Chương 628 Trảm tàn niệm, lại hủy đất tổ, nghe ngươi đánh rắm
Bên trong đất tổ Kiếm tộc, Sở Cuồng Nhân gặp phải cường địch.
Một tàn niệm của Kiếm Đế!
Hai bên đại chiến, kiếm đạo của mỗi người đều được phát huy, âm thanh leng keng phát ra từ sự va chạm của trường kiếm giống như mưa rơi bên tai không dứt.
Mà mỗi một lần va chạm, đều là cuộc đối đầu khắc nghiệt nhất trong kiếm đạo!
"Đây chính là đế đạo sao?"
"Quả nhiên, dưới đế lộ, khó có thể cạnh tranh với đế đạo! Nhưng mà ngươi chỉ có tàn niệm và thân thể tàn phế, có thể phát huy bao nhiêu uy lực đế đạo chứ?" Sở Cuồng Nhân vung Côn Ngô Kiếm trong tay, giọng điệu lạnh nhạt nói.
"Đủ để giết ngươi!"
Đế giả Kiếm tộc lạnh giọng nói ra.
Trên người hắn bộc phát ra uy áp đế đạo kinh người, đúng là khiến cho kiếm đạo của Sở Cuồng Nhân cảm nhận được cảm giác bị trấn áp.
Sở Cuồng Nhân, lần đầu tiên bị áp chế đến mức này.
Nhưng chẳng những hắn không kinh hoảng, ngược lại càn thấy thích thú hơn, vung Côn Ngô Kiếm, phát huy Đạo của mình vô cùng tinh tế!
Ở trong quá trình này, Đạo vừa đột phá đến cực hạn dường như có xu thế muốn tăng thêm một bước.
Hắn đang lợi dụng đế đạo này, rèn luyện Đạo của chính mình!
"Muốn mượn Đọa của ta tu luyện, ngươi cũng thật là ngông cuồng!" Đế giả Kiếm tộc hừ lạnh một tiếng, phát huy sức mạnh đến mức cực hạn.
Một kiếm chém ra, đánh cho Sở Cuồng Nhân bay ra ngoài.
"Ha ha, sức mạnh đế đạo, coi như ta đã nhìn thấy phần nổi của tảng băng, trận chiến này cũng nên kết thúc rồi." Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.
Nghe thấy lời hắn nói, lông mày Đế giả Kiếm tộc cau lại: "Ngươi có ý gì, kết thúc cái kia? Chẳng lẽ, ngươi muốn chạy trốn sao?"
"À, không, là giết ngươi!"
Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng, vừa bước tới, đạo vận dồi dào được phát huy đến mức cực hạn, pháp môn vô địch bạo phát, trong hư không đột nhiên xuất hiện từng đạo văn đan xen nhau, tuôn ra uy áp kinh khủng.
"Đây là... Ảo diệu!!"
Đồng tử Đế giả Kiếm tộc đột nhiên co rụt lại, vô cùng kinh hãi.
Ảo diệu, đó là phát huy pháp môn tu hành của chính mình đến mức cực hạn, đó là pháp môn tu hành riêng của mỗi người tu hành!
Cho dù hắn là Đế giả Kiếm tộc cũng không thể tìm được ảo diệu!
Hiện tại, lại thấy được trên người một thiên kiêu hậu bối!
"Một thiên kiêu hậu bối vậy mà lại tìm được ảo diệu, chuyện này sao có thể, trước khi ta chết, tìm hiểu vô số năm cũng không có cách nào tìm hiểu được ảo diệu, Ao một thiên kiêu hậu bối như ngươi lại có thể làm được!!"
Tâm tình của Đế giả Kiếm tộc có chút mất cân bằng.
Nếu hiện tại, Sở Cuồng Nhân là một Đế giả, hắn còn không kinh ngạc đến mức như thế, nhưng đối phương không phải, đối phương chỉ là một thiên kiêu hậu bối mà thôi, hơn nữa hắn còn nhìn ra được, tuổi tác của đối phương cho dù là so với đám thiên kiêu cũng thuộc kiểu cực kỳ trẻ tuổi, tuyệt đối không hơn một giáp.
