← Quay lại trang sách

Chương 583 Lý Sách Long chấp niệm, luyện hóa Hồng Liên Chướng Hỏa

“Ngươi suýt nữa đã hại chết ta và sư tỷ, hiện tại ngươi lại nói với ta chuyện này không liên quan đến ngươi, ngươi cho rằng có khả năng sao?”

Xích Nguyệt cười lạnh nói.

Bên cạnh Sở Cuồng Nhân nhìn Xích Luyện vương nữ, cũng không nói chuyện, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng, hắn có cách nhìn giống Xích Nguyệt.

Trường kiếm bên hông hắn keng một tiếng, lộ ra một nửa, một cỗ kiếm chi đạo vận lạnh thấu xương lưu chuyển mà ra, bao phủ bốn phía.

“Sở Cuồng Nhân, nếu ngươi giết ta, vậy ngươi sẽ đối địch với toàn bộ tộc Thiên Xà, ngươi nghĩ cho rõ ràng, ngươi làm như vậy có đáng giá không?”

Xích Luyện vương nữ cắn răng nói.

“Uy hiếp? Có ý tứ, ta muốn nhìn một chút, giết ngươi, tộc Thiên Xà có thể làm gì ta?”

Sở Cuồng Nhân đạm mạc nói, kiếm chi đạo vận đổ xuống.

Côn Ngô Kiếm ra, kiếm quang lạnh thấu xương đã gào thét mà ra, xé rách khắp nơi trên mặt đất, nhắm ngay Xích Luyện vương nữ!

“Đi!!”

Bên cạnh, Lý Sách Long đột nhiên ôm lấy Xích Luyện vương nữ, bóp nát ngọc giản trong tay.

Trong nháy mắt, hai người hóa thành một đạo lưu quang, tốc độ quá nhanh, ngay cả Không Gian Bàn Vận Thuật của Sở Cuồng Nhân cũng không kịp phản ứng.

“Ha, đây là bảo vật đào mệnh gì vậy?”

Hắn hơi kinh ngạc nhìn về phía hai người đã đào tẩu, sau đó cũng không để ý tới, mà nhìn về phía Hồng Liên Chướng Hỏa.

“Đại hỏa thiên địa cấp bậc này, cho dù có mười gốc bảo dược Đế cấp cũng kém rất xa.”

Sở Cuồng Nhân đưa tay chậm rãi hướng về phía Hồng Liên Chướng Hỏa.

Bên cạnh, Mị Kiếm Vệ nhắc nhở: “Chủ nhân, dị hỏa này ẩn chứa kịch độc, xin cẩn thận.”

“Ừm, không sao.”

Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm, tay của hắn đã luồn vào Hồng Liên Chướng Hỏa, lượng lớn độc tố bao trùm lên hỏa diễm cấp tốc ăn mòn thân thể hắn.

So với năng lượng của Hồng Liên Chướng Hỏa thì độc tố kém hơn không ít.

Sở Cuồng Nhân có thân thể Vô Thượng Thánh Nhân, nhục thân mạnh mẽ ở trên Hung thú, độc tố trên Hồng Liên Chướng Hỏa hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng nào với hắn, chỉ với cỗ năng lượng dị hỏa vô cùng cuồng bạo kia, nếu không có được kỳ pháp, ngay cả Chuẩn Đế cưỡng ép hấp thu cũng sẽ bị cháy thành tro tàn.

Nhưng hắn có Thiên Địa Hồng Lô Thể, có thể luyện hóa tất cả năng lượng kỳ dị trong thiên địa.

Mà Hồng Liên Chướng Hỏa, cũng ở trong phạm vi này!

Tâm niệm khẽ động, địa hỏa thiên địa cuồn cuộn không dứt dũng mãnh lao về phía Sở Cuồng Nhân, bị Thiên Địa Hồng Lô Thể nhanh chóng luyện hóa, chuyển hóa thành linh lực.

Mị Kiếm Vệ nhìn Sở Cuồng Nhân đang luyện hóa dị hỏa, chủ động đứng một bên, hộ pháp cho hắn.

