← Quay lại trang sách

Chương 332 Nữ tử không đầu kinh khủng, Lân tộc chi vương phẫn nộ

“Nàng đến rồi!!”

Sở Cuồng Nhân nhìn nữ tử không đầu đi trong đám người Lân tộc kia, không khỏi giật mình kêu lên, cái đầu kia vẫn hấp dẫn nữ tử không đầu này đến.

Cho dù hắn đã dùng Phong Cấm Phù phong bế cái đầu kia, nhưng nữ tử không đầu kia vẫn cảm nhận được ba động lúc trước.

“Đáng chết, đây rốt cuộc là quái vật gì?”

“Vì sao, vì sao không giết được nàng, không có đầu còn có thể hành động tự nhiên, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Tinh khí sinh mạng của chúng ta không ngừng bị nàng rút ra, nhanh, nhất định phải nhanh chóng giết chết tên quái vật này!”

Người của Lân tộc không ngừng công kích về phía nữ tử không đầu, nhưng mặc kệ bọn họ làm thế nào, khi đến gần nữ tử không đầu này, bất kì năng lượng nào cũng sẽ lập tức tan rã, căn bản không thể gây tổn thương cho đối phương.

Ngay cả Thánh Nhân của Lân tộc cũng giống vậy.

“Phiên Hải chưởng!”

Một vị Thánh Nhân của Lân tộc hét lớn một tiếng, bóng người nhảy lên, cấp tốc đi đến trước mặt nữ tử này, thôi động linh lực toàn thân đánh ra một chưởng.

Chưởng khí cuồng bạo đổ xuống, sóng biển cuồn cuộn!

Nhưng sau khi cỗ lực lượng này đến gần nữ tử không đầu, lại thấy đối phương không đánh ra tu hành pháp cường đại gì, chỉ nhẹ nhàng đưa tay, một tiếng ầm vang vang lên, trong nháy mắt đạo vận Thánh Nhân kia đã vỡ nát.

Ngay sau đó, chỉ thấy bóng dáng nữ tử lóe lên, trong nháy mắt đã biến mất tại chỗ, đợi đến khi nàng xuất hiện, trong tay đã cầm cái đầu của vị Thánh Nhân Lân tộc vừa công kích nàng rồi.

Tình cảnh này khiến mọi người sợ ngây người.

Lại không ai nhìn thấy rõ ràng nàng giết vị Thánh Nhân kia như thế nào.

Mọi người chỉ thấy đầu của vị Thánh Nhân Lân tộc kia bị nàng lấy đi, vô số máu tươi từ cổ ông ta phun ra ngoài.

Ngay sau đó, vị Thánh Nhân kia liền oanh một tiếng, ngã xuống đất không dậy nổi.

Mà nữ tử không đầu lại cầm cái đầu kia đặt lên cổ mình, giống như muốn nối liền cái đầu kia.

Nhưng cuối cùng cũng không phải đầu của mình, ấn mạnh hai lần cũng không thể nối được, cuối cùng, nàng giống như tức giận, hung hăng nện xuống đất, đập tan tành.

“A, tính cách thật táo bạo.”

Sở Cuồng Nhân đứng cách đó không xa a một tiếng, xem ra bởi vì Phong Cấm Phù, nữ không đầu kia tạm thời không cảm ứng được đầu của nàng đang ở trong tay mình, thao bản năng đi tới hòn đảo mà trước đó nàng đã cảm ứng được.

Vì kế hoạch hôm nay, vẫn nên nhanh chóng chuồn đi mới được.

Dù sao, hắn cũng không phải là đối thủ của nữ tử không đầu này.

“Nữ tử không đầu, đây là một trong bảy chuyện lạ, vốn cho rằng chỉ là lời đồn không có căn cứ, không ngờ lại là thật, thật sự có nữ tử không đầu.”

Một vị Thánh Nhân nuốt một ngụm nước bọt nói.

Quá kinh khủng.

Nữ tử không đầu này giết Thánh Nhân như giết chó, không cần tốn nhiều sức!

“Nhưng tại sao nữ tử không đầu lại đột nhiên xuất hiện ở đây?”

“Trời mới biết, rời đi trước rồi nói sau.”

“Không sai, ta cũng không muốn chết ở chỗ này.”

Một đám Thánh Nhân hoảng hốt chạy trốn.

Mà nữ tử không đầu đại khai sát giới trong Lân tộc, chỗ đi qua, một cỗ khí tức kỳ lạ tràn ngập, tất cả Lân tộc đều bị tút thành thây khô.

Ngay cả Thánh Nhân cũng không thể chèo chống nổi.

Sưu...

Thừa dịp Lân tộc đại loạn, Sở Cuồng Nhân đi tới trước mặt Huyền Thiên nhị tổ, tam tổ, lấy ra phù triện.

“Nhị tổ, tam tổ, nắm chặt ta.”

Hai vị lão tổ không nghi ngờ, túm bả vai Sở Cuồng Nhân.

Chỉ thấy Sở Cuồng Nhân bóp nát phù triện, trong nháy mắt, một cỗ lực lượng không gian vô hình bao phủ ba người.

Trong nháy mắt, ba người đã biến mất tại chỗ.

Trên hòn đào, nữ tử không đầu vẫn đang chém giết, các Thánh Nhân có người chết, người chạy trốn, căn bản không thể trực diện đối mặt với lực lượng khủng bố kia, mười triệu người Lân tộc cũng tan tác, nhao nhao trở về biển.