Nhưng chính một thiên kiêu như vậy, lại tìm hiểu được ảo diệu mà đến hắn phải hao phí vài vạn năm cũng không thể nghiên cứu được!
Chuyện này bảo hắn phải tiếp nhận thế nào đây?!
Hắn cảm thấy, vài vạn năm kia của mình giống như là một chuyện cười.
"Ngay cả đạo tâm cũng không thể giữ vững, ngươi mà cũng là Đế giả sao?"
Sở Cuồng Nhân nhìn ra tâm trạng của đối phương như muốn nổ tung, không khỏi xùy cười một tiếng, sau đó thừa dịp này, thúc giục pháp môn vô địch.
Chém ra một kiếm, sức mạnh điên đảo càn khôn bộc phát!
Luồng sức mạnh này, không vì chiêu thức của Sở Cuồng Nhân mà có bất kỳ biến hóa nào, dùng kiếm trảm, dùng quyền đánh, cũng giống nhau.
Ầm!!
Dưới sự tấn công của sức mạnh điên đảo càn khôn, Đế giả Kiếm tộc bị đánh bay ra ngoài, sợi tàn niệm này cũng dần bị tan rã, một lần nữa hóa thành bộ xương khô.
"Hậu bối tuổi trẻ, ngươi hủy đất tổ của Kiếm tộc, nhóm Đế giả Kiếm tộc sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ngươi!"
Đế giả Kiếm tộc kia lạnh giọng nói ra.
"Chờ sau khi ta thành đế, bảo bọn họ lại tới tìm ta."
Bóng dáng Sở Cuồng Nhân lóe lên, nhấc tay nắm lấy đầu của bộ xương khô màu vàng, sức mạnh cửu long cửu đế bạo phát, trong nháy mắt khiến tàn niệm Kiếm Đế ẩn chứa trong đó hoàn toàn tan rã.
Sau đó, hắn ném bộ xương khô này vào bên trong Càn Khôn giới.
Ngay khi hắn lấy đi toàn bộ tam đại địa cơ bên trong đất tổ Kiếm tộc, toàn bộ đất tổ bắt đầu rung chuyển.
Từng vết nứt màu đen lan tràn trong hư không, dần dần bao trùm toàn bộ đất tổ, kết giới đất tổ, bắt đầu sụp đổ.
"Hết rồi, hết rồi."
Một đám Kiếm Hoàng thấy cảnh này, trong lòng nguội lạnh.
Mà Sở Cuồng Nhân thấy thế, cũng không để ý, bóng dáng lóe lên, hóa thành một tia sáng, đột nhiên biến mất ở trong tầm mắt của đám Kiếm Hoàng.
Mà ở bên ngoài.
Ngọn núi hình kiếm chứa đựng đất tổ của Kiếm tộc bắt đầu sụp đổ, một làn sóng dao động không gian kinh khủng khuếch tán ra, điên cuồng phá hủy mọi thứ xung quanh, Sơn Xuyên Đại Hà, hoàn toàn bị xóa sổ.
Dường như tộc trưởng Kiếm tộc đã sớm dự đoán được tình cảnh này, mang theo mọi người trong Kiếm tộc đi đến nơi khác tránh nạn từ lâu.
Khi ngọn núi bắt đầu sụp đổ, một đạo kiếm quang từ trong đó vọt ra, ngay sau đó, liền chui vào trong hư không, biến mất không thấy gì nữa.
Tộc trưởng Kiếm tộc biết, đó là Sở Cuồng Nhân.
Đối phương đã chiếm lấy địa cơ bên trong đất tổ Kiếm tộc.
"Đều là kiếp số."
Tộc trưởng Kiếm tộc bất đắc dĩ lầm bầm nói.
Mà khi đất tổ Kiếm tộc tan rã, tin tức Sở Cuồng Nhân lại hủy một vùng đất tổ khác cũng đang nhanh chóng truyền khắp đế lộ.
Nhất thời, Sở Cuồng Nhân lại bị vô số người bàn tán.
