← Quay lại trang sách

Chương 379 Có rảnh lại đến, mệnh của hắn, ta ăn chắc

“Sở Cuồng Nhân!!”

Vân Đào đạo nhân có chút nghiến răng nghiến lợi.

Lần này Phiếu Miểu Thiên ăn thiệt thòi lớn!!

Không nói những cái khác, chỉ ngàn cân Thiên Tinh Nguyên đã bằng tất cả Thiên Tinh Ngọc Tủy mà mấy vạn năm nay Phiếu Miểu Thiên khai thác được.

Đừng nói đến bốn nghìn cân tuyệt phẩm Ngọc Tủy!

Sở Cuồng Nhân đã bóc lột Phiếu Miểu Thiên đến tận xương tuỷ!

“Trong một tỷ cân nguyên thạch thậm chí là toàn bộ mỏ quặng Thiên Tinh Ngọc Tủy kia, rốt cuộc làm sao hắn tìm được đống Tinh Ngọc tủy kia?”

“Trời ạ...”

“Ta ở đây lâu như vậy, cho tới bây giờ cũng chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như vậy, ngàn cân Thiên Tinh Nguyên? Hắn đã tìm hết Thiên Tinh Nguyên trong cả mỏ quặng Thiên Tinh Ngọc Tnày rồi sao? Thật không thể tin...”

Người ở đây đều không thể tin được.

Cho dù Sở Cuồng Nhân có năng lực phân biệt nguyên thạch, nhưng trong nhiều nguyên thạch như vậy, thậm chí trong cả một mỏ quặng mà tìm ra đám Thiên Tinh Nguyên này, kiều gì cũng phải mấy tháng, thậm chí một năm nửa năm.

Nhưng Sở Cuồng Nhân chỉ tìm trong bao lâu?

Không đến nửa ngày a.

Chuyện này đã không thể dùng năng lực phân biệt nguyên thạch để giải thích, giống như, đám Tinh Nguyên này tự mình chạy đến trước mặt Sở Cuồng Nhân vậy.

“Rốt cuộc làm sao hắn làm được?”

Trong đầu mỗi nười ở đây đều xuất hiện suy nghĩ này.

Sở Cuồng Nhân cũng không quan tâm suy nghĩ của mọi người, hắn phất tay thu đám Thiên Tinh Ngọc Tủy này vào Càn Khôn giới, hài lòng cười một tiếng.

Mọi người không biết là, hắn có Tầm Bảo Thuật, trong khối nguyên thạch nào có Thiên Tinh Ngọc Tủy, hắn đều biết rõ ràng.

“Đã hoàn thành giao dịch, vậy ta cũng nên rời đi thôi.”

Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng nói.

“Đứng lại.”

“Không cho phép đi.”

Mấy vị trưởng lão bỗng nhiên vọt lên, chặn Sở Cuồng Nhân lại.

Vài cỗ đạo vận Thánh Nhân cường hãn khóa chặt Sở Cuồng Nhân, mấy người nhìn chằm chằm hắn, trong mắt mang theo vẻ lạnh lẽo.

Sở Cuồng Nhân đưa tay đặt trên chuôi kiếm Côn Ngô Kiếm, vẻ mặt không hề bận tâm, trong mắt phun trào lãnh ý khiến người ta không rét mà run.

“Mấy vị Thánh Nhân, muốn lật lọng sao?”

Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

Một cỗ kiếm chi đạo vận tràn ra, không khí bốn phía dường như chuyển hóa thành kiếm khí lạnh thấu xương, khiến người ta cảm thấy đau nhói.

“Ngươi cầm nhiều Thiên Tinh Nguyên và tuyệt phẩm Ngọc Tủy đi như vậy, chẳng lẽ chúng ta cứ mặc kệ ngươi rời đi sao, chuyện này không có khả năng!”

“Tuyệt phẩm Ngọc Tủy còn được, nhưng Thiên Tinh Nguyên nhất định phải lưu lại.”

Mấy vị Thánh Nhân nói.

