← Quay lại trang sách

Chương 543 Kiếm Đạo Tử thật thê thảm, một đầu địa mạch linh khí

“Sở Cuồng Nhân, tại sao ngươi lại ở đây?!”

Kiếm Đạo Tử nhìn chằm chằm Bạch Linh Thần Quả trong tay Sở Cuồng Nhân, ánh mắt mang theo phẫn hận.

“Phát hiện nơi này tồn tại cấm chế, liền tới xem một chút, không ngờ lạ trùng hợp gặp Bạch Linh Thần Quả, xem ra vận khí của ta không tệ a.”

Sở Cuồng Nhân tùy ý nói, sau đó thu Bạch Linh Thần Quả vào Càn Khôn giới.

Nhìn thấy vậy, cuối cùng Kiếm Đạo Tử cũng không nhịn được, bóng người lóe lên, rút trường kiếm ra công kích về phía Sở Cuồng Nhân.

Một kiếm chém ra, kiếm chi đạo vận lạnh thấu xương bạo phát, linh lực bốn phía hội tụ, hóa thành từng đạo phong nhận bao phủ về phía Sở Cuồng Nhân.

“Kiếm chi phong!!”

Đây là một chiêu Đế thuật vô cùng cường đại.

Hơn nữa môn Đế thuật này lại vô cùng phù hợp với đạo của Kiếm Đạo Tử, uy lực bạo phát ra đã vượt qua phần lớn Chuẩn Đế.

Sở Cuồng Nhân thấy vậy, đưa tay chém ra một đạo kiếm khí.

Kiếm quang màu tím bá đạo như dòng nước lũ bao phủ ra, một kích đã đánh nát kiếm khí của Kiếm Đạo Tử, đánh bay hắn ta ra ngoài mấy trăm trượng.

“Ta còn một vài việc cần hoàn thành, hôm nay liền tha cho ngươi một mạng.”

Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, sau đó bóng người lóe lên, hóa thành một đạo kiếm quang biến mất tại chỗ.

“Đáng giận, đáng giận!!”

Sắc mặt Kiếm Đạo Tử vô cùng âm trầm, tức giận đến toàn thân phát run.

Bạch Linh Thần Quả là chí bảo bực nào?

Từ lúc tiền bối Kiếm tộc đời trước mưu đồ, hắn ta cũng hết sức truy tìm lâu như vậy, nhưng kết quả lại bị Sở Cuồng Nhân cầm đi.

Chuyện này khiến hắn ta làm sao mà chịu được?

Kiếm Đạo Tử đứng tại chỗ không ngừng rống giận, nhưng đột nhiên, hắn ta phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên vô cùng trắng bệch.

Một kiếm vừa rồi của Sở Cuồng Nhân lại lần nữa khiến hắn ta bị trọng thương.

“Đáng giận, Kim Đan khôi phục trên người ta đã dùng hết, tiếp tục như vậy nữa, cỗ phân thân này sẽ không thể sử dụng được.”

Hắn ta nhìn về phía linh thụ dựng dục ra Bạch Linh Thần Quả cách đó không xa.

Bạch Linh Thần Quả bị hái đi, linh thụ đã khô héo điêu linh, nhưng vẫn còn một ao linh dịch.

Hai mắt Kiếm Đạo Tử tỏa sáng, lập tức đi về phía linh trì, cả người ngâm đi vào, vận chuyển linh lực trong cơ thể, bắt đầu hấp thu một ao linh dịch kia.

Được linh dịch tẩm bổ, thương thế trên người hắn ta nhanh chóng chuyển biến tốt, không chỉ như thế, ngay cả linh lực tu vi đều có một chút tiến bộ.

“Không ngờ đám linh dịch này lại có hiệu quả như vậy, đúng là khiến người ta bất ngờ.”

Nhưng sau đó, sắc mặt hắn ta đột nhiên âm trầm xuống.

Đám linh dịch này chỉ là chút năng lượng mà linh thụ tiêu tán ra mà thôi, chỉ một đám năng lượng đã có hiệu quả như thế, vậy thì Bạch Linh Thần Quả sẽ có tác dụng thần diệu gì?

Nghĩ tới đây, trong lòng hắn ta đau đến rỉ máu, hận ý đối với Sở Cuồng Nhân càng khó át chế.

“Sở Cuồng Nhân, thù này không báo, Kiếm Đạo Tử ta thề không làm người!!”

Hắn ta gầm nhẹ lập xuống lời thề.

“Trong Vạn Kỳ Động Thiên vẫn còn cơ duyên, phải nắm chắc, cho dù bây giờ ta chỉ là một bộ phân thân, những chưa chắc đã không đấu lại Sở Cuồng Nhân!”

“Còn khoảng mười ngày nữa Động Thiên mới biến mất, nhất định phải thu thập nhiều cơ duyên mới được.”

Kiếm Đạo Tử hít một hơi thật sâu, lập kế hoạch.

Hắn ta dẫn Kiếm Trường Phong rời khỏi dãy núi.

Mà ở phía xa, Sở Cuồng Nhân thông qua Kiếm Trường Phong, đã biết được hành động của Kiếm Đạo Tử.

“Kiếm Đạo Tử, ngươi còn có thể mang đến kinh hỉ gì cho ta nữa?”

Khóe miệng Sở Cuồng Nhân hơi cong lên.

“Chưởng môn, vì sao ngươi không lấy đám linh dịch đó đi.”

Thương Tình Tuyết ở bên cạnh tò mò hỏi, dưới cái nhìn của nàng, Sở Cuồng Nhân không phải loại người mình ăn thịt lại để cho kẻ địch húp canh.

