← Quay lại trang sách

Chương 1188 Sự nghi hoặc về Thiên tuyền (1)

Đúng vậy, lời nói của Hướng Lan Huyên đã nhắc nhở mấy người Dữu Khánh, bọn hắn cũng muốn biết rõ Tiên tuyền này rốt cuộc là như thế nào, vì sao Phệ Linh yêu vương kia muốn bức ép bọn hắn vào ngâm trong đó, trường sinh cũng cần phải bức ép sao? Hướng Chân cũng nhắc nhở bọn hắn không thể xuống ngâm mình.

Thấy Dã Tiên trầm mặc, nàng lại bồi thêm một câu, “Mọi người đều bị vây ở nơi này, nếu như Đại tộc trưởng không nói ra tình hình thực tế, mọi người không tin tưởng lẫn nhau, sau này đều bị giam cầm tại đây làm sao có thể ở chung được, e rằng sẽ rất dễ xảy ra hiểu lầm.”

Nghe được lời này, Dã Tiên suy nghĩ một chút, sau đó cất tiếng than nhẹ, cuối cùng nhả ra, ồm ồm nói:

“Ở Tiên giới có Đại năng, muốn bố trí một cái hồ nước cho vườn cảnh trong Tiên đình của mình, liền triệu tập bách tiên tham gia chế tạo. Sau khi luyện thành đặt tên là ‘Dao trì’, nghe nói đẹp không sao tả xiết, có bao la sinh cơ vạn tượng, lấy một hạt sen có thể làm người chết sống lại, có thể sinh huyết nhục cho xương cốt, lấy một giọt sương có thể điểm hóa muông thú, có thể dựng dục tiên thảo, có thể cho trường sinh, yêu ma quỷ quái nhân hay tiên đều có thể tìm được cơ duyên ở trong đó. Ba Tiên tuyền mà các ngươi gọi là Thiên, Địa, Nhân là cách gọi sau này, thực ra đó đều là một bộ phận trong quá trình thí nghiệm luyện chế ‘Dao trì’ lưu lại.”

Mọi người đều chấn động khi nghe điều này.

Trong đầu Dữu Khánh lóe lên cái tên Bồng Lai sơn, hỏi: “Vị Đại năng Tiên giới đó là ai vậy?”

Dã Tiên không có hé răng, hiển nhiên là không muốn nói tới cái tên đó.

Hướng Lan Huyên thì truy hỏi vào trọng điểm, “Nói cách khác, thứ được gọi là ‘Thiên tuyền’ ở nơi này thực tế có vấn đề, sau khi tắm rửa cũng không thể có được trường sinh?”

Dã Tiên: “Có thể được trường sinh hay không là tùy theo cách ngươi nghĩ như thế nào. Đối với nhục thân quả thực sẽ không có bất kỳ thay đổi nào, cái gọi là trường sinh, là bộ dáng hiện tại của ta, các ngươi cũng đã nhìn thấy được.”

Hướng Lan Huyên thử hỏi: “Chân linh dùng cách sống nhờ các nhục thân khác để trường sinh ư?”

Dã Tiên: “Có thể lý giải như vậy.”

“Không có vấn đề gì khác nữa sao?” Hướng Lan Huyên nghi hoặc, rồi lại quay nhìn chằm chằm mấy người Dữu Khánh, đặc biệt là nhìn chăm chú vào Hướng Chân, “Các ngươi không chịu ngâm mình vào Tiên tuyền này, là cớ gì?”

Ánh mắt của ba sư huynh đệ Dữu Khánh cũng chuyển sang nhìn Hướng Chân, trong bạch quang mông lung, bóng dáng Dã Tiên thấy vậy cũng nhìn về phía gã ta.

Ngay trước ánh mắt của biết bao người, Hướng Chân trên đầu mặt đầy vết máu lắc đầu, “Ta không biết nó có vấn đề gì.”

Dữu Khánh nghi hoặc, “Ngươi không biết? Vậy vì sao ngươi ngăn cản chúng ta ngâm mình?”

Hướng Chân: “Vị cố nhân đó của ngươi nói, nếu như ngươi thật sự tìm được Thiên tuyền, dặn ta ngăn cản ngươi ngâm mình, nói là Thiên tuyền có vấn đề. Cụ thể là vấn đề gì thì nàng không có nói cho ta biết.”

