Chương 537 Hoang Nguyên Kiếm Thảo, ba vị thiên kiêu, Kiếm Đạo Tử
Trong Vạn Kỳ Động Thiên, các đại thiên kiêu đều đang tìm cơ duyên.
Mà Sở Cuồng Nhân đã dẫn theo Thương Tình Tuyết và Mộ Dung Hiên vơ vét không ít bảo vật trong Động Thiên rồi.
Giờ phút này, bọn họ đang xuất phát đến chỗ có một kiện bảo vật Đế cấp.
Chỉ thấy trên một ngọn núi, có một gốc cỏ màu xanh biếc, cây cỏ như kiếm, đang đứng đón gió.
Gió thổi qua gốc bảo dược này, giống như trộn lẫn kiếm khí mang đi, chỗ lướt qua, một số hoa cỏ xung quanh lập tức bị cắt nát.
Chẳng biết lúc nào, xung quanh gốc bảo dược này đã tụ tập một đám tu sĩ, trên người đám tu sĩ này đều lộ ra một loại phong mang.
Những tu sĩ này, phần lớn là kiếm khách!
“Hoang Nguyên Kiếm Thảo! Quả nhiên Vạn Kỳ Động Thiên không tầm thường, thế mà có thể sinh ra bảo vật như vậy.”
“Trong Vạn Kỳ Động Thiên có vô số cơ duyên, quả nhiên danh bất hư truyền, ngay cả bảo dược Đế cấp như Hoang Nguyên Kiếm Thảo cũng có thể sinh ra.”
“Trong truyền thuyết, gốc bảo dược này không chỉ chiết xuất kiếm khí, còn ẩn chứa một loại đạo vận cường đại, có thể khiến tu sĩ ngưng tụ ra Hoang Nguyên Kiếm Thể cường đại, mặc dù kém Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm, nhưng đối với kiếm tu mà nói, tuyệt đối là một đại cơ duyên!”
“Nhưng xung quanh kiếm thảo có kiếm khí vờn quanh, khó mà tới gần.”
“Vậy thì xem bản lĩnh của ai cao hơn thôi.”
Xung quanh kiếm thảo, một vị kiếm khách không kìm nén được, hắn ta tiến lên một bước, đến gần Hoang Nguyên Kiếm Thảo.
Nhưng khi hắn ta đến phạm vi trăm trượng quanh kiếm thảo, chỉ thấy lá cây nhẹ nhàng động, lại có một đạo kiếm khí màu trắng bạc bắn ra.
Kiếm khí kia, vô cùng sắc bén.
Sắc mặt kiếm khách này thay đổi, rút trường kiếm chém ra.
Nhưng chỉ nghe thấy keng một tiếng, trường kiếm trong tay kiếm khách trực tiếp đứt gãy, một vết máu xuất hiện trên cổ hắn ta.
Phù một tiếng, có sương máu phun ra ngoài, kiếm khách kia đã đầu một nơi thân một nẻo.
“Kiếm khí thật cường đại, ít nhất không kém gì Thánh Vương.”
“Quả nhiên, muốn lấy được kiếm thảo, không phải chuyện đơn giản như vậy, kiếm thảo có linh, bản thân chính là kiếm khách tuyệt đại!”
Các kiếm khách nhìn kiếm thảo, trong mắt lộ ra kiêng kị.
Lúc này, cách đó không xa lại có mấy bóng người lướt đến.
Trên thân thể mấy người tản ra kiếm khí cường đại, nhìn kiếm thảo kia, trong mắt lộ ra khát vọng.
“Là người của Tần gia, Vương gia và Thần Thiên Kiếm Tông.”
“Các ngươi nhìn, người đi đầu tiên nhìn giống như Tần Phong của Tần gia, nghe đồn người này là thiên kiêu tuyệt đỉnh của Tần gia gần với Tần Thiên Thần nhất, cũng không kém thiên kiêu cấm kỵ bao nhiêu, chiến lực mạnh, vô hạn tới gần Chuẩn Đế!”
