Chương 3605 Người mặt cười
La Chinh cầm trường thương ảm đạm không có ánh sáng kia nhìn Thiên TruyềnThiên Truyền vừa rồi đánh chết nhiều Quỷ Quyệt cấp Thù như vậy chính là dựa vào ánh sáng Phá Diệt. Bây giờ ánh sáng Phá Diệt cạn kiệt, thanh trường thương này có lẽ cũng có phẩm chất phi phàm, nhưng đối mặt với Quỷ Quyệt thì chỉ là một món sắt vụn mà thôi.
Sau khi mọi người nhìn thấy mũi trường thương thì đều đưa mắt nhìn sang Thiên Truyền.
“Viên đá kia” Thiên Truyền nói.
“Sao cơ?” La Chinh lộ ra vẻ mặt kỳ lạ.
Hắn ta không giải thích mà chỉ vào trước ngực La Chinh.
Chỗ xương sườn trước ngực La Chinh bỗng nhô lên một cục nho nhỏ, cục này di chuyển theo thân thể hắn, nhanh chóng đi tới cổ họng rồi đến miệng, sau đó bị La Chinh phun ra ngoài, là một viên đá vuông vức bên trên có vết nứt.
Lúc khối vuông này di chuyển bên trong cơ thể La Chinh, La Chinh cũng nhớ thứ này lấy ra từ người Lôi Sát.
Lúc ấy Thiên Truyền còn chưa thức tỉnh, chỉ nói tảng đá này được gọi là đá thánh, cưỡng ép thu nạp vào trong cơ thể La Chinh.
La Chinh và Nguyên Thủy Thiên Tôn đều không nghĩ ra, Lôi Sát dựa vào viên đá thánh này mở ra vòng bảo vệ hình tròn kia, nhưng sau khi vòng bảo vệ hình tròn bị đập vỡ, năng lượng tích chứa bên trong viên đá này cũng đã khô kiệt mới đúng.
“Viên đá kia hữu dụng?” La Chinh hỏi.
“Các ngươi thân là sinh linh thế giới thứ cấp đương nhiên không nhìn thấu bí ẩn của viên đá này” Thiên Truyền đưa tay chỉ về phía đá thánh.
“Rào!”
Ánh sáng Phá Diệt nhất thời từ trong viên đá thánh tỏa ra như nước.
Thấy cảnh này, lông mày La Chinh hơi nhướng lên, cầm viên đá thánh này vào tay cầm chặt trường thương.
Trên thân trường thương này phủ đầy vết lõm có quy luật, khi ánh sáng Phá Diệt từ trong đá thánh tỏa ra đã theo những vết lõm kia nhanh chóng phủ đầy cả thanh trường thương.
Có lẽ cảm nhận được sự uy hiếp của ánh sáng Phá Diệt, luồng ánh sáng màu đỏ trong đôi mắt của cái đầu màu đen kia lại lóe lên, “vèo…”, hai luồng ánh sáng đỏ lần lượt thay nhau quét qua mặt đất vạch về phía ngay đầu La Chinh.
Mọi người không kịp mở miệng nhắc nhở, La Chinh né người ngã xuống đất đồng thời trường thương màu bạc đột nhiên chống xuống đất, sau khi nhảy lên thật cao giống như một con khỉ linh hoạt thì lại rơi xuống, không ngừng lăn lộn.
Ánh sáng đỏ trí mạng một đường quét theo La Chinh, bị một chuỗi động tác này của La Chinh né tránh.
Trong quá trình này, những người khác đều né ra, rất sợ dính vạ lây.
Ánh sáng đỏ đuổi theo La Chinh càn quét hai vòng sau đó cuối cùng cũng ảm đạm xuống.
Nhưng cái đầu màu đen không thể bỏ qua cho La Chinh, dù sao ánh sáng Phá Diệt đối với nó mà nói chính là tồn tại cực kỳ trí mạng.
“Vù…”
Ánh sáng đỏ trong đôi mắt nó lại bắt đầu gom lại.
Nhân khoảng trống này, La Chinh cũng dừng lại, trường thương trong tay run lên, đánh về phía cái đầu màu đen.
