← Quay lại trang sách

Chương 655 Mộ Dung Hiên đại hôn, nhập hư không đánh một trận với Kiếm Phong

Trong hư không, nam tử trung niên mặc bạch y nhìn Sở Cuồng Nhân, vẻ mặt đạm mạc nói.

Mà Sở Cuồng Nhân nhìn đối phương một cái, đặt thanh kiếm phôi kia sang một bên, thản nhiên nói: “Quà mừng của Kiếm tộc, ta thay Mộ Dung Hiên cám ơn, nếu đã tới, vậy xin mời ngồi.”

“Vậy tại hạ không khách khí.”

Nam tử trung niên mặc bạch y thản nhiên nói.

Bóng người hắn ta lóe lên, đi vào bữa tiệc.

Tu sĩ bốn phía liên tục nhường vị trí cho hắn ta, từ biểu hiện vừa rồi, rất có thể người này là một vị Đế giả!

Đế giả đích thân tới, bọn họ đâu có tư cách ngồi chung một chỗ với đối phương?

Sau đó, Kiếm Phong một mình độc chiếm một cái bàn.

Sở Cuồng Nhân cũng không để ý đến đối phương.

Đại điển thành thân cũng sắp bắt đầu rồi.

“Hiện tại, cho mời tân nhân!”

Như Yên trưởng lão lớn tiếng nói.

Chỉ thấy chân trời bỗng nhiên có tường quang phun trào, trong tầng mây có hai bóng người buông xuống, dáng người nam tử thẳng tắp xinh đẹp, dung nhan nữ tử tinh xảo, hai người đều mặc áo đỏ, có thể nói là trai tài gái sắc.

Hai người rơi xuống thảm đỏ, đi về phía Trường Sinh điện.

Chỗ hai người đi qua, dưới chân có thụy quang lưu chuyển, vân khí phun trào.

Tu sĩ bốn phía vội vàng đứng lên chúc mừng.

“Chúc mừng, chúc mừng.”

“Chúc mừng Đại Đế thành hôn, chúc hai vị sinh hoạt mỹ mãn.”

Mộ Dung Hiên, Dương Hi Vân nắm hai đầu một tấm lụa đỏ, đi đến trước mặt Sở Cuồng Nhân, nhìn đối phương.

Mà Sở Cuồng Nhân ho nhẹ hai tiếng, nghiêm túc nói: “Mộ Dung Hiên, ngươi có nguyện ý cưới Dương Hi Vân làm vợ, vô luận nghèo khó hay là phú quý, mỹ mạo hay thất sắc, thuận lợi hay khó khăn, đều nguyện ý yêu nàng, tôn kính nàng, bảo vệ nàng, một đời một kiếp trung trinh không hai lòng với nàng không?”

Mộ Dung Hiên trịnh trọng gật đầu, “Ta nguyện ý.”

“Dương Hi Vân, ngươi có nguyện ý gả cho Mộ Dung Hiên, để hắn làm phu quân của ngươi, vô luận nghèo khó hay là phú quý, mỹ mạo hay thất sắc, thuận lợi hay khó khăn, đều nguyện ý yêu hắn, tôn kính hắn, bảo vệ hắn, một đời một kiếp trung trinh không hai lòng với hắn không?”

Sắc mặt Dương Hi Vân đỏ lên, sau đó nhìn về phía Mộ Dung Hiên, gật nhẹ đầu, “Ta nguyện ý.”

“Rất tốt, hiện tại ta tuyên bố, hai vị có thể đeo nhẫn cho đối phương, chính thức kết làm phu thê.” Sở Cuồng Nhân hài lòng cười nói.

Mộ Dung Hiên, Dương Hi Vân lấy nhẫn ra, đeo cho đối phương.

Một lát sau, Thiên Đạo giống như có cảm giác, hạ xuống tường vân màu vàng, nương theo từng đợt đạo âm huyền diệu, chứng hôn cho Đại Đế.

