Chương 327 Tiến vào nhà tranh, nam tử tóc trắng, đầu một nữ nhân
Sở Cuồng Nhân từng bước đi về phía nhà tranh.
Bước tiến của hắn không nhanh, nhưng lại vô cùng trầm ổn, nhìn đám Thánh Nhân còn lại phải dộc toàn lực mới có thể miễn cưỡng di chuyển một hai bước.
“Không được, nếu tiếp tục như thế, vật trong nhà tranh chắc chắn sẽ bị tên gia hỏa kia lấy đi!” Vạn Thủy Thánh Nhân nghĩ.
Ông ta hít sâu một hơi, lấy một khối ngọc bội phỉ thúy ra, ngọc bội kia trong suốt sáng long lanh, phía trên ẩn chứa một cỗ uy áp đế đạo!
Mọi người thấy thế, sắc mặt thay đổi, “Đế binh?!”
“Không, không phải Đế binh, chỉ là vật lúc Đế giả còn sống đã đeo trên người, lây dính khí tức Đế đạo mới có uy áp này.”
“Trên người Vạn Thủy Thánh Nhân lại có bảo vật như vậy.”
Mọi người không khỏi có chút kinh ngạc.
Chỉ thấy Vạn Thủy Thánh Nhân xuất ra khối ngọc bội này, uy áp đế đạo trên đó chống cự với uy áp Đệ đạo tronh nhà tranh, khiến ông ta nhẹ nhõm hơn không ít, ba bước làm hai, rất nhanh đã đuổi kịp Sở Cuồng Nhân.
Những người khác cũng bắt đầu sử dụng đủ loại át chủ bài.
Có người sử dụng bí pháp nào đó thôi động đạo vận trong cơ thể, có người dùng Thánh Khí tăng cường lực lượng, cũng có người phóng thích đạo vận Thánh Nhân pháp mà mình đã khổ tu có được...
Nhưng mặc kệ là át chủ bài gì cũng không sánh nổi với khối ngọc bội trong tay Vạn Thủy Thánh Nhân, khối ngọc bội kia có thể sánh với tất cả các lá bài tẩy trong tay các vị Thánh Nhân ở đây, uy áp Đế đạo chỉ có thể dùng uy áp Đế đạo để chống cự.
Đây là phương thức hữu hiệu nhất.
Nhất đế áp vạn pháp!
Các môn pháp khác sẽ bị uy áp Đế đạo ngăn chặn.
Rất nhanh, Vạn Thủy Thánh Nhân đã sóng vai với Sở Cuồng Nhân, mà khoảng cách giữa hai người với nhà tranh, chỉ còn cách nhau bốn mươi trượng.
“Vị đạo hữu này, thực lực của ngươi vô cùng kinh người, nhưng nơi này là địa bàn của ba mươi sáu hải ngoại, bảo vật trong nhà tranh, chúng ta chắc chắn phải có được.” Trên mặt Vạn Thủy Thánh Nhân mang theo nụ cười tự tin nói.
Sở Cuồng Nhân nhìn ông ta một cái, cũng không nói thêm gì.
Răng rắc.
Lúc này, một âm thanh thanh thúy vang lên.
Chỉ thấy ngọc bội trong tay Vạn Thủy Thánh Nhân xuất hiện từng đạo vết rách, uy áp đế đạp bên trên sắp tiêu hao hầu như không còn!
Tiếng kêu thanh thúy tiếp tục vang lên, theo một tiếng cuối cùng, ngọc bội trong tay Vạn Thủy Thánh Nhân hóa thành vô số hạt bụi.
Bị gió thổi qua, lập tức tiêu tán.
“Cái gì?!” Vạn Thủy biến sắc.
Ngay sau đó, uy áp đế đạo trong nhà tranh lại lần nữa đè ép lên người Vạn Thủy Thánh Nhân, suýt nữa áp ông ta nằm trên đất.
