Chương 1434 Tự sát (2)
Chí Mỹ rơi xuống, lảo đảo lùi ra sau mấy bước, cây trăm cài tóc cầm trên tay cũng bộc lộ ra tại trước mắt mọi người. Tận mắt nhìn thấy cảnh này, thị nữ vô ngân mặt đầy kinh ngạc. Chí Mỹ cũng mặt đầy kinh ngạc, không thể tin nổi, làm sao có thể tránh thoát được một đòn đánh lén trong trường hợp như thế, chứ khi y vẫn luôn để phòng mình. Suy nghĩ lại, gã thấy cũng đúng, cảm thấy mình quá ngốc, thân xác này đã phản bội đối phương.
Làm sao có thể mong chờ đối phương không để phòng chứ? Cuần áo dối loạn trên người vân côn phồng lên một cái, rất nhanh liền phẳng phiêu trình tề trở lại, y nhìn cây gai nhọn trong tay chí mỹ, nụ cười đạm mạc, người muốn giết ta sao? Chỉ dựa vào một cây châm cài tóc liền muốn hạ sát thủ với ta ư? Cho dù người đã phản bội ta, ta vẫn luôn cho người có cơ hội quay đầu, nhưng người lại hạ độc thủ với ta, ta sủng ái người như vậy, người lại muốn giết ta sao?
Y dơ ngón chỏ lên vuốt bờ riê dài bên khóe miệng, nụ cười càng lộ rõ sự âm hiểm, trong mắt hiện ra thần thái quỷ dị. Ô ô biết dùng nhục thân chí mỹ đã không còn có khả năng thành công được nữa, đảo mắt nhìn xung quanh, sau khi đánh giá tình hình, gã đột nhiên dơ cây châm cải tóc lên. Nhắm ngay vào huyệt thái dương của mình, cười nói, vân côn, bây giờ chúng ta hãy xác định xem ai đúng ai sai, ngươi cho rằng ta sẽ chết ở trong tay ngươi, hay là sẽ chết tại trong tay của chính ta.
Vừa nói vừa bước đi vòng quanh, cảnh giác cao độ với đối phương. Vân Côn sưởng sốt, có nằm mơ cũng không nghĩ tới Chí Mỹ lại có hành động như thế này. Cảnh tượng này khiến đám người xung quanh kinh ngạc sưởng sốt. Đúng vào lúc này, trong không chung vang lên tiếng xe gió ẩm ẩm, một cự nhân bay nhanh đến đây, không phải ai khác, chính là Phủ Nhạ. Cô ta kinh ngạc khi nhìn thấy Chí Mỹ có ý đồ tự sát, khóc rõ chuyện gì đang xảy ra. Đang chậm dãi bước đi vòng quanh.
Khi đi qua bên cạnh thị nữ vô ngân, Oh Oh trợ dưỡi một tay ra, dựa vào tu vi của mình trong chấp mắt liền khống chế thị nữ vô ngân ở trong tay. Nương nương, đừng có mắc thêm sai lầm nữa. Thị nữ vô ngân nỗ lực vùng vẫy, nhưng bị tu vi của đối phương kiềm chế, cô ta không có cách nào phản kháng. Vân Côn cao mày, không biết Chí Mỹ rốt cuộc muốn làm gì, lẽ nào cho rằng bắt thị nữ của mình là có thể áp chế mình hay sao?
trước lúc chết kéo theo một kẻ đệm lưng cũng không tệ. Ta đã chán ghét nữ nhân này bên cạnh ngươi từ lâu rồi, ngươi không phải muốn ta chết sao. Được, vậy ta chết cho ngươi xem. Vừa nói ô ô vừa cưỡng ép kéo con tin lùi đến bên dìa đỉnh thạch trụ, nở nụ cười quỷ dị nói lời từ biệt với vân cồn. Xế cổ thị nữ vô ngân rồi cùng nhau ngã ra sao, rơi từ trên cây cột cao vút xuống dưới. Trong lúc rơi xuống mặt biển,
Ô ô xoay chuyển cây châm cải tóc trong tay và đập mạnh vào đầu thị nữ vô ngân, trực tiếp đánh cô ta hôn mê bất tỉnh, sau đó lại nhanh chóng điểm liên tục. Vân Côn cao mày, theo bản năng Y cho rằng hành vi quá lạ của Chí Mỹ là lừa dối, nàng ta muốn dùng phương thức này để đánh lạc hướng nhằm chạy trốn. Nghĩ thật đẹp. Y cất tiếng cười nhạt, bóng người giống như thấn di đột nhiên xuất hiện tại bên mép đỉnh thạch trụ, cuối nhìn hai bóng người đang rơi xuống. Ơm.