“Kết thúc buổi lễ!”

Dưới đài, tiếng vỗ tay như sấm động.

Các đại đạo thống nhao nhao lên tiếng chúc mừng.

Đến lúc này, Mộ Dung Hiên và Dương Hi Vân chính thức kết làm đạo lữ dưới sự làm chứng của Sở Cuồng Nhân, một đời một kiếp, không gạt bỏ lẫn nhau.

Yến hội tiếp tục.

Mộ Dung Hiên, Dương Hi Vân chiêu đãi các phương khách đến chúc mừng.

Mà ở một chỗ khác.

Sở Cuồng Nhân dẫn đầu rời sân, đi đến một ngọn núi, ở chỗ này, Kiếm Phong của Kiếm tộc đã sớm chờ ở đây.

“Đạo hữu không đi xuống uống vài chén sao?”

“Ta không thích nơi quá náo nhiệt.”

Kiếm Phong thản nhiên nói, trên người dần tiêu tán ra một cỗ uy áp đế đạo cường đại, khóa chặt Sở Cuồng Nhân, “Hôm nay tới tìm ngươi, chỉ vì một việc, đó chính là, muốn xem thực lực của ngươi thế nào.”

“Kiếm tộc và ta đúng là không dứt mà.”

Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

Đánh bại Kiếm Đạo Tử, Hoàng giả, bây giờ còn có Đế giả Kiếm tộc nữa.

Từng người nối tiếp nhau, khiến hắn có chút phiền.

“Ngươi yên tâm, sau trận chiến hôm nay của hai chúng ta, ân oán giữa Kiếm tộc và ngươi sẽ được xóa bỏ, sau này sẽ không còn liên quan.”

“Tốt nhất là như thế, vậy xuất kiếm đi.”

Sưu!

Chỉ thấy trên người Kiếm Phong phun trào đạo văn, dâng trào về phía Sở Cuồng Nhân, đây đơn thuần là đạo văn, cũng không cộng thêm Đế khí.

“Ha, muốn luận đạo sao?”

Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

Trên người hắn, cũng có đạo văn tuôn ra.

Hai cỗ đạo văn va chạm trong hư không, một trận ba động khủng bố bỗng nhiên nổi lên, hư không dường như vì đó mà chấn động.

Thời gian dần trôi qua, đạo của Kiếm Phong bị Sở Cuồng Nhân chế trụ.

“Luận cảnh giới, ngươi ở trên ta.”

“Nhưng luận đạo, ngươi lại kém xa ta!”

Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

Đạo của hắn là hoàn mỹ chi đạo, tiếp cận cứu cực chi đạo.

Đạo như vậy quá mức hiếm thấy, cho dù cảnh giới của Kiếm Phong mạnh hơn Sở Cuồng Nhân, nhưng muốn đè ép Sở Cuồng Nhân thì không có khả năng.

“Hừ.”

Kiếm Phong hừ nhẹ một tiếng, trên thân bắn ra một đạo kiếm quang, Đế khí cuồn cuộn nhấp nhô trong đó, từng đạo đạo văn xen lẫn.

Hắn ta xuất thủ.

Sở Cuồng Nhân thấy thế, cũng chém ra một kiếm.

Trong tiếng ầm vang, hai đạo kiếm khí đánh vào một chỗ, không gian bắt đầu chấn động kịch liệt, toàn bộ Huyền Thiên tông đều có thể cảm giác được.

Nơi xa, một đám khách mời giật nảy mình.

“Lực lượng thật kinh khủng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Chẳng lẽ là Đế giả giao chiến?”

Có vài người đã nhận ra ở hiện trường không còn hai người Sở Cuồng Nhân và Kiếm Phong, trong lòng mơ hồ có suy đoán.

Mộ Dung Hiên cười nói với đám người, “Chư vị cứ ăn uống thoải mái đi, phiền toái nhỏ mà thôi, chưởng môn sẽ xử lý tốt.”

