← Quay lại trang sách

Chương 399 Vực ngoại cửu thiên, Càn Đế khảo nghiệm, là cái này?

“Không sai, chỉ có một mình ta.”

Sở Cuồng Nhân xếp tám khối ngọc quyết thành một hàng, thản nhiên nói: “Xem ra phần truyền thừa của Càn Đế này, chỉ ta có thể tiếp nhận thôi.”

Nam tử, cũng chính là Càn Đế có chút mộng.

Dựa theo ông ấy thôi toán, tám khối ngọc quyết sẽ tụ tập tại Đế Cung, sẽ có tám vị thiên kiêu tuyệt đỉnh đến đây tranh truyền thừa ông ấy lưu lại.

Làm sao hiện tại lại chỉ có một người?!

Thôi toán không ra?

“Thiên kiêu hậu thế, báo lên tính danh của ngươi.”

“Sở Cuồng Nhân.”

“Ngươi làm thế nào mà chiếm được tám khối ngọc quyết này?”

Càn Đế có chút nghi ngờ nói.

“Chính bọn họ giao cho ta.”

Sở Cuồng Nhân trầm ngâm một hồi, sau đó cười nói.

“Tự nguyện?”

“Chuyện này có liên quan gì sao?”

“Không có.” Càn Đế lắc đầu, sau đó nói: “Mặc dù chỉ có một mình ngươi, nhưng cơ duyên của ta cũng không thể tùy tiện giao cho ngươi, khảo nghiệm, vẫn phải có.”

“Đương nhiên, nhưng trước khi bắt đầu, ta có mấy nghi hoặc đã suy nghĩ thật lâu, có thể mời Càn Đế giải hoặc cho ta không?”

“Hỏi đi.”

“Càn Đế, ngươi vẫn lạc rồi sao?”

Sở Cuồng Nhân nhìn thẳng vào Càn Đế, thản nhiên nói, hắn có thể nhìn ra, Càn Đế trước mắt chỉ là một đạo hóa thân linh niệm mà thôi.

Giống như Minh Tâm Đại Đế mà ngày trước Sở Cuồng Nhân đã gặp.

“Còn chưa vẫn lạc.” Càn Đế thản nhiên nói.

“Đang ở đâu?”

“Trên trời.”

“Trên trời?” Sở Cuồng Nhân hơi kinh ngạc, sau đó tò mò hỏi: “Chẳng lẽ là Tiên giới trong truyền thuyết sao?”

Trên đời này, thật sự có tiên?!

“Cũng không phải, Tiên giới hư vô mờ mịt, ta nói trên trời là... Vực ngoại cửu thiên!” Càn Đế cười nhạt nói.

“Thế nào là cửu thiên?”

“Trên trời cao, chính là cửu thiên!”

“Một thế giới có đẳng cấp cao hơn sao?”

“Nói như vậy, cũng không chính xác, bởi vì cửu thiên là một đám Đế giả sáng tạo ra, giống như Thánh Nhân sáng tạo bí cảnh vậy, cho nên nghiêm chỉnh mà nói, cũng không cao cấp hơn Thương Khung bao nhiêu.”

“Như vậy Đế giả sáng tạo cửu thiên có ý nghĩa gì?”

Trong lòng Sở Cuồng Nhân có rất nhiều nghi hoặc.

Giờ phút này, hắn muốn hỏi rõ ràng.

“Bảo hộ Thương Khung!” Càn Đế nói rất có khí phách.

“Ý gì?”

“Thiên kiêu hậu thế, vấn đề của ngươi hơi nhiều, một khi đạo linh niệm này của ta phát động, không thể duy trì được bao lâu, ngươi muốn ta lưu lại cơ duyên sao?” Càn Đế như không muốn tiếp tục nói, cười nhạt nói.

Sở Cuồng Nhân híp mắt lại, “Được, ta hiểu rồi.”

