Chương 1481 Tà linh phụ thể (1)
Được, được. Nam Chúc Vui Mừng đồng ý, nếu không phải gã bất tài, gã đã sớm đi tìm mấy người lão thập ngũ rồi. Với tình thế nghiêm trọng trước mắt, không có người sư huynh là gã tỏa chấn, gã thật sự không yên tâm cho hai vị sư đệ của mình. Tuy nhiên, khi nhìn thấy xiên thịt nướng trên tay, gã lại nhanh chóng chỉ tới mớ thịt còn đang nướng trên lửa, ông có muốn ăn một chút trước khi lên đường hay không? Đã lâu rồi ông chưa ăn gì. Ánh mắt văn khúc rừng trên đống lửa.
Lại nhìn đám khói từ đống lửa bay lên trời, sau đó nhìn thấy không chỉ có một đống cho tàn, hiển nhiên đã làm chuyện như vậy nhiều lần. Mặc dù bình tĩnh, nhưng khóe miệng không nhịn được nhất lên, hỏi, những ngày qua, người hộ pháp cho lão phu bằng cách này hay sao? Thậm chí ông ta còn muốn cất lời chửi mẹ nó, vấn đề là không có việc gì xảy ra. Trong thời gian này vậy mà không hề có bất kỳ một tên lô la nào tới quấy dày, thật quá lạ, tên mập này có độc sao? Nói tới việc này,
Nam trúc có chút bối rối, đáp, không, sau khi ông luyện thành chiêu thứ tư, ta thực sự có chút đói bụng. Ai? Văn khúc thở dài, ngươi nhìn ngươi đi, chẳng trách ngươi lại mập ra rồi, ngươi mà không mập ra trời còn công bằng sao. Ông ta nhẹ nhàng đi đến, chọn một xiên nướng được hơn một chút, không ăn sẽ là lãng phí. Sau đó ông ta bắt đầu ăn. Nam trúc nhanh chóng nhảy đến hỗ trợ nướng tiếp phần còn lại. Ăn xong, hai người lên đường.
trên đường đi bắt mấy tù binh, tìm một tên đầu lĩnh tương đối có chút địa vị. Từ đó nghe được một ít tin tức về đám người Giữ Khánh, biết được vân Côn đang đích thân điều khiển Côn truy tìm tung tích mấy người Giữ Khánh. Đây là thông tin từ mấy ngày trước, không biết tình hình hiện tại thế nào. Nam Trúc Tức thì có chút nô nóng, Văn Khúc cũng từ bỏ việc bay ở trên cao, bắt đầu công khai bay ở tầng trời thấp, gặp phải kẻ sông tới liến bắt lấy cha hỏi, vừa đi, vừa tìm hiểu thông tin.
Cự Côn với thân thể khổng lồ không ngừng ngào ru trên bầu trời. Rất nhiều phi sĩ tư cước xa đi nhờ tắm mình trong gió vu vù, có vẻ rảnh đến chán, thỉnh thoảng chúng lại dang cánh vỗ mấy cái. Người hay cự nhân được trở đi thì tương đối an phận, tất cả đều ngồi khoanh chân đả toạ, trải qua mấy ngày đả toạ điều tức và dùng thuốc, sắc mặt kha mật trông đã khôi phục lại. Người chịu khó nhất lại chính là Vân Côn đứng ở đầu Cự Côn, y một mực nhìn chằm chằm phía trước, một tay cầm doi.
