← Quay lại trang sách

Chương 552 Thật là khéo, quyết đấu phù văn, mọi thứ đều tinh thông

Sở Cuồng Nhân lại lần nữa dùng sức một mình dánh bại mấy vị thiên kiêu cấm kỵ, vô địch chi tư, giống như thần vương, rung động thiên địa.

Hắn đứng lơ lửng trên không, nhìn Tử Võ Cực sử dụng một đạo phù ngưng tụ cách đó không xa, khóe miệng khẽ nhếch, “Xem ra đôi mắt kia của ngươi cũng không tệ lắm.”

Hắn dùng Động Tất Chi Nhãn phân tích người này.

Phát hiện đối phương xuất thân từ Phù Văn chi địa, am hiểu thủ đoạn phù văn, nhất là đôi mắt kia, ẩn chứa một cỗ lực lượng phù văn vô cùng cường đại.

“Chiến lực của các hạ mạnh, tại hạ bội phục.”

Tử Võ Cực nói, nhìn Sở Cuồng Nhân khí thế như hồng thủy, ánh mắt vô cùng ngưng trọng.

Nhiều thiên kiêu cấm kỵ cùng tiến lên như vậy mà vẫn không làm gì được người này, vậy một mình hắn ta, căn bản không phải là đối thủ.

“Ngươi muốn chiến sao?” Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

“Ta vừa nhìn thấy các hạ dùng phù ngưng tụ không gian, nghĩ rằng ngươi cũng am hiểu phù văn chi đạo, không bằng, ngươi và ta dùng phù văn chi đạo quyết chiến một trận, như thế nào?”

Tử Võ Cực đề nghị.

Nghe thấy lời đề nghị của hắn ta, không ít thiên kiêu âm thầm mắng vô sỉ.

Là thiên kiêu cấm kỵ của Phù Văn chi địa, thủ đoạn phù văn của Tử Võ Cực dường như không có địch thủ trên Đế lộ.

Mà Sở Cuồng Nhân có mạnh hơn, nhưng hắn biết nhiều loại tu hành pháp như vậy, làm sao có thể vượt qua Tử Võ Cực chuyên môn nghiên cứu phù văn chi đạo được?

Nghĩ đến đây, mọi người nhìn Sở Cuồng Nhân, cảm giác đối phương sẽ không đáp ứng.

Nhưng trong lòng bọn họ lại hi vọng đối phương đáp ứng.

Cho dù cuối cùng Tử Võ Cực thắng, bọn họ cũng cảm thấy không quan trọng, chỉ cần có thể khiến Sở Cuồng Nhân ăn quả đắng là được.

“Thật khéo, ngươi lựa chọn dùng thủ đoạn này để phân thắng thua sao?”

Sở Cuồng Nhân nghe vậy, không khỏi cười xùy một tiếng.

Tử Võ Cực nhất thời không còn lời nào để nói.

Đúng như vậy.

Hiện tại Sở Cuồng Nhân chiếm thượng phong tuyệt đối, tại chỗ không ai là đối thủ của hắn, hắn muốn làm gì thì làm, căn bản không cần quan tâm một mình Tử Võ Cực hắn ta.

“Chỉ bất quá, đưa ra đề nghị như vậy, xem ra ngươi rất tự tin với thủ đoạn phù văn của mình.” Sở Cuồng Nhân còn nói thêm.

“Có chút lực lượng.”

“Nếu ngươi đã muốn thủ đoạn phù văn quyết thắng thua, vậy ta liền thành toàn ngươi.”

“Ha, các hạ đáp ứng?”

Hai mát Tử Võ Cực tỏa sáng, hắn ta không nghĩ tới Sở Cuồng Nhân lại đáp ứng.

“Đúng, nhưng ngươi đã có lòng tin như thế, không bằng đánh cược đi, như thế nào?”

“Đánh cược cái gì?”

“Nghe nói Phù Văn chi địa có Vạn Phù Đồ Lục ghi lại tất cả các loại phù văn từ xưa đến nay, ngươi thua, ta muốn Vạn Phù Đồ Lục!”

