Chương 653 Tiểu Hồng đừng kích động, tin tức của Cố Linh Lung
Đám người Sở Cuồng Nhân không che giấu khí tức Đế giả của mình, trùng điệp lướt qua các đại đạo thống, cấm địa, toàn bộ tu sĩ trên Thương Khung tinh đều biết, Huyền Thiên tông, có người thành đế!!
Hơn nữa không phải một người, hai người, mà là ba người!!
Mấy trăm ngàn năm qua, Thương Khung tinh không xuất hiện Đế giả, nhưng bây giờ lại có tận ba người, tất cả mọi người đều có chút không chịu nổi.
Huyền Thiên tông, quả thực là muốn nghịch thiên a.
“Thật là phách lối.”
Trên một tòa sơn phong nào đó, một nam tử trung niên nhìn đám người Sở Cuồng Nhân, Mộ Dung Hiên xẹt qua đỉnh đầu, không khỏi hừ nhẹ một tiếng.
Bên hông ông ta treo kiếm, toàn thân tiêu tán ra kiếm khí sắc bén, trên người mơ hồ lộ ra một cỗ uy áp Đế giả.
Lúc Sở Cuồng Nhân đi qua, hai người liếc nhau một cái, nhưng lập tức thu hồi ánh mắt, không gặp nhau.
Bên cạnh nam tử trung niên, một người nam tử mặc thanh y, ăn mặc như thư sinh nho nhã, tay cầm một cây quạt, cười nói: “Thế giới phàm tục có một câu nói, giàu mà không về quê, như áo gấm đi đêm, trong giới tu hành cũng giống vậy, đã thành đế, đương nhiên muốn khoe khoang một chút.”
“Hừ, nhưng hắn mới là tân đế, khoe khoang quá mức.”
“Kiếm Phong đạo hữu, ta biết Kiếm tộc ngươi và người này có một số ân oán, nhưng ngươi đã thành đế mười mấy vạn năm, giữa Đế giả, cũng đừng để những chuyện nhỏ nhặt này ở trong lòng, người này không đơn giản, tuy là tân đế, nhưng lại cho ta cảm giác nhìn không thấu, ngươi đừng trêu chọc.”
Nam tử nho nhã mặc thanh y cười nhạt nói.
Kiếm Phong khẽ vuốt cằm, “Ngươi yên tâm, ta cũng hiểu.”
Nơi xa, sâu trong đáy biển.
Một nam tử trên trán mọc ra lân phiến màu vàng mở hai mắt ra, nhìn về phía xa, cảm giác được khí tức tân đế của đám người Sở Cuồng Nhân, không khỏi hừ nhẹ một tiếng, “Sở Cuồng Nhân, ta chờ mong gặp mặt ngươi!”
Nói xong, hắn ta một lần nữa nhắm hai mắt lại.
Huyền Thiên tông.
Khí tức Đế giả dồi dào vô tận cuốn tới.
Như Yên trưởng lão, Huyền Kỳ Tôn Giả, hai tổ, tam tổ, Thanh Sương Thánh Nhân, bạch bào tướng đều bị kinh động.
Bọn họ nhao nhao nhìn về phía xa, vẻ mặt khiếp sợ không gì sánh nổi.
“Khí tức cường đại như vậy, Huyền Thiên ta tông trêu chọc người nào?”
“Đây... đây là Đế giả sao?”
“Nhanh, tất cả mọi người đề phòng, mở ra trận pháp... A?”
Như Yên trưởng lão vọt ra, ngưng trọng nhìn về phía xa, nhưng khi Như Yên trưởng lão chuẩn bị sai người mở Vân Hải Kinh Kỳ Trận, bỗng nhiên khẽ ồ lên một tiếng, nhìn thấy mấy người Sở Cuồng Nhân càng lúc càng đến gần.
Sắc mặt nàng theo chấn kinh, sau đó biến thành cuồng hỉ.
“Là chưởng môn, là chưởng môn về rồi!!”
“Mở trận pháp, là chưởng môn!”
Một đạo hỏa quang bỗng nhiên phóng lên tận trời, hóa thành Thần Hoàng tuyệt mỹ, nhuộm đỏ hơn nửa bầu trời.
“Ca ca...” Thần Hoàng Tiểu Hồng nhìn về phía Sở Cuồng Nhân, vô cùng kích động, bóng người hóa thành một đạo lưu quang màu đỏ lướt đi.
Sở Cuồng Nhân giang hai cánh tay đang định ôm Tiểu Hồng một cái, lại phát hiện tốc độ của Tiểu Hồng sau khi đến gần mình vẫn không giảm xuống.
Hắn biến sắc, “Tiểu Hồng, nhanh, nhanh phanh lại, ngươi đừng quá kích động a a a a...”
Tiểu Hồng bay quá nhanh, tâm tình quá kích động, không kìm hãm được đâm vào cơ thể Sở Cuồng Nhân.
Ầm một tiếng, một người một Hoàng trực tiếp va vào một dãy núi.
Trong cái hố to, Thần Hoàng Tiểu Hồng không kìm nén được kích động trong lòng, cái đầu không ngừng cọ vào Sở Cuồng Nhân.
“Ca ca, cuối cùng ngươi cũng trở về rồi...”
Sở Cuồng Nhân sờ lông xù trên đầu đối phương, cười nói: “Mấy năm này vất vả cho ngươi, ta trở về rồi.”
“Ừm, ca ca trở về là được, ta không khổ cực.”
Cách đó không xa, hai người Lãnh Ngưng Ngọc, Xích Nguyệt nhìn thấy Thần Hoàng, không khỏi tấm tắc, “Trong Huyền Thiên tông lại có Thần Hoàng?”
Thần Hoàng, Chân Long...
