← Quay lại trang sách

Chương 13.4

Giám đốc Tống giải thích cho anh, đây là một chuỗi các vấn đề khúc mắc:

"Khi đó tập đoàn Đặng Hoa mặc dù sau này không còn như thời kỳ cực thịnh nữa, nhưng thế lực của chúng không dễ gì bị mất đi. Giám đốc Tiêu khi ấy hiểu rõ trận chiến này khó mà giành thắng lợi. Vì thế để có được chứng cứ chứng minh hành vi phi pháp của chúng, tổ chuyên án đã quyết định đưa nội gián vào trong nội bộ của kẻ địch. Trong bối cảnh phức tạp như vậy, đồng chí Tiền Yếu Bân chính là bộ đội đặc chủng chuyên nghiệp được thực hiện công việc bí mật, dựa vào việc bản thân bị kỷ luật khai trừ khỏi quân đội mà có thể dấn thân sâu vào giới giang hồ. Với thân thủ hơn người, cậu ấy nhanh chóng được làm thuộc hạ dưới trướng của Đặng Hoa, hơn nữa cũng thu hút được sự chú ý của hắn."

Nói đến đây, Giám đốc Tống liền dừng lại, nhấp một ngụm trà trong cái tách cầm trên tay, từ từ thưởng thức hương vị thơm ngon chan chát, cái hương vị đó cũng giúp nhớ lại những năm tháng xưa kia.

Chờ cho đến khi vị trà tan dần trong miệng, Giám đốc Tống mới tiếp tục nói: "Thân phận thật sự của Tiền Yếu Bân năm đó được bảo mật tuyệt đối, ngoài tôi và Tiêu Hoa ra thì những người khác trong tổ chuyên án hầu như không được biết. Nhưng chúng tôi đã đánh giá thấp thủ đoạn và mưu kế của Đặng Hoa. Tin tức về ""Kế hoạch thâu tóm"" đã bị lộ ra bên ngoài Đặng Hoa trở nên vô cùng thận trọng, trừ những thuộc hạ thân tín do đích thân hắn đào tạo ra thì hắn dường như không tin tưởng bất cứ ai. Tiền Yếu Bân mặc dù đã có tiếng trong giới giang hồ, nhưng từ trước cho tới giờ vẫn không được hắn tin tưởng và trọng dụng, ""Kế hoạch thâu tóm" cũng ngày càng trở nên khó khăn hơn. Đương nhiên công việc của cảnh sát khi đó tiến triển rất chậm nhưng cũng không phải là không hề có chút thành quả nào. Khi Đặng Hoa xây dựng lên tập đoàn Long Vũ, cảnh sát đã cài được vào nội bộ tập đoàn những điệp viên của mình làm nội ứng. Do Đặng Hoa khi đó đã bắt đầu xây dựng lên các mối quan hệ cho hắn, tiền của hắn càng nhiều, mối quan hệ của hắn ngày một rộng và bí mật, dường như chúng được rải rác khắp trong tỉnh thành, ở cả hai thế lực trắng đen. Sau này, cảnh sát dù nắm trong tay chứng cứ làm ăn phi pháp của tập đoàn Long Vũ nhưng vẫn không thể khống chế được cục diện. Nguyên nhân sâu xa ở đây lại rất khó nói nhưng chắc cậu có thể hiểu được."

La Phi hiểu ý, đành bất lực thốt ra một câu: "Rút dây động rừng." Trong các mối quan hệ của Đặng Hoa, tuyệt nhiên sẽ có một vài "nhân vật lớn" không nên động vào, những "nhân vật lớn" này chưa hẳn dính líu nhiều đến vụ án, nhưng trên thuyền giặc thì dễ, xuống thuyền giặc lại khó. Một khi họ đã có dính líu tới Đặng Hoa thì quyết không thể để hắn bị lật thuyền. Phải biết rằng sự đấu đá trong chính trị thật sự vô cùng hiểm ác, chỉ cần một chút sơ sẩy nhỏ thôi là sẽ bị kẻ khác hãm hại cho vào bẫy, sẽ có khả năng bị đối thủ cạnh tranh dẫm đạp lên mình, không thể ngóc đầu lên được. Cho nên về sau tổ chuyên án ứng phó không chỉ có một mình tập đoàn Đặng Hoa mà còn là cả thế lực chính trị ngầm đứng ở đằng sau nữa.