Đối với các tu sĩ Phiếu Miểu Thiên mà nói, phẩm chất của Thiên Tinh Ngọc Tủy quá quan trọng, đừng nói đến Thiên Tinh Nguyên, đối với Thánh Nhân cũng có tác dụng rất lớn, làm sao có thể tuỳ tiện giao ra.

“Vân Đào đạo hữu, chúng ta đã nói, vạn cân nguyên thạch, mở ra Thiên Tinh Ngọc Tủy thế nào đều thuộc về ta.”

“Thế nào, bây giờ muốn đổi ý rồi?”

Sở Cuồng Nhân không để ý đến mấy vị trưởng lão, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hướng Vân Đào đạo nhân, chờ đối phương đáp lại.

Nhưng kiếm chi đạo vận trên người hắn vẫn đang tăng lên, giống như muốn nói, đếu đối phương thực có can đảm đổi ý, hắn không ngại giết ra một đường máu.

Đương nhiên Vân Đào đạo nhân cũng nhìn ra thái độ của đối phương, sắc mặt không ngừng thay đổi, cuối cùng hít sâu một hơi, “Để hắn đi!”

“Chưởng môn!”

“Nghìn cân Thiên Tinh Nguyên không thể sai sót!”

Mấy vị trưởng lão biến sắc.

“Để hắn đi, chuyện này đã nói xong, nếu lật lọng, thể diện của Phiếu Miểu Thiên biết đặt ở đâu?!”

Vân Đào đạo nhân nói.

Nghe ông ta nói vậy, tất cả trưởng lão hai mặt nhìn nhau.

Cuối cùng, bọn họ chỉ có thể không cam lòng thu liễm khí tức.

“Hành động sáng suốt.”

Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.

Hắn ngẩng đầu dậm chân, trong cái nhìn soi mói của mọi người, chậm rãi rời đi.

“Tiết Chính, tiễn Sở đạo hữu.”

Vân Đào đạo nhân nói với Tiết Chính đứng trong đám người.

“Vâng.”

Tiết Chính đuổi theo, nhìn Sở Cuồng Nhân khóc không ra nước mắt.

Cuối cùng hắn ta cũng biết lời đồn bên ngoài nói không ngoa, để Sở Cuồng Nhân đến nhà bái phỏng, quả nhiên không phải chuyện tốt gì!

Mấy đạo thống lúc trước bị chém Thánh Nhân, lần này, Phiếu Miểu Thiên lại mất nhiều Thiên Tinh Nguyên, Thiên Tinh Ngọc Tủy như vậy, tổn thất tuyệt không nhỏ hơn mấy vị Thánh Nhân bị giết chết.

“Chỉ cần tiễn đến đây thôi.” Sở Cuồng Nhân đi đến lối vào bí cảnh Phiếu Miểu Thiên, nói với Tiết Chính và Thải Vân gặp trên đường.

“Sở đạo hữu, có rảnh nhớ đến chơi nha.”

Thải Vân có chút không nỡ nói.

Ôi, chưa đến một ngày, tiểu ca ca đẹp mắt như vậy đã rời đi rồi, thật sự đáng tiếc.

“Được, rảnh rỗi ta sẽ tới bái phỏng.”

Sở Cuồng Nhân khách sáo trả lời một câu.

Nghe thấy hắn nói vậy, Tiết Chính hoảng sợ đến biến sắc, “Hành tung của Phiếu Miểu Thiên không ổn định, lúc nào cũng ở trong trạng thái di động, Sở đạo hữu không có biện pháp truy tìm, chỉ sợ không tìm thấy, vẫn là đừng phiền toái nữa.”

Lần này Sở Cuồng Nhân tới bái phỏng đã khiến Phiếu Miểu Thiên thương cân động cốt, nếu lại tới bái phỏng, còn đến mức nào nữa?!

“A, tại hạ cáo từ.” Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng.

Hắn quay người rời khỏi Phiếu Miểu Thiên.

...

“Lần này lấy được nghìn cân Thiên Tinh Nguyên đúng là ngoài dự liệu, có ngàn cân Thiên Tinh Nguyên này, uy lực của Vân Hải Kinh Kỳ Trận có thể phát huy đến cực hạn, cũng không biết, phía bên ông chủ Tiền thế nào rồi.”