“Còn người thanh niên áo trắng kia, là Mạc Nhất Phàm của Thần Thiên Kiếm Tông, cũng là thiên kiêu tuyệt đỉnh tiếng tăm lừng lẫy.”
“Vương gia Vương Húc cũng tới.”
Mấy vị thiên kiêu tuyệt đỉnh đến, khiến mọi người nghị luận ầm ĩ.
Gốc Hoang Nguyên Kiếm Thảo kia dường như đã cảm nhận được uy hiếp, trên thân tiêu tán ra kiếm khí càng thêm nồng đậm.
Kiếm khí bắn ra, hình thành một Kiếm chi lĩnh vực một trăm trượng, không ai tuỳ tiện đến gần kiếm thảo.
Mấy vị thiên kiêu tuyệt đỉnh đứng lơ lửng trên không, nhìn kiếm thảo, trong mắt lộ ra một vệt dị sắc.
“Gốc kiếm thảo này quả nhiên bất phàm, lại có khí tức như vậy, nếu có thể luyện hóa, Hoang Nguyên Kiếm Thể của ta nhất định sẽ tiến thêm một tầng nữa.”
Vương gia Vương Húc nhìn kiếm thảo, ánh mắt vô cùng hỏa nhiệt.
Hắn ta vốn là Hoang Nguyên Kiếm Thể trong ba ngàn thể chất, tư chất trên kiếm đạo gần với Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm, nếu có thể luyện hóa gốc kiếm thảo này, nhất định Hoang Nguyên Kiếm Thể sẽ tiến thêm một tầng nữa, thậm chí có thể chống lại Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm.
Cho nên ở đây, Vương Húc là người khát vọng kiếm thảo nhất.
Nhưng hắn ta cũng biết, chắc chắn mấy vị thiên kiêu tuyệt đỉnh ở đây sẽ không tùy tiện nhường kiếm thảo cho hắn ta.
“Chư vị, không biết có thể nể mặt ta, nhường kiếm thảo này cho ta, tương lai ta nhất định có thâm tạ.”
Vương Húc chắp tay nói với thiên kiêu tuyệt đỉnh của Thần Thiên Kiếm Tông và Tần gia.
Tần Phong nghe vậy, cười khẩy, “Nói đùa cái gì vậy, dựa vào một câu của ngươi liền muốn chúng ta bỏ qua Hoang Nguyên Kiếm Thảo sao, không có khả năng.”
“Chuyện tương lai ai biết được, bây giờ kiếm thảo chính là cơ duyên bày ra trước mắt.”
Thanh niên áo trắng Mạc Nhất Phàm cũng nói.
“Nói như vậy, các ngươi không nể mặt mũi của Vương gia ta.”
Sắc mặt Vương Húc hơi trầm xuống.
“Vương gia? Đừng nói Vương gia ngươi chỉ là một mạch trên Đế lộ, cho dù là bản gia, Tần gia ta cũng có gì phải sợ?”
Tần Phong ngạo nghễ nói.
“Hừ, xem ra Tần gia xuất hiện một tên Tần Thiên Thần đã tự đại đến không biên giới rồi.” Vương Húc lạnh giọng nói.
Tần Thiên Thần, thiên kiêu cấm kỵ của Tần gia.
Nghe đồn người này là Đại Đế chuyển thế, chiến lực mạnh, vượt xa cùng cảnh, trong đám thiên kiêu cấm kỵ cũng là tồn tại cực kỳ đáng sợ.
“Phải thì như thế nào, tộc huynh ta có tài năng cái thế, tương lai nhất định sẽ trèo lên đỉnh đế vị!”
Lúc nhắc đến Tần Thiên Thần, trên mặt Tần Phong lộ ra vẻ sùng bái.
“Được rồi, Vương đạo hữu, ngươi đừng vọng tưởng chúng ta sẽ buông tha gốc kiếm thảo này, nếu muốn, vậy dựa vào bản lĩnh của mình đi!”
Mạc Nhất Phàm nói, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh khí kiếm vô hình, bỗng nhiên chém về phía Hoang Nguyên Kiếm Thảo!