Ô ô thì Pháp đánh nổ tung mặt biển, bọt nước trắng xóa bùng lên tung tuế, nuốt trưởng thân hình của gã và thị nữ vô ngân. Ngay khi cả hai người cùng nhau chìm vào trong biển, Chí Mỹ nhanh chóng nhét cây châm cải tóc xanh ngọc trong tay vào trong người thị nữ vô ngân. Bản thân thì nhắm mắt lại, rất nhanh liền mất đi khả năng kiểm soát cơ thể, tư chi trở nên mền nhũn. Một luồng bạc quang thoát ra khỏi người Chí Mỹ, nương theo sự tre chắn của đám bọt nước trắng xóa bao phủ.
hòa nhập vào trong cố thể của thị nữ vô ngân. Sau khi xuyên qua đám bọt nước, cả hai đều vô lực rơi xuống đáy biển. Đám động vật biển trong nước ùa tới bơi lội vây quanh, lượn vòng vòng xung quanh, không dám tùy tiện tới gần. Cuối cùng, thân thể hai nữ nhân đều chìm đến đáy, nằm mềm nhũn dưới đáy biển. Không thể cứ để hai người một mực nằm im dưới đáy biển, không lâu sau, hai người đã được vớt lên và đưa trở lại trên đỉnh cột đá khổng lồ.
Thị nữ vô ngân được cứu tỉnh lại, sau khi ho ra mấy ngụng nước, cô ta ngồi dưới đất thở dốc, có vẻ kinh hãi chưa ổn định được. Còn thân thể Chí Mỹ thì yên tĩnh nằm bất động ở đó, mấy kẻ vừa mới vốt người lên đứng thẳng ở bên cạnh cũng cầm như hến. Vân Côn quỳ một gối xuống, đặt bàn tay lên ngược Chí Mỹ để kiểm tra, rất lâu vẫn không có rời ra, ngây người ra đó. Vẻ mặt như muốn hỏi tại sao có thể như vậy, y cho rằng Chí Mỹ đang rở chò bịp bộng.
cho rằng Chí Mỹ muốn làm ra vẻ để lừa gạt chạy trốn. Nhưng Chí Mỹ với khuôn mặt vẫn còn sống động ở trước mặt đã dùng nhục thân của mình để nói rõ ràng cho Y biết, cơ thể này đã trở thành một cái thi thể, đã chết rồi. Có lẽ là giả chết. Bởi vì không phát hiện ra bất kỳ vết thương chí mạng nào trên cơ thể này, vì vậy Y cẩn thận kiểm tra lại nhiều lần, kết quả, cơ thể này thực sự đã hết sinh cơ. Đã chết rồi, thực sự đã chết rồi, Y có nằm mơ cũng không ngờ được.
Chí Mỹ lại thật sự tự sát, lại dùng phương thức hoàn toàn nằm, ngoài dự liệu và ngoài sự kiểm soát của Y để ra đi triệt để. Phổ Nhạ với khuôn mặt ngang bằng với đỉnh cột vừa kinh ngạc vừa nghi hoặc, cô ta cũng nhận ra Chí Mỹ đã thật sự ra đi, nhận ra được từ phản ứng của Vân Côn, cứ tự sát như vậy rồi sao? Cô ta quả thực không thể tin nổi, rốt cuộc trước đó đã xảy ra chuyện gì? Trong tình hình hiện tại, cô ta không tiện tìm ai để hỏi thăm.
nên chỉ có thể mở to mắt nhìn mà thôi. Ai? Một lúc lâu sau, Vân Côn cất tiếng khẽ thở dài, bàn tay rời khỏi ngược Chí Mỹ, chậm dãi điều chỉnh tư chi của Chí Mỹ lại cho trình tề, miệng lẩm bẩm có vẻ bất đắc dĩ. Mọi người đều cho rằng ta là kẻ biến thái, đều cho rằng ta thích giết chết phu nhân của mình, nhưng trong các người có ai từng buông tha cho ta không? Ta thực sự rất cô đơn, ta thật sự muốn tìm một người có thể làm bạn lâu dài đến cuối đời.
khi ta uy nghiêm thì cho rằng ta có khoảng cách. Còn ta không dùng ái lại cho rằng ta không tốt, lấy đó làm cớ để đi tìm nam nhân khác. Nếu ta dùng ái, làm thế nào cũng chiều chuộng không đủ, trách ta không hiểu nữ nhân các người. Ta thử nỗ lực tìm hiểu, cho các người tự do ăn mặc như đàn ông, kết quả các người càng ngày càng quá đáng. Khiến cho cự linh phủ chứng khí mù mịt, ta đành phải để các người thành thật mặc lại quần áo. Ta tìm một mỹ nhân.
Mỹ nhân cảm thấy mình có sắc đẹp thì có thể cao cao tại thượng, bắt ta thần phục. Quên đi, ta tìm một người xấu, ta cũng súng ái, người lại muốn chuẩn bị đường lui. Ta cho người cơ hội, người lại đi tự sát, người thật sự đã chết rồi sao? Không phải là dở thủ đoạn gì chứ. Bàn tay đang vuốt ve gương mặt Chí Mỹ đột nhiên chụp lấy cổ Chí Mỹ, vân côn há mùng cắn một cái, trực tiếp cắn vào cổ họng nàng ta, máu tươi ổ ổ tuôn ra.
Y điên cuồng cắn xé, máu dính đầy khuôn mặt Y. Sau khi nhả ra, Y lại chụp lấy đầu chí mỹ, vặn mấy vòng rồi mới thả tay ra.