← Quay lại trang sách

Chương 523 Thiên địa làm dây cung, Cầm Ma Họa Quỷ hợp chiêu, cầm đến

Sở Cuồng Nhân đi đến hiện trường vạn cầm yến, phóng xuất ra một cỗ đạo vận cầm âm vô cùng huyền diệu.

Trong lúc nhất thời, vạn cầm cùng nghênh đón!

Tất cả mọi người thấy thế, trên mặt hiện lên rung động khó nói lên lời.

Dường như người trước mắt này chính là thần linh của cầm âm.

Nếu âm, sao lại có hiện tượng này?

“Là hắn, sao lại là hắn?!”

Sắc mặt Lý Thường âm bỗng nhiên thay đổi.

Hắn ta nhận ra Sở Cuồng Nhân, trừ hắn ta, có không ít người ở đây cũng nhận ra Sở Cuồng Nhân.

Mấy ngày trước, người này xuất hiện tại Vân Hiên các, bọn họ còn tưởng rằng đối phương đối dốt đặc cán mai về cầm đạo.

Nhưng bây giờ, cảnh tượng trước mặt lại hung hăng vả mặt bọn họ.

Nếu đối phương không biết gì về cầm đạo, vậy bọn họ là gì chứ?

“Không ngờ Mộ Dung đại ca nói đều là thật.”

Dương Hi Vân nhìn bóng lưng Sở Cuồng Nhân, trong mắt mang theo kinh thán.

Nàng chợt nhớ tới, Mộ Dung Hiên đã từng nói, chưởng môn của hắn cũng biết đánh đàn, hơn nữa còn đàn tốt hơn nàng, vì chuyện này mà hai người còn nháo một trận khó chịu.

Sau đó nàng đã quên việc này.

Nhưng bây giờ, nàng mới biết, thì ra Mộ Dung Hiên không lừa nàng, chưởng môn Huyền Thiên tông đúng là một vị cao nhân cầm đạo!

“Tiểu tử, ngươi là ai?”

Cầm Ma nhìn Sở Cuồng Nhân đột nhiên xuất hiện, tạm thời hồi tay, ngưng trọng nhìn đối phương.

Ông ta bén nhạy phát hiện, đạo vận cầm âm của người trước mắt này không giống bình thường.

“Chủ nhân của nó.” Sở Cuồng Nhân chỉ vào Xuân Lôi, cười nhạt nói.

“Nói bừa!”

Cầm Ma hừ lạnh một tiếng, từ lúc Xuân Lôi hiện thế đến bây giờ, không ai có thể khiến nó nhận chủ, làm gì có chủ nhân chứ?

Ông ta cũng không nhiều lời nữa, tay nâng âm Ma Cầm nhắm ngay Sở Cuồng Nhân, băng lãnh nói: “Không cần biết ngươi là ai, đoạt cầm với ta, nhất định phải chết!!”

Năm ngón tay của ông ta đặt trên âm Ma Cầm, bỗng nhiên tấu vang.

Cầm âm cuồng loạn lập tức tuôn ra, giống như quần ma loạn vũ, âm u mà khủng bố.

Trong tiếng đàn này, hư không bốn phía không ngừng nổ tung, vô cùng doạ người.

Đám người Lý Thường âm, Dương Hi Vân thấy thế, vội vàng lui lại, sợ bị cầm âm lan đến gần.

Sở Cuồng Nhân đứng bất động tại chỗ, lúc công kích cầm âm đến gần hắn liền bị một cỗ niệm lực vô hình ngăn lại.

“Tiếng đàn của ngươi, thật là... Ồn ào!”

Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, sau đó chỉ thấy ngón tay hắn nhẹ nhàng vạch một cái trong hư không.

Một sợi tơ vô hình nổi lên, quấn quanh một cỗ đạo vận cầm âm.

Đó là... Dây đàn!

Ngưng khí thành dây cung!

