← Quay lại trang sách

Chương 600 Phù văn, trận pháp, lôi đình âm dường có thể làm khó ta?

Cổ Đạo Hồ, Cổ Đạo Hồ.

Nơi có đại cơ duyên trong cấm địa Hoang Vu, cuối cùng cơ duyên trong Cổ Đạo Hồ đã hiện thế, là một đoàn Nguyên Thủy Đạo Nguyên ẩn chứa đạo văn.

Cơ duyên bực này, đủ hấp dẫn vô số người cướp đoạt.

Nhưng bốn phía, lại vô cùng quạnh quẽ.

Đột nhiên.

Một đạo bước chân trầm ổn có lực quanh quẩn trên ngọn núi.

Chỉ thấy một người thanh niên bạch y tóc đen, lưng đeo cổ kiếm hoa lệ, tuấn dật tuyệt luân chậm rãi đến, mắt sáng như đuốc, nhìn thẳng Nguyên Thủy Đạo Nguyên.

Người tới chính là Sở Cuồng Nhân.

Hắn nhìn Nguyên Thủy Đạo Nguyên, nhếch miệng nói, “Nếu hấp thu đoàn Đạo Nguyên này, còn lớn hơn thu hoạch nửa tháng này của ta.”

Hắn ngắm nhìn bốn phía, không nhìn thấy bóng người nào.

“Đến, để ta mở mang kiến thức một chút, xem các ngươi đã chuẩn bị lễ vật gì cho ta đi.” Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng.

Trong nháy mắt hắn vừa dứt lời, hư không bốn phía đột nhiên có lượng lớn phù văn xuất hiện, bao vây hắn.

Ánh sáng phù văn lưu chuyển, bốn phía bị một cỗ uy áp kinh khủng bao phủ.

“Phù văn? A, là Phù Văn chi địa.”

Sở Cuồng Nhân liếc mắt một cái đã nhận ra phù văn ở bốn phía.

Ngày xưa, hắn và Tử Võ Cực dùng phù văn chiến một trận, từ trong tay đối phương đạt được một bản Vạn Phù Đồ Lục, phía trên ghi lại rất nhiều phù văn, hắn đã từng nghiên cứu qua, cũng đã nắm giữ toàn bộ phù văn trên đó.

Những phù văn này, hắn đều biết.

Oanh, oanh, oanh...

Phù văn đầy trời hiện lên, các loại ba động năng lượng bạo phát!

Hỏa diễm băng sương, phong đao vũ kiếm đều hướng về phía Sở Cuồng Nhân, uy thế thật lớn, cả ngọn núi khổng lồ cũng vì đó mà rung chuyển.

Lại thấy Sở Cuồng Nhân đứng bất động tại chỗ, niệm lực nhất động, linh khí bốn phía như trăm sông đổ về một biển gào thét mà đến, hội tụ xung quanh hắn, sau đó hóa thành một tấm phù văn màu bạc trắng to lớn, bao phủ cả đỉnh núi.

“Diệt khước chi phù!”

Phù này vừa hiện, một cỗ ba động mạnh mẽ lập tức bạo phát!

Phù văn quỷ bí chi lực, dùng khí thế phá vỡ tất cả tan rã tất cả phù văn trong hư không.

Trên ngọn núi phía xa, đồng tử của Tử Võ Cực đột nhiên co rụt lại, “Lại là phù văn này, phù văn quỷ bí chi lực!”

Diệt khước chi phù của Sở Cuồng Nhân có uy hiếp rất lớn với phù văn sư, thậm chí không ở dưới Tử Phù Ma Đồng trong tông môn hắn ta.

Hai loại, đều là phù văn quỷ bí chi lực.

“Đáng chết, có loại phù văn quỷ bí chi lực này, phù văn của ta không có bất kỳ uy hiếp nào với người này.”

Tử Võ Cực vô cùng buồn bực nói.

