← Quay lại trang sách

Chương 608 Truyền lửa đảo ngược, Sở Cuồng Nhân hiện thân, bản tôn tới

Bạch Thiên Hàng vận chuyển Thần Hỏa quyết, muốn nhanh chóng hấp thu hết thần hỏa trong cơ thể của Lam Vũ. Nhưng hắn ta đột nhiên phát hiện, thần hỏa vừa rồi không ngừng trút vào người hắn ta đột nhiên lại không nhúc nhích!

"Kế hoạch của các ngươi rất tốt, nhưng thất bại lớn nhất của các ngươi chính là đánh giá thấp công tử, có vẻ một khi truyền lửa bắt đầu thì không thể nào ngăn cản đúng không."

"Ha, nếu là vậy thì... đa tạ nhiều!"

Lam Vũ khẽ quát lên một tiếng.

Chỉ thấy thần hỏa vừa rồi trút xuống người Bạch Thiên Hàng đột nhiên dùng tốc độ không thể khống chế rót vào người Lam Vũ.

"Cái gì?!"

"Sao có thể được!!"

Sắc mặt của giáo hoàng tóc trắng và giáo chủ Quang Minh giáo thay đổi kịch liệt.

Truyền lửa, bị nghịch đảo!

"Sao có thể thế được! Loại khí thức này, vậy mà Quang Minh Thần Hỏa quyết của nàng ta lại lên tới tầng thứ chín!" Giáo chủ không thể tin nổi vào mắt mình thốt lên.

Rõ ràng bản mà ông ta đưa cho Lam Vũ là bản Thần Hỏa quyết không đầy đủ.

Nhưng bây giờ, đối phương đã tu luyện tới tầng thứ chín!

"Sao có thể xảy ra chuyện này được?"

"Mau ngăn nàng ta lại!"

"Không được, một khi quá trình truyền lửa bị gián đoạn thì cả hai bên sẽ gặp nguy hiểm tính mạng."

Giáo chủ Quang Minh giáo ngăn cản giáo hoàng lại.

Nhưng sắc mặt của giáo hoàng tóc trắng đã không còn giữ lại vẻ hiền hòa như vừa rồi nữa, ông ta lạnh lùng nói: "Vậy còn đỡ hơn là tận mắt nhìn thần hỏa của Thánh Tử bị Lam Vũ hút không còn một sợi, trở thành phế nhân."

Vẻ mặt của giáo chủ Quang Minh giáo thay đổi không ngừng.

Lúc này, không trung đột nhiên truyền tới từng tiếng vang răng rắc.

Chỉ thấy Xích Quang Minh trên người Lam Vũ xuất hiện vết rạn, dần dần không thể chịu nổi lực lượng đang tăng lên không ngừng của Lam Vũ.

"Nàng ta sẽ gieo tai họa, phải giết chết!"

Giáo hoàng tóc trắng giơ tay lên đánh một trưởng về phía Lam Vũ.

Đột nhiên, trên người Lam Vũ xuất hiện một luồng kiếm khí lạnh thấu xương bùng nổ ra, hệt như hồng thủy ập xuống.

Hai người giáo hoàng tóc trắng và giáo chủ Quang Minh giáo bị luồng kiếm khí lạnh thấu xương kia đánh lui.

Kiếm khí ngưng tụ lại trong không trung, chậm dãi hóa thành một bóng người than dài mặc y phục trắng, dáng dấp thoát tục, gương mặt tuyệt trần khiến ai cũng phái ghé mắt nhìn.

"Là ngươi, Sở Cuồng Nhân!!"

Mặt giáo chủ Quang Minh giáo thay đổi ngay lập tức.

Lúc này ông ta đã hiểu hết mọi chuyện: "Tất cả đều là kế sách của ngươi."

Sở Cuồng Nhân mỉm cười nói: "Ha, chưa thể gọi là kế sách được, chẳng qua ta đang dùng một ít biện pháp đề phòng mà thôi. Dù sao trên đời cũng có một vài người bên ngoài nghiêm trang đạo mạo, nhưng lại không ngừng ngấm ngầm làm rất nhiều chuyện xấu xa."

Dĩ nhiên giáo chủ Quang Minh giáo biết đối phương đang giễu cợt ai, nhưng ông ta vẫn chưa thể hiểu được tại sao đối phương lại biết được mọi chuyện?

Lúc nào thì đối phương đã lên kế hoạch hoàn hảo?

"Bản pháp quyết mà ta đưa cho Lam Vũ là bản không đầy đủ, không có chuyện nàng ta có thể tu luyện tới tầng thứ tám được chứ đừng nói là tầng thứ chín, rốt cuộc là ngươi đã động tay động chân chỗ nào?"

Giáo chủ Quang Minh giáo hỏi, đây là vấn đề mà ông ta không hiểu nhất.

"Rất đơn giản, ta chỉ bổ sung đầy đủ thêm mà thôi."

Nghe thấy vậy, giáo chủ Quang Minh giáo và giáo hoàng tóc trắng đồng loạt ngây người.

"Đó là công pháp truyền thừa của Quang Minh giáo chúng ta, đã trải qua vô số đời mới có thể hoàn thiện tới phiên bản hôm nay, ngươi nói cho ta biết, ngươi và Lam Vũ mới chỉ gặp nhau được mấy hôm mà đã có thể bổ sung toàn bộ được?!"

"Đúng thế."

Sở Cuồng Nhân cười nhạt, lần trước hắn rút trúng một tấm thẻ bổ sung đầy đủ công pháp, sau đó vừa vặn thích hợp dùng lên Quang Minh Thần Hỏa quyết.

"Đùa gì thế!!"

Giáo chủ Quang Minh giáo nổi giận gào lên, căn bản không hề tin vào lời của Sở Cuồng Nhân.

Loại chuyện như này thực sự không thể tin nổi.

Nếu thật sự có chuyện đó thì những đời trước của Quang Minh giáo bọn họ khổ tâm sáng tạo công pháp làm gì, khác nào câu chuyện cười không?

Chuyện này bảo ông ta tiếp nhận thế nào?

"Thần Hỏa Diệu Thế!"

Giáo chủ Quang Minh giáo không tin vào lời của Sở Cuồng Nhân, tức giận trỗi lên không cách nào kiềm nén.

Ông ta giơ tay lên thúc giục Quang Minh Thần Hỏa đánh về phía Sở Cuồng Nhân.

Nhưng khi đối phương vừa mới giơ tay lên, một luồng kiếm khí đã đánh ra, dễ dàng xé tan Thần Hỏa, đánh cho giáo chủ Quang Minh phải lui về phía sau mấy bước.

"Sao có thể được?!"

"Thực lực của ngươi đã tới trình độ nào rồi?!"

Giáo chủ Quang Minh giáo hoảng sợ hỏi.

Nói thế nào thì ông ta cũng là một giáo chủ của một đạo giáo chính tông!

Vậy mà lại bị một kiếm của Sở Cuồng Nhân bức lui, không chỉ vậy, đối phương chỉ là một phân thân được đặt bám vào người Lam Vũ mà thôi.

"Ngươi quá yếu, căn bản không đủ tư cách làm đối thủ của ta, để giáo hoàng bên cạnh ngươi thay đi." Sở Cuồng Nhân lạnh nhạt nói.

"Tên tiểu bối cuồng vọng, chỉ là một phân thân cũng dám nói liên thiên trước mặt ta."

Giáo hoàng tóc trắng hừ lạnh, trên người bộc phát ra cỗ khí tức kinh khủng. Ông ta thúc giục Thần Hỏa, mà Thần Hỏa của ông ta lại mạnh hơn Thần Hỏa của giáo chủ Quang Minh giáo rất nhiều, bởi vì bên trong còn trộn lẫn cả đế khí nữa!

"Quả nhiên Hoàng giả trong Quang Minh giáo cũng có thể tu luyện ra đế khi." Sở Cuồng Nhân không hề cảm thấy ngoài ý muốn chút nào đối với thực lực của đối phương.

Kiếm của hắn ngưng tụ lại, lực lượng của phân thân bừng nổ trong chớp mắt, hóa thành một bóng kiếm huy dồi dào khí thế sáng rực màu tím.

Kiếm khí và Thần Hỏa va chạm, khí thế cực mạnh quét ngang khiến toàn bộ cung điện lung lay điên cuồng, dường như bất kì lúc nào cũng có thể đổ vỡ.

Động tĩnh này làm ảnh hưởng tới những Hoàng giả vẫn đang ngủ sau bên trong tổ địa của Quang Minh giáo, một số Hoàng giả trực tiếp bị động tĩnh lần này đánh thức.

"Là ai cả gan dám vào tổ địa đại chiến?"

"Ai dám tới tổ địa gây chuyện, thật càn rỡ!"

Từng đạo khí tức bùng nổ một cách mạnh mẽ.

Mà bên trong cung điện, phân thân của Sở Cuồng Nhân cứng rắn đánh một chiêu với Hoàng giả, kiếm khí trên người nhanh chóng trôi đi, xuất hiện dấu hiệu tan vỡ.

May mắn là cách đó không xa, Lam Vũ đang ở trên tế đài đã hấp thu gần hết sạch Thần Hỏa trong người của Bạch Thiên Hàng.

Lúc này Bạch Thiên Hàng nằm dài trên tế đài, đôi mắt thất thần, cả người tỏa ra khí thể suy sụp và tuyệt vọng.

Thần Hỏa của hắn ta đã bị hút khô, tu vi cũng không còn...

Từ nay về sau, hắn ta chỉ là một tên phế vật!

"Lam Vũ!"

Giáo chủ Quang Minh giáo tức giận không thể kiềm chế được, đánh một chưởng về phía Lam Vũ.

Nhưng Lam Vũ không thèm lùi hay là tránh đi, chỉ đánh lại một chưởng, hai quả đấm đều được bao phủ bởi Thần Hỏa ầm ầm đụng vào nhau, cả hai đều bị khí thế đẩy lùi về phía sau.

"Thực lực của ngươi..."

Giáo chủ Quang Minh giáo cực kì kinh ngạc.

Ông ta không ngờ lúc này thực lực của Lam Vũ có thể chống lại ông ta.

"Chuyện này phải cảm ơn mưu đồ của các ngươi mới giúp ta có thể hấp thu được Thần Hỏa của Bạch Thiên Hàng, cộng thêm ta đã ở tầng thứ chín của Quang Minh Thần Hỏa quyết, giáo chủ, bây giờ ngươi chưa chắc đã là đối thủ của ta."

Lam Vũ khẽ cười, hai mắt tỏa sáng.

Nghe thấy lời của nàng, tâm tình của giáo chủ Quang Minh giáo trở nên buồn bực cực độ, giận tới mức hai lá phổi cũng muốn nổ tưng bừng.

Thật đáng giận, thật sự quá đáng giận!

Khổ cực mưu đồ bao lâu, cuối cùng lại thành may đồ cưới cho người khác.

Thánh Tử tàn phế, Thánh Nữ cũng mất.

Quang Minh giáo đã đánh mất tư cách tranh đoạt đế vị của đời này.

"Ta muốn giết chết ngươi!"

Giáo chủ Quang Minh giáo nổi giận gào lên.

Nhưng lúc này, trong hư không đột nhiên truyền ra tiếng vang rất lớn.

Toàn bộ tổ địa của Quang Minh giáo cũng chấn động.

"Chẳng lẽ là..."

Mặt của giáo chủ Quang Minh giáo lập tức thay đổi, nhìn về phía Sở Cuồng Nhân.

Đối phương chỉ cười nhạt, kiếm khí trên người tản đi: "Chư vị, các ngươi đã chuẩn bị tinh thần để nghênh đón ta chưa?"

Kiếm khí quanh phân thân tiêu tán hoàn toàn.

Theo đó là tiếng vang ầm ầm cực lớn, chỉ thấy bầu trời trên tổ địa của Quang Minh giáo bị xé rách một lỗ hổng rất lớn.

Kết giới bên ngoài tổ địa Quang Minh giáo đã bị người ở bên ngoài phá vỡ!

Nhất thời, các Hoàng giả đang ngủ say bên trong tổ địa đồng loạt thức tỉnh, vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ nhìn vào vết rách lớn trên bầu trời.

Một người đi vào trong tổ địa, bạch y tóc đen, lưng đeo trường kiếm hoa lệ, kiếm khí mạnh mẽ tới khủng khiếp theo bước chân của đối phương điên cuồng càn quét toàn bộ tổ địa khiến từng toàn cung điện thi nhau sụp đổ, vỡ thành nhiều mảnh.

"Các vị Hoàng giả, ta tới rồi."