Chương 571 Tứ tượng kiếm nguyên, nơi Kiếm Đế bế quan, nhân vật Kiếm Trường Phong
Một nơi nào đó trong cấm địa Hoang Vu.
Sở Cuồng Nhân chậm rãi đi trên đường núi, Tầm Bảo Thuật phát động, bốn phía có bảo vật gì, hắn đều có thể phát giác được, đồng thời tiến lên thu lấy.
Mặc kệ là cấm địa Hoang Vu hay là Vạn Kỳ Động Thiên, đối với Sở Cuồng Nhân mà nói, đều là nơi tìm bảo cực kỳ tốt.
Bỗng nhiên, la bàn truyền tin của hắn chấn động.
Hắn cầm la bàn, xem xét tin tức, lập tức khóe miệng cong lên, lộ ra ý cười nghiền ngẫm, “Kiếm Đạo Tử có thể phát hiện ra dị dạng của Kiếm Trường Phong, xem ra cũng không phải quá ngốc.”
Đối với chuyện này, hắn cũng không cảm thấy bất ngờ.
Đừng nói Kiếm Trường Phong, cho dù là Mị Kiếm Vệ bị phát hiện, hắn cũng không có tổn thất gì.
Hai người này, vốn là người của Kiếm tộc, mặc kệ là phản bội hay là chết, chỉ có Kiếm tộc đau lòng mà thôi.
Về phần hắn, ngại quá, hắn chỉ xem đây là một trò chơi.
“Kiếm Đạo Tử, ngươi thay ta đi tìm phần cơ duyên Kiếm Đế kia đi.”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng.
… …
Một chỗ khác.
Kiếm Đạo Tử dẫn theo một đám người Kiếm tộc đến một dãy núi.
“Cuối vùng núi này chính là chỗ của Thanh Huyền Kiếm Đế, trong truyền thuyết, Thanh Huyền Kiếm Đế bế quan mà chết, không có cách nào sống thêm đời thứ hai, mà trong tay ông ta có tứ tượng chi thủy, hỏa kiếm nguyên, nếu luyện hóa, tứ tượng kiếm đạo của ta sẽ đạt tới mức viên mãn.”
Kiếm Đạo Tử hưng phấn nói.
Tứ tượng kiếm đạo là đạo hắn ta đi, trước kia hắn ta lấy được một phần truyền thừa cổ lão.
Mà tứ tượng kiếm nguyên là một chí bảo Kiếm Đạo Tử đã tìm đọc được trong sách cổ, vật này ẩn chứa bốn loại kiếm đạo chi lực địa phong thủy hỏa, nhưng trong một trận đại chiến ở viễn cổ, vật này đã bị phân chia thành bốn bộ phận, trong đó có Phong Kiếm nguyên, Kiếm Đạo Tử đã lấy được từ truyền thừa.
Hắn ta khổ cực tìm kiếm nhiều năm, tìm được địa chi kiếm nguyên, thời gian trước bế quan, chính là luyện hóa kiếm nguyên này.
Cuối cùng là thủy, hỏa kiếm nguyên, nghe nói ở trong tay Thanh Huyền Kiếm Đế.
Đây cũng là nguyên nhân hắn ta muốn có Thanh Ly Thần Đăng, bởi vì chỉ có Thanh Ly Thần Đăng mới có thể tìm được Thanh Huyền Kiếm Đế.
Bên cạnh, Kiếm Trường Phong nghe thấy lời nói của Kiếm Đạo Tử, trong mắt lóe lên dị sắc.
Mọi người tiếp tục đi, Kiếm Trường Phong đi phía sau đội ngũ, phát một đầu tin tức, nói địa điểm của Tương Thanh Huyền Kiếm cho Sở Cuồng Nhân.
Mà sau đó không lâu, Kiếm Trường Phong phát hiện không hợp lý.
Bọn họ đã đi qua đầu sơn mạch kia, nhưng vẫn không dừng lại, mà tiếp tục hướng về phía xa.