Trên đường về Huyền Thiên tông, Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ.

Bố trí Vân Hải Kinh Kỳ Trận cần hai nhân tố lớn, một là Thiên Tinh Ngọc tủy, hai là Lưu Vân Khoáng, hiện tại đã có một thứ.

Sau khi về Huyền Thiên tông, Sở Cuồng Nhân liên hệ với thương hội Tứ Hải.

Biết được Tiền Phú Quý đã chuẩn bị đầy đủ Lưu Vân Khoáng, hiện tại đang chở tới Huyền Thiên tông.

“Chỉ cần đợi Lưu Vân Khoáng đến nơi là có thể bố trí Vân Hải Kinh Kỳ Trận rồi.” Sở Cuồng Nhân thầm nghĩ.

Nhưng trước đó, lại có một người tìm tới cửa, mà người này lại đến từ nơi không biết Hoàng Tuyền phủ!

Huyền Thiên tông, Trường Sinh điện.

Một tu sĩ áo đen sắc mặt lạnh lùng, đứng chắp tay, trên người có đạo vận âm lãnh lưu chuyển.

Nhìn người nọ, hai mắt Sở Cuồng Nhân khẽ híp một cái.

Khí tức quen thuộc, là tu sĩ Ma Đạo.

Hơn nữa còn là một tu sĩ Ma Đạo Thánh Nhân cảnh.

“Tại hạ là trưởng lão của Hoàng Tuyền phủ, Hắc Liễu.”

Hắc Liễu Thánh Nhân nhìn thấy Sở Cuồng Nhân, chắp tay hành lễ nói.

“Hắc Liễu Thánh Nhân đến Huyền Thiên tông ta là vì chuyện gì?”

“Tại hạ biết trước đó không lâu, Thiên Hạ Hành Tẩu của Hoàng Tuyền phủ ta đã phát sinh chút chút xung đột với Sở đạo hữu lần này đến đây, chính là muốn giải quyết chuyện này.” Hắc Liễu Thánh Nhân cười nhạt nói.

Ông ta lấy ra một cái Càn Khôn giới, nói: “Nơi này có một tỷ cân thượng phẩm Linh thạch, xin Sở đạo hữu vui vẻ nhận cho, chúng ta biến chiến tranh thành tơ lụa.”

“A, một tỷ cân thượng phẩm Linh thạch, thủ bút này của Hoàng Tuyền phủ thật lớn a.” Sở Cuồng Nhân tấm tắc nói.

Đừng cho rằng hắn và Phiếu Miểu Thiên giao dịch đổi một tỷ cân thượng phẩn linh thạch lấy Thiên Tinh Ngọc Tủy là không nhiều, đối với một đạo thống Thánh Nhân mà nói, một tỷ cân thượng phẩm Linh thạch là một con số vô cùng lớn.

Lúc trước tại đệ nhất thành, Sở Cuồng Nhân thắng vài tỷ linh thạch, cũng khiến một số đạo thống Thánh Nhân đau lòng đến ngao ngao kêu to.

“Nếu đã biến chiến tranh thành tơ lụa, vậy ta hi vọng Sở đạo hữu có thể trả lại Càn Khôn giới của Vô Đạo.” Hắc Liễu Thánh Nhân tiếp tục nói.

“Người nào nói chúng ta đáp ứng vậy?”

Sở Cuồng Nhân đạm mạc nói, sắc mặt Hắc Liễu Thánh Nhân lập tức cứng đờ, nụ cười trên mặt cũng dần biến mất.

“Chẳng lẽ Sở đạo hữu ghét bỏ số linh thạch này không đủ?”

“Cầm nhiều linh thạch hơn đến cũng vô dụng, Viên Vô Đạo chỉ thị Địa Phủ âm thầm đầu độc Huyền Thiên tông ta, chuyện này không thể bỏ qua được, ngươi trở về nói cho hắn biết, mệnh của hắn, ta ăn chắc rồi! Ai cũng không giữ được hắn!”