Đây mới là nguyên nhân Sở Cuồng Nhân đáp ứng.

Hắn nhớ đến Vạn Phù Đồ Lục, muốn dùng nó để tăng cường thủ đoạn phù văn của mình.

“Không có khả năng, Vạn Phù Đồ Lục là chí bảo của Phù Văn chi địa ta, không có khả năng tuỳ tiện truyền ra ngoài, hơn nữa vật này đặt ở Phù Văn chi địa, trên người ta không có.”

“Vậy quên đi.”

Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, sau đó, kiếm chi đạo vận trên người tràn ngập, một đạo kiếm ảnh vô cùng to lớn ngưng tụ trên hư không.

Kiếm ảnh tiêu tán ra khí tức vô cùng khí tức, Tử Võ Cực cảm giác thân thể mình bị khí tức kia bao phủ xuống, có cảm giác nhói đau.

Không thể nghi ngờ, nếu một kiếm này rơi xuống, cho dù là hắn ta cũng tuyệt đối không chịu được.

Ý của Sở Cuồng Nhân đã rất rõ ràng, nếu dùng thủ đoạn phù văn quyết phân thắng thua với ngươi mà ta không có chỗ tốt nào, thì ta cần gì phải làm như thế.

Một kiếm bổ ngươi, cầm bảo vật rời đi, không phải hơn sao?

“Xin chờ một chút!”

Tử Võ Cực hô to một tiếng, nói: “Mặc dù trên người ta không có Vạn Phù Đồ Lục nguyên bản, nhưng lại có một phần sao chép, ngoại trừ mấy loại phù văn cấm thuật quan trọng nhất, thì tất cả các loại phù văn khác đều có, ta nguyện dùng nó làm tiền đặt cược.”

Nghe thấy vậy, Sở Cuồng Nhân chậm rãi thu liễm kiếm khí, trầm ngâm một hồi, “Cũng được.”

“Tốt, cứ quyết định như vậy đi, ngươi và ta dùng phù văn thủ đoạn một quyết thắng thua, nếu ta may mắn thắng một chiêu, địa mạch tinh nguyên thuộc tính mộc này sẽ thuộc về ta, nếu ta thua, ta sẽ cho ngươi bản sao chép của Vạn Phù Đồ Lục.” Tử Võ Cực nói, hai mắt dần dần lưu chuyển màu tím yêu dị.

Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm, “Có thể.”

“Vậy thì tới đi!”

Tử Võ Cực cười lớn một tiếng, dáng vẻ tình thế bắt buộc bộ dáng, trong lòng lại thầm mắng Sở Cuồng Nhân là kẻ ngu ngốc.

Luận thủ đoạn phù văn, không ai có thể vượt qua Phù Văn chi địa.

Mà Tử Võ Cực hắn là thiên kiêu cấm kỵ của Phù Văn chi địa, thủ đoạn phù văn cao minh, trên Đế lộ có uy danh hiển hách.

Sở Cuồng Nhân không biết từ nơi nào học được một số thủ đoạn phù văn, nhưng muốn so với mình, quả thực không biết trời cao đất rộng.

Hắn ta là chuyên nghiệp đó!

Chỉ thấy Tử Võ Cực bắt đầu thôi động linh lực, một đạo phù văn huyền diệu ngưng tụ trên đầu ngón tay hắn.

Phù văn hóa thành một cái hỏa cầu rất lớn phóng về phía Sở Cuồng Nhân, uy thế mạnh, không thấp hơn Thánh Vương đỉnh phong.

Tiện tay đã ngưng tụ ra phù văn này, có thể thấy tạo nghệ của Tử Võ Cực trên phương diện phù văn khá cao.

Nhưng lúc hỏa cầu khổng lồ sắp tới gần Sở Cuồng Nhân, một đạo phù văn màu vàng ngưng tụ trong hư không, hóa thành một mặt thuẫn bài màu vàng.