Thanh Huyền Kiếm Đế, căn bản không ở trong dãy núi Kiếm Đạo Tử nói.
Hắn ta muốn muốn tiếp tục báo tin cho Sở Cuồng Nhân, lại bị Ẩn Kiếm vệ nhìn chằm chằm, không có bất kỳ cơ hội nào.
Trong lòng Kiếm Trường Phong vô cùng sốt ruột, nhưng lại không có biện pháp gì.
Hắn ta biết, Kiếm Đạo Tử đã phát giác sự khác thường của mình.
Hắn ta trúng kế, Kiếm Đạo Tử sử dụng hắn ta để truyền tin giả cho Sở Cuồng Nhân.
Một đường đi, Kiếm Đạo Tử phái người nhìn chằm chằm Kiếm Trường Phong, sau đó trở lại một khu rừng rậm dủy dị bị khói đen che phủ.
Khói đen trên rừng rậm này chính là một loại cấm chế.
Không phải cấm chế tự nhiên của cấm địa Hoang Vu, mà là một loại cấm chế do con người tạo ra.
“Tìm được, nơi này mới là chỗ chân chính của Thanh Huyền Kiếm Đế!”
“Đạo Tử đại nhân, khói đen này có chút cổ quái.”
Mị Kiếm Vệ nhìn khói đen trước mặt, cau mày nói.
“Vậy để tên phản đồ kia đi vào trước thăm dò đi.”
Kiếm Đạo Tử đạm mạc nói, mà tên phản đồ hắn ta nói, đương nhiên chỉ Kiếm Trường Phong.
Rất nhanh, Kiếm Trường Phong đã bị Ẩn Kiếm Vệ áp giải tới.
“Ta rất hiếu kì, Sở Cuồng Nhân cho ngươi chỗ tốt gì, vậy mà ngươi lại cam nguyện vì hắn phản bội Kiếm tộc.”
Kiếm Đạo Tử lạnh lùng nói.
Lời vừa nói ra, chuyện Kiếm Trường Phong là phản đồ triệt để truyền trong đám người, một đám tu sĩ Kiếm tộc xôn xao.
Kiếm Trường Phong nghe vậy, cười nhạt một tiếng: “Kiếm Đạo Tử, ngươi không đấu lại chủ nhân đâu.”
“Chủ nhân?!”
Sắc mặt Kiếm Đạo Tử lập tức trở nên âm trầm, “Ngươi lại nhận hắn làm chủ?!”
Bị Sở Cuồng Nhân thu mua và nhận Sở Cuồng Nhân làm chủ là hai khái niệm hoàn toàn khái khác nhau, cái sau đả kích Kiếm tộc lớn hơn.
Đường đường là thiên kiêu tuyệt đỉnh của Kiếm tộc, lại nhận người khác làm chủ, còn là kẻ thù của Kiếm tộc, nếu chuyện này truyền đi, sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với danh tiếng của Kiếm tộc.
“Bắt hắn ném vào cho ta!”
Kiếm Đạo Tử quát lạnh một tiếng, Ẩn Kiếm Vệ lập tức đánh ra một chưởng lên người Kiếm Trường Phong, đẩy hắn ta vào trong khỏi đen.
Đột nhiên khỏi đen có phản ứng.
Khói đen lăn lộn, tự đồng tạo thành từng đạo kiếm khí màu đen, lao về phía Kiếm Trường Phong.
Kiếm khí bay lượn, vô cùng sắc nhọn.
Cho dù thực lực của Kiếm Trường Phong hơn người, nhưng bị đám kiếm khí này vây công, rất nhanh liền thua trận.
Phập một tiếng, cánh tay Kiếm Trường Phong bị một đạo kiếm khí xé rách.
Thất thần một chút, Kiếm Trường Phong triệt để bị kiếm khí chém nát, vẫn lạc tại chỗ.