Mà bên ngoài Cổ Đạo Hồ, trong nháy mắt phù văn đầy trời bị phá nát, một cỗ ba động năng lượng mạnh mẽ từ ngọn núi cách đó không xa phát tán.

Ánh mắt Sở Cuồng Nhân quét qua, phát hiện ở vị trí Cổ Đạo Hồ có mấy chục cái thạch trụ không giống bình thường nhô lên.

Trên mỗi cái thạch trụ to lớn đều có người đang đứng, mà phương vị của thạch trụ cũng vô cùng kỳ diệu, lại ẩn chứa ảo diệu của Ngũ Hành Bát Quái.

“Sau phù văn, chính là trận pháp sao?”

Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.

Hắn có chút hứng thú, “Ta ngược lại muốn nhìn một chút, các ngươi đối kháng ta, có thể làm đến trình độ gì.”

Hắn vừa sải bước ra, muốn lấy Nguyên Thủy Đạo Nguyên đi.

Nhưng ngay lúc này, thạch trụ bỗng nhiên chấn động.

Chỉ thấy một cỗ khí tức vô cùng bàng bạc phóng lên tận trời, lưu chuyển trong hư không, hóa thành sáu mươi tư cái quang trụ to lớn, bao quanh Sở Cuồng Nhân, hình thành một cái lồng giam không thể phá vỡ, vây khốn hắn.

“Ha ha, Sở Cuồng Nhân, ta dùng địa khí làm trụ, sơn hà chi thế làm nhà tù, đại trận địa lao này, ngươi cảm thấy thế nào?”

Một tiếng cười to từ trên một thạch trụ truyền đến.

Người lên tiếng, chính là thiên kiêu cấm kỵ của Vạn Trận môn Trận Đạo Tử.

Trên mặt hắn ta lộ ra vẻ dương dương đắc ý, đại trận địa lao này chính là do hắn ta bố trí đã lâu mà thành.

Hắn ta tự tin, ngay cả Hoàng giả cũng chưa chắc đã có thể phá vỡ.

Lúc Trận Đạo Tử vừa mới dứt lời, bỗng nhiên tầng mây bắt đầu lăn lộn, mây đen hội tụ, tiếng sấm ầm ầm rung động.

Tiếng sấm kia nương theo hai loại quang mang đen trắng giao thế lấp lóe, một cỗ âm dương linh lực vô cùng mênh mông bạo phát.

Chỉ thấy trong mây đen, một người thanh niên mặc đạo bào đen trắng nhìn Sở Cuồng Nhân trong đại trận, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.

“Sở Cuồng Nhân, ta chính là cấm kỵ đương đại của âm Dương Thần Tông Vân La Tử, để ngươi mở mang kiến thức một chút, âm Dương Lưỡng Nghi Lôi!”

Hắn ta quát lạnh một tiếng, từng đạo lôi đình hoặc màu đen, hoặc màu trắng từ trên không trung đánh xuống, vượt qua đại trận địa lao, khóa chặt Sở Cuồng Nhân!

Hắc Lôi âm ngoan độc ác, Bạch Lôi cương mãnh bá đạo!

Hai loại lôi đình không ngừng rơi xuống, đoạn tuyệt tất cả đường lui của Sở Cuồng Nhân.

Ánh mắt Sở Cuồng Nhân đạm mạc, vẫn đứng bất động tại chỗ, vô số lôi đình đi đến, đều bị hắn dùng kiếm chỉ đánh bay.

Lôi đình chi lực không ngừng nổ tung, đánh thẳng vào đại trận địa lao, nhưng đi vào đại trận dễ dàng, muốn từ trong phá vỡ ra lại vô cùng khó khăn, sức mạnh sấm sét to lớn trùng kích vào, nó vẫn không bị tổn hại.

Trong tầng mây đột nhiên truyền đến gầm lên giận dữ.