“Bốp!”
Ánh sáng Phá Diệt màu bạc hóa thành một ánh thương ác liệt chạy thẳng đến cái đầu màu đen.
So với những con quái vật đầu to kia, tốc độ di chuyển của cái đầu màu đen cũng không nhanh, đối với La Chinh mà nói chẳng qua chỉ là một cái bia sống.
Ánh thương bắn ra trúng vào giữa mi tâm của cái đầu màu đen, “bốp” một tiếng xuyên thủng một cái lỗ to, biến mất ở thế giới phía sau đài Thanh Thiên.
Mọi người đều cẩn thận quan sát phản ứng của cái đầu màu đen. Lúc trước sau khi những con Quỷ Quyệt cấp Thù kia bị ánh sáng Phá Diệt đánh trúng thì đều trực tiếp yên tĩnh, hiệu quả tốt đến lạ thường. Nếu con Quỷ Quyệt cấp Oán này cũng vậy thì một thương này của La Chinh đủ để lấy mạng của nó!
“Òng ọc…”
Cái đầu màu đen lúc lắc trên không trung một lát, lỗ tròn trên đầu bắt đầu khép lại nhanh chóng, đồng thời hai luồng sáng màu đỏ trong đôi mắt lại một lần nữa bắn mạnh về phía La Chinh!
Đôi mắt của La Chinh bỗng co lại, cả người bắt đầu chạy nhảy như một con thỏ linh hoạt.
Những người khác cũng bày ra vẻ như gặp đại địch. Đài Thanh Thiên này không lớn, cho dù cái đầu màu đen không tận lực nhằm vào bọn họ, nhưng chỉ hơi sượt qua cũng đủ để mất mạng.
Lúc La Chinh đang một đường chạy như điên dọc theo đài Thanh Thiên, viên “đá thánh” trong lòng bàn tay vẫn có ánh sáng Phá Diệt ồ ồ chảy ra.
Sau khi tìm được một khoảng trống, La Chinh lại một lần nữa đâm một thương về phía cái đầu màu đen.
Một thương này vẫn như cũ cực kỳ chuẩn xác đánh vào cái đầu màu đen, nhưng giống hệt như lúc trước, vết thương nhanh chóng khép lại, con Quỷ Quyệt cấp Oán này không hề bị thương chút nào.
“Không có hiệu quả!”
“Năng lượng màu bạc không thể giết chết Quỷ Quyệt cấp Oán?”
“Vẫn nên chạy thôi, đừng lấy mạng ra đọ sức với nó…”
Mọi người vốn tưởng rằng La Chinh dựa vào năng lượng màu bạc là có thể đánh chết con Quỷ Quyệt cấp Oán này, hoặc ít nhất cũng có thể đánh cho nó trọng thương, không ngờ hai phát thương trúng mục tiêu lại không tạo thành chút tổn thương nào với nó.
“Thiên Truyền tiền bối, chuyện này là sao vậy?” La Chinh hỏi.
“Ta… không biết” Thiên Truyền lắc đầu.
Thiên Truyền thân là người kiến tạo thế giới, hắn ta cũng không giỏi chiến đấu.
Tuy hắn ta biết sau khi sinh linh trên thế giới chủ chết đi sẽ biến thành Quỷ Quyệt, sẽ sợ hãi ánh sáng Phá Diệt, nhưng căn bản không biết rõ về phân chia thực lực, năng lực mạnh yếu của bản thân Quỷ Quyệt.
Nhìn vẻ mặt đầy hoang mang của Thiên Truyền, La Chinh cũng biết hỏi cũng vô ích, nếu không địch lại đương nhiên chạy là thượng sách, hắn bèn la lớn: “Không gây thương tổn được tới nó, mọi người di chuyển đến cánh cửa bên kia, rời khỏi nơi này đi!”
Động tác của những tên áo đen kia là nhanh nhất. Lúc trước bọn họ đã muốn rời khỏi cái nơi quái quỷ này, khi La Chinh gào thét đã có mấy tên áo đen đến chỗ cửa rồi.