"Sau đất tổ Quang Minh, đất tổ Kiếm tộc cũng khó có thể may mắn thoát khỏi, Sở Cuồng Nhân này, hắn muốn phá hủy tất cả nơi Hoàng giả ngủ đông mới chịu bỏ qua sao? Chuyện này cũng quá vô pháp vô thiên rồi."
"Ha ha, Sở Cuồng Nhân này, thật là một ngày không gây ra náo loạn thì không bỏ qua, hắn là muốn lật ngược đế lộ mà."
"Bây giờ ở bên trong đế lộ này, còn có ai có thể ngăn cản hắn?"
"Không thể để cho hắn tại tiếp tục như thế, nếu không, chẳng phải đế lộ này sẽ thành thiên hạ Sở Cuồng Nhân hắn sao."
"Ta lại cảm thấy không sao cả, rõ ràng người ta là đang báo thù, Kiếm tộc năm lần bảy lượt tìm Sở Cuồng Nhân gây chuyện, còn không cho người ta báo thù sao?"
"Ừm, ta cũng cảm thấy như vậy, chỉ có thể nói, Kiếm tộc gặp phải tai họa này, tất cả đều là bọn họ gieo gió gặt bão."
Bên trong toàn bộ đế lộ, có người dùng ngòi bút làm vũ khí đối với Sở Cuồng Nhân, nói hắn thủ đoạn tàn bạo, cũng có người nói cách hắn trả thù rất sảng khoái, cũng không ngại chuyện lớn mà tích cực xem náo nhiệt, đoán thế lực nào sẽ trở thành mục tiêu kế tiếp của Sở Cuồng Nhân.
Mà trong đó, kẻ sợ nhất là Vương gia, Bái gia, Ma tộc, Phù Văn chi địa, nhóm thế lực đạo thống đã từng tham gia vây công Sở Cuồng Nhân, đang tập trung mười hai phần tinh thần.
Sau đó không lâu, một tin tức lại truyền ra.
Đó chính là, Sở Cuồng Nhân xuất hiện trong lãnh địa âm Dương Thần Tông, một kiếm chặt đứt đại trận phòng ngự Thần Tông, cướp đi địa cơ đất tổ!
Tin tức này truyền ra, vô số người ngồi xem phỏng đoán.
Sở Cuồng Nhân, chính là đang trả thù.
Mà sau âm Dương Thần Tông, Sở Cuồng Nhân đi tới Vương gia.
Ngay khi hắn bước vào Vương gia, trên bầu trời của Vương gia đột nhiên xuất hiện một luồng quang hoa ngũ sắc bàng bạc, chủ mẫu Vương gia cưỡi Khổng Tước màu sắc rực rỡ bay đến, ném một khối ngọc lệnh màu trắng trong tay ra ngoài.
Chỉ thấy cái ngọc lệnh màu trắng kia toả ra hào quang, ngay sau đó có một hư ảnh vô cùng uy nghiêm trong hư không được ngưng tụ thành.
Trên người của kẻ này tràn ngập một luồng đế uy kinh khủng, chính là phân thân đế niệm của Đại Đế Vương gia, vì ngăn cản Sở Cuồng Nhân mà hiện thân!
Mà cái này, cũng là thủ đoạn mạnh nhất của Vương gia.
"Thiên kiêu hậu bối, bây giờ rời khỏi Vương gia, ngươi và ân oán với Vương gia ta, ta có thể coi như không có chuyện gì xảy ra."
Đại Đế Vương gia lạnh nhạt nói ra, thái độ ngạo nghễ.
"Ta nghe ngươi đánh rắm."
Mà Sở Cuồng Nhân nghe vậy, hừ lạnh một tiếng, sau đó đánh ra một quyền về phía đối phương, pháp môn vô địch bạo phát, từng đạo từng đạo đạo văn xoay tròn trong hư không, chiếu rọi trời đất, tạo ra hiện tượng ngôi sao rơi xuống.
Sức mạnh diệt thế, làm nổ tung vị Đại Đế Vương gia ngay tại chỗ!