Khí kiếm vô hình chém ra, kiếm khí bàng bạc hóa thành phong bạo, trong nháy mắt phá hủy lĩnh vực kiếm khí xung quanh Hoang Nguyên Kiếm Thảo.
“Đó là Thần Thiên kiếm khí của Thần Thiên Kiếm Tông!”
Có kiếm tu kinh hô một tiếng.
Thần Thiên Kiếm Tông là một trong ít tông môn am hiểu kiếm đạo nhất trên đế lộ, có thể nói gần với Kiếm tộc nhất.
Mà Thần Thiên kiếm khí của bọn họ cũng là một loại pháp môn kiếm đạo có tiếng tăm lừng lẫy trên Đế lộ.
Kiếm khí phá vỡ kiếm thảo lĩnh vực, bóng người Mạc Nhất Phàm lóe lên, trên tay bao trùm một tầng kiếm khí, thân thủ chộp tới kiếm thảo.
Nhưng ngay lúc này, một đạo kiếm khí đột nhiên chém về phía hắn ta.
Là Vương Húc xuất thủ.
Đối mặt với kiếm khí của Vương Húc, Mạc Nhất Phàm căn bản không dám khinh thường, Thần Thiên kiếm khí lại ra, cản lại.
“Hoang Nguyên Kiếm Thể gần với Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm sao? Ta sớm đã muốn kiến thức một chút rồi, tới đi!!”
Mạc Nhất Phàm biết muốn lấy được kiếm thảo, nhất định phải đánh bại thiên kiêu ở đây trước.
Thần Thiên kiếm khí chém ra, ba động linh lực hùng hậu bạo phát, hóa thành kiếm mang chói lọi tuôn về phía Vương Húc.
Lại thấy trong tay Vương Húc cầm một thanh trường kiếm năm màu lộng lẫy, một kiếm chém ra có ngũ hành chi lực bạo phát.
“Kim Chi Thiên Phong!!”
Vô số kiếm khí màu vàng óng xen lẫn thành một thanh kiếm ảnh ngàn trượng, va chạm với Thần Thiên kiếm khí.
Nhân dịp hai đại thiên kiêu giao thủ, Tần Phong lao về phía kiếm thảo.
Nhưng hắn ta vừa động, Vương Húc, Mạc Nhất Phàm lại đặt mục tiêu lên người hắn ta, hai người đồng thời chém ra một kiếm, đều tách kiếm thảo ra.
Ba vị thiên kiêu kiếm đạo, mỗi người chiếm một vị trí, giằng co với nhau.
“Xem ra không thu phục hai ngươi trước, kiếm thảo này sẽ không thuộc về ta.”
“Ta cũng có ý đó.”
Ba người đứng lơ lửng trên không, ba cỗ kiếm chi đạo vận hoàn toàn khác biệt va chạm trên hư không.
Không khí bốn phía tràn ngập một cỗ khí tức sắc bén vô hình, khiến các thiên kiêu khác không dám đến gần.
Thiên kiêu tuyệt đỉnh giao thủ, ánh mắt mọi người sáng ngời, không muốn rời đi.
Lúc ba vị thiên kiêu tuyệt đỉnh đánh nhau, nơi xa, có một đạo khí tức lạnh thấu xương, còn mạnh hơn ba vị thiên kiêu này bạo phát, bao phủ bốn phía.
Ba vị thiên kiêu cảm giác được cỗ khí tức này, sắc mặt thay đổi.
Chỉ thấy hai đạo kiếm quang bay lượn mà đến, một người trong đó mặc trường bào màu vàng óng, một thân kiếm khí lưu chuyển, tràn ngập một cỗ kiếm chi đạo vận vô cùng mạnh mẽ.
Trường kiếm trong tay một số kiếm tu không tự chủ được rung động dưới cỗ đạo vận kiếm khí này.
Dị tượng bực này, khiến đồng tử mọi người co rụt lại.
“Đạo vận này là Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm!!”
“Là Đạo Tử Kiếm tộc!”