Tên áo đen đi đầu tiên nắm lấy cánh cửa giật mạnh về phía sau, cửa lại không nhúc nhích, tên áo đen oán giận gào lên: “Cửa không mở được!”
Mấy tên áo đen phía sau nghe vậy lập tức sốt ruột, rối rít chen nhau lên, nắm lấy mép cửa lôi mạnh ra ngoài nhưng cửa vẫn không có dấu hiệu nhúc nhích.
Rất nhanh đám người thủ lĩnh áo đen, thợ săn Bất Hủ, Phục Hy Nữ Oa cũng gia nhập vào đó, nhưng cánh cửa này như bị yểm thần thông vậy, hoàn toàn không chuyển động!
“Ha ha ha ha…” Cái đầu màu đen thấy cảnh này, phát ra một tràng cười giễu cợt: “Nơi này vốn là đường chết chỉ có tới chứ không có về, đám tép riu xông vào nơi này há có thể sống sót rời đi?”
Lần trước cái đầu màu đen dùng Phạn ngữ nói chuyện, lần này nó hoàn toàn dùng ngôn ngữ của con người để giao tiếp.
“Vù!”
Tiếng nói vừa dứt, ánh sáng màu đỏ trong đôi mắt nó lại gom lại, mắt thấy sắp bắn về phía cửa bên này.
“Vèo, vèo!”
Hai đường thương gào thét đánh ra, đánh chính xác vào đôi con ngươi màu đỏ của nó, đánh ra hai lỗ thủng to trên mặt nó.
Không còn mắt, đương nhiên ánh sáng đỏ cũng tiên tán.
Nhưng vết thương như vậy đối với nó vẫn không thành vấn đề, hai cái lỗ thủng nhanh chóng khép lại tạo thành một đôi mắt, nó cười ha hả, ánh sáng đỏ lại tích góp.
“Vèo, vèo!”
La Chinh lại giơ tay lên đánh ra hai thương, một lần nữa đâm mù nó.
“Ngươi…”
Cái đầu màu đen cuối cùng cũng hơi buồn bực.
Thần thông mạnh nhất của nó chính là Đoạt Mục Tử Quang trong đôi mắt. Nếu tên nhóc này liên tiếp đâm mù mắt mình, nó cũng không có cách gì hay hơn để đối phó.
Ngay khi La Chinh giằng co với cái đầu màu đen, đồng thời lúc đó Thiên Truyền cũng bay tới chỗ cửa bên kia.
Thiên Truyền thân là người kiến tạo thế giới, thực lực bản thân có lẽ không mạnh, nhưng đối với thế giới Hỗn Độn, Bỉ Ngạn, tất cả những thứ này đều không thể quen thuộc hơn được nữa, mọi người thấy Thiên Truyền tới đều rối rít tránh ra.
Thiên Truyền đưa tay đè lên trên cửa, vuốt ve hai cái ở bên trên, bỗng nói: “Cánh cửa này không đúng…”
Đám người Nữ Oa, Phục Hy nghe không hiểu lời Thiên Truyền nói.
La Chinh vừa đâm thương ra đâm mù mắt của cái đầu màu đen, vừa quay sang hỏi: “Cửa không đúng? Lời tiền bối nói là có ý gì?”
“Cửa bị thay đổi rồi” Thiên Truyền đáp.
“Nhiều năm như vậy, có lẽ cánh cửa ban đầu cũng đã mục nát, nói không chừng đã có người thay đổi rồi” La Chinh trả lời.
Ai ngờ Thiên Truyền lắc đầu: “Không, mới vừa bị thay đổi thôi, nơi đó…”
Thiên Truyền nói rồi chỉ ra xa, chỉ về phía một đài Thanh Thiên khác.
Trên đài Thanh Thiên đó có một người đang đứng, dáng vẻ bên ngoài của người kia lại giống y như đúc cái đầu màu đen.
Khi người nọ cảm nhận được ánh mắt của Thiên Truyền và La Chinh từ phía xa nhìn tới, khóe miệng hắn ta cong lên, nở một nụ cười quỷ dị. Cái đầu màu đen kia cũng nhếch môi lên, lộ ra nụ cười giống hệt hắn ta.