Dữu Khánh thoáng sửng sốt, chợt nhớ tới điều gì đó, hỏi: “Cho nên, ngươi có thể phát hiện ra được Tiên tuyền do ‘Nhất Chi Hoa’ dẫn tới có vấn đề, là bởi vì có tiền đề này?”

Hướng Chân gật gật đầu, đã thừa nhận.

Hướng Lan Huyên thì cảnh giác hỏi: “Cố nhân nào?”

Dữu Khánh cười khổ, “Không thể nói, thứ nhất là người ta không muốn tiết lộ thân phận, thứ hai là ta cũng chưa từng nhìn thấy chân diện mục của nàng.” Hắn hỏi ngược lại Hướng Chân, “Ngươi biết nàng là ai không?”

Hướng Chân lắc đầu, “Ta cũng không biết nàng là ai, cũng chưa từng nhìn thấy chân diện mục của nàng.”

Hướng Lan Huyên nhìn chằm chằm vào gã ta, “Ta tự cho rằng ta đã tra xét rất rõ ràng nền tảng của ngươi, không nghĩ phía sau ngươi vẫn còn có giấu người, xem ra người này quả thực không đơn giản.”

Dữu Khánh hỏi tiếp: “Hướng huynh, ngươi xuất hiện tại bên cạnh ta là do nàng an bài sao?”

Hướng Chân gật đầu, “Đúng vậy.”

Dữu Khánh sắc mặt sa sầm, “Bắt đầu từ Triêu Dương đại hội ư?”

“Phải.”

“Nói cách khác, ngươi tiếp cận ta không phải bởi vì ‘Kiếm ý’ gì đó?”

“Là bởi vì ‘Kiếm ý’, cũng là làm theo lời phân phó của nàng.”

Dữu Khánh nhấc tay vuốt vuốt ria mép, hắn nhớ tới một sự kiện, manh mối có liên quan đến Bách Hoa tiên phủ chính là do vị cố nhân trên thuyền đó cung cấp, bây giờ xem lại, người ta báo cho hắn biết manh mối này ngay trước Triêu Dương đại hội, rõ ràng là có chủ mưu.

Nhưng hành vi của Hướng Chân thực sự quá kỳ quái, hoàn toàn không giống như là người có mưu đồ gì đó, hắn không thể không hỏi: “Nàng nói ngươi tiếp cận tới bên cạnh chúng ta để làm gì?”

Hướng Chân lời ít mà ý nhiều, “Tìm Thiên tuyền.”

Dữu Khánh ngẩn ra, “Không phải nàng đã từng tắm rửa Thiên tuyền rồi sao? Còn tìm Thiên tuyền làm gì nữa?”

Khi hắn vừa nói ra lời này, Hướng Lan Huyên và Dã Tiên đều có chút kinh ngạc, trong Nhân gian còn có người từng tắm rửa Thiên tuyền ư? Xem ra trong thiên hạ này đúng là tàng long ngọa hổ.

Hướng Chân lại quay nhìn về phía bóng người Dã Tiên trong bạch quang, nghiêm túc hỏi: “Lời nói đã nói đến nước này, Đại tộc trưởng, xin thỉnh giáo một chút, người từng tắm rửa Thiên tuyền, nhục thân sẽ tồn giữ ở đâu?”

Dã Tiên: “Nhục thân tồn giữ ở đâu? Ta không hiểu lời này của ngươi có ý gì, nhục thân của mình còn cần phải cất giữ ở đâu sao? Ý ngươi là đang chỉ tới việc ta phong ấn cất giữ nhục thân tại Địa Diễm bảo ư?”

Hướng Chân: “Không phải, nhục thân của những người khác đã từng đến tắm rửa Tiên tuyền, sẽ được cất giữ ở đâu?”

Dã Tiên: “Ngoại trừ chính ta, và mấy người hiện tại, ta cũng không biết còn có người nào từng tắm rửa Tiên tuyền, và cũng không biết nhục thân gì đó của người khác, dù sao thì, ta đóng giữ Chư Yêu chi cảnh nhiều năm, vẫn chưa bao giờ nghe nói, cũng chưa từng nhìn thấy nơi nào tồn giữ nhục thân của ai?”

Hướng Chân nhìn về phía ngọn núi và cây thần thụ trước mặt, “Nơi này cũng không có cất giữ sao?”

Dã Tiên: “Ta đã đạp khắp sơn sơn thủy thủy trong toàn bộ Chư Yêu chi cảnh, chưa nói tới nơi này, những nơi khác có điều kiện cất giữ nhục thân cũng không có. Người phía sau ngươi rốt cuộc có lai lịch gì, hắn đang tìm nhục thân của mình hay sao?”

Hướng Chân khẽ gật đầu.

Dữu Khánh nghe vậy cũng vô cùng kinh ngạc, “Thân thể đó của nàng không phải là nhục thân vốn có của nàng sao?”

Hướng Chân: “Nếu như đã tìm được Thiên tuyền và đã bộc lộ mục đích của ta, ta cũng không giấu giếm ngươi nữa, đối với tiên phủ, bảo bối hay trường sinh gì gì đó, nàng đều không có hứng thú. Mục đích sắp xếp ta tiếp cận các ngươi, chính là để tìm kiếm Thiên tuyền, tiếp đó tìm kiếm nhục thân của nàng. Nàng nói rằng, nàng chỉ biết, sau khi mình tỉnh lại thì nguyên thần đã xuất khiếu, mới biết được mình đã tắm rửa Tiên tuyền, nhục thân không tại bên cạnh. Nàng nghi ngờ nhục thân của mình ở quanh khu vực Thiên tuyền, vì vậy để cho ta tới tìm nó.”

Hướng Lan Huyên nghi hoặc, “Chuyện quan trọng như vậy, vì sao chính nàng ta không đến tìm?”

Hướng Chân: “Ta cũng không biết rõ là chuyện gì xảy ra, chỉ nghe nàng nói rằng nàng không thể rời khỏi khu vực của mình.”

Dã Tiên bất chợt giống như bừng tỉnh hiểu ra, “Ta nghĩ ta đã biết nàng ta là ai rồi.”

Mọi người đồng loạt quay nhìn về phía ông ta, Dữu Khánh cất lời thăm dò: “Đại tộc trưởng biết sao?”

Dã Tiên: “Đã tắm rửa Thiên tuyền, lại không thể rời khỏi khu vực đó của mình, trên người hẳn là bị hạ cấm chế. Loại tình huống như vậy, nếu không phải là thủ sơn của tiên phủ thì chính là trông cửa cho tiên phủ nào đó. Trong Nhân gian chỉ có hai tiên phủ đã mở ra, Vân Hề của Tiểu Vân gian là một phương thức lưu thủ khác, nơi còn lại thì chỉ có Minh Hải mà thôi.”

Những lời này vừa được nói ra, Dữu Khánh và Hướng Chân lập tức quay mặt nhìn nhau.

“Hồi đó, việc Minh Hải tiên phủ được mở ra đã khiến cho ta cảm thấy kỳ quái, lại còn cả việc Thủ sơn thú bị giết nữa, trước tiên không nói đến việc những kẻ được gọi là cao thủ Nhân gian đó dù có liên thủ với nhau cũng không phải là đối thủ của Thủ sơn thú Minh Hải, việc không có người dẫn đường, người ngoài là không thể dễ dàng vượt qua Minh Hải, hẳn phải là xuất hiện nội quỷ động tay động chân. Nếu như ta không đoán sai, người mà các ngươi nói tới đó hẳn là kẻ từng trông cửa cho Minh Hải. Không nghĩ tới nàng ta vẫn còn sống.”

Dữu Khánh nghe nói mà âm thầm líu lưỡi, phát hiện thấy thực sự đã bị Dã Tiên đoán trúng.

Mà Hướng Chân nghe nói vậy thì có chút sửng sốt, đối với vị cố nhân trên thuyền đó, gã ta còn không biết được nhiều bằng Dữu Khánh, thậm chí quen biết cũng không sớm như Dữu Khánh.

Từ phản ứng của hai người, Hướng Lan Huyên cũng nhận ra được Dã Tiên đã đoán đúng, trông cửa cho Minh Hải sao? Nàng ghi nhớ kỹ việc này vào trong lòng.