… …

Sau khi kiếm khí va chạm, hư không trực tiếp vỡ ra.

Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói: “Hôm nay là ngày đại hỉ của Huyền Thiên tông ta, ta không muốn ảnh hưởng tới hào hứng của khách mời, ta và ngươi nhập hư không đánh một trận đi!”

Nói xong, trước mặt hắn xuất hiện một vết rách đen nhánh.

Bóng người lóe lên, đã biến mất.

Kiếm Phong cũng đi theo.

Trong hư không u ám, có vô số hư không loạn lưu đang cuộn trào, trong đó xen lẫn từng đạo không gian chi lực cường hãn.

Trong đó, không gian chi lực chiếu rọi, xuất hiện dáng vẻ như thật.

Cảnh sắc sơn hà, đường đi phồn hoa....

Nơi này là hư không.

Là kẽ hở giữa hiện thực và hư vô, tu sĩ có tu vi không đủ, hoàn toàn không có cách nào tiếp xúc đến không gian này.

Trong hư không, hai bóng người bỗng nhiên xuất hiện.

Sở Cuồng Nhân, Kiếm Phong đứng lơ lửng trên không.

“Đánh ở đây cũng khống chế cường độ một chút, nếu không sẽ tạo thành ảnh hưởng quá lớn với hiện thực.” Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

“Tới đi!”

Uy áp đế đạo trên người Kiếm Phong không giữ lại nữa, triệt để nổ tung!

Đế Sơ cảnh tam trọng đỉnh phong!

Sở Cuồng Nhân vận chuyển Động Tất Chi Nhãn, thấy rõ thực lực của Kiếm Phong, cảnh giới giống như Tần Dục lần trước hắn gặp.

Nhưng khác biệt là, Tần Dục là đạo bình thường, đế nguyên bình thường.

Mà Kiếm Phong nắm giữ là đạo thiếu sót, đế nguyên trung phẩm!

Phẩm chất của đạo và đế nguyên chênh lệch một cấp bậc, thì cho dù cùng cảnh giới, chiến lực bạo phát ra cũng sẽ hoàn toàn khác biệt!

Trong tay Kiếm Phong xuất hiện một thanh trường kiếm, đó là Đế binh.

Đế khí rót vào trong Đế binh, một kiếm chém ra, xen lẫn đạo văn giống như một cái lưới lớn, bao bọc Sở Cuồng Nhân ở bên trong.

Sở Cuồng Nhân không hề nhường nhịn, Côn Ngô trong tay chém ra.

Kiếm quang sáng chói bạo phát, ẩn chứa vô địch pháp của hắn, ầm vang một tiếng, tấm lưới kiếm khí to lớn kia lập tức vỡ ra.

Mà kiếm quang thế như chẻ tre chém về phía Kiếm Phong, đối phương bị đánh lui hơn mười dặm.

Hắn ta có chút khó tin nhìn Sở Cuồng Nhân, “Đây là, ảo diệu! Ngươi lại nắm giữ ảo diệu chi pháp!”

Hắn ta không thể tin được.

Có thể tự sáng tạo ra ảo diệu, không ai không phải tồn tại đắm chìm trong cảnh giới Đế giả lâu năm, có cảm ngộ rất sâu đối với đạo của bản thân.

Nhưng Sở Cuồng Nhân là một người mới tấn cấp lên Đế giả không bao lâu, lại nắm giữ ảo diệu mà phần lướn Đế giả đều không có cách nào nắm giữ.

“Chuyện này khiến ngươi kinh ngạc sao?”

“Vậy thế này thì sao?”

Sở Cuồng Nhân động kiếm chỉ, thúc giục đế nguyên trong cơ thể, uy lực càng tăng lên một cấp bậc, khiến sắc mặt Kiếm Phong lại lần nữa thay đổi.

“Đế nguyên này…”