Vẻ mặt Kiếm Đạo Tử không dao động.
Chỉ là một tên phản đồ chết mà thôi.
Nhưng cấm chế này khiến hắn ta cảm thấy có chút khó giải quyết.
“Kiếm khí quá cường đại, muốn xâm nhập, không phải chuyện đơn giản.”
Kiếm Đạo Tử cau mày, sau đó, hắn ta nhìn về phía Thanh Ly Thần Đăng trong tay, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, thôi động linh lực.
Trong Thần Đăng lập tức bay ra một đạo hỏa quang.
Hỏa quang đi đến đâu, khói đen tự động tránh lui.
“Quả nhiên, Thanh Ly Thần Đăng này là vật quan trọng để ngăn cản khói đen.”
Hai mắt Kiếm Đạo Tử tỏa sáng, sau đó giơ Thanh Ly Thần Đăng lên, từng bước đi đến chỗ sâu, chỗ đi qua, khói đen tự động lùi về hai bên.
Đám người Kiếm tộc phía sau cũng cùng đi lên.
Tại chỗ, chỉ còn lại thi thể của Kiếm Trường Phong.
Một lát sau về sau, chỉ thấy trong cỗ thi thể kia có một người tí hon bằng gỗ, lớn chừng bàn tay đi ra.
“May mắn lúc trước ta có kỳ ngộ, có được một môn Di Hồn chi thuật, trước khi chết chuyển dời linh hồn đến tượng gỗ này, nếu không hôm nay thật sự sẽ chết ở đây.”
Tượng gỗ chính là Kiếm Trường Phong, lúc này trong lòng vẫn còn sợ hãi nói.
Nhưng lúc này, khí đen bốn phía lưu chuyển, có từng đạo kiếm khí lần nữa ngưng tụ.
“Không thể nào, ta đã thành dáng vẻ này rồi, kiếm khí khói đen vẫn còn muốn giết ta?!”
Sặc mặt tượng gỗ Kiếm Trường Phong lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ.
Nếu tượng gỗ này nát, vậy hắn ta sẽ hết cách xoay chuyển.
Kiếm khí bay lượn ra.
Nhục thân của Kiếm Trường Phong đã diệt, lực chiến đấu của tượng gỗ bằng không, căn bản không thể phản kháng.
Mắt thấy kiếm khí sắp đánh nát tượng gỗ, đột nhiên từ phía chân trời có một đạo kiếm khí lướt đến, bảo hộ xung quanh tượng gỗ, đánh nát từng cái kiếm khí màu đen.
“Kiếm khí này, là chủ nhân!”
Sắc mặt Kiếm Trường Phong đại hỉ, quay người nhìn về phía xa.
Chỉ thấy Sở Cuồng Nhân đạp không mà đến, chậm rãi đi đến trước mặt Kiếm Trường Phong, trêu đùa nhìn hắn ta, “Làm sao ngươi lại biến thành nhân vật này rồi?”
Nhân vật?
Nhân vật gì?!
Kiếm Trường Phong có chút không hiểu.
Nhưng hắn ta cũng không nghĩ nhiều, quỳ gối trước mặt Sở Cuồng Nhân, “Bái kiến chủ nhân, thân phận của ta đã bại lộ…”
Kiếm Trường Phong nói ra mọi chuyện.
“Ừm, ta đều biết.”
Sở Cuồng Nhân không cảm thấy bất ngờ với chuyện Kiếm Trường Phong vừa nói.
Chuyện này lại khiến Kiếm Trường Phong ngoài ý muốn.
Còn nữa, rõ ràng Kiếm Đạo Tử để hắn ta truyền sai địa điểm, vì sao Sở Cuồng Nhân còn có thể tìm tới nơi này?
Chẳng lẽ…
Kiếm Trường Phong nghĩ tới điều gì, “Trong Kiếm tộc, vẫn còn tai mắt của chủ nhân?!”
“Ừm.” Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm.