo cũng vậy.
Dù sao chân ý của đạo cũng không đến từ thế giới trong Hỗn Độn, thực tế là đến từ văn minh Khoảnh Khắc ở tầng cao hơn, cũng là thế giới Huyền Lượng, hẳn là năng lượng dung đạo thông dụng hơn cả. Dưới sự dạy dỗ của Thanh Ngọc Chi Linh, La Niệm đã hoàn toàn nắm giữ Đạo Pháp Tự Nhiên Chân Ý, nhưng bởi vì La Chinh vẫn không cho phép cậu rời khỏi thế giới trong cơ thể nên vẫn không có cơ hội vào biển chân ý, không ngờ bây giờ lại cùng Khương Tử Nha đi tới một Bỉ Ngạn trong một thế giới khác.
“Ù…”
Khương Tử Nha khoanh chân ngồi giữa không trung, vươn tay đánh bốn chưởng vào giữa không trung, bốn dấu tay nắm hờ bóng kiếm mờ mờ bay lượn xung quanh Khương Tử Nha và La Niệm.
Tuy thế giới này trống rỗng hoang vắng, nhưng dù sao cũng phải đề phòng.
Sau đó hai người đều bắt đầu niệm tụng chân ý của đạo, kết nối với Bỉ Ngạn.
Trong lúc hai người niệm tụng, làn khói độc màu vàng xa xa chợt ùn ùn kéo tới như đỉa ngửi được mùi máu, bao vây kín kẽ quanh thân La Niệm và Khương Tử Nha.
“Chân ý của đạo có thể dẫn tới khói độc?” Trên mặt Khương Tử Nha hiện lên vẻ khó hiểu.
Trong thế giới Hỗn Độn, tu luyện chân ý của đạo không thể dẫn tới khí Hỗn Độn, hai thế giới khác nhau ở điểm này.
Khương Tử Nha và La Niệm tiếp tục niệm tụng chân ý của đạo, chỉ chốc lát sau cả thế giới đã đảo lộn ngay trước mắt họ.
Trong thế giới Hỗn Độn, lần đầu bước vào Bỉ Ngạn sẽ xuất hiện tại biển chân ý đầu tiên, trong những lần tiếp theo thì vị trí tiến vào chính là vị trí rời đi ở lần trước.
Khương Tử Nha và La Niệm lần đầu tiên tới Bỉ Ngạn của thế giới này, không biết thế giới này có biển chân ý hay không…
Trời đất đảo lộn một hồi, hai người chỉ cảm thấy trong đầu như có sấm sét nổ tung, sau đó đã xuất hiện trong một thế giới mây mù màu vàng.
“Vậy là đã tiến vào thế giới Bỉ Ngạn rồi?” La Niệm tò mò đánh giá xung quanh.
Xung quanh hai người có đủ các loại động vật có độc bò sát. Bò cạp có sáu đôi mắt kép, loài rắn toàn thân đầy gai, loài muỗi khổng lồ với những hoa văn sặc sỡ…
“Sinh linh Bỉ Ngạn?” Khương Tử Nha khẽ nhíu mày. Họ đã đi tới Bỉ Ngạn của thế giới Khói Độc một cách thuận lợi, nơi này có rất nhiều sinh linh Bỉ Ngạn, nhưng nhìn dáng vẻ của các sinh linh Bỉ Ngạn này thì có vẻ như chúng không hề có trí tuệ.
“Xì xì xì…”
Đám động vật có độc trong Bỉ Ngạn vừa nhìn thấy hai người đã ùn ùn kéo tới.
Chưa kịp thấy Khương Tử Nha ra tay như thế nào, phàm là những động vật có độc tới gần trong phạm vi mười trượng thì đều như bị điện giật, thân thể run lên rồi ngã xuống.
Bởi vì số lượng động vật có độc thật sự quá nhiều, chẳng mấy chốc đã chồng chất thành một dãy núi nhỏ xung quanh Khương Tử Nha.
“Vù!”
Khương Tử Nha lôi La Niệm bay ra khỏi núi xác, bay vào đám khói độc.
“Hình như nơi này không có biển chân ý” La Niệm nói.
“Bố cục của Bỉ Ngạn được bố trí theo ý của văn minh Khoảnh Khắc, nơi này tuy không có biển chân ý nhưng vẫn có khói độc mênh mông vô tận” Khương Tử Nha nói.
Đối với Khương Tử Nha, giải quyết đám khói độc đó chẳng qua chỉ như giải quyết một bữa ăn sáng, ông cũng có thể bảo vệ La Niệm một cách dễ dàng, nhưng chỉ sợ người tiến vào Bỉ Ngạn của thế giới này không đơn giản như vậy.
Khói độc dày đặc, nhiều như vô tận.
Dẫn theo La Niệm dịch chuyển hồi lâu, Khương Tử Nha còn ổn, ông có chạy quần quật như vậy mười ngày nửa tháng cũng không thành vấn đề, nhưng La Niệm chỉ cảm thấy toàn thân mình cứng đờ…
Chừng mười canh giờ sau, cuối cùng cũng đi tới điểm cuối.
Trước mặt hai người hiện ra một không gian trống rỗng, trong không gian tràn ngập dòng chảy năng lượng màu vàng nâu.
Bên cạnh khoảng đất dưới chân Khương Tử Nha và La Niệm là những thứ giống hệt như đồ sứ bị nứt vỡ, vô cùng sắc nhọn…
“Mặt đất nứt cả rồi, tiền bối!” La Niệm tò mò.
“Sợ là cả Bỉ Ngạn đều vỡ nát” Khương Tử Nha trầm giọng nói.
Tình hình còn tệ hơn cả Khương Tử Nha dự đoán. Theo như ông nghĩ thì thế giới Khói Độc đã hủy diệt nhưng Bỉ Ngạn của thế giới Khói Độc hẳn là đã may mắn thoát nạn, giống như thế giới Hỗn Độn vậy, Bỉ Ngạn là nơi lánh nạn vĩnh cửu.
Nhưng Bỉ Ngạn của nơi này lại không thể may mắn thoát khỏi kiếp nạn…
“Tiền bối, bên kia” La Niệm đột nhiên chỉ về phía xa.
Dòng năng lượng màu vàng ở đằng xa có một mảnh vỡ trôi lơ lửng, diện tích mảnh vỡ kia cũng không lớn, nhưng có thể nhìn thấy những tòa nhà thấp bé trên đó.
“Theo ta tới đó!”
Khương Tử Nha tóm lấy La Niệm rồi lao vút đi.
“Tiền bối không sợ những dòng năng lượng đằng kia?” La Niệm lo lắng nói.
Với thực lực của La Niệm, cậu có một chút sợ hãi xuất phát từ bản năng đối với năng lượng ẩn chứa trong những dòng năng lượng kia, chỉ cần dính vào một chút, nó có thể ăn mòn cậu một cách sạch sẽ.
“Chịu đựng một chút cũng không sao!”
Dù sao Khương Tử Nha cũng là cường giả Bất Hủ cảnh, hơn nữa còn là Bất Hủ cảnh có được huyết mạch cấp căn nguyên. Hơn nữa ông còn ở trong không gian Tắc San như vậy, thực lực đủ để xếp hàng đầu trong thế giới Hỗn Độn, những dòng năng lượng kia tuy lợi hại nhưng không làm gì được ông.
“Vù..”
Hai người cùng chui vào dòng chảy năng lượng, bay tới mảnh vỡ trôi nổi giống như một hòn đảo ở phía xa.
Chẳng mấy chốc hai người đã bay tới đảo.
“Nhiều nhà quá…” La Niệm kinh ngạc thốt lên.
Những ngôi nhà trên đảo đều rất thấp, ước chừng chỉ tới eo La Niệm, phân bố dày đặc khắp đảo, thậm chí ngay cả chỗ cho hai người đặt chân cũng không có.
“Ra đây!”
Khương Tử Nha quát khẽ một tiếng.
Ông có thể cảm nhận được dưới đáy những ngôi nhà này chất đầy sinh linh Bỉ Ngạn.
Sự có mặt của ông khiến đám sinh linh Bỉ Ngạn đó sợ hãi, đều chui hết vào trong hang động dưới nền đất.
“Tiền bối…”
La Niệm nhìn Khương Tử Nha một cái với vẻ bất đắc dĩ. Đối mặt với chủng tộc khác, thái độ của Khương Tử Nha như vậy người ta chịu ra mới là lạ.
Cậu cũng nói theo: “Bọn ta không có ác ý, chỉ muốn điều tra một vài chuyện mà thôi, hy vọng có thể nói chuyện với các ngươi…”
Có lẽ thiện ý của La Niệm đã phát huy hiệu quả, có âm thanh loạt soạt truyền ra từ một ngôi nhà thấp bé, theo sau là một sinh linh thấp bé lông lá đầy người chui ra, trên đầu sinh linh này cũng có một mủ độc trong suốt, trong mủ độc là nọc độc màu vàng tươi.
Tất cả sinh linh trong thế giới Khói Độc, từ có trí tuệ đến không có trí tuệ đều có liên quan đến độc.