Chương 273 Điểm tâm, Thần Ma Bát âm, các Đạo Tử tiến bộ
Ngày thứ hai.
Sở Cuồng Nhân và Lam Vũ lại đến sơn cốc.
Mà đám người Nam Cung Hoàng, Mộ Dung Hiên vẫn còn ngủ rất say trên mặt đất.
“Vẫn còn giả bộ?”
Khóe miệng Sở Cuồng Nhân hơi nhướng lên.
Một người sống sờ sờ, không ẩn tàng khí tức như hắn cứ như vậy đi tới, đám người Nam Cung Hoàng không thể không phát hiện được.
Nếu thật sự không phát hiện được, thì với tính cảnh giác này của bọn họ không biết đã chết bao nhiêu lần rồi.
Cho nên đáp án chỉ có một, mấy người này đều đang giả vờ ngủ, muốn nhờ vào đó để giảm bớt thời gian huấn luyện.
Sở Cuồng Nhân nhìn mấy người, trong mắt lộ ra một vệt nghiền ngẫm, ngay sau đó, một cỗ lực trưởng kinh khủng lấy hắn làm trung tâm khuếch tán ra ngoài.
Chiến Vương lĩnh vực, bạo phát!
Đám người đang giả vờ ngủ say lập tức giật mình kêu lên, không ngờ Sở Cuồng Nhân lại không thèm gọi bọn họ, trực tiếp ra đại chiêu.
Dưới Chiến Vương lĩnh vực, cuối cùng mọi người cũng không giả vờ được, một đám vội vàng thôi động linh lực trong cơ thể, ngăn cản áp lực lớn từ bốn phương tám hướng truyền đến, nhưng vẫn không ngừng kêu khổ.
Chỉ chốc lát, mọi người liền thở hồng hộc nằm sấp tại chỗ, linh lực hao hết, đến thở cũng khó khăn.
“Còn giả vờ không?”
“Chưởng môn, chúng... Chúng ta sai rồi.”
Đám người Nam Cung Hoàng vội vàng nhận sai, lập tức chịu thua.
Sau đó, bọn họ phát hiện Lam Vũ ở sau lưng Sở Cuồng Nhân mang theo hai thùng gỗ, bên trong tỏa ra mùi thơm mê người.
“Đây là cái gì?”
Nam Cung Hoàng kinh ngạc nói.
Hương khí từ trong thùng gỗ truyền đến khiến thân thể đã khô kiệt linh lực của hắn ta sinh ra cảm giác đói bụng cồn cào đến không chịu nổi.
Phải biết, làm tu sĩ, rất ít khi bọn họ có nhu cầu mãnh liệt như vậy, giống như phàm nhân mấy ngày chưa ăn cơm vậy.
“Điểm tâm.”
Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
Sau lưng, Lam Vũ mở nắp thùng gỗ ra, bên trong là cơm trắng thơm ngào ngạt, hương khí mãnh liệt khiến đám người Nam Cung Hoàng tạm thời quên mất thân thể mệt mỏi, giãy dụa vây lại.
“Hương... Hương khí thật nồng đậm.”
“Đây là linh mễ? Nhưng bên trong linh mễ này ẩn chứa linh khí cũng quá nồng nặc đi, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy linh mễ này.”
Mấy người vây quanh thùng gỗ, nuốt một ngụm nước miếng, một người trong số bọn họ cầm bát, tranh thủ xúc cho mình một bát lớn, ăn ngấu nghiến.
“Ăn ngon, ăn quá ngon.”
“Đây là lần đầu tiên ta được ăn cơm trắng ngon như vậy.”
“Trời ạ, ăn quá ngon.”
“Đừng đoạt, ngươi đã ăn một bát lớn rồi.”
“Móa nó, sao các ngươi ăn nhanh như vậy?”
