← Quay lại trang sách

Chương 1224 Lại cái trò đó (1)

Làm việc này với công chúa Ân quốc ư? Hơn nữa còn là công chúa con ruột của hoàng hậu!

Tương Hải Hoa có phần chấn động, hỏi: “Là gợi ý của Hoàng hậu nương nương sao?”

Tương La Sách: “Vì để cho dễ dàng tác hợp, một số người bên cạnh Triêu Dương công chúa đã được âm thầm thay đổi rồi.”

Câu trả lời hỏi một đằng, trả lời một nẻo này khiến Tương Hải Hoa nghi hoặc, “Có ý gì?”

Tương La Sách: “Những người bên cạnh nàng từng có gặp Thám Hoa lang đúng lúc có chuyện khác phải làm không thể cùng đi theo. Nói cách khác, lần này những người cùng đi theo nàng tới đây đều là ngươi chưa từng gặp qua Thám Hoa lang.”

Nghe được lời này, Tương Hải Hoa ngạc nhiên hơi há miệng, cô ta đã hiểu được rồi, đây không phải là ý của Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương căn bản không biết việc này. Đây là đang làm chuyện rắc rối sau lưng Hoàng hậu nương nương, hơn nữa còn chính là con gái ruột của Hoàng hậu nương nương.

Vừa nghĩ đến thực lực và bối cảnh của Hoàng hậu nương nương, cô ta không rét mà run, “Cha, cha có biết mình đang làm chuyện gì hay không vậy? Nương nương nổi giận, ngay cả Địa sư cũng phải nhượng bộ tránh lui, huống chi việc này hoàn toàn không có cách nào giấu giếm được nương nương, ai có tiếp xúc với công chúa, người bên cạnh công chúa nhất định phải bẩm báo cho phía nương nương, chỉ cần xác minh lại nương nương tự nhiên sẽ biết rõ…”

Tương La Sách xua tay cắt đứt lời cô ta, “Cho dù người bên cạnh công chúa có bẩm báo lại theo thực tế, phía bên nương nương cũng sẽ không thể nhận được thông tin chân thực.”

Tương Hải Hoa kinh ngạc hỏi: “Vì sao?”

Tương La Sách: “Còn có thể vì sao? Cho dù tin tức có thể đến được kinh thành, cũng sẽ có người chặn lại động tay động chân, bà ta sẽ không thể biết được tình hình thực tế.”

“Ở kinh thành, động tay chân với phía Hoàng hậu nương nương…” Tương Hải Hoa hít vào một hơi khí lạnh, đã ý thức được phía bên kinh thành cũng có người không bình thường đang tác động, nếu không sẽ rất khó có thể can thiệp được đến bên cạnh hoàng hậu Yến Y. Cô ta nghĩ đến người phía sau phụ thân là ai, không khỏi hỏi: “Là thụ ý của Đoan thân vương bày sao?”

Tương La Sách nghiêm túc dạy bảo: “Con cho rằng việc này chỉ dựa vào chỉ thị của Đoan thân vương là có thể làm được sao? Con cho rằng có hoàng hậu tọa trấn Hoàng cung đại nội thì Đoan thân vương có thể nhúng tay can thiệp vào được sao? Con cho rằng Ân quốc và Cẩm quốc sẵn lòng nhìn thấy Địa sư và Địa Mẫu hòa thuận với nhau? Con cho rằng mấy người Thiên Lưu sơn muốn nhìn thấy bọn họ quay lại liên thủ với nhau đối ngoại sao?

Triêu Dương công chúa đã sắp trở thành gái lỡ thì, đến nay vẫn chưa lấy chồng, con cho rằng với nền tảng của nàng mà không ai lấy hay là không tìm được như ý lang quân ư?

Yến Y chỉ có một cô con gái chưa lấy chồng như thế, có người không muốn gả nàng cho người khác, mà muốn nàng đoạt lấy trượng phu của đồ đệ Địa Mẫu. Cần biết rằng, bản thân Địa Mẫu đã từng có nỗi hận tương tự, bây giờ, nếu chuyện đó lại xảy ra với đồ đệ của bà ta. Sau việc này, bà ta tất nhiên sẽ coi đó là nỗi nhục nhã cực kỳ lớn. Mối hận này sợ là trọn đời không thể hóa giải.

Ân oán giữa sư huynh muội bọn họ đến bây giờ vẫn khó thể hóa giải không phải là không có nguyên nhân, có rất nhiều người ở sau lưng châm ngòi thổi lửa, điều này không phải tu vi bọn họ cao liền có thể phòng ngừa được. Cũng chính là bởi vì tu vi bọn họ cao, cho nên mới có người muốn chia rẽ bọn họ. Chỉ cần có cơ hội liền sẽ đào sâu mâu thuẫn giữa bọn họ, vĩnh viễn sẽ không để cho bọn họ hòa hợp.

Ta tại dưới trướng Đoan thân vương, không phải lần đầu tiên tham gia chuyện tương tự.”

Lần chỉ điểm này coi như đã nói ra những lời gan ruột, lời này chỉ có thể nói ra với nữ nhi của mình, cũng là để cho nữ nhi nắm rõ tình hình, biết rõ mức độ sự việc, khi hạ thủ mới có đúng mức.

Tương Hải Hoa lại kinh ngạc sửng sốt, không ngờ tới những người bên trên đó lại âm thầm làm ra mấy chuyện như vậy, sau cơn kinh ngạc cô ta lại bắt đầu thấp thỏm bất an, “Cha, việc này cuối cùng vẫn sẽ bị hoàng hậu biết được, sau việc tất nhiên sẽ biết cha tham gia vào chuyện này, đến lúc đó làm sao có thể buông tha cho cha? Chọc giận Địa sư, hậu quả khó thể tưởng tượng nổi, ông ấy sẽ không hạ thủ lưu tình với cha.”

Tương La Sách có vẻ đã quen với sóng gió, bình tĩnh nói: “Nếu chuyện thành công sẽ không có việc gì. Chỉ cần Triêu Dương công chúa và Thám Hoa lang xảy ra chuyện gạo nấu thành cơm, khi thông tin hai người ngủ với nhau lan truyền ra ngoài, đến lúc đó không phải tùy thuộc Thám Hoa lang có muốn cưới hay không, cũng không phải hoàng hậu muốn hay không muốn gả con gái. Khi sự việc thành công, tự nhiên sẽ có người bảo vệ ta, sẽ để cho ta thuận thế chuyển thành bà mối cho hai người, đó là chuyện đại hỉ, dù có bực tức đến đâu cũng không có lý lẽ gì đi giết bà mối.”

Tương Hải Hoa vẫn còn lo lắng, “Nếu việc này thất bại thì sao?”

Tương La Sách vuốt râu đi trở về trước khối san hô to lớn, “Không có nhiều chữ nếu như vậy. Hải Hoa, cha có thể đi đến ngày hôm nay, đó là kết quả từ sự hỗ trợ của Đoan thân vương đứng sau. Và cũng vì đó, ta đã làm ra rất nhiều chuyện mờ ám không thể công khai. Có một số việc, chỉ cần tùy tiện chọn ra một việc, đã đủ để khiến ta chết không có chỗ chôn. Ta có rất nhiều nhược điểm tại trên tay hắn. Hắn có thể đặt ta tại đây, dám dùng ta, ta liền không còn lựa chọn nào khác. Hiểu không?”

Tương Hải Hoa đi tới phía sau phụ thân, im lặng cúi đầu, đã biết rõ lí do thực sự phụ thân gọi mình tới đây trong đêm tối, so với chuyện này, việc quấn quýt với một nam nhân nào đó hoàn toàn chẳng là gì.

“Hiện tại, vấn đề lớn nhất là phía bên Đại Nghiệp ty. Chỗ ta và kinh thành có thể ngăn chặn, kiểm soát thông tin tới hoàng hậu, nhưng không thể động tay động chân vào thông tin qua lại giữa Đại Nghiệp ty. Một khi Địa sư phát hiện được, tất nhiên sẽ nhúng tay can thiệp. Cho nên chuyện này cần phải được nhanh chóng xúc tiến hoàn thành trước khi Đại Nghiệp ty kịp phản ứng, vì thế, phải làm bằng bất cứ giá nào, khi cần thiết có thể liên hệ với phía bên Cẩm quốc và Thiên Lưu sơn, bọn họ hẳn sẽ toàn lực phối hợp…”

Bình minh lên, mặt trời mọc trên mặt biển, rực rỡ huy hoàng.

Đang ngồi khoanh chân đả tọa, Dữu Khánh chậm rãi thu công tỉnh lại, sắc mặt hồng hào, thần thanh khí sảng, một viên Nghiễm Linh đan đem đến sự bồi bổ cho tinh khí thần rất tốt, và cũng có thể cảm nhận được rõ ràng sự tăng tiến tu vi.

Hắn bước chân trần xuống giường, mở cửa sổ ra, ánh nắng mặt trời mới mọc rọi vào mặt, chim biển bay lượn, những cánh buồm lướt đi trên mặt biển lấp lánh, đem tới cho người ta cảm giác được làm người trên cõi đời này cũng là một vui vẻ sảng khoái.

Động tĩnh đẩy mở cửa sổ cũng đánh động người đang lặng lẽ chờ đợi ngoài phòng, tiếng Trùng Nhi gõ cửa vang lên, “Công tử.”

“Vào đi.” Dữu Khánh đáp lại một tiếng.

Cửa mở ra, tiến vào trong không chỉ có Trùng Nhi, Mục Ngạo Thiết cũng đi theo vào.

Các bạn đang đọc truyện tại truyenfulldich.com