một tay thỉnh thoảng bấm quyết búng ra. Kỳ thực y có chút nghi hoặc, khoảng thời gian vừa rồi gần như đã đi vòng quanh cựu linh phủ mấy vòng, cựu côn đi đến đâu, trong vòng trăm dặm đều nằm trong phạm vi cảm ứng. Có thể tưởng tượng được phạm vi đã tra xét mấy ngày nay rộng như thế nào, nhưng đến nay vẫn không hề có phản ứng, chuyện gì đang xảy ra chứ. Lẽ nào thủ đoạn dự phòng của mình đã bị hóa giải hay sao? Y cảm thấy hẳn là không phải, mình chưa có kích phát thủ. Đoạn dự phòng
Chắc là không dễ dàng bị phát hiện như vậy. Ngay khi Y lại bấm ngón tay thì Pháp bắn ra chỉ quyết thì đám người trên cựu côn chật bị chấn động một cái, bởi vì cựu côn đột nhiên thay đổi hướng bay. Mọi người dồn dập quay nhìn về phía vị thượng tiên đứng ở đầu cựu côn, nhưng không thấy thượng tiên có động tác gì. Mà văn côn thì nhướng mày, trên mặt hiện lên nụ cười nhạt hơi có vẻ dữ tợn. Y biết rõ, cựu côn đột nhiên thay đổi hướng bay không phải do Y điều khiển.
Mà bởi vì cựu côn phát hiện ra gì đó nên đánh hơi đi theo, 8-9 phần 10 là đã tìm được mục tiêu. Tay y lập tức lại bắn ra một cái chỉ quyết. Giới bóng cây râm mát, hướng lan huyền đang khoanh chân đã tỏa trật cất lên một tiếng giên, khiến cho người xa người gần đều chú ý. Sắc mặt nàng tựa hồ trở nên có chút khó coi, thân thể ruôn dẩy, chỉ chốc lát sao trên người nàng toát ra một chút khí màu đỏ đen. Lão thập ngũ.
Mục ngạo thiết nhảy đến bên cạnh Dữu Khánh đang nhắm mắt đả toạ, đánh thức hắn, rồi chỉ về phía hướng lan huyên, nhắc nhở, hình như có tả khí toát ra trên người cô ta. Dữu Khánh nhìn đến, kinh hãi đứng lên. Ô ô mấy ngày này đều đang tập trung chữa thương, là người đầu tiên lướt đến trước mặt hướng lan huyên, chầm giọng hỏi, chuyện gì xảy ra. Minh Tăng cũng lướt đến hỏi, tại sao lại có tả khí toát ra trên người. Như đang chống lại thứ gì đó trong cơ thể, hướng lan huyên trật nhảy lên.
xoay người lại, chống hai tay vào thân cây, cuối đầu thở hồn hền. Dữu Khánh chạy tới, hỏi Nàng, tại sao có thể như vậy? Nghe giọng của Hắn, hướng lan huyền cuối cùng mở mắt ra, quay lại nhìn mọi người, con mắt của Nàng khiến mọi người giật nảy mình. Đôi mắt đỏ ngầu như máu, cộng với tạ khí toát ra trên người, nhìn Nàng giống như yêu ma. Nàng đau đớn nói, ta nghĩ đi nghĩ lại, hẳn là do vân côn, có lẽ trước đây khi rơi vào tay Hắn.
Hắn đã động tay động chân trên người ta. Ô ô không hiểu, hỏi, chỉ là một chút ta khí, với tu vi của người mà cũng không hóa giải được sao. Hướng lan huyền đau đớn lắc đầu, không phải ta khí bình thường, là một ta linh, lúc trước ẩn nấp tại trong cơ thể ta. Ta không phát hiện được, bây giờ đang tranh đoạt nhục thân với ta, ta sợ là không chống lại nổi. Nếu thực sự không được, hãy giết ta. Không dễ để đưa ra quyết định này, bởi vì nàng biết rất rõ, ở đây.
Tuvi của nàng là cao nhất. Ngay cả với Tuvi của nàng cũng không thể xử lý, với Tuvi của những người khác càng đừng mong đè eff giúp nàng. Bây giờ một đám người cũng biết Tuvi của nàng là cao nhất, nghe nàng nói vậy thì trở nên khẩn trương. A-Lang đại cô không nhịn được mắng, tên chó đó ủng sưng là Thượng Tiên, vậy mà lại làm ra thủ đoạn bì ồi như vậy. Lúc trước bà ta rơi vào trong tay phố nhà, đã bị cô ta lột lớp mặt giả da, bộc lộ hình dáng thật.
