← Quay lại trang sách

Chương 1440 Cự Linh động (1)

bị chặn miệng, đôi mắt lòng hành vân đỏ lên, người đi ra chứ yêu chi cảnh không nói lời thành thật, điều này càng khẳng định suy đoán của gã, cái chết của mẫu thân không đơn giản như vậy. Thầy gã có vẻ vẫn còn hùng hổ muốn sông lên, hai người hoàng, phượng nhanh chóng kéo gã xa ra thì thầm cảnh báo, người muốn biết rõ sự thật hay là muốn nằm lại nơi này. Phía bên ô ô, Minh Tăng đặt một bàn tay ấn lên đầu gã, nhắm mắt lại không nói gì.

không biết là đang cảm ứng điều gì đó hay là đang thi pháp chữa trị. Dữu Khánh đến bên cạnh hướng Lan huyên, nhỏ rộng hỏi, trước khi đi, Ô Ô đã hẹn sẽ gặp mặt chúng ta tại địa điểm vân Côn động thủ với người lúc trước. Linh thể của hắn làm sao có thể biết được chúng ta ở đây, còn trực tiếp đi thẳng tới. Hướng Lan huyên khẽ lắc đầu, nói với sự không chắc chắn, Linh thể có thể cảm ứng được tung tích của bản tôn trang. Dữu Khánh bày tỏ nghi ngờ, giả tiên có cảm ứng được không?

Hình như không có, điều này càng khiến cho hai người cảm thấy nghi hoặc. Một lúc sau, Long Hành Vân đi tới, mời Giữ Khánh đi nơi khác nói chuyện, lúc này Gã đã tỉnh táo lại, nhận ra được sự lỗ mãng của mình vừa rồi. Đồng thời nghĩ lại cũng cảm thấy sợ hãi, nhưng vẫn không cam lòng, Gã chuyển mục tiêu tới Giữ Khánh. Sau khi gọi Giữ Khánh sang một bên, Gã nhỏ rõng hỏi, Giữ Huyên, ngươi nói thật cho ta biết, ngươi thật sự chưa từng tiến vào chữ yêu chi cảnh sao.

Vẫn là lý lẽ kia, nếu như hướng Lan huyên và Ô Ô đã nói dối, vậy thì có khả năng việc thám hoa lang chưa đi vào chứ yêu chi cảnh cũng là giả. Dữu Khánh thực sự không thể hiểu được suy nghĩ của loại người này, hắn rất muốn hỏi gã, hiện tại người lấy sức lực ở đâu ra để yêu cầu lão tử nói rõ ngọn nguồn, số vũ, bị bắt, Ô Ô trở nên ngơ ngác, ở đây người không còn chỗ dựa nào nữa, người cho rằng người không thể trêu vào hướng Lan huyên thì có thể chọc được ta sao?

Nếu Minh Tăng đã đứng ra bảo vệ gã, hắn cũng phải cho chút thể diện, chỉ có thể ứng phó. Ta nghe nói khi mọi người ra khỏi chư yêu chi cảnh thì mấy người đinh giáp thanh đang trong trường ở lối ra, nếu ta đi vào, ta còn có thể ra ngoài mà họ không biết sao. Câu trả lời này khiến Long Hành Vân trầm mặc, Dữu Khánh vỗ vỗ vai gã rồi rời đi, hy vọng gã có thể tự giải quyết. Ngay vào lúc này, Bách Lý Tâm đang nấp ở trên ngọn cây canh trường đột nhiên nhảy xuống, Khẩn Trương kêu gọi mọi người.

Nghe vậy, đám người hướng lan huyên nhanh chóng bay lên nơi cao quan sát xung quanh, quả nhiên nhìn thấy lượng lớn bóng đen đang bay đến nơi đây. Bọn hắn tự nhiên không thể ngồi đợi bị phát hiện, Minh tăng tạm rừng chữ trị, cõng ô ô lên, một nhóm người nhanh chóng chuyển đi nơi khác ẩn nấp. Thác nước cao nghìn trượng, non xanh núi biếc, rừng cây rậm rạp, một bầy nhục xí tứ cước xà quắp người bay qua. Mọi người nấp ở trên sườn một ngọn núi nhìn thấy rõ những người bị chúng nó quắp đi.

Từ quần áo mặc trên người có thể nhận ra được hầu hết đều là người của ba đại thế lực. Cưu hạp và mông phá cũng bị bắt. Hướng lan huyền vẻ mặt nghiêm trọng, nàng không quan tâm đến sự sống chết của bọn họ. Điều nàng quan tâm chính là những người này có thể khai ra rất nhiều điều không nên nói, như vậy sẽ đem tới cho bọn hắn những phiền phức không cần thiết. Dũ khánh nhìn phương hướng di chuyển, hình như là được đưa đến từ phía lối ra tiên phủ. Đây là muốn đưa đi đâu chứ? Không ai có thể trả lời vấn đề này.

và cũng không có ai dám xuất thủ, bởi vì phổ nhạ đích thân bay theo hộ tống đội ngũ. Nỗ lực quan sát, không thấy có người của tam tiên bảo bị bắt, hướng Lan huyền có ngón tay cách không búng ra, đành rớt đậu phộng trong tay Thanh Nha. Ngóc ngóc ngón tay với Y. Thanh Nha đành phải đi chân chần chạy tới nghe lệnh, hướng Lan huyền nhỏ dọng hỏi Y, người có chắc chắn đã đưa hoác lãng đến đúng nơi rồi không? Sau khi bên này làm bộ làm tịch bắt được hoác lãng và thẩm vấn một phen song.