Hỏa cầu rơi xuống thuẫn bài nổ tung, căn bản không thể gây thương tổn cho hắn.

Tử Võ Cực có chút ngoài ý muốn, không phải Sở Cuồng Nhân đỡ được công kích của hắn ta, mà là thủ đoạn đối phương ngưng tụ phù văn rất kỳ lạ, lại không dùng đến linh lực của mình.

Mà trực tiếp ngưng tụ linh khí trong thiên địa.

“Đây là thủ đoạn phù văn gì?”

Tử Võ Cực ở Phù Văn chi địa lâu như vậy, cho tới bây giờ chưa từng nghe nói người có thể thôi động phù văn như vậy.

“Tại sao dừng lại, tiếp tục đi, để ta xem thủ đoạn của Phù Văn chi địa thế nào.”

Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.

Cho dù Tử Võ Cực đối diện có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra, trên đời này còn có thiên phú niệm lực nữa, dù sao, đây chính là một loại truyền thừa đã bị đoạn tuyệt từ thời xa xưa.

“Các hạ cẩn thận.”

Tử Võ Cực tiếp tục xuất thủ, linh lực hội tụ, từng nét bùa chú theo đầu ngón tay hắn ta phác hoạ ra.

Phù văn màu vàng ngưng tụ, hóa thành từng cái dây thừng bằng gió, cấp tốc lao về phía Sở Cuồng Nhân, quấn chặt đối phương.

Nhưng lại bị Sở Cuồng Nhân ngưng tụ ra phù văn chi kiếm chặt đứt.

Ngay sau đó, trước mặt Tử Võ Cực xuất hiện từng đạo phù văn màu xanh thẳm, từ trong đó bộc phát ra từng đạo lôi đình chi lực, bắn về phía Sở Cuồng Nhân.

Mà Sở Cuồng Nhân đứng bất động tại chỗ, phù văn chi kiếm chém ra từng đạo.

“Phong sương chi phù!”

“Lôi đình chi phù!”

“Cuồng phong chi phù...”

Phù văn, là sử dụng lực lượng tự nhiên của thiên địa.

Không thể nghi ngờ, Tử Võ Cực chính là cao thủ trong đó, từng nét bùa chú hóa thành các loại lực lượng tự nhiên vô cùng mạnh mẽ, không ngừng bao phủ về phía Sở Cuồng Nhân.

Lôi đình, phong hỏa, băng sương...

Tầng tầng lớp lớp phù văn từ trong tay Tử Võ Cực thi triển ra, hóa thành đủ loại sức mạnh to lớn của tự nhiên lao về phía Sở Cuồng Nhân, vô cùng chói lọi.

Thiên kiêu bốn phía nhìn trận quyết đấu phù văn hiếm thấy này, không khỏi cảm thấy kinh thán.

“Không hổ là thiên kiêu cấm kỵ của Phù Văn chi địa, thủ đoạn phù văn này thật lợi hại a.”

“Hoàn toàn chính xác, trên đời này chỉ sợ không có mấy người có thể vượt qua, cho dù có, cũng chỉ có thể là đám lão quái của Phù Văn chi địa mà thôi.”

Nhưng thời gian dần trôi qua, mọi người phát hiện Sở Cuồng Nhân đối kháng với Tử Võ Cực lại không hề rơi xuống hạ phong.

Vô luận đối phương dùng phù văn gì, hắn đều có thể dùng một cái phù văn chi kiếm đỡ được, mà hắn vẫn đứng tại chỗ, dánh vẻ vân đạm phong khinh.

“Không nghĩ thủ đoạn phù văn của người này đã đến trình độ này!”

Đám người Vương Quyền, Bái Hồng Ngọc cảm thấy chấn kinh.

Bọn họ không tìm thấy bất kì khiếm khuyết nào trên người Sở Cuồng Nhân.

Nhục thân, linh lực, kiếm đạo, phù văn... Người này, đúng là tinh thông mọi thứ!!