Chỉ thấy Vân La Tử không ngừng hội tụ lôi đình chi lực ở bốn phía về phía mình, Dương Lôi âm Lôi điên cuồng loạn động trên người hắn ta, toàn thân hắn ta bao phủ trong ánh chớp, giống như thần linh thao túng lôi đình.

“m Dương hợp nhất, Phá Thiên Lôi Thần Kiếm!”

Vân La Tử hét dài một tiếng, hai cỗ lực lượng âm Lôi Dương Lôi dung hòa trong cơ thể hắn ta, sau đó từ trong lòng bàn tay hắn ta bạo phát ra, hóa thành một đạo bao kiếm ảnh màu xám bao trùm lôi đình chi lực khủng bố, từ trên trời giáng xuống!

Đây là chiêu thức mạnh nhất của Vân La Tử.

Là một chiêu cực kì kinh khủng.

Ngay cả một đám thiên kiêu cấm kỵ đều vô cùng kiêng kị.

“Tứ Tượng Nguyên Thần Kiếm!”

Một giọng nói đạm mạc vang vọng.

Lại thấy Sở Cuồng Nhân đưa tay, địa phong thủy hỏa, tứ tượng chi lực tụ, hóa thành một đạo kiếm quang bốn màu, phóng lên tận trời.

Tứ Tượng Nguyên Thần Kiếm đối cứng với Phá Thiên Lôi Thần Kiếm!

Hai cỗ lực lượng kinh khủng ầm vang bạo phát.

Kết quả là, trong nháy mắt kiếm ảnh màu xám tiếp xúc với tứ tượng chi kiếm đã sụp đổ, tứ tượng chi lực lực áp thiên lôi!

Uy áp tứ tượng chi kiếm khóa chặt Vân La Tử, khiến sắc mặt của hắn ta lập tức trở nên trắng bệch, lộ ra vẻ hoảng sợ.

“Làm sao lại như thế?” Vân La Tử không thể tin được, một chiêu mạnh nhất của mình lại bị đối phương đưa tay phá hỏng.

Nương theo một tiếng vang thật lớn, Tứ Tượng Nguyên Thần Kiếm vẫn chưa rơi vào người Vân La Tử, mà đập vào đại trận địa lao.

Đại trận lấy địa khí làm trụ, sơn hà chi thế làm nhà tù này điên cuồng run rẩy, từng cái quang trụ ầm vang bạo liệt!

Từng quang trụ địa khí sụp đổ phát ra âm thanh ầm ầm, địa lao, phá!

Lực trùng kích do tứ tượng chi lực và địa khí va chạm hình thành khuếch tán ra, Vân La Tử đứng mũi chịu sào, bị cỗ sức mạnh cường hãn phóng tới, dù hắn ta dốc toàn lực ngăn cản cũng bị đánh bay, thổ huyết tại chỗ, không biết đã gãy bao nhiêu cái xương.

Trên bầu trời, mây đen tán đi, ánh sáng mặt trời lần nữa chiếu sáng Cổ Đạo Hồ, Sở Cuồng Nhân đứng chắp tay, vẻ mặt đạm mạc, “Phù văn, trận pháp, âm dương lôi đình chi lực, những thứ này có thể làm khó ta sao?”

Tất cả mọi người nhìn Sở Cuồng Nhân, điên cuồng nuốt nước bọt, nhất là Vân La Tử, tâm thần rung mạnh, “Ta hao phí lượng lớn khí lực mới bày xuống đại trận địa khí này, vậy mà lại bị một kiếm của hắn phá mở!! Thực lực của gia hỏa này, lại cường hãn đến tình trạng này!!”

Tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật.

Đến bây giờ Vân La Tử vẫn là nghe nói thực lực của Sở Cuồng Nhân mạnh cỡ nào từ trong miệng người khác, hiện tại, cuối cùng hắn ta cũng chính mắt thấy.

Loại thực lực này, vượt xa tưởng tượng của hắn ta.