“Vậy ngươi chuẩn bị tiếp nhận khảo nghiệm xong chưa?”

“Mời.”

Sở Cuồng Nhân vừa dứt lời, chỉ thấy Đế Cung huy hoàng trước mắt bỗng nhiên biến mất không thấy, thay vào đó, chính là một cổ chiến trường.

Bên trong chiến trường này, đang có một trận đại chiến kịch liệt diễn ra.

Đại chiến rất hỗn loạn, hơn nữa còn bao hàm nhiều chủng tộc, nhiều tu sĩ, trong đó thậm chí có có rất nhiều uy áp đế đạo!

Đây là một trận đại chiến kinh thế của Đế giả!

Trong trận đại chiến này, Sở Cuồng Nhân lộ ra vô cùng nhỏ bé, dường như một cỗ năng lượng tùy ý quét qua cũng đủ hủy diệt hắn.

“Đây là... Huyễn cảnh?!”

Sở Cuồng Nhân thầm nói.

Vừa rồi hắn vẫn còn ở trong Càn Đế cung, không có khả năng bỗng nhiên lại xuất hiện trên chiến trường này, cho nên đây tuyệt đối là khảo nghiệm Càn Đế bày ra.

“Không sai, thiên kiêu hậu thế, ngươi rất thông minh, đây đúng là khảo nghiệm của ta.” Giọng nói của Càn Đế xuất hiện bên tai Sở Cuồng Nhân.

“Yêu cầu khảo nghiệm của Càn Đế là gì?”

“Rất đơn giản, chỉ cần ngươi có thể đi xuyên qua mảnh chiến trường này!”

Xuyên qua mảnh chiến trường này?!

Sở Cuồng Nhân nhìn đại quân vô số và chiến trường không thấy cuối cùng kia, trên mặt hiện ra ý cười.

“Khảo nghiệm đạo tâm sao?”

“Chỉ sợ khiến Càn Đế thất vọng rồi.”

Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

Hắn đứng dậy vừa sải bước ra, đi về phía cuối cùng của chiến trường.

Lúc này, một cỗ đạo vận vô cùng khủng bố từ bên người hắn đột nhiên nổi lên, một đạo chưởng kình cuốn theo lực lượng mạnh mẽ đánh về phía Sở Cuồng Nhân.

Nhưng Sở Cuồng Nhân vẫn đứng bất động tại chỗ, vẻ mặt không hề bận tâm.

Khi đạo chưởng kình kia rơi trên người hắn, ầm vang phá nát!

Càng không có cách nào tạo thành tổn thương với hắn.

Sở Cuồng Nhân đi từng bước đến cuối cùng của chiến trường, dọc đường đi, ba động chiến đấu khiến uy áp đế đạo đều không thể tạo thành ảnh hưởng với hắn.

Hoặc là nói, không cách nào tạo thành ảnh hưởng với đạo tâm của hắn.

Đạo tâm của hắn, cứng như tảng đá, không thể thay đổi!

“Đạo tâm của tên thiên kiêu hậu thế này lại kiên định như vậy?!”

Trong Càn Đế cung.

Trước mặt Càn Đế có một màn ánh sáng, bên trong màn sáng chính là hình ảnh Sở Cuồng Nhân đang vượt qua chiến trường, nhìn vẻ mặt bình tĩnh, không thèm để tâm đến chiến trường xung quanh của Sở Cuồng Nhân, Càn Đế không khỏi kinh ngạc.

Đây đúng là huyễn cảnh khảo nghiệm đạo tâm.

Nhưng biết là huyễn cảnh và không chịu huyễn cảnh ảnh hưởng là hai chuyện khác nhau!

Có người biết rõ đó là huyễn cảnh, nhưng vẫn bị ảnh hưởng, thậm chí chết trong huyễn cảnh cũng không phải không có.

Khi huyễn cảnh chân thực tới trình độ nhất định, sẽ không khác gì hiện thực!

Người có đạo tâm không kiên định, rất dễ trầm luân trong đó.

Mà Càn Đế thi triển huyễn cảnh này, tên là huyễn cảnh Tu La, cho dù Thánh Nhân đỉnh phong ở trong đó, cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Càn Đế để Sở Cuồng Nhân xuyên qua toàn bộ chiến trường Tu La, thật ra chỉ là một câu nói đùa, hắn không cần vượt qua toàn bộ chiến trường, chỉ cần làm tới trình độ nhất định, để Càn Đế hài lòng coi như đã thông qua khảo nghiệm.

Vốn ông ấy muốn tám vị thiên kiêu tuyệt thế cùng thông qua khảo nghiệm này, nhìn xem ai có thể đi được xa nhất.

Nhưng không ngờ, chỉ có một mình Sở Cuồng Nhân tới.

“Vậy để ta xem một chút, đạo tâm của ngươi kiên định bao nhiêu.”

Càn Đế thầm nói.

Trong chiến trường Tu La, Sở Cuồng Nhân vượt qua chiến trường, có vô số năng lượng ba động rơi trên người hắn, thanh thế to lớn, lại không thể ảnh hưởng đến hắn, giờ phút này, hắn đã đi tới một vùng biển khô lâu.

Biển khô lâu này là một bộ phận của chiến trường Tu La.

Xung quanh Sở Cuồng Nhân có vô số khô lâu đang kêu thảm, lao về phía hắn, từng trận oán khí điên cuồng đánh thẳng vào tinh thần hắn.

“Chỉ là oán quỷ, cũng muốn ngăn cản đường đi của ta?!”

Sở Cuồng Nhân hừ nhẹ một tiếng.

Chỉ thấy quanh người hắn hiển hóa phật quang, Cổ Phật ngàn trượng bỗng dưng xuất hiện!

Dưới vô tận Phật quang, ngàn vạn khô lâu hóa thành hắc khí tiêu tán.

Bên ngoài huyễn cảnh, Càn Đế nhìn thấy một màn này, có chút trợn mắt há mồm nói: “Dùng đạo tâm thôi động đế thuật, đạo tâm của tên gia hỏa này không yếu hơn một vị Đế giả này, đây là quái vật từ đâu xuất hiện vậy?”

Càn Đế nuốt một ngụm nước bọt nói.

Trong chiến trường Tu La, Sở Cuồng Nhân dùng Như Lai Vãng Sinh Chú tịnh hóa biển khô lâu, khiến toàn bộ Tu La huyễn cảnh vì thế mà chấn động!

Ảo cảnh trên bầu trời, xuất hiện từng đạo vết rách to lớn.

Càn Đế thấy vậy, thân thể chấn động, hóa thân linh niệm nổi nên sóng gió kịch liệt, giống như bị dọa đến run rẩy.

“Tu La huyễn cảnh, lại không chịu nổi đạo tâm của hắn?!”

Càn Đế khiếp sợ nói, tình cảnh này, còn rung động hơn chuyện Sở Cuồng Nhân vượt qua toàn bộ chiến trường Tu La.

“Không khảo nghiệm nữa.”

Càn Đế phất tay, tán Tu La huyễn cảnh đi.

Sở Cuồng Nhân chậm rãi mở hai mắt ra, từ tốn nói: “Vì sao đột nhiên thu hồi huyễn cảnh? Không tiếp tục sao?”

Càn Đế trợn mắt.

Còn tiếp tục?

Nhìn ngươi làm sao phá huyễn cảnh của ta đúng không?!

“Ngươi thành công thông qua khảo nghiệm.” Càn Đế nói.

“Ha, chỉ khảo nghiệm như vậy thôi sao?”

Ánh mắt Sở Cuồng lộ ra vẻ thất vọng.

Chỉ cái này?!

Khảo nghiệm Đế giả chỉ như vậy thôi?