“Thiên địa làm dây cung!!”

Đám cầm tu xung quanh nhìn thấy cảnh này, không khỏi rung động.

Thiên địa làm dây cung, đây là cảnh giới chí cao trong cầm đạo.

Trong tay không dây cung, nhưng đạo vận đi tới đâu, thiên địa vạn vật, cho dù là một sợi tóc đều có thể coi như dây đàn.

Đám cầm tu không ngờ, cảnh giới cầm đạo của Sở Cuồng Nhân đã đến đến cấp bậc này!

Ngay cả Cầm Ma nhìn thấy cũng không nhịn được đồng tử co rụt lại, ông ta còn cách cảnh giới lấy thiên địa làm dây cung một khoảng không nhỏ.

Người trước mắt lại dễ như trở bàn tay thi triển ra!

Chuyện này thật sự không thể tin được.

“Đã lâu rồi ta không dùng cầm đạo đối địch, hôm nay ngươi may mắn được mở được mang kiến thức một chút.”

Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng, ngón tay ngưng tụ khí dây cung trên không trung, một cỗ đạo vận cầm âm kinh khủng bỗng nhiên tràn ngập, “Thần Ma khúc thứ ba, hoàng chung đại lữ!”

Dây cung động, cầm âm vang vọng!

Cầm âm giống như vượt qua vô tận năm tháng, từ thời viễn cổ mà đến, mang theo một cỗ khí tức tang thương, cổ xưa dày nặng.

Trong tiếng ầm vang, đạo cầm âm cổ xưa này lập tức đánh vỡ cầm âm cuồng loạn của Cầm Ma, dùng khí thế đường hoàng hung hăng lên người Cầm Ma!

Một đạo sương máu phun ra ngoài.

Cầm Ma bay ngược lại mấy chục trượng, nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt mang theo vẻ chấn kinh không cách nào nói rõ, “Cầm âm này... Làm sao có thể!”

Mà cách đó không xa, mấy người Kê gia chủ đang giao chiến với Họa Quỷ đều ngừng lại.

Bọn họ nhìn Sở Cuồng Nhân, trên mặt tràn đầy rung động.

Họa Quỷ biến sắc, tán đi đạo vận quanh người, cấp tốc đi đến bên cạnh Cầm Ma, “Cầm Ma lão đệ, ngươi không sao chứ?”

Cầm Ma lau vết máu trên khóe miệng, “Không sao, nhưng tu vi cầm đạo của người này sâu không lường được, một mình ta, chỉ sợ không phải đối thủ của hắn.”

“Không sao, ngươi và ta liên thủ, ta không tin không bắt được hắn.”

“Tốt!” Cầm Ma gật đầu.

Chỉ thấy bút vẽ to lớn trong tay Họa Quỷ vạch một cái trên hư không, giống như dội một thùng mực nước xuống, lượng lớn màu mực tuôi ra.

Toàn bộ thiên địa, dường như đã hóa thành một bức tranh.

Bức tranh này không phải hoa cỏ tươi đẹp, không phải sơn hà đại khí, càng không phải mỹ nhân mắt sáng mày ngài...

Mà là Địa Ngục vạn quỷ!!

Trong tranh, có một đầu mực nước ngưng tụ thành ác quỷ dữ tợn thôn phệ về phía Sở Cuồng Nhân.

Cầm Ma ngồi xếp bằng, mười ngón trêu chọc âm Ma Cầm, cầm âm cuồng loạn âm trầm lập tức quanh quẩn trong thiên địa.

Vạn quỷ kêu rên xen lẫn với làn điệu âm trầm, uy lực tăng gấp bội!

Đạo vận khủng bố tuyệt luân tràn ngập thiên địa, hình thành một cảnh tượng tận thế, tấu vang lên giai điệu điên cuồng!

“Lực lượng thật kinh khủng.”

“Cầm Ma và Họa Quỷ liên thủ lại có thể bộc phát ra chiến lực như vậy!!”

