Chương 363 Nhân gian thật đáng sợ, ma huyết nhiễm thanh đồng, Thiết Ma lão tổ
“Rốt cuộc bọn họ có được hay không?”
Trong hư không, Sở Cuồng Nhân nhìn mấy người Chuyển Luân Vương công kích tế đàn lại không công mà lui, không khỏi trợn mắt một cái.
Lúc này, hắn nhìn thấy cách đó không xa có một đạo hắc ảnh bay đến.
Người kia chính là Viên Vô Đạo mà Sở Cuồng Nhân mới gặp hai ngày trước.
Hắn ta hừ lạnh một tiếng, “Đến một cái cấm chế cũng không đánh nát được, đúng là một đám phế vật, đều tránh ra cho ta, để ta tới!”
Hắn ta đưa tay thôi động ma khí trong cơ thể, lực lượng vô cùng mạnh mẽ hóa thành một cái đầu lâu màu đen đột nhiên đập ra.
Lực lượng cuồng bạo rơi vào cấm chế trên tế đàn.
Toàn bộ lãnh địa của tộc Vũ Nhân không nhịn được chấn động một cái.
Nhưng cấm chế vẫn không bị tổn hại chút nào!
Mấy người Chuyển Luân Vương nhìn Viên Vô Đạo, sắc mặt có chút cổ quái.
Trong hư không, Sở Cuồng Nhân không nhịn được đỡ trán, “Hay là ta ra tay giúp bọn họ đánh vỡ cấm chế nhé.”
Bên cạnh, Lam Vũ cũng không nhịn được khẽ cười một tiếng, “Đây là cấm chế Quang Minh Thánh Vương lưu lại, bọn họ không thể dễ dàng đánh vỡ được.”
Dưới cái nhìn của đám người Chuyển Luân Vương, Viên Vô Đạo cảm thấy có chút mất mặt, “Xem ra là ta đã coi thường cấm chế này rồi, không nghĩ tới ta đánh ra năm thành lực lượng cũng không thể đánh vỡ nó.”
Sau đó, hắn ta đưa tay, lại lần nữa thôi động ma khí, một cỗ đạo vận mênh mông từ trên người hắn ta bạo phát, dung nhập vào ma khí, một cái đầu lâu màu đen càng thêm khủng bố bỗng dưng sinh ra, đánh cấm chế trên tế đàn.
“Hắc Ma thôn thiên!”
Một tiếng ầm vang, hư không cũng vì đó mà rung chuyển.
Lực lượng vô cùng mạnh mẽ bao phủ khắp nơi.
Cấm chế trên tế đàn bắt đầu xuất hiện từng đạo vết rách.
Cuối cùng, cấm chế phá nát!
Một vòng xoáy đen nhánh, giống như giếng ma xuất hiện trong hư không, từng đợt ma khí từ trong đó phun ra ngoài!
Cảm nhận được ma khí này, Viên Vô Đạo không khỏi lộ ra vẻ mặt vui mừng, nhưng đám tu sĩ Ma Đạo khác lại cảm thấy có chút sợ hãi.
Mặc dù bọn họ tự xưng là tu sĩ Ma Đạo, nhưng vẫn là tu sĩ trên Thương Khung tinh, dùng linh lực tu hành, không hợp với ma khí này.
Đối với bọn họ mà nói, ma khí chính là một vật có hại.
Ma khí phun trào, ngay sau đó, từng đầu ma vật từ trong giếng ma bay ra, trong đó có một phần là tộc Đọa Vũ.
“Ha ha, nhân gian, chúng ta lại tới.”
“Chiếm lĩnh nơi này!”
Nhìn đám ma vật này, Viên Vô Đạo nhẹ hừ một tiếng, “Giết!”
Chỉ thấy phía sau hắn ta, đám người Chuyển Luân Vương bắt đầu động thủ săn giết đám ma vật vừa mới xuất hiện, chuyện này khiến đám người tộc Vũ Nhân đã bị đánh ngã rất không hiểu.
Tình huống gì vậy?
Xâm chiếm tộc Vũ Nhân, thật vất vả mở ra ma giếng, hiện tại lại động thủ săn giết ma vật từ giếng ma đi ra, đây không phải có bệnh sao?
Trong hư không, Sở Cuồng Nhân nhìn thấy chuyện này, lại không cảm thấy bất ngờ.
“Quả là thế, Viên Vô Đạo đang thu thập ma vật.”
Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
Đầu tiên, đối phương đến Bạch Liên giáo đòi thi thể của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, không có kết quả mới để mắt đến giếng ma của tộc Vũ Nhân, còn cố ý dẫn hắn về Huyền Thiên tông, sợ hắn tới quấy rối, chính là muốn thu thập ma vật.
Nhưng đối phương muốn thu thập ma vật làm gì?
Có liên quan đến việc trong cơ thể hắn ta có ma khí sao?
Những thứ này, Sở Cuồng Nhân còn chưa hiểu.
“Nhưng tin tưởng chẳng mấy chốc sẽ có đáp án.”
Sở Cuồng Nhân nhìn đám người Viên Vô Đạo đang săn giết ma vật, lộ ra ý cười, hắn muốn nhìn xem những người này còn chơi ra trò xiếc gì.
Săn giết vẫn còn kéo dài.
Quy mô giếng ma ở tộc Vũ Nhân rất nhỏ, chỉ có thể để tồn tại dưới Thánh Nhân thông qua, ngay cả Vô Thượng Chí Tôn cũng không có mấy cái.
Đối với đám người Viên Vô Đạo mà nói, căn bản tạo không thành uy hiếp gì.
Có lẽ, đây chính là nguyên nhân đối phương để mắt tới tộc Vũ Nhân tộc, bởi vì căn bản không cần lo lắng sẽ đụng tới ma vật bọn họ không đối phó được.
Lại qua hơn một canh giờ.
Đám người Viên Vô Đạo đã góp nhặt rất nhiều thi thể, cảm thấy không sai biệt lắm, bọn họ bắt đầu rút lui.
Chờ bọn họ đi xa, đám ma vật bị đánh tơi bời, run lẩy bẩy mới lần nữa khôi phục thái độ phách lối.
“Cuối cùng bọn họ đã đi rồi.”
“Chỉ dựa vào tộc Vũ Nhân này, căn bản không ngăn cản được chúng ta.” Một tên tộc Đọa Vũ cười ha ha.
Nhưng lúc này, một bàn tay lớn màu vàng óng từ trên trời giáng xuống, phật quang cuồn cuộn đập nát tộc Đọa Vũ và các ma vật ở bốn phía.
Đột nhiên xuất hiện công kích khiến tất cả ma vật đều mộng.
Đây lại là người nào?!
Bọn họ thật vất vả mới phá phong, làm sao lại gặp nhiều tồn tại kinh khủng như vậy? Bọn họ cũng không phải Ma Tôn Ma Thánh gì.
Một số ma vật vừa chạy ra ma giếng nhìn thấy bàn tay lớn màu vàng óng này, bị dọa đến tê cả da đầu, nhanh như chớp lại chạy trở về Ma giới.
Thật đáng sợ, thật đáng sợ.
Nhân gian thật là đáng sợ.
Sở Cuồng Nhân từ trên trời giáng xuống, trên người có phật quang hiển hóa, tất cả ma vật toàn bộ bị tịnh hóa dưới Phật quang này, tan thành mây khói!
Phật quang có tác dụng khắc chế với ma khí.
Cách đó không xa, Lam Vũ đi lên tế đàn, lấy Quang Minh Quyền Trượng ra, trên người có đạo vận ánh sáng lưu chuyển, bắt đầu tu bổ cấm chế.
Có kinh nghiệm lần trước, cộng thêm tu vi bây giờ của nàng tăng lên, không cần bao nhiêu thời gian, nàng đã hoàn toàn tu bổ được cấm chế này.
“Sở chưởng môn, Lam Vũ.” Tộc trưởng tộc Vũ Nhân đi tới, ông ta nhìn thoáng qua cấm chế đã được tu bổ lại, thở dài một hơi.
“Diễm tộc trưởng, lần này làm phiền ngươi đã giúp ta diễn cảnh này.”
“Không sao, có thể giúp đỡ ngươi là tốt rồi, nhưng lần này người của Địa Phủ đến thu thập ma vật, rốt cuộc là làm cái gì?”
“A, rất nhanh sẽ biết.”
Sở Cuồng Nhân nhìn về phương hướng đám người Viên Vô Đạo rời đi.
Hắn dẫn Lam Vũ đi theo.
Trong hư không, hai người Sở Cuồng Nhân thu liễm khí tức, đi theo đám người Viên Vô Đạo, mà đối phương không hề phát hiện bọn họ.
Chỉ có thể nói, năng lực ẩn tàng khí tức của Sở Cuồng Nhân rất cường đại.
Chuyện này cũng không có gì, hắn biết nhiều loại pháp môn như vậy, trong đó có mấy loại pháp môn ẩn tàng khí tức cũng rất bình thường.
Một ngày một đêm sau.
Đám người Viên Vô Đạo đi tới một dãy núi sâu.
Tại chỗ sâu trong dãy núi, có một cánh cửa thanh đồng, phía trên khắc hoạ cảnh tượng quỷ dị Tu La Địa Ngục, vạn quỷ kêu khóc.
“Cuối cùng đã tới.”
Viên Vô Đạo nhìn cánh cửa thanh đồng kì lạ trước mặt, ánh mắt lộ ra một tia mừng rỡ, “Lấy máu của ma vật ra.”
Hắn ta phân phó đám người Sở Giang Vương ở sau lưng.
Chỉ thấy mấy người xuất ra các ma vật đã săn giết được tại tộc Vũ Nhân, sau đó tạo ra vết thương trên thi thể, bắt đầu lấy máu.
Ma huyết màu đỏ chảy xuống mặt đất, hội tụ về phía cánh cửa thanh đồng, cánh cửa thanh đồng chấn động một cái, tất cả ma huyết đều bị nó hấp thu, bên ngoài cánh cửa cũng dần nhiễm một tầng hồng quang.
“Quả nhiên chuyện mà điển tịch ghi lại không sai, cửa thanh đồng mà Thiết Ma lão tổ tạo ra chỉ có thể dùng ma huyết mở ra, những thứ của Thiết Ma lão tổ đều thuộc về ta!” Ánh mắt Viên Vô Đạo tràn đầy lửa nóng nhìn chằm chằm cánh cửa thanh đồng.
Thời gian dần trôi qua, hồng quang trên cửa thanh đồng càng lúc càng nồng nặc, dường như đã nhuộm cả cánh cửa thành màu đỏ như máu.
“Thiếu chủ, ma huyết sắp dùng hết.”
Lúc này, Chuyển Luân Vương nói, nhìn thoáng qua cánh cửa thanh đồng, ma huyết sắp hết, nhưng cánh cửa thanh đồng vẫn không có dấu hiệu mở ra.
“Chỉ là đám ma vật cấp thấp, đáng giận, nếu có được thi thể của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, dùng ma huyết của hắn, khẳng định có thể mở cánh cửa thanh đồng, đều do tên Sở Cuồng Nhân đáng chết kia!” Viên Vô Đạo nghiến răng nghiến lợi nói.
Sau đó, hắn ta nhìn cánh cửa thanh đồng trước mặt, không cam tâm cứ thế từ bỏ, sau đó, hắn ta lấy ra một con dao găm, vạch một cái trên cổ tay, lượng lớn huyết dịch vẩy ra, dũng mãnh lao về phía cửa thanh đồng.
Hắn ta tu luyện ma khí, máu của hắn ta, tự nhiên cũng là ma huyết!
Một lát sau, sắc mặt Viên Vô Đạo trở nên trắng bệch, cánh cửa thanh đồng đã hấp thu đầy đủ ma huyết ầm vang chấn động, chậm rãi mở ra.
Một cỗ ma khí phủ bụi đã lâu mãnh liệt trào ra!