← Quay lại trang sách

Chương 451 Phù văn chi kiếm đầy trời, tại hạ là Sở Cuồng Nhân, đến đây diệt môn

Huyền Hoàng Thần Cung.

Bên trong một tòa cung điện, bỗng nhiên Trường Cầm Thánh Vương mở mắt ra, sau đó sắc mặt trở nên tái nhợt, nhìn về nơi xa, trong mắt hiện lên một chút chấn động, thậm chí còn cảm thấy ớn lạnh.

"Sở Cuồng Nhân, Sở Cuồng Nhân!!"

" Vì sao ngươi luôn tranh giành với Huyền Hoàng Thần Cung ta! Diệt hóa thân linh niệm của ta, giết thiên kiêu Thần Cung của ta, việc này tuyệt đối không bao giờ kết thúc được!"

Bọn họ và Sở Cuồng Nhân đã trở thành cục diện không chết không thôi.

Căn bản không có khả năng hoà giải.

"Nhất định phải hết sức chú ý tới hành động của Sở Cuồng Nhân mới được, tiếp theo chắc là hắn muốn đi Sơn Hải Khuyết, phải để người tiếp tục chú ý việc này..."

Trường Cầm Thánh Vương lẩm bẩm nói.

Bọn họ nhất định phải biết rõ giới hạn của Sở Cuồng Nhân là ở chỗ nào.

...

Sơn Hải Khuyết, vùng đất vô định ngày xưa, một trong những đạo thống đứng đầu tinh vực Thương Khung ngày nay, có một nền tảng vô cùng vững chắc.

Trong đó không thiếu Đại Thánh thậm chí là Thánh Vương.

Bên trong tinh vực Thương Khung, không người nào dám khinh thường những đạo thống như thế này.

Nhưng vào hôm nay, tất cả tu sĩ bên trong đạo thống này lại bày binh bố trận như đã sẵn sàng đón quân địch, chính là bộ dạng lâm vào đại địch!

Mà ở xung quanh Sơn Hải Khuyết, có rất nhiều nguyên hồn Sơn Hải dữ tợn, lít nha lít nhít, số lượng phải đạt đến hơn vạn, tu vi từ Chiến Vương đến Tôn giả, thậm chí Thánh Nhân cũng có, sát khí ngút trời.

Đây là đại trận hộ sơn của Sơn Hải Khuyết, đại trận Sơn Hải!

Trong trận đều là nguyên hồn Sơn Hải mà Sơn Hải Khuyết thu thập và luyện chế ra nhiều năm nay, bao gồm các loại Yêu thú Hung thú, chủng loại rất phức tạp.

Bên trong một tòa cung điện của Sơn Hải Khuyết.

Sơn Hải Khuyết chủ và tất cả trưởng lão tập trung ở một chỗ, đã hai ngày trôi qua kể từ khi Sở Cuồng Nhân đưa tới tờ Huyết Sắc Chiến.

Nếu không có chuyện bất ngờ gì xảy ra, đối phương cũng sắp tới rồi.

Toàn bộ Sơn Hải Khuyết, vì vậy mà đang đề phòng cao độ.

"Đến rồi!"

Bỗng nhiên, Sơn Hải Khuyết chủ mở miệng nói, giọng điệu ngưng trọng, mấy trưởng lão ở bên cạnh hắn nghe vậy, vội vàng nhìn về phía xa.

Ánh mắt của bọn hắn thông qua tầng mây, nhìn về bên ngoài sơn môn của Sơn Hải Khuyết, chỉ thấy một nam một nữ đã đi tới bên ngoài đại trận Sơn Hải.

Hai người này, chính là Sở Cuồng Nhân và Lam Vũ.

"Rốt cuộc đã đến."

"Hừ, đợi đã lâu rồi."

"Hôm nay để bọn hắn có đến mà không có về!"

Sắc mặt mấy trưởng lão hung ác nói.

Vì đối phó Sở Cuồng Nhân, bọn họ đã chuẩn bị rất nhiều thứ, bọn họ tin rằng, cho dù là Thánh Vương đến đây cũng sẽ phải chết không nghi ngờ!

Mà ở trong sự nhận thức của bọn họ, Sở Cuồng Nhân không có linh lực, không dùng Đế binh, dù có mạnh hơn cũng không có khả năng vượt qua trình độ Thánh Vương.

Bên ngoài Sơn Hải Khuyết.

Hai người Sở Cuồng Nhân, Lam Vũ tới bên ngoài đại trận Sơn Hải.

"Thật đúng là phong thủy luân chuyển." Nhìn đại trận Sơn Hải trước mắt, Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng: "Trước kia là bọn họ đến phá đại trận Huyền Thiên tông, hiện tại đến phiên ta phá đại trận của bọn họ."

"Chỉ tiếc, đại trận này không phải Vân Hải Kinh Kỳ Trận, mà ta cũng không phải bọn họ!! Hôm nay Sơn Hải Khuyết, thật náo nhiệt."

Sở Cuồng Nhân nhấc chân đi vào bên trong đại trận Sơn Hải.

Trong nháy mắt, có vài chục nguyên hồn Sơn Hải vọt lên.

Những nguyên hồn này đến từ nhiều chủng loại, sài lang hổ báo đều có, trên người mỗi con đều tản ra sát khí hung tợn, muốn nuốt chửng Sở Cuồng Nhân.

Một tiếng leng keng.

Một tiếng kiếm vang lên, Côn Ngô Kiếm bên hông Sở Cuồng Nhân tự động ra khỏi vỏ!

Kiếm khí phấn khởi, điên cuồng tàn phá trong hư không.

Từng nguyên hồn bị xé rách.

Dù không có Sở Cuồng Nhân điều khiển, Côn Ngô Kiếm vẫn là một thanh kiếm hồn Chuẩn Đế binh như cũ, có lực sát thương cực kỳ khủng bố.

Côn Ngô Kiếm đam tới đâm lui ở bốn phía của Sở Cuồng Nhân, kiếm khí tản ra giống như một trận bão kiếm, tất cả nguyên hồn Sơn Hải đến gần đều bị xé rách, căn bản không có cách tới gần hai người Sở Cuồng Nhân.

Hai người nhàn nhã giống như đi bộ, đi đến đại điện Sơn Hải Khuyết.

Càng đi xa, thực lực của nguyên hồn càng mạnh.

Đến sau cùng, các nguyên hồn cấp bậc Thánh Nhân cũng xuất hiện.

Sở Cuồng Nhân lắc đầu thở dài: "Đáng tiếc, nếu có Tiểu Hồng ở đây, nó chỉ cần kêu hai tiếng, thì chắc chắn những nguyên hồn này ngay cả động đậy cũng không dám."

Tiểu Hồng là Thần Hoàng, là Thần Thú uy áp, đến từ huyết mạch và linh hồn, đủ để khiến cho những nguyên hồn Sơn Hải này phải thần phục.

"Có điều, cũng không quan trọng."

Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng, giữa hai tay, linh lực bốn phía tập trung lại, hóa thành một thanh kiếm lớn màu vàng óng chém xuống, phù văn kiếm khí cuồng bạo tản ra, chỗ nó đi qua, từng nguyên hồn Sơn Hải bị xé nát.

Một kiếm này, đã quét sạch tất cả các nguyên hồn trên đường đi.

Một con đường lớn, xuất hiện ở trước mặt Sở Cuồng Nhân.

"Đi thôi."

Hai người đi một mạch không hề bị cản trở.

Các trưởng lão bên trong Sơn Hải Khuyết đều trở nên kinh hãi.

Đại trận Sơn Hải mà bọn họ lấy làm tự hào lại không hề chịu nổi một đòn của Sở Cuồng Nhân, căn bản không hề cản trở được đối phương!

"Thực lực của hắn còn mạnh hơn so với chúng ta nghĩ!"

"Đây chính là thực lực của Sở Cuồng Nhân sao?"

Mặt mũi của mọi người ở Sơn Hải Khuyết, tràn đầy ngưng trọng.

Mà lúc này Sở Cuồng Nhân đã đi tới trước sơn môn Sơn Hải Khuyết, trước sơn môn không có một ai, không có bất kỳ người nào trấn giữ.

Linh niệm của Sở Cuồng Nhân chuyển động, rất nhanh liền phát hiện tất cả người của Sơn Hải Khuyết đều tụ tập ở đỉnh núi trước đại điện.

"Là muốn tập trung lực lượng, đánh một trận tử chiến với ta sao? Ừm, can đảm lắm, chỉ tiếc... Không làm nên trò trống gì!!"

Sở Cuồng Nhân sải bước, đi về phía đỉnh núi.

Trên con đường dẫn lên đỉnh núi có một bậc thang bằng đá xanh, có đến mấy ngàn bậc, Sở Cuồng Nhân như một người phàm trần, đi lên từng bước một.

Lam Vũ theo sát sau lưng Sở Cuồng Nhân.

Trên đỉnh núi, có đến hàng vạn đệ tử của Sơn Hải Khuyết cứ như vậy nhìn Sở Cuồng Nhân đi tới đây từng bước một.

Bọn họ đã bày binh bố trận sẵn sàng đón quân địch, không dám có chút sơ ý, mà thần thái Sở Cuồng Nhân lại thoải mái, đi nhẹ nhàng, tựa như đang leo núi, du ngoạn.

Thời gian trôi qua, Sở Cuồng Nhân càng ngày càng tới gần đỉnh núi.

Trước đại điện, vẻ mặt của tất cả mọi người càng ngưng trọng hơn, toàn bộ đại điện yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi, mọi người đều đang khẩn trương, chuẩn bị chiến đấu.

Một sự nghiêm nghị vô hình đang bao phủ toàn bộ đỉnh núi.

Đột nhiên, dường như một số nguyên hồn Sơn Hải cảm nhận được cái gì đó, phát ra từng tiếng gầm bất an.

Chỉ thấy khi Sở Cuồng Nhân đi đến giữa sườn núi, quanh người tràn ngập một làn sóng vô hình, từng nét bùa chú ngưng tụ quanh người hắn, biến thành phù văn chi kiếm.

Đó là một thanh bức phù văn chi kiếm màu vàng, tràn ngập kiếm khí sắc bén.

Mà Sở Cuồng Nhân lại bước ra, lại có một thanh phù văn chi kiếm ngưng tụ thành, đó là một thanh phù văn chi kiếm màu xanh lam, mang sức mạnh mênh mông của nước đang dâng trào.

Cứ như vậy, mỗi khi hắn đi lên một bậc thang, bên người liền có thêm một thanh phù văn chi kiếm.

Phù văn chi kiếm xung quanh hắn càng ngày càng nhiều, giống như bao hàm toàn bộ các loại đạo vận trong trời đất này.

Khi Sở Cuồng Nhân sắp thực sự lên đỉnh núi, xung quanh hắn đã lít nha lít nhít phù văn chi kiếm không thể đếm nổi!

Có phù văn chi kiếm hỏa diễm, phù văn chi kiếm gió tuyết, phù văn chi kiếm sơn hà, phù văn chi kiếm lôi đình, phù văn chi kiếm nhật nguyệt...

Khi Sở Cuồng Nhân chính thức trèo lên đỉnh, vô số phù văn chi kiếm tràn ngập uy áp phù văn bao phủ toàn bộ đỉnh núi!

Tất cả đệ tử Sơn Hải Khuyết nhìn thấy vô số phù văn chi kiếm kia, chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, trên người như bị trăm ngàn ngọn núi đè lên, rất khó động đậy.

Rõ ràng trước mắt chỉ có một người mà thôi, nhưng bọn họ lại cảm thấy đây là cả một thế giới!

Bọn họ đang ở đây chống lại cả thiên hạ!

Khi tất cả mọi người đang kinh ngạc trước vô số phù văn chi kiếm trước mặt, chỉ nghe Sở Cuồng Nhân cao giọng nói: "Tại hạ là Sở Cuồng Nhân, hôm nay mang theo phù văn chi kiếm đầy trời này, đến đây để diệt môn!!"