“Đám linh dịch kia không có tác dụng gì với ta, nói thế nào cũng phải cho người ta một chút ngon ngọt, nếu không, sao người ta lại có lòng tin đấu với ta được?”

Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng nói.

Nghe hắn nói vậy, Mộ Dung Hiên và Thương Tình Tuyết đều cảm thấy Kiếm Đạo Tử có chút đáng thương.

Quá khó khăn.

Bên người đều là người nằm vùng không nói, đến lòng tin đấu với Sở Cuồng Nhân cũng là Sở Cuồng Nhân cho.

Kiếm Đạo Tử, thật thê thảm.

Hai ngày sau.

Kiếm Đạo Tử đang hấp thu một gốc bảo dược Đế cấp.

Nhất thời, một cỗ khí tức mênh mông từ trên người hắn ta bạo phát, bao phủ mấy ngàn dặm.

“Không ngờ lại gặp một gốc bảo dược Đế cấp ở đây, sau khi hấp thu bảo dược này, chiến lực cỗ phân thân này của ta đã vô hạn tới gần bản tôn.”

“Cho dù không địch lại Sở Cuồng Nhân, nhưng cũng không đến mức hoàn toàn không có sức hoàn thủ.”

Kiếm Đạo Tử hít sâu một hơi nói.

“Chúc mừng Đạo Tử đại nhân.”

Bên cạnh, Kiếm Trường Phong chúc mừng một câu.

“Còn mấy ngàu nữa, không biết Vạn Kỳ Động Thiên sẽ cho ta kinh hỉ gì nữa.”

Ánh mắt Kiếm Đạo Tử lộ ra vẻ chờ mong.

Vạn Kỳ Động Thiên không hổ là đại cơ duyên trên Đế lộ, bên trong có nhiều bảo vật, vượt xa các đạo thống trên Đế lộ.

Ở đây mấy ngày ngắn ngủi, Kiếm Đạo Tử thu hoạch một số cơ duyên có thể sánh với trăm năm hắn ta khổ tu.

Oanh!!

Lúc này, mặt đất đột nhiên chấn động.

Hai người Kiếm Đạo Tử, Kiếm Trường Phong ngắm nhìn bốn phía, trên mặt kinh nghi bất định.

“Có chuyện gì vậy?”

“Rung động dữ dội như thế, chẳng lẽ toàn bộ Vạn Kỳ Động Thiên đều đang chấn động sao?”

Hai người Kiếm Đạo Tử liếc nhau, sau đó đằng không mà lên.

Quả nhiên, không chỉ chỗ của bọn họ, toàn bộ Vạn Kỳ Động Thiên đều đang chấn động, tất cả tu sĩ đều vô cùng hoảng hốt.

“Xảy ra chuyện gì, vì sao Động Thiên lại chấn động như vậy?”

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Các ngươi nhìn, hướng kia...”

Lúc này, có người bỗng nhiên kinh hô một tiếng.

Chỉ thấy ở một hướng khác, bỗng nhiên có một đạo quang trụ màu xanh phóng lên tận trời.

Mà chỗ quang trụ, cũng là nơi chấn động kịch liệt nhất.

Quang trụ đang lan tràn, chỗ đi đến, mặt đất nứt ra từng khe rãnh to lớn, có lượng lớn khí vụ xanh biếc phun ra ngoài, lan tràn tứ phương.

Có tu sĩ bị khí vụ màu xanh này bao phủ, chỉ cảm thấy toàn thân thư thái, mệt nhọc rút đi.

Không chỉ như thế, trong khí vụ màu xanh này còn ẩn chứa ba động linh khí vô cùng nồng nặc, tu sĩ có thể tuỳ tiện hấp thu chuyển hóa thành linh lực.

“Đại cơ duyên, đây tuyệt đối là một loại đại cơ duyên nào đó!!”

“Trời ạ, rốt cuộc trong khe đất này ẩn chứa thứ gì, có thể phóng xuất ra khí tức như vậy?”

Tất cả mọi người cảm thấy không thể tin được, nhìn chằm chằm khe đất.

Nơi xa, trên một ngọn núi.

Sở Cuồng Nhân đưa tay chộp đến một chút khí vụ màu xanh, Thiên Địa Hồng Lô Thể vận chuyển, tuỳ tiện hút nhập vào cơ thể, hóa thành linh lực.

“Ha, thứ này đúng là thú vị, cũng không biết dưới đất ẩn chứa thứ gì.”

Sở Cuồng Nhân hứng thú nói.

Tất cả tu sĩ tiến vào Vạn Kỳ Động Thiên đều chú ý đến khe đất không ngừng mở rộng kia.

Chỉ chốc lát, lục quang dần tán đi, cảnh tượng bên trong khe đất cũng dần dần hiện ra trước mặt mọi người.

Đó là một khe sâu vạn trượng, từ đầu đến cuối có hơn vạn dặm.

Mà trong khe đất, sinh trưởng từng cây bảo dược, linh quả, còn có một số tinh thạch xanh biếc, tất cả đều tiêu tán ra ba động năng lượng cường đại.

“Đây, đây là một đầu địa mạch linh mạch!! Hơn nữa còn là đọa mạch kinh khí thuộc tính mộc!”

“Nhiều bảo dược, linh quả như vậy, phải có linh khí thuộc tính nồng đậm thế nào mới có thể thai nghén ra được, hơn nữa, rốt cuộc nó đã dựng dục bao nhiêu năm?”

“Địa mạch này đột nhiên sụp đổ, tuyệt đối là địa chất không thể chịu đựng được linh khí ngày càng tăng trưởng kia, trời ạ, thật không thể tin được.”