← Quay lại trang sách

Chương 873 Lan Đình Tập Tự

Toản Địa Thử...... Tôi cười cười, quả nhiên rất phù hợp với hình dạng của ông ấy.

Toản Địa Thử vui vẻ hàn huyên với chúng tôi hai câu, tôi kinh ngạc phát hiện Toản Địa Thử có dáng vẻ đáng khinh này dĩ nhiên là một người Sơn Đông hào sảng, bởi vậy không khỏi liếc mắt nhìn ông ấy một cái, nháy mắt hiểu được nguyên nhân lão Yên gọi ông ấy tới.

Chỉ nghe tên đã biết người này nhất định là cao thủ trộm mộ, trước đây là bạn đồng hành với lão Yên, hơn nữa bản lĩnh đào động trộm của ông ấy chỉ sợ còn cao hơn cả lão Yên, nếu không lão Yên cũng không cần phải làm điều thừa.

Hơn nữa nhìn đôi bàn tay to lớn khác với người thường của ông ấy, chắc hẳn công phu cả người đều ở trên đôi tay này!

Trong lòng tôi yên lặng suy đoán bản lĩnh của Toản Địa Thử, phía xa Nha Tử và giáo sư Hứa cũng lắc lư đi tới, lúc này lão Yên mới đặc biệt giới thiệu cho chúng tôi về Toản Địa Thử.

Toản Địa Thử cũng coi như là nhân vật có tiếng, từng là thủ lĩnh Bả Tử của băng nhóm trộm mộ nổi danh “Thổ Hành Tôn” ở Tề Lỗ, tự xưng là Thổ Hành Tôn đương đại, tỏ vẻ mình có thể tùy ý đi xuyên qua dưới lòng đất.

Ông ấy cũng không bôi nhọ danh tiếng của mình, từ khi sáng lập Thổ Hành Tôn tới nay, hơn mười năm ở Tề Lỗ liên tục trộm lấy hơn mười tòa mộ lớn, trong đó có không ít mộ của Tề Vương, Lỗ Vương thời Xuân Thu Chiến Quốc, chớ nói chi là mộ táng hơi nhỏ, gộp lại sợ là cũng gần một trăm.

Lẽ ra liên tục gây án gần trăm lần, bọn họ còn chưa có lật thuyền trong mương, đã là tổ sư gia phù hộ, người thông minh đều sẽ dần dần tẩy trắng.

Nhưng Toản Địa Thử lại không làm như vậy, thậm chí sau khi ông ấy không ngừng trộm mộ, trong tay lại không có chút tiền tiết kiệm dư thừa nào, bởi vì ông ấy đã đem tất cả tài sản lấy được từ trong mộ, lấy toàn bộ đi quyên góp …

Tôi nghe đến sững sờ, bình thường trộm mộ đều là vì vàng bạc châu báu, ông ấy đây là vì thứ gì chứ?

Lời nói kế tiếp của lão Yên liền giải thích nghi hoặc cho tôi, bởi vì mục đích ban đầu khiến Toản Địa Thử muốn trộm mộ, chỉ là vì tìm kiếm kích thích và cảm giác thành tựu, còn có một chút lòng hư vinh làm hiệp đạo.

Cuối cùng lá gan của ông ấy càng lúc càng lớn, đem mộ Lỗ Vương nhà Hán chưa hoàn toàn khai quật trở thành mục tiêu mới, mộ Lỗ Vương dựa vào núi, công trình to lớn, niên đại lâu đời, khi mới bắt đầu khai quật đã được liệt vào đơn vị bảo tồn văn vật trọng điểm.

Nơi đó không chỉ có bộ đội và cảnh sát vũ trang đóng quân lâu dài, còn có thành viên 701 nhận được tin đồn chuyên môn chạy tới ôm cây đợi thỏ.

Lúc ấy Toản Địa Thử dẫn theo thuộc hạ trong bang vừa tiến vào mộ thất, sớm bị thành viên 701 đã chuẩn bị tốt vây công.

Dưới sự vây công của lão Yên, đội trưởng Bạch và các thành viên 701 thuộc thế hệ trước, Toản Địa Thử có một thân tuyệt kỹ trộm mộ nhưng lại không có bao nhiêu kinh nghiệm thực chiến đã bị bắt trong chớp mắt, dựa theo hoàn cảnh lúc đó, đám người bọn họ gây án vô số, sau khi sa lướt nhất định sẽ bị tử hình.

Nhưng lão Yên nghĩ mọi người đều là đồng nghiệp, hơn nữa bọn họ trước đó đã quyên góp toàn bộ tang vật trộm được, ông ấy đã thỉnh cầu cấp trên bảo vệ tính mạng của những người đó,

Lúc này Toản Địa Thử mới biết đến sự tồn tại của 701. Vì thực hiện lý tưởng hiệp đạo của mình, cũng vì báo đáp ân không giết của lão Yên và đội trưởng Bạch, ông ấy dứt khoát quyết định giải tán đoàn đội trộm mộ, cũng đổi tên thành Toản Địa Thử, gia nhập 701.

Từ đó về sau, khi đám người lão Yên xuống mộ, người đi phía trước vĩnh viễn là Toản Địa Thử, sau một thời gian dài, Toản Địa Thử đã đào tạo ra một nhóm cao thủ am hiểu phân kim định huyệt cho 701, lúc này mới không cần phải tự mình ra tay nữa, trừ phi có tòa mộ quan trọng cần khai quật, nếu không ông ấy sẽ không ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, mà ở lại 701 làm giáo viên.

Sau khi tiêu hóa xong tin tức ít ỏi mà lão Yên nói ra, tôi lại nhìn về phía Toản Địa Thử, cũng không cảm thấy ánh mắt của ông ấy đáng khinh nữa, ngược lại phát giác ánh mắt của ông ấy có chút thâm thúy!

****

“Khi nào khởi hành?” Cô Thu luôn luôn chỉ tin tưởng vào hai mắt của mình, cô ấy hẳn cũng là lần đầu tiên giao tiếp cùng Toản Địa Thử, nên không biểu hiện ra quá nhiều nhiệt tình, khiêng cái balô to lớn của mình lên rồi hỏi.

Lão Yên thấy thế thì cười khổ một cái, chậm rãi từ trong túi lấy ra một tập tài liệu, đưa cho cô Thu, hơi áy náy mở miệng: “Bộ đội biên cảnh bên kia lại tới mượn người, chỉ sợ cô phải đi một chuyến…”

“Cái gì?” Cô Thu nhíu mày, nhận tài liệu rồi nhanh chóng nhìn lướt qua, sắc mặt trở nên rất khó coi.

Đóng quân ở biên giới Trung Quốc, lực lượng bộ đội cảnh sát vũ trang kiểm tra buôn lậu văn vật dù có lợi hại đến đâu, chung quy cũng không có loại thực lực biến thái như 701, gặp phải một ít vấn đề khó giải quyết, bọn họ thường xuyên xin sự giúp đỡ của 701.

Cô Thu là một bậc thầy về vũ khí, tinh thông các loại vũ khí nóng lạnh, tự nhiên sẽ trở thành bánh trái thơm ngon trong mắt các cảnh sát vũ trang, thường xuyên qua lại, bây giờ bên kia vậy mà học được việc về sau nếu gặp phải phiền toái, đều chỉ định cô Thu đi qua.