Loại Tường Thụy Thần Thú này ẩn chứa đại khí vận, được thiên địa chi yêu quý, thậm chí trình độ hiếm thấy còn hơn cả di chủng thái cổ.
“Đó là tiểu muội của chưởng môn, tên là Sở Hồng...”
Mộ Dung Hiên ở bên cạnh giải thích một chút.
Sau đó, mọi người vượt qua Vân Hải Kinh Kỳ Trận, tiến nhập Huyền Thiên tông.
Mà Tiểu Hồng cũng biến thành hình người, là một thiếu nữ áo đỏ duyên dáng yêu kiều, dán lên người Sở Cuồng Nhân, một khắc cũng không chia cách.
Huyền Thiên tông, Trường Sinh điện.
Mọi người tề tụ.
Đám người Như Yên trưởng lão, bạch bào tướng nhìn Sở Cuồng Nhân, nuốt ngụm nước nói ra: “Chưởng môn, ngươi, ngươi thành đế rồi?!”
Sở Cuồng Nhân mở tay ra, cười nói: “Thế nào, không giống à?”
“Giống, quá giống.”
“Giống cái gì, căn bản chính là đế giả.”
“Ha ha, ông trời phù hồ Huyền Thiên tông ta, một thế này, cuối cùng Huyền Thiên ta cũng xuất hiện một vị Đế giả, quá tốt rồi.”
Mọi người kích động đến không kiềm chế được.
Nhất là Huyền Kỳ, ông ấy nhìn Sở Cuồng Nhân, tràn đầy vui mừng, đồng thời dương dương đắc ý nói với nhị tổ tam tổ bên cạnh: “Ta đã nói với các ngươi rồi, một ngày nào đó ta sẽ trở thành Đế Sư a.”
“Đúng đúng, nhìn dáng vẻ của ngươi đi.”
“Thôi đi, Đế Sư như ngươi có cũng như không.”
Sau đó, mấy người Như Yên trưởng lão cũng nhìn về phía Mộ Dung Hiên, Lam Vũ, sắc mặt mang theo kinh nghi bất định nói: “Các ngươi...”
“Ừm, chúng ta cũng thành đế.”
Mộ Dung Hiên nói xong, trong đầu mọi người vang lên ong ong.
“Như Yên trưởng lão, ngươi véo ta một cái, nhìn xem có phải ta đang nằm mơ không?” Huyền Kỳ có chút mộng nói.
Như Yên trưởng lão cũng không khách khí, trực tiếp đưa tay đánh bay đối phương ra ngoài đại điện, ngay sau đó truyền đến một tiếng kêu đau.
“Đau quá? A, đau quá? Ha ha, không phải đang nằm mơ.”
Ngoài điện, truyền đến tiếng cười như bị điên của Huyền Kỳ.
Nhưng tâm tình của mọi người cũng không khác ông ấy là bao.
Ba vị Đế giả a!
Huyền Thiên tông lập tức xuất hiện ba vị Đế giả!
Đây là chuyện đến nghĩ bọn họ cũng không dám nghĩ.
Sau khi kích động q đi, Sở Cuồng Nhân hỏi thăm Huyền Thiên tông đã thay đổi thế nào trong mấy năm qua, ngoại trừ tu vi của mấy người Như Yên trưởng lão có chút tiến bộ ra, còn lại, cũng không thay đổi quá lớn.
“Đúng rồi, chưởng môn, có một việc muốn nói với ngươi.”
Như Yên trưởng lão nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên lấy ra một cái ngọc giản đưa cho Sở Cuồng Nhân, “Đây là Linh Lung nữ hoàng lưu lại tin tức cho ngươi.”
“Linh Lung? Nàng thế nào rồi?”
Sở Cuồng Nhân cau mày.
“Mấy ngày trước, Linh Lung nữ hoàng đột nhiên tuyên bố thoái vị, truyền hoàng vị cho bốn thân vương, sau đó biến mất không thấy, trước khi đi, nàng sai người đưa tấm ngọc giản này tới, để chúng ta chuyển cho ngươi.”
“Ta hiểu rồi.”
Tâm niệm Sở Cuồng Nhân khẽ động, đọc tin tức trên ngọc giản.
“Phu quân, chào ngươi...”
Bên trong ngọc giản, Cố Linh Lung đơn giản kể lại hướng đi của mình, nói mình gặp một nữ tử thần bí, mà nữ tử kia cũng là Huyền Minh chi thể giống nàng, muốn thu nàng làm đồ.
Mà khi đó Thanh Vân vương triều đã tứ hải thăng bình, bách tính an cư lạc nghiệp, sau khi giao lại quyền hành, Cố Linh Lung quyết định bái nữ tử kia làm vi sư, đồng thời rời vương triều, tiến về nơi nào đó.
Còn cụ thế là nơi nào, bên trong ngọc giản không nói tỉ mỉ.
Xem ra, Cố Linh Lung cũng không rõ ràng, nhưng nàng nhấn mạnh là mình không có chuyện gì, xin Sở Cuồng Nhân đừng lo lắng.
“Nữ tử cũng là Huyền Minh chi thể, nếu không phải có cơ duyên đủ lớn, chắc chắn Linh Lung sẽ không tâm động, sẽ là ai chứ?”
Sở Cuồng Nhân thầm nói.
Đế niệm của hắn phun trào, rất nhanh đã bao phủ toàn bộ Thương Khung tinh, dựa vào cảnh giới bây giờ của hắn, ngay cả những nơi cấm địa có cấm chế cũng đừng hòng ngăn cách đế niệm của hắn, nhưng sau một phen tìm tòi vẫn không phát hiện cái gì.
Cố Linh Lung, không ở Thương Khung tinh.
Sở Cuồng Nhân suy nghĩ một chút, sau đó ghi nhớ chuyện này trong lòng.