Chương 1361 Áo Ngọc Hàn Thi
Nhưng Hầu Chanh Chanh thì khác, tôi dám khẳng định, Hầu Chanh Chanh chắc chắn có thể nói chuyện hợp ý với anh ta.
Sau khi ra khỏi bệnh viện, tôi tìm một quán ăn ven đường để ăn sáng, sau đó quay về 701, hiện tại là thời kỳ "nước sôi lửa bỏng", tôi cũng không thể nào chạy lung tung được.
Thấy tôi về, Lão Yên không nói hai lời, bảo tôi đi theo ông ấy đến kho lưu trữ, sau đó dẫn tôi vào trong mật thất.
"Bây giờ chỉ có mật thất là an toàn." Lão Yên nói: "Để cho có lệ, chắc chắn bộ trưởng Hầu sẽ phái người giám sát xung quanh 701, chúng ta phải tuyệt đối giữ bí mật nội dung cuộc trò chuyện."
Tôi nhìn ông ấy, hỏi ông ấy muốn nói gì?
"Tinh Quan Yếu Quyết và ngọc Huyền Thiên Bắc Đẩu, hiện tại cậu đã nắm được bao nhiêu?" Lão Yên hỏi.
Tuy rằng không hiểu tại sao ông ấy lại đột nhiên hỏi chuyện này, nhưng tôi vẫn nghiêm túc trả lời, Tinh Quan Yếu Quyết thì tôi đã nắm chắc gần hết, tôi cũng có thể nắm được phần lớn tuyệt học tương ứng với chòm sao của chan phương, còn lại là dựa vào kinh nghiệm, nhưng ngọc Huyền Thiên Bắc Đẩu thì tôi vẫn chưa nắm chắc.
Hình như ngoài tôi ra, ai cũng muốn có được nó, nhưng tôi vẫn không biết tác dụng của nó là gì.
Lão Yên gật đầu, sau đó nghiêm túc nói: "Như vậy là chưa đủ, Trường An, cậu phải thành thạo ngọc Huyền Thiên Bắc Đẩu mới có thể "trấn áp" được 701, hiểu chưa?"
"Hiểu." Tôi nghiêm túc nói.
Bởi vì 701 không chỉ có mấy thành viên cốt cán là chúng tôi, tôi tin rằng tất cả bọn họ đều đồng ý để tôi kế nhiệm, nhưng 701 còn có những người khác - phòng tình báo và một số thành viên khác vẫn luôn làm việc ở khắp nơi trên cả nước.
Nếu bản lĩnh của tôi không đủ để khiến bọn họ tâm phục khẩu phục, vậy thì sẽ rất rắc rối.
Nhưng hiểu thì có tác dụng gì chứ?
Tôi thật sự không hiểu bí mật của ngọc Huyền Thiên, tôi thậm chí còn cảm thấy thứ này thật sự chỉ là một viên ngọc, chẳng qua là tượng trưng cho thân phận cao quý của Hắc Linh Tinh Quan mà thôi.
Nhưng hiện tại, Hắc Linh Tinh Quan đã thất truyền, cho nên thứ này cũng trở nên vô dụng.
Lão Yên lắc đầu, nói không đâu, ngọc Huyền Thiên châu là bảo vật gia truyền của nhà họ Lưu, không thể nào chỉ là một viên ngọc bình thường, cậu phải dụng tâm, hiểu chưa?
Đương nhiên là tôi không từ chối, bởi vì cho dù ông ấy không nói, tôi cũng sẽ dụng tâm, chỉ là, ông ấy cố ý đưa tôi đến mật thất, chẳng lẽ chỉ là để nói chuyện này thôi sao?
Quả nhiên, sau khi tôi nghĩ như vậy, Lão Yên mới đi vào vấn đề chính!
****
"Chúng tôi đã thu thập được một số chứng cứ phạm tội của Lưu Hàn Thu, nhưng cần cậu đi xác minh! Một số người lớn tuổi ở Yến Kinh đều quen biết chúng tôi, nếu chúng tôi đi điều tra, chắc chắn bọn họ sẽ đề phòng, tuy rằng cậu đã ở 701 mấy năm rồi, nhưng rất nhiều người không quen biết cậu, cho dù Lưu Hàn Thu có quen biết cậu, ông ta cũng sẽ không nói cho người khác biết, bởi vì như vậy, mục đích của ông ta sẽ quá rõ ràng."
Tốc độ nói của Lão Yên không nhanh không chậm, nhưng có đôi khi, ông ấy nhớ đến gì thì nói nấy, cho nên hơi lộn xộn.
Nhưng tôi vẫn hiểu được, bèn hỏi ông ấy cụ thể tôi phải làm gì?
Lão Yên nhìn tôi, nói những thứ ông ấy điều tra được khiến ông ấy không thể tin nổi, sau đó đưa cho tôi một tờ giấy, bảo tôi mau học thuộc.
Tôi nhận lấy tờ giấy, trên đó ghi ba nội dung.
Thứ nhất, cái chết của cha Lưu Hàn Thu có vấn đề!
Năm đó, cha của Lưu Hàn Thu, Lưu Xuân Minh là chủ nhiệm của 303, là người hào phóng, cao thượng, nhưng vào lúc đang ở độ tuổi sung mãn nhất, ông ta lại đột nhiên bị trộm mộ giết chết trong một lần làm nhiệm vụ, đám trộm mộ này vốn dĩ chỉ là dân làng, nhát gan sợ phiền phức, căn bản không thể nào dám giết chết quan chức.
Hơn nữa, sau khi giết người, cũng không ai biết là ai ra tay, chuyện này cứ thế bị bỏ qua, sau đó Lưu Hàn Thu mới được bổ nhiệm làm chủ nhiệm của 303.
Thành viên của phòng tình báo nghi ngờ Lưu Hàn Thu có liên quan đến cái chết của cha mình.
Thứ hai, chính là sự hợp tác giữa ông ta và William!
Chuyện này chúng tôi đều biết, nhưng lại không có chứng cứ, sự hợp tác giữa ông ta và William thường chỉ là thỏa thuận miệng, thậm chí ngay cả một bức điện tín cũng không có.
Chuyện cuối cùng, chính là chuyện của đội trưởng Bạch năm đó!
Chuyện này, người của 701 đều biết, nhưng lần này, thành viên của phòng tình báo lại tìm được một nhân chứng bất ngờ - nghe nói một lính mới từng tham gia hãm hại đội trưởng Bạch năm đó vậy mà vẫn còn sống.
Còn về cái chết của cha Lưu Hàn Thu, cũng có một ông lão hơn tám mươi tuổi từng tận mắt chứng kiến.
Chuyện mà Lão Yên muốn tôi làm chính là tìm hai người này, sau đó thu thập chứng cứ.
Độ khó rất cao!
Tôi nhíu mày, sau khi ghi nhớ thông tin địa chỉ của hai người này, tôi mới gật đầu với Lão Yên.
Lão Yên đốt tờ giấy ngay trước mặt tôi, nói tạm thời chuyện này chỉ có ông ấy và tôi biết, dặn dò tôi ngàn vạn lần đừng nói cho người khác biết.
Tôi gật đầu, tôi biết chuyện này rất quan trọng, cho nên tôi sẽ không nói lung tung.
"Còn nữa." Sau khi tờ giấy cháy thành tro, Lão Yên đột nhiên nhét thứ gì đó vào tay tôi: "Cậu cầm lấy thứ này, có lẽ sẽ dùng đến."