← Quay lại trang sách

Chương 660 Ba trăm đạo châu, phạm vi trăm ngàn dặm, Thần Hoàng chứng đạo

“Chỉ là một vị tân đế lại dám hung hăng ngang ngược như thế.”

“Hừ, quá phách lối.”

“Lần này trông coi Thần Linh phong ấn, cũng không tới lượt người này, vậy ba mẫu đất của Huyền Thiên tông để cho hắn là được.”

“Không sai, chúng ta tiếp tục phân chia phạm vi trông coi đi.”

Đám Đế giả có chút không vui với hành động của Sở Cuồng Nhân.

Sau đó không tiếp tục để ý đến đối phương nữa.

Lãnh Ngưng Ngọc, Tử Võ Cực không rời đi theo Sở Cuồng Nhân, mà ở lại thảo luận với mọi người.

Tử Võ Cực phát hiện đây là một cơ hội, cũng đi theo Đế giả chọn một địa bàn ở Thương Khung tinh, xem như chỗ ở sau này của mình.

“Ngưng Ngọc, hay là ngươi đi trông giữ Thiên Lâm sơn mạch đi, chỗ đó linh khí dồi dào, là một khối bảo địa, dựa theo tình trạng khôi phục Thiên Đạo bây giờ đến xem, không ngoài mười năm nữa, nhất định có bảo vật hiện thế.”

Lãnh Tâm nói với Lãnh Ngưng Ngọc, hai người đều xuất thân từ Thất Tình môn, mặc dù niên đại cách xa nhau, nhưng về mặt tình cảm, nàng vẫn nguyện ý chiếu cố nhiều hơn, để đối phương chọn lựa một khối bảo địa.

“Đa tạ Lãnh Tâm đạo hữu, nhưng ta tạm thời còn chưa khẳng định được có nên ở lại Thương Khung tinh hay không.” Lãnh Ngưng Ngọc cười nhạt nói.

“Như vậy sao, ngươi muốn về đế lộ cũng không tệ, nhưng ngươi nhớ rằng, sau khi trở thành Đế giả cũng không phải có thể tùy tâm sở dục, Đế giả không thể tuỳ tiện nhúng tay vào chuyện của tồn tại dưới Đế giả.”

Lãnh Tâm trịnh trọng nói.

Hiện tại Thương Khung tinh ở trong thời kì đặc biệt, đám Đế giả ở chiến trường vực ngoại đã mấy trăm ngàn năm không được bổ sung, bọn họ cần Đế giả mới để bổ sung chiến lực.

Đế giả không thể tuỳ tiện nhúng tay vào chuyện của tồn tại dưới Đế giả, chính là vì phòng ngừa Đế giả dựa vào lực lượng cường đại, muốn làm gì thì làm.

Đây là ước hẹn của chư đế.

“Tại hạ đã hiểu.” Lãnh Ngưng Ngọc từ tốn nói.

Đế giả thương thảo ba ngày ba đêm, cuối cùng mới xác định được nơi mình muốn trông coi, sau đó đường ai nấy đi.

Lãnh Ngưng Ngọc cũng trở về Huyền Thiên tông, nàng đơn giản nói lại những chuyện đã xảy ra sau khi Sở Cuồng Nhân rời đi.

“Chúng Đế phân chia Thương Khung tinh thành ba trăm đạo châu, mỗi đạo châu có một Đế giả trông giữ.”

“Trong đó, Huyền Thiên tông ở Huyền Thiên đạo châu, nơi này giao cho Sở đạo hữu trông giữ, nhưng quy mô của Huyền Thiên đạo châu nhỏ nhất, lấy Huyền Thiên tông làm trung tâm, phạm vi có một trăm ngàn dặm.”

Nghe thấy Lãnh Ngưng Ngọc nói xong, mọi người lâm vào trong trầm tư.

Có thể nói, Đế giả xuất hiện hoàn toàn đẩy ngã bố cục hiện tại ở Thương Khung tinh, từ nay về sau, đám đạo thống Thánh Nhân kia sẽ trở thành quá khứ, Đế giả mới là chúa tể của Thương Khung tinh.

Mà trên thực tế, đám đạo thống kia hoàn toàn không phản kháng được.

Trước mặt Đế giả, thực lực của bọn họ quá nhỏ yếu, nhỏ yếu đến mức Đế giả có thể nghiền chết bọn họ giống như nghiền chết một con kiến.

Bọn họ, chỉ có thể nghe theo, làm theo.

“Quá đáng, phạm vi một trăm ngàn dặm? Vậy đám Đế giả khác chưởng quản phạm vi lớn thế nào?” Mộ Dung Hiên cau mày hỏi.

“Ngoài Huyền Thiên đạo châu, đạo châu nhỏ nhất cũng có bảy triệu dặm.” Lãnh Ngưng Ngọc từ tốn nói.

Một đạo châu nhỏ nhất cũng gấp Huyền Thiên đạo châu mấy chục lần, hiển nhiên, đám Đế giả này đang trả thù Sở Cuồng Nhân nói năng lỗ mãng.

“A, đúng là thú vị, tất cả Thương Khung tinh đều được chia xong rồi?” Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng sau đó hỏi.

“Còn một số nơi, hoặc là linh khí cằn cỗi, hoặc cảm giác không rõ, không ai muốn, nên bỏ qua không cần.”