Lãnh Ngưng Ngọc và Xích Nguyệt thấy vậy, cũng hạ cấm chế ở bốn phía.

… …

Một đạo lưu quang nhanh chóng xẹt qua không trung, rơi xuống một ngọn núi.

Mà đạo lưu quang, chính là Lý Sách Long và Xích Luyện vương nữ sử dụng độn quang phù đế phẩm đào tẩu.

Hai người chạy thoát, nhưng lòng vẫn còn sợ hãi, đứng tại chỗ, qua một lúc lâu mới hồi phục tinh thần.

“Đáng giận, đáng giận!!”

Sắc mặt Lý Sách Long âm trầm, phẫn nộ hét lên, không ngừng khua tay đấm lên núi đá, thảo mộc bốn phía, không một thứ gì may mắn thoát khỏi.

Bên cạnh, sắc mặt Xích Luyện vương nữ cũng không tốt hơn.

Đó chính Hồng Liên Chướng Hỏa mà nàng tìm kiếm đã lâu, một khi hấp thu luyện hóa, tuyệt đối có thể khiến thực lực của nàng tăng lên một cấp bậc.

Nhưng bây giờ, đừng nói tăng lên một cấp bậc, một cánh tay lúc nàng hóa thành hình người cũng bị chém xuống.

“Sở Cuồng Nhân, Xích Luyện vương nữ ta thua thiệt người, món nợ này, ta nhớ kỹ!”

Nàng cắn răng nghiến lợi nói.

Sau đó, nàng nhìn về phía Lý Sách Long bên cạnh, hừ lạnh nói: “Phát tiết đủ chưa, phát tiết đủ rồi thì trị thương cho ta.”

Lúc này thương thế của nàng còn chưa hoàn toàn khôi phục, bên cạnh có Lý Sách Long là y giả, vừa vặn có thể giúp đỡ.

“Hừ, vương nữ, ngươi nói chuyện tốt nhất nên khách khí một chút, vừa rồi là ta cứu ngươi đó.”

“Nhưng ta rơi vào bước đường này cũng là do ngươi ban tặng, nếu không phải ngươi ngu xuẩn, trúng trùng phấn mà không biết…”

Nhắc đến trùng phấn, Xích Luyện vương nữ biến sắc, “Ngu xuẩn, còn không nhanh ép trùng phấn ra ngoài!”

Tuyết Ngọc Tử Mẫu Trùng có thể định vị lẫn nhau, một ngày trùng phấn vẫn còn tồn tại trong cơ thể Lý Sách Long, thì hai người sẽ không thoát khỏi tuy tùng của Tuyết Ngọc Mẫu Trùng.

Nghe thấy vậy, Lý Sách Long cũng có chút bối rối, lúc này mới vận chuyển linh lực.

Trùng phấn vào trong cơ thể rất khó phát giác, nhưng Lý Sách Long là người sử dụng Tuyết Ngọc Tử Mẫu Trùng, lại là thầy thuốc, tự nhiên có biện pháp, chỉ thấy hắn ta lấy ra một viên đan dược ăn vào, vận chuyển linh lực, một lát sau đã phun ra một miệng lớn máu màu trắng, trong đó hỗn tạp, chính là trùng phấn Sở Cuồng Nhân đánh vào trong cơ thể hắn ta.

“Đi, nơi này cũng không thể ở lâu.”

Xích Luyện vương nữ trầm giọng nói, sau đó lại chạy ra một khoảng cách, đi vào một sơn động, thiết lập cấm chế, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Ngay sau đó, Lý Sách Long trị thương cho Xích Luyện vương nữ.

Đồng thời, trong lòng cũng nghĩ cách làm sao tiếp tục đối phó Sở Cuồng Nhân.

Nếu không trả được mối thủ này, đạo tâm hắn ta bất ổn.

Sở Cuồng Nhân cướp người hắn ta yêu, liên tiếp phá hỏng chuyện tốt của hắn ta, vì đối phó đối phương, ngay cả sư tôn hắn ta cũng có thể sát hại.

Hiện tại muốn hắn ta dừng tay, tuyệt đối không thể nào.