“Trời ạ, lực lượng của hai người này quá kinh khủng!”

Một đám tu sĩ trẻ tuổi nhìn lực lượng Cầm Ma Họa Quỷ thi triển ra, không khỏi trợn mắt há mồm.

Lực lượng như vậy quá mạnh mẽ.

Ngay cả mây vị Chuẩn Đế như Kê gia chủ cũng cảm thấy tim đập nhanh.

“Lực lượng như vậy, đoán chừng đã tiếp cận cấp Hoàng giả rồi?!”

Kê gia chủ nuốt một ngụm nước bọt nói.

Hoàng giả, đây không phải một cảnh giới, mà chính là cách gọi chiến lực áp đảo Chuẩn Đế, nhưng lại dưới Đế giả.

Toàn bộ đế lộ, không có bao nhiêu người có chiến lực cấp Hoàng giả.

Phần lớn đều là trụ cột vững vàng của các đạo thống Viễn Cổ.

Cầm Ma Họa Quỷ liên thủ, có thể bộc phát ra lực lượng tiếp cận Hoàng giả, khó trách bọn họ dám đến thành Thất Huyền cướp đoạt Xuân Lôi.

Lực lượng như vậy, cho dù không địch lại mấy đạo thống Thượng Cổ liên thủ, nhưng muốn rời khỏi, đoán chừng không ai có thể lưu được.

“Cầm họa hợp nhất sao? Đúng là có chút ý tứ.”

Khóe miệng Sở Cuồng Nhân hơi cong lên, cảm giác được bốn phía truyền đến áp lực khủng bố, hiếm khi hắn nhận thấy một tia uy hiếp.

Vạn quỷ thôn phệ mà đến, kiếm khí quanh người Sở Cuồng Nhân tung hoành, xé rách từng cái.

Nhưng Họa Quỷ lấy linh lực làm mực, ngưng tụ ác quỷ, dường như cuồn cuộn không dứt.

Cộng thêm cầm âm của Cầm Ma càng phát ra cuồng loạn, giống như đạt đến độ cao hoàn toàn mới.

“Tiểu tử, Ma âm Quỷ Họa chính là do chúng ta thoái ẩn ngàn năm nghiên cứu ra, ngươi là người đầu tiên được kiến thức cỗ lực lượng này, nên cảm thấy vinh hạnh!”

Họa Quỷ cầm bút vẽ to lớn, lạnh giọng nói.

Nghe thấy lời này của ông ta, mọi người mới chợt hiểu ra, khó trách Họa Quỷ Cầm Ma mai danh ẩn tích, thì ra là vì nghiên cứu chiêu thức cầm âm họa pháp dung hợp này.

Không thể không nói, hiệu quả rất rõ rệt.

Cầm và họa, hai loại đạo vận, hai loại kỹ nghệ, hai cỗ lực lượng dung hợp hình thành một cỗ sức mạnh hoàn toàn mới, kinh thiên động địa!

Đây là sự hợp nhất đạo của hai vị Chuẩn Đế!

Là cảnh tượng hiếm thấy nhất trên thế gian.

Mà đối mặt với cảnh tượng như vậy, lực lượng như vậy, vẻ mặt Sở Cuồng Nhân không có chút bối rối, ánh mắt vẫn vô cùng bình tĩnh.

Giống như một vũng hàn đàm sâu không thấy đáy, không nổi sóng.

“Người nên cảm thấy vinh hạnh chính là các ngươi, bởi vì các ngươi sắp nghe thấy nhạc khúc hay nhất trên thế giới này!”

“Đây là cầm âm do Thần Ma tấu vang lên, là âm thanh tự nhiên chân chính!!”

Trên người Sở Cuồng Nhân bộc phát ra một cỗ đạo vận cầm âm vô cùng khủng bố, hắn quát lạnh một tiếng: “Cầm đến!!”