Giám đốc Tống gật đầu, không nói gì thêm về chuyện này nữa, chỉ giới hạn những điều mình nói trong đợt hành động dùng tên đại diện "thâu tóm": Đến năm 1995, Giám đốc Tiêu Hoa được điều lên làm Phó giám đốc Sở Công an tỉnh, tôi được tiếp nhận vị trí này của ông ấy, cũng tiếp nhận luôn quyền chỉ đạo đối với "Kế hoạch thâu tóm". Công việc của tổ chuyên án khi đó trên thực tế đã rơi vào bế tắc. Tôi cùng đồng chí Tiền Yếu Bân cũng bí mật liên hệ một vài lần, hỏi ý kiến cậu ấy: có cần phải công khai thân phận để quay trở lại hàng ngũ với những công việc chính nghĩa hay không? Việc cậu ấy bao nhiêu năm qua tích lũy mối quan hệ trong giới giang hồ, dù cho là vào đội Trị an hay là đội cảnh sát hình sự cũng đều đem lại nhiều lợi ích hơn lớn."

"Bản thân anh ta có muốn quay trở lại không?" La Phi hỏi.

"Cậu ấy không đồng ý." Giám đốc Tống vừa nói vừa đặt tách trà lên bàn rồi giải thích tiếp: "cậu ấy cho rằng sứ mệnh của cậu ta vẫn chưa thật sự kết thúc, không có lý do gì để rút lui. Cậu ấy đã quyết định tiếp tục ẩn náu. Mặt khác, cậu ấy rất vững tin chắc chắn sẽ có một ngày cậu ấy sẽ xâm nhập vào được vị trí trung tâm của tập đoàn Đặng Hoa."

"Nhưng anh ta làm như vậy là có ý nghĩa gì?" La Phi chất vấn, "thế lực của Đặng Hoa đã vô cùng lớn mạnh, dù anh ta đã lấy được sự tín nhiệm từ ông ta chỉ e là cũng không có khả năng lật đổ được ông ta."

"Đúng là như vậy, nhưng cậu ấy có niềm tin vững vàng như vậy, chưa chắc cậu ta đã không thể tạo nên được kì tích nhỉ? Và như vậy đồng chí Tiền Yếu Bân đã trở thành người duy nhất tiếp tục duy trì "Kế hoạch thâu tóm", tiếp tục ẩn náu trong nội bộ của tập đoàn Đặng Hoa, việc ẩn náu này cứ thế kéo dài thêm 8 năm nữa."

Giám đốc Tống Khi nói đến đây, lời nói của ông dường như có hàm ý gì đó. La Phi cũng hồi tưởng lại hơn 10 năm đó là quãng thời gian quá dài đối với một thanh niên tràn đầy sức trẻ, sự cô đơn và nỗi khổ cực trong những năm tháng phiêu bạt giang hồ ngoài Tiền Yếu Bân ra còn ai có thể hiểu được đây. Rốt cuộc có sức mạnh nào giúp anh ta không bị gục ngã và kiên trì đến tận bây giờ?

"Trong những năm tháng ấy, sự nỗ lực của Tiền Yếu Bân không phải là vô ích." Giám đốc Tống chậm rãi nói: "Báo Đầu đã trở thành cái tên ai ai cũng biết trong tỉnh thành, hơn nữa cậu ấy còn là người anh em sống chết có nhau với A Hoa, tay trân rất thân tín của Đặng Hoa."

La Phi không dám phủ nhận chỉ khẽ hỏi: "Vậy thì sao chứ?"

"Đúng là như vậy thực sự muốn lật đổ Đặng Hoa thì như vậy chưa thấm vào đâu". Giám đốc Tống cũng thừa nhận điều này, "Nếu như không xảy ra tình huống ngoài ý muốn e rằng thế lực của Đặng Hoa sẽ còn bành trướng hơn nữa trong tỉnh thành."