“Ừm, ta đã biết.”

Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm, sau đó nói: “Không cần để ý đến chuyện của các Đế giả khác, chúng ta cứ quản lý Huyền Thiên tông tốt là được.”

Hắn từng nói, Đế giả muốn phân chia địa bàn thế nào, hắn không muốn quản, chỉ cần đừng đánh chủ ý lên Huyền Thiên tông là được.

So với chuyện Đế giả phân chia địa bàn, hắn càng để ý chuyện ở chiến trường vực ngoại và trận hạo kiếp có một không hai kéo dài đến tận bây giờ hơn.

Hắn dự định ở lại Thương Khung tinh một thời gian ngắn, sau đó sẽ đến chiến trường vực ngoại, đi ma luyện một phen, xem cái gọi là Huyết tộc.

Con đường tu hành của hắn, còn chưa tới cuối cùng.

Đế giả, không phải điểm cuối, mà là một khởi đầu mới của hắn!

Thời gian trôi qua, các Đế giả đã phân chia ba trăm đạo châu dần dần tiến vào tầm mắt của đại chúng, tất cả tu sĩ đều biết, thời đại thay đổi.

Trước kia không thấy Đế giả, bây giờ Đế giả đã trở thành chúa tể thương khung, khiến rất nhiều người không kịp phản ứng.

Cùng lúc đó, ngoại trừ Đế giả, các đạo thống trên cửu thiên cũng phái ra rất nhiều tu sĩ, đi vào thương khung bố cục, được các Đế giả cho phép, thành lập chi nhánh đạo thống của mỗi người trên Thương Khung tinh.

Thiên Đạo khôi phục, bọn họ cũng để mắt tới khối bảo địa Thương Khung tinh này.

Đế giả, đạo thống Thượng Cổ, đạo thống Viễn Cổ, đám tồn tại này vốn là truyền thuyết cổ lão tại Thương Khung tinh, bây giờ lại xuất hiện, khiến các tu sĩ trên Thương Khung tinh không ngừng lâm vào rung động.

Nhưng thời đại sẽ không dừng lại vì bất cứ kẻ nào, con tàu lịch sử vẫn sẽ cuồn cuộn tiến về phía trước, một số tu sĩ không theo kịp thời đại sẽ bị thời đại vứt bỏ, triệt để hóa thành pháo hôi.

Đồng thời, cũng không ít người thừa cơ quật khởi, rực rỡ hào quang.

Cách thời gian mấy người Sở Cuồng Nhân thành Đế đã một năm, mà một năm này, Thương Khung tinh biến hóa xưa nay chưa từng có.

Thiên Đạo khôi phục, linh khí càng thêm dồi dào, đại đạo hiển hóa, khiến các tu sĩ tu hành càng thêm dễ dàng.

Thậm chí Sở Cuồng Nhân còn nghe nói, trên đế lộ, lần lượt có mấy lão Hoàng Giả leo lên Đế Sơn, tại Đế Sơn chứng đạo thành đế.

Nhưng đối với những chuyện này, Sở Cuồng Nhân cũng không lưu ý quá nhiều.

Hiện tại hắn cũng đang tu hành.

Qua một năm, mặc dù cảnh giới của hắn không tiến bộ quá lớn, chỉ luyện hóa một khỏa linh nguyên Đế phẩm, tấn cấp đến Đế Sơ tầng thứ hai, bởi vậy có thể thấy được, tiến bộ trên Đế cảnh khó khăn thế nào.

Có vài Đế giả mấy trăm ngàn năm cũng không có tiến bộ, đây cũng không phải chuyện kì lạ.

Một ngày này.

Trong Huyền Thiên tông.

Bỗng nhiên có một đạo hỏa quang phóng lên tận trời, sau đó, một cỗ uy áp đế đạo trùng trùng điệp điệp bao phủ ra, lan tràn đến toàn bộ Thương Khung tinh.

Trong Lăng Thiên Đạo Cung, Sở Cuồng Nhân mở hai mắt ra.

Hắn có chút ngoài ý muốn nhìn về phía chân trời, thầm nói: “Khí tức này là... Tiểu Hồng, Tiểu Hồng chuẩn bị chứng đạo!”

Hai mắt hắn tỏa sáng, lập tức đi ra Đạo Cung.

Chỉ thấy tầng mây trên bầu trời bị một mảnh hồng quang hoa mỹ nhuộm đỏ, trong hồng vân, một đám lửa lớn đang thiêu đốt hừng hực, một cỗ uy áp đế đạo mạnh mẽ tuyệt luân từ trong đó điên cuồng khuếch tán ra.

Mà trong hỏa diễm, mơ hồ có một bóng người.

Đó là Thần Hoàng.

Các đệ tử trong Huyền Thiên tông đều bị Thần Hoàng kinh động đến, nhao nhao vọt ra, nhìn Thần Hoàng đang chứng đạo trên không trung.

Thời gian dần trôi qua, uy áp đế đạo càng ngày càng dày đặc, thậm chí ngay cả trên cửu thiên, vực ngoại, một số Đế giả đều cảm giác được.

“Đây là... Cứu cực chi đạo!”

“Có sinh linh, nhận được cứu cực chi đạo!”

“Cỗ khí tức này là... Thần Thú?! Là Thần Hoàng thiên địa dựng dục ra sao? Khó trách lại có thể chứng được cứu cực