“Đáng giận!” Vạn Thủy Thánh Nhân khuỵu gối, thôi động lực lượng toàn thân, chống cự uy áp đế đạo cường đại kia.
“A, ngươi cứ đứng được thẳng eo lên đã rồi lại nói.”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng.
Lưng hắn thẳng tắp, chậm rãi đi về phía nhà tranh.
“Tiểu tử đáng chết!”
Vạn Thủy Thánh Nhân bị Sở Cuồng Nhân giễu cợt một tiếng, trên mặt lộ ra phẫn nộ, muốn đuổi kịp đối phương, nhưng lại không làm được.
Ông ta lại lấy ra một đoạn đao.
Một cỗ uy áp Đế đạo kinh khủng từ trong đoạn đao lan tràn ra.
“Đó là Đế binh, Đế binh bị tàn phá.”
Trong mắt Sở Cuồng Nhân hiện lên một vệt kinh ngạc.
Không ngờ trong tay Vạn Thủy Thánh Nhân còn có vật này, cộng thêm ngọc bội ẩn chưa khí tức Đế giả trước đó.
Xem ra cơ duyên của Vạn Thủy Thánh Nhân không cạn a.
“Vật trong nhà tranh chỉ có thể là của ta!” Tay Vạn Thủy Thánh Nhân cầm đoạn đao, thôi động uy áp đế đạo phía trên.
Rất nhanh, ông ta lại đuổi kịp Sở Cuồng Nhân.
Lúc này, khoảng cách từ hai người đến nhà tranh chỉ còn lại hai mươi trượng cuối cùng, đã bỏ xa các Thánh Nhân khác ở phía sau.
“Đồ vật trong này là của ta.”
Vạn Thủy Thánh Nhân vượt qua Sở Cuồng Nhân, nhanh chóng bước về phía nhà tranh, mười tám trượng, mười bảy trượng, mười sáu trượng...
Đến khoảng cách chỉ còn lại mười trượng, bước chân của Vạn Thủy Thánh Nhân đã chậm lại, mỗi bước đi đều vô cùng khó khăn.
Sở Cuồng Nhân ở phía sau ông ra cũng đã nhận ra, uy áp đế đạo trong mười trượng cuối cùng không chỉ tăng lên một cấp độ.
Sở Cuồng Nhân cũng cảm nhận được một cỗ áp lực.
Chẳng lẽ phải bỏ qua như vậy?
Không!
Làm sao có thể!
Sáu đại vô thượng căn cơ tại Linh Khư trong cơ thể Sở Cuồng Nhân cùng nở rộ thần huy sáng chói, ba đại Vô Thượng Đạo Thể đồng thời mở ra, chống cự uy áp!
Nhìn quanh người Sở Cuồng Nhân quấn quanh các loại đạo vận, đám Thánh Nhân sau lưng hắn đều trợn mắt há hốc mồm, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin được.
“Móa nó, nhiều đạo thể như vậy?!”
“Rốt cuộc tại sao tên gia hỏa này lại làm được?!”
“Ba loại Vô Thượng Đạo Thể? Trời ạ, trên thế giới này tại sao lại có người như vậy, trong bốn vực xuất hiện người này từ lúc nào!”
Các Thánh Nhân vô cùng kinh thán.
Mà lúc này, Sở Cuồng Nhân đã bước vào mười trượng cuối cùng của nhà tranh, đúng cùng một chỗ với Vạn Thủy Thánh Nhân tay cầm đoạn đao.
Hắn cũng cảm nhận được cỗ uy áp đế đạo dọa người kia.
Khó trách có Đế binh tàn khuyết trong tay, Vạn Thủy Thánh Nhân cũng phải cố hết sức như vậy, uy áp đế đạo nơi này vô cùng khủng bố.
Sở Cuồng Nhân đã dốc hết toàn lực, nhưng vẫn cảm thấy phải cố hết sức, ngay khi hắn chuẩn bị thôi động Cửu Tử Nhiên Huyết Công, đột nhiên, Trường Sinh Đế Kinh, Minh Tâm Đế Kinh trong Càn Khôn Giới giống như cảm ứng được cái gì, đồng thời phóng xuất ra hai cỗ uy áp đế đạo!
Giống như bị uy áp đế đạo trong nhà tranh kích thích, hai bản đế kinh phóng xuất ra uy áp còn mãnh liệt hơn lúc Sở Cuồng Nhân lĩnh hội.
Hai cỗ uy áp đế đạo quấn quanh người Sở Cuồng Nhân, ngăn chặn uy áp đế đạo trong nhà tranh.
“Không ngờ còn có biện pháp này.”
Khóe miệng Sở Cuồng Nhân hơi cong lên, sau đó đi đến nhà tranh, nhàn nhã giống như đi bộ, vô cùng nhẹ nhõm, còn nhanh hơn lúc mới bắt đầu.
Chuyện này không khỏi khiến Vạn Thủy Thánh Nhân đang dốc hết toàn lực, đến lực từ lúc bú sữa mẹ cũng phải lấy ra trợn mắt há hốc mồm, không thể tin được.
“Chuyện gì xảy ra vậy, sao hắn có thể nhẹ nhõm như thế?!”
“Rốt cuộc hắn đã dùng biện pháp gì?!”
Không nói Vạn Thủy Thánh Nhân, cho dù là tất cả Thánh Nhân ở bốn vực tự nhận đã biết rõ năng lực của Sở Cuồng Nhân cũng không nhịn được hoảng hốt.
Mười trượng cuối cùng vốn có uy áp đế đạo nồng nặc nhất, khó vượt qua nhất, nhưng vì sao Sở Cuồng Nhân lại đi nhẹ nhàng như vậy?!
Rất nhanh, Sở Cuồng Nhân đã đi đến trước cửa phòng.
“Không, không được!!”
“Vật bên trong là của ta, ngươi không thể cầm!”
Vạn Thủy Thánh Nhân ở sau lưng Sở Cuồng Nhân hét lớn.
Ông ta hao hết khí lực, lại di chuyển được hai bước, nhưng vẫn cách Sở Cuồng Nhân bảy tám trượng như cũ.
Ông ta cuống cuồng, thậm chí còn thôi động linh lực đánh ra một chưởng, nhưng chưởng khí còn chưa tới gần Sở Cuồng Nhân đã bị uy áp đế đạo đánh cho tan rã, căn bản không thể tổn thương Sở Cuồng Nhân một chút nào.
“A, ngươi chậm rãi đi đi, ta vào xem trước.” Sở Cuồng Nhân lơ đễnh cười, sau đó đẩy cửa nhà tranh đi vào.
Hắn đi vào, bên trong không hề khác nhà tranh bình thường, nhưng ở trên giường có một nam tử đang ngồi khoanh chân.
Đó là một nam tử tóc trắng cao lớn, tướng mạo thanh tú, trên người có đạo vận huyền diệu lưu chuyển, cho dù ngồi đấy bất động, vẫn khiến người ta có cảm giác áp bách cực mạnh.
Nhưng thứ khiến Sở Cuồng Nhân càng để ý không phải nam tử tóc trắng này, mà chính là thứ trước mặt nam tử tóc trắng này... Một cái đầu!
Đó là đầu của một nữ tử, ngũ quan tuyệt mỹ, như ngọc thạch điêu khắc, cái đầu này lẳng lặng đặt ở trên giường.
Mà uy áp Đế đạo tràn ngập ngôi nhà tranh này, thậm chí là cả hòn đảo nhỏ này là từ cái đầu kia phát ra!
Không sai, không phải từ nam tử tóc trắng kia, mà chính là từ cái đầu của nữ tử trước mặt hắn.
“Lúc còn sống, rốt cuộc nữ tử này là tồn tại bực nào?!”
Trong đầu Sở Cuồng Nhân không khỏi nảy ra suy nghĩ như vậy.