Rất nhanh.

Trên khắp hòn đảo chỉ còn lại một mình nữ tử không đầu.

Nữ tử không đầu không ngừng lật tìm trong núi thây biển máu, ngẫu nhiên cầm một cái đầu ấn lên cổ mình, nhưng đều không thành công nối liền, trong cơn tức giận, nàng bộc phát ra một cỗ năng lượng khủng bố, toàn bộ đảo vô danh chấn động, lấy nữ tử không đầu làm trung tâm, bắt đầu nứt toác.

Trong chốc lát, toàn bộ hòn đảo bị phá nát, chìm vào đáy biển.

Nữ tử không đầu đứng trong hư không, tản ra uy áp đế đạo khiến người ta sợ hãi, toàn bộ đại hải nổi lên sóng gió hùng dũng, vô số sinh linh trong biển hoảng sợ, run rẩy.

Sinh linh bình thường thì không phát hiện cái gì, nhưng tồn tại có tu vi càng cao cường càng có thể cảm nhận được sự khủng bố của nữ tử không đầu.

Nhất là Thánh Nhân, suýt chút nữa nằm rạp trên mặt đất, run lẩy bẩy.

Sâu dưới đáy biển, trong rãnh biển u ám đột nhiên xuất hiện hai chùm sáng màu vàng, nhìn kỹ, nơi đó có một con mắt thật to!

“Làm sao trên Thương Khung tinh còn có tồn tại bực này?”

“Lúc còn sống, chỉ sợ nữ tử này không phải Đế giả bình thường, thả ở chỗ đó cũng là nhân vật số một số hai...”

Một tiếng nói thầm quanh quẩn trong biển, sau đó bình tĩnh lại.

Trên đảo vô danh, nữ tử không đầu phát tiết xong, bàn tay chọc vào hư không một cái, trực tiếp xé mở một vết nứt không gian đen nhánh.

Nữ tử đi vào vết rách, sau đó biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.

“Cuối cùng là nhân vật gì, lại khủng bố như thế.”

“Đó là một trong bảy chuyện lạ được lưu truyền trong Thương Khung tinh, vốn tưởng rằng giả, không ngờ thật sự có nữ tử không đầu tồn tại...”

Bên ngoài hòn đảo, trong lòng các Thánh Nhân vẫn còn sợ hãi.

Giờ khắc này, bọn họ mới biết được, thì ra vào một ngày nào đó, trước mặt tồn tại khác, các Thánh Nhân cao cao tại thượng cũng chỉ giống như con kiến hôi.

Thế giới này tồn tại quá nhiều chuyện thần bí và không biết.

Ngay cả Thánh Nhân cũng không thể nhìn trộm tất cả.

Lúc này.

Sở Cuồng Nhân đã sử dụng Đại Na Di Phù, mang theo Huyền Thiên nhị tổ, tam tổ rời đi đảo vô danh, đến một dãy núi cách đó mấy chục dặm.

“Nơi đây an toàn rồi.”

Sở Cuồng Nhân nhìn xung quanh.

“Tiểu gia hỏa, ngươi có không ít thủ đoạn a.”

Huyền Thiên nhị tổ, tam tổ cảm thán.

Dùng không gian thuấn di mấy chục vạn dặm, ngay cả Thánh Nhân tinh thông Không Gian chi đạo cũng chưa chắc đã làm được.

“A, ta có cơ duyên đoạt được tấm phù triện kia, nhưng chỉ có thể dùng một lần.” Sở Cuồng Nhân nhìn Đại Na Di Phù trong tay đã hóa thành tro, lắc đầu, cũng không cảm thấy có bao nhiêu đáng tiếc.

Từ sau khi có được Hạnh Vận Quang Hoàn, hơn một năm nay, hắn rút được không ít đồ tốt, trong đó còn có một số át chủ bài bảo mệnh.

Đại Na Di Phù này chỉ là một loại trong đó mà thôi.

“Được rồi, chúng ta về Huyền Thiên tông trước đi.”

Sở Cuồng Nhân nói.

Hắn lấy Thận Lâu ra, bắt đầu trở về Huyền Thiên tông.

Trong khoảng thời gian hắn trở về này, Thương Khung tinh cũng không bình tĩnh, đầu tiên là chuyện nữ tử không đầu hiện thân trên đảo vô danh gây huyên náo xôn xao, tất cả Thánh Nhân đều biết được tin tức này, cảm thấy chấn kinh.

Thứ hai, tin tức Sở Cuồng Nhân đạt được bảo vật Đế cấp trên đảo vô danh cũng truyền ra, không ít người đều mơ ước đến bảo vật trên người hắn.

Nhưng đáng tiếc, thực lực của hắn cường đại, không ai dám động thủ, Lân tộc ở trong biển lại đang tức giận đến phát điên.

Nữ tử không đầu giết mấy vị Thánh Nhân Lân tộc, hơn mười triệu người Lân tộc đến đảo vô danh đã chết hơn phân nửa không nói, khiến Lân tộc chi vương tức giận đến toàn thân run rẩy là, Tam Xoa Kích, vật tượng trưng cho Hải Vương chí cao của Lân tộc lại bị một tên ngoại tộc lấy mất!

“Không được, nhất định phải lấy lại Tam Xoa Kích, Huyền Thiên tông, ta nhất định sẽ tính toán bút trướng này thật rõ ràng.”

Trong mắt Lân tộc chi vương bắn ra một đạo lãnh quang.