Thanh Nha Liền Tuân theo ý của Hướng Lan Huyên, cùng với An Gi, Tô Thu Tử và A Lang đại cô đồng thời đưa hoắc lãng đến chỗ người của Tam Tiên Bảo ẩn nấp, dặn do phải canh chừng cẩn thận, nói rằng cần giữ gã lại để thẩm vấn kỹ hơn, bọn họ có việc phải đi làm trước. Địa điểm được lựa chọn cũng rất có chú ý, Hướng Lan Huyên tin rằng trong số người của Tam Tiên Bảo chắc chắn có kẻ đã bị xúi rục. Tiến hành chia tác ra để bố trí là một mắt xích trong kế hoạch của nàng.

Sau khi chia tách tách ra 5 người 1 nhóm, tất cả các địa điểm ẩn nấp đều do mấy người hướng lan huyền bổ trí. Cho nên bọn họ biết rõ nơi ẩn nấp của từng nhóm người, sau đó mấy người à lang đã cố tìm đến các địa điểm, ẩn nấp để thực hiện truy ngược lại, tìm kiếm xung quanh nơi ẩn nấp xem có lưu lại dấu hiệu chỉ đường gì đó hay không. Thanh nha nhỏ rõng cam đoan, chắc chắn đã đưa đến đúng chỗ, sau khi xác định một lộ tuyến rồi mới đem người đưa đến nó.

Dữu Khánh ở bên cạnh nhìn đám người Long Hành Vân ở cách không xa, sau đó quay đầu lại hạ thấp giọng nói, chỉ sợ phía bên Vân Côn không thể dễ dàng tìm được. Hướng Lan Huyên, không thể dễ dàng tìm được mới tốt, tìm được quá dễ dàng, tên ma đầu khà mật kia chưa chắc đã tin. Tìm được hay không được, chúng ta đều không mất mát gì, đáng để đánh cực một phèn. Nhìn thấy người của ba đại thế lực bị bắt nhiều như vậy, ta càng có lòng tin, không còn được thế lực bên ngoài chống lưng.

để giữ được mạng sống, đừng mong đợi bọn họ sẽ giữ kín miệng như bừng”. Thanh Ha nhốn vai, không cho rằng phí nhiều công phu làm như vậy sẽ có tác dụng gì, nhưng cũng không có vấn đề gì với Y. Nhìn một đám quái vật giày đặc bay đi mất, hướng lan huyên lại lướt đến bên cạnh Ô Ô đang ngơ ngơ ngác ngác, nói với Minh Tăng, Đại Hòa Thượng, có thể Ô Ô biết đã xảy ra chuyện gì. Y tứ trong lời này là muốn ông ta cứu gã tỉnh lại nhanh nhất có thể, Minh Tăng đi về phía Ô Ô.

Đang định xuất thủ, trợt nghe Nam Trúc kinh ngạc nói, đó là Ông ta quay đầu lại, mọi người cũng quay đầu nhìn tới, nhìn thấy phía xa trên bầu trời xuất hiện một điểm đen. Điểm đen dần dần to lên, đó rõ ràng là một con cá lớn lắc đầu vẫy đuôi bơi trong không trung. Con côn kia lại xuất hiện rồi. Sau khi con vật khổng lồ đó tới gần bọn hán, nó không sông đến phía bên này, thân thể to lớn đi ngang qua bên cạnh. Kéo theo một chận cùng phong làm cây cối gãy đổ.

tiếp tục bơi về phía trời xa, đó là phương hướng đám quái vật kia vừa mới bay đi. Lão thập ngũ, nam trúc nhảy đến trước mặt dữ khánh, chỉ chỉ lên đỉnh đầu với vẻ nô nóng. Người biết chuyện điều hiểu gã đang nói đến cây châm cải tóc, thật không dễ mới nhìn thấy con cô này xuất hiện, nhưng cây định hồn châm dùng để cố định nó lại không còn nữa. Dữ khánh chấn an gã, vân côn canh dữ lối da, chuyện này thành công cũng không ra được. Hán quay lại dặn mọi người.

con cô này và đám người bị bắt đi hình như đến cùng một chỗ, các người chờ ở đây để ta đi xem sao. Rồi quay người nói với A-Lang Đại cô, Đại cô, làm phiền đưa ta đi một chuyến. Không phải coi người ta là tỏa kỵ, nhưng quả thực có một người biết bay như vậy đưa đi làm việc đúng là thuận lợi hơn rất nhiều. Nam Trúc nhìn theo con cô kia mấy lần, không biết vì nguyên nhân gì, gã mạnh mẽ yêu cầu, ta cũng đi. Hướng lan huyền lóe lên, tay áo cuốn qua.

một lực lượng vô hình kéo Dữ Khánh cùng bay đi, không có mang theo Nam Trúc. Hiển nhiên, hướng Lan Huynh cũng muốn đi xem có chuyện gì, cái quái gì vậy. Nam Trúc và A Lang Đại Cô quay mặt nhìn nhau, cuối cùng trước sự năn nỉ của Nam Trúc, A Lang Đại Cô đã kéo Nam Trúc cùng nhau bay đi. Những người khác ở lại quay mặt nhìn nhau. Lần này Lâm Hành Vân ngược lại không có khăng khăng đòi đi theo Dữ Khánh, mà ở lại bên cạnh Ô Ô.

Gã hy vọng Ôô có thể khỏe lại càng nhanh càng tốt để cho gã câu trả lời.

Các bạn vừa nghe song tập 144 của bộ chuyện bán tiên của tác giả Dược Thiên Sầu tại thư viện Sách nói miễn phí, truyện-đọc-việt.com. Nếu bạn không muốn gián đoạn bởi quảng cáo của Youtube khi nghe thì có thể truy cập trực tiếp website truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập truy cập tr