Rất nhanh, hai thùng cơm lớn đã bị mấy người phân ăn hết, ngay cả đám nữ tử như Quân Di, Thương Tình Tuyết cũng không để ý đến hình tượng xúc cơm, sợ ăn chậm một chút sẽ bị người khác đoạt mất.
Sau khi ăn xong, Linh Khư vốn khô kiệt lại lần nữa tuôn ra linh lực hùng hậu bàng bạc, trong nháy mắt tràn đầy thân thể mỗi người.
“Linh mễ này không giống bình thường, nếu sau này ngày nào cũng được ăn thì thật tốt.” Trác Hàm cảm khái nói.
Những người còn lại cũng có suy nghĩ như vậy.
“Đây là linh mễ Huyền Thiên tông tự trồng ra, muốn ăn ngày nào cũng được.” Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Mọi người nghe vậy, sắc mặt cuồng hỉ, “Thật sao?”
“Đương nhiên.”
Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm, đưa tay đánh ra một đạo kiếm khí, kiếm khí hóa thành phân thân, mặt không thay đổi nhìn đám người Nam Cung Hoàng.
Nhìn thấy phân thân này, thân thể mọi người hung hăng run lên.
Móa nó, lại tới!
“Nào, ăn no rồi, vậy thì bắt đầu huấn luyện đi.”
Sở Cuồng Nhân giống như cười mà không phải cười nhìn mấy người.
Đối với đám người Nam Cung Hoàng mà nói, lại một trận tra tấn bắt đầu!
Thời gian trôi qua.
Cứ như vậy trôi qua hơn nửa tháng, trong khoảng thời gian này, có thể nói đám người Nam Cung Hoàng đã trải qua cảnh nước sôi lửa bỏng.
Sở Cuồng Nhân luôn biến đổi nhiều kiểu 'Tra tấn' bọn họ.
Ngoại trừ dùng Chiến Vương lĩnh vực, phân thân kiếm khí ra, thỉnh thoảng hắn còn để mọi người đối chiến, dẫn bọn họ đi leo núi.
Nhưng ngọn núi leo lên kia chính là Kiếm Sơn!
Trong Kiếm Sơn, tất cả kiếm khí đều nghe theo điều khiển của Sở Cuồng Nhân, thả ra uy áp kiếm ý, khiến bọn họ khổ không thể tả.
Còn để bọn họ đi bắt một con chim nhỏ trên đại sơn, nhưng đó chính là Thần Hoàng sau khi thu nhỏ, đó là Thần Thú a!
Bọn họ đi bắt Tiểu Hồng, lại thường xuyên bị Tiểu Hồng đùa bỡn xoay quanh, có khi còn bị Thần Hoàng hỏa thiêu đau đến không muốn sống.
Quan trọng nhất là, một khi bọn họ bị thương tổn, Sở Cuồng Nhân sẽ dùng Xuân Phong Hóa Vũ Thuật, lại khiến bọn họ sinh long hoạt hổ, sau đó tiếp tục tái diễn quá trình bị ngược.
Một ngày mười hai canh giờ, ngoại trừ ba canh giờ dùng để ăn và ngủ ra, thời gian còn lại đều dùng để huấn luyện.
Nhưng khi mấy người Nam Cung Hoàng kêu khổ kêu sở, tại chỗ sâu trong Huyền Thiên tông, trong mắt mấy vị Thánh Nhân chính là thân ở trong phúc mà không biết phúc.
“Mấy thằng nhãi này thật biết hưởng thụ, ăn linh mễ, ngâm Tẩy Tủy trì, còn có phân thân kiếm khí của tiểu gia hỏa kia dạy dỗ bọn họ, điều kiện tu hành này quả thực không thể tốt hơn.”
“Đâu chỉ tiểu gia hỏa kia, ngay cả Thần Hoàng cũng ở bên cạnh trợ lực, bọn họ bị thiêu đến kêu to, lại không biết ngọn lửa của Thần Hoàng chính là Vạn Hỏa Chi Tinh, đây chính là một trận tạo hóa, được Vạn Hỏa Chi Tinh huấn luyện, sau này sẽ có kháng tính rất lớn đối với đạo vận thuộc tính hỏa.”
“Còn có kiếm ý trên Kiếm Sơn nữa, mỗi ngày đều được kiếm ý trên Kiếm Sơn mài giũa, cảm ngộ với kiếm đạo của bọn họ cũng sẽ tăng lên.”
“Trên đời này có mấy người được tu hành như vậy, vì huấn luyện mấy người này, tiểu gia hỏa kia cũng rất tận tâm tận lực.”
“Đúng vậy, mỗi ngày quan sát không rời, sợ trong lúc huấn luyện xảy ra chuyện gì, cũng làm khó hắn rồi.”
Chỗ sâu trong Huyền Thiên tông, mấy vị Thánh Nhân đều đang trao đổi.
Sở Cuồng Nhân làm tất cả mọi chuyện, bọn họ đều nhìn ở trong mắt, mà đám người Nam Cung Hoàng tiến bộ thế nào, bọn họ cũng đều rõ ràng.
Ngoại trừ cảm khái lúc bọn họ còn trẻ không gặp được chưởng môn tốt như Sở Cuồng Nhân ra, nói tóm lại vẫn rất vui mừng.
...
“Chúc mừng kí chủ rút được công pháp Thần Ma Bát âm cấp truyền thuyết!”
Công pháp cấp truyền thuyết?
Lại là một môn công pháp cấp truyền thuyết.
Sở Cuồng Nhân rút môn công pháp này ra, trong nháy mắt, lượng lớn cảm ngộ xông lên đầu, cỗ cảm ngộ này vô cùng dồi dào, so với lúc trước hắn tiếp nhận Như Lai Vãng Sinh Chú còn khoa trương hơn.
Thần Ma Bát âm, đây là một môn đế thuật cao cấp nhất!
Hiện tại, Sở Cuồng Nhân đã có mấy loại đế thuật huyền diệu, thậm chí có thể tiếp cận tiên pháp hư vô mờ mịt kia.
“Tốt cho một môn Thần Ma Bát âm!”
Sở Cuồng Nhân đột nhiên mở hai mắt ra, trong mắt lướt qua một vệt vui mừng.
Thần Ma Bát âm chính là một môn công pháp cầm đạo, sau khi tiếp thu Thần Ma Bát âm này, trong nháy mắt, hắn từ một người dốt đặc cán mai trở thành đại tông sư cầm đạo đương đại hiếm thấy.
Nhưng chuyện này cũng không phải thu hoạch lớn nhất của hắn.
Mà chính là bản thân Thần Ma Bát âm này.
Thần Ma Bát âm chia làm tám chương, vô cùng diệu dụng.
“Xem ra phải đi làm một cái cổ cầm mới được.”
Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ.
Đã là công pháp cầm đạo, đương nhiên phải dùng cầm âm để thôi động.
Oanh!
Một tiếng vang kịch liệt vang lên.
Là Đạo Tử Tần Vô Song bị phân thân kiếm khí đánh ngã trên đất.
Sở Cuồng Nhân thuần thục thi triển Xuân Phong Hóa Vũ Thuật, Tần Vô Song cũng không nói nhiều, đứng dậy phủi bụi trên người, lau vết máu ở khóe miệng đi, cầm kiếm, lại lần nữa xông tới.
“Không sai biệt lắm rồi.” Sở Cuồng Nhân nhìn đám người Nam Cung Hoàng đanh đánh với phân thân kiếm khí, lẩm bẩm nói.
Huấn luyện gần một tháng, vốn dĩ đám người Nam Cung Hoàng không đánh được mấy chiêu dưới công kích của phân thân kiếm ý, đến bây giờ liên thủ đã có thể áp chế phân thân, tiến bộ trong đó đúng là rất lớn.