Chuyện này đã trở thành một cái chấp niệm trong lòng hắn ta!

“Sở Cuồng Nhân, Sở Cuồng Nhân, thù này không báo, ta sẽ không làm người!!”

Xích Luyện vương nữ cũng chú ý tới hận ý của Lý Sách Long đối với Sở Cuồng Nhân, cười lạnh nói: “Chỉ bằng ngươi, làm sao có thể tìm Sở Cuồng Nhân báo thù được?”

Lý Sách Long không phải thiên kiêu cấm kỵ, muốn đối phó đối phương, quá khó khăn.

“Ta không được, nhưng không có nghĩa là người khác không được.”

“Ngươi muốn tìm thiên kiêu cấm kỵ sao, ngươi cho rằng, ai sẽ là đối thủ của Sở Cuồng Nhân?”

Xích Luyện vương nữ không thể không thừa nhận, thực lực của Sở Cuồng Nhân quá mạnh.

Lực lượng như vậy, cho dù là thiên kiêu cấm kỵ cũng kém xa tít tắp.

“Có lẽ một vị thiên kiêu cấm kỵ không phải là đối thủ, nhưng nhiều thiên kiêu cấm kỵ liên hợp lại thì sao? Hơn nữa, chắc hẳn đám thiên kiêu cấm kỵ này đã lấy được không ít cơ duyên trong cấm địa Hoang Vu, trưởng thành không ít, liên hợp lại, chưa hẳn đã không đấu lại Sở Cuồng Nhân.”

“Ngươi muốn làm gì?”

“Đi tìm Kiếm Đạo Tử trước, người này giống ta, đã từng là người theo đuổi Lãnh Ngưng Ngọc, nếu hắn ta biết chuyện giữa Lãnh Ngưng Ngọc và Sở Cuồng Nhân, tuyệt đối sẽ không ngồi nhìn mặc kệ.”

Lý Sách Long lạnh giọng nói.

Đối với Kiếm Đạo Tử, hắn ta cũng không xa lạ gì.

Ngày xưa, trong số những người theo đuổi Lãnh Ngưng Ngọc, hắn ta và Kiếm Đạo Tử là hai người có đủ phân lượng nhất, hắn ta cũng xem đối phương là tình địch lớn nhất.

Nhưng không ngờ, bọn họ còn chưa được dắt tay Lãnh Ngưng Ngọc, đã bị Sở Cuồng Nhân nhanh chân đến trước!

Lý Sách Long đang nghĩ, ngoại trừ Kiếm Đạo Tử, còn ai có thể sử dụng nữa?

Vương gia Vương Quyền? Bái gia Bái Hồng Ngọc? Cửu Anh tộc Cửu Viêm?

Nếu những người này còn không được…

Lý Sách Long lục lọi Càn Khôn giới trong tay, trong Càn Khôn Giới của Lý đạo nhân cất giấu một vật, một vật có liên quan đến một tồn tại kinh khủng!

Nếu không cần thiết, hắn ta thật sự không muốn mạo hiểm, đi tìm tồn tại kinh khủng kia.

… …

Trong đầm lầy, Sở Cuồng Nhân còn đang hấp thu luyện hóa Hồng Liên Chướng Hỏa.

Trong dị hỏa ẩn chứa năng lượng quá to lớn, tuyệt không kém địa mạch tinh nguyên ngày xưa hắn luyện hóa bao nhiêu.

Sau một ngày, năng lượng hùng hậu bàng bạc trong dị hỏa bị hắn triệt để luyện hóa, chuyển hóa thành một cỗ linh lực kinh khủng tràn ngập tại Linh Khư.

Trong Linh Khư của hắn, linh lực vô cùng nồng đậm giống như một vùng biển mênh mông, vờn quanh bảy loại vô thượng căn cơ, loại quy mô linh lực này, ngay cả Chuẩn Đế cũng cảm thấy xấu hổ không bằng, không chỉ về lượng, đến chất cũng không ai bằng.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến chiến lực của Sở Cuồng Nhân mạnh mẽ như vậy, trong cùng cảnh, căn bản không ai có linh lực đánh đồng được với hắn.