Sau đó cũng không cần thiết che giấu nữa, bây giờ bà ta dùng khuôn mặt thực của Diệp A-lang để gặp người, mọi người tự nhiên cũng đều biết rõ bà ta là ai. Ta Linh Dữu Khánh nhắc tay sờ vào viên châu trước ngược, đang định xuất thủ thử xem, chờ thấy Minh tăng dơ tay lên, hắn lập tức dừng lại, tạm thời chờ xem tình hình thế nào. Azi Đà Phật Minh tăng tuyên Phật hiệu, nhẹ nhàng ấn bàn tay lên lưng hướng lan huyên. Phật Pháp Quả Thực có tác dụng chấn áp tà ma.
Mọi người đều mong chờ. Quả nhiên, Minh Tăng vừa ra tay, rất nhanh liền đè ép tạ khí đang toát ra bên ngoài cơ thể quay trở lại. Nhưng tựa hồ làm như vậy càng khiến hướng lan huyền đau đớn hơn, nàng lắc đầu kêu gên, 10 ngón tay đã bấu vào trong thân cây, toàn thân đầm địa mù hôi. Đang tra xét tình hình trong cơ thể nàng, Minh Tăng trật mở mắt ra, lắc đầu nói, quả nhiên là ta linh, nó đã có linh chí. Bần tăng chấn áp nó, nó liền lấy hướng lan huyền làm con tin.
nếu cưỡng ép, e rằng sẽ khiến hướng Lan huyền bị thương. Dữu Khánh lập tức nói, Đại Sư, để ta thử xem sao. Ngươi, Minh Tăng quay đầu nhìn Hắn, hiển nhiên có chút nghi hoặc. Ô ô nhìn thấy Dữu Khánh lôi hạt trâu ra khỏi cổ áo, lập tức nhớ tới tình hình Dữu Khánh điều khiển ta vật giết chết Chí Linh Đại Thánh tại Thiên Tuyển. Lập tức đồng ý, nói, Đại Hòa Thượng, Ngươi tránh ra đi, nhanh để cho Hắn thử xem. Hướng Lan Huyên quay đầu lại nhìn.
Rồi tựa hồ cũng nhìn thấy hy vọng, năng khó khăn nói, đại hòa thượng, để hắn thử đi. Thấy thái độ của hai người đều như vậy, Minh Tăng đành phải từ bỏ dùng Phật Pháp chấn áp tà vật, buông tay tránh ra. Không còn bị chấn áp, quả nhiên tà khí lại toát ra. Dữu Khánh lấy hạt trâu ra, dùng ý niệm kết nối với vật sống sâu xa nào đó trong hạt trâu, sau đó đưa vào trong tà khí đang toát ra. Tà khí bốc lên lập tức như rơi vào trong cái phễu.
bị hút vù vù vào trong hạt châu. Chẳng mấy chốc tà khí không phải đang chủ động bốc lên nữa mà dường như bị cưỡng ép hút ra khỏi cơ thể hướng lan huyên. Quả nhiên có tác dụng, Dữu Khánh rất vui mừng. Những người lần đầu tiên biết tới tả linh châu đều rất ngạc nhiên, không biết đó là thứ gì. Nhưng hướng lan huyên lại dần dần ruôn dẩy như sáng chấu, rất nhanh sau đó liền ngửng đầu hét dài thảm thiết A. Thấy tình hình không ổn, Minh Tăng lập tức đưa tay lên kiểm tra.
Sau đó khẩn cấp hết lên ngăn chặn dữ khánh, mau rừng tay. Dữ khánh giật mình, biết có gì đó không ổn, liền nhanh chóng kết nối với bên trong hạt trâu, khẩn cấp ngừng hấp thu tả khí. Tình trạng đau đớn của hướng lan huyên cũng bởi vậy mà giảm bớt đi, mùa hôi ướt đẫm như ngâm trong nước, thân thể mềm nhũn tựa vào góc cây.