La Phi đương nhiên hiểu rõ từ "ngoài ý muốn" mà Giám đốc Tống vừa nói ám chỉ điều gì. Đó chính là vở kịch do Eumenides đạo diễn, còn La Phi là nhân vật vừa quan trọng vừa thần bí trong cả vở kịch quy mô hoành tráng đó. Khi đó anh ta cũng biết Eumenides sẽ mượn tay Hàn Hạo để giết Đặng Hoa khi Viên Chí Bang bắt La Phi phải lựa chọn cho sự an nguy giữa một bên là Mộ Kiếm Vân, một bên là Đặng Hoa. La Phi đã không ngại ngần mà trọn Mộ Kiếm Vân. Bởi vậy, Đặng Hoa mới mất mạng ở sân bay. Chỉ có điều, khi ấy La Phi không hề hay biết cái chết của Đặng Hoa lại khiến "Kế hoạch thâu tóm" gần như đi vào bến tác động có sự chuyển biến đáng kể.

"Sau khi Đặng Hoa chết, tại sao Tiền Yếu Bân không phối hợp ngay với phía cảnh sát? Bao năm nằm vùng của anh ta chẳng phải đã đến lúc phát huy tác dụng hay sao?" Nói đến đây La Phi thực khó có thể không đưa ra mối ngờ vực như vậy.

Cảnh sát đã theo dõi tập đoàn Đặng Hoa trong nhiều năm, song vẫn chưa ra tay vì còn dè dặt với mạng lưới các mối quan hệ của Đặng Hoa. Đặng Hoa chết đi thì những mối lo ấy cũng tự nhiên biến mất. Sự thực cũng chứng minh trong hơn nửa năm trở lại đây phía cảnh sát đã trừ khử toàn bộ tập đoàn Long Vũ với khí thế "cơn gió to trút sạch lá khô", chỉ còn duy nhất thế lực do A Hoa ðứng ðầu là còn đang thoi thóp. Điều này không quan hệ trực tiếp tới Tiền Yếu Bân. Thử nghĩ trong quá trình A Hoa gây nên vụ án hai mạng người ở trong tòa nhà Long Vũ và sau đó ép Hàn Hạo phải chết rồi cướp bằng chứng là đoạn băng ghi âm. Nếu Tiền Yếu Bân kịp thời liên lạc với La Phi thì đội cảnh sát hình sự sẽ không phải rơi vào tình huống khó xử như vậy?

Giám đốc Tống nhìn La Phi chăm chú một lúc lâu sau mới nói: "Là tôi yêu cầu Tiền Yếu Bân tạm thời chưa xuất đầu lộ diện và cũng không cung cấp tin tức liên quan đến hành vi phạm tội của A Hoa cho phía cảnh sát - phía cảnh sát mà tôi nói ở đây chính là chỉ đội cảnh sát hình sự mà cậu chỉ huy.":

Lời giải đáp như vậy khiến La Phi không thể hiểu nổi, bèn hỏi lại: "Tại sao vậy?"

"Vì tôi quyết định kéo dài thời gian thực hiện "Kế hoạch thâu tóm".

La Phi nghĩ một hồi xong vẫn thấy rất mơ hồ. "Kế hoạch thâu tóm" chẳng phải đã hoàn thành rồi sao? Hơn nữa còn giành được thắng lợi cuối cùng, tại sao muốn kéo dài nó?

Giám đốc Tống cười nhạt với La Phi, nhưng đằng sau nụ cười ấy là một ngụ ý sâu sắc. Sau đó ông lại nhấc tách trà trên bàn lên và uống một ngụm lớn, trả đã nguội đi nhiều.

"Cậu làm trinh sát hình sự." Giám đốc Tống vừa nhâm nhi tách trà vừa nói: "Công việc của cậu rất khó khăn, người bình thường khó mà đảm nhiệm. Song nếu nhìn từ góc độ khác, công việc của cậu hết sức đơn giản. Cậu tiếp nhận vụ vụ án, phá án, truy bắt tội phạm, tất cả đều theo một trình tự có sẵn, cậu không cần phải đi tìm hiểu xã hội và cũng không cần phải làm rõ những mối quan hệ rắc rối."

"Đúng vậy!" La Phi không phủ nhận, "Bước vào xã hội, tạo mối quan hệ đều không phải là sở trường của tôi."

"Như đợt bắt tội phạm lần này, tôi không hề muốn cậu tham gia. Bởi vì nội tình vụ án không đơn giản như những vụ án hình sự thông thường khác - đó là vấn đề lớn trong việc trị an xã hội. Cậu bắt được dăm ba tội phạm, phá được mấy vụ án, không thể tạo ảnh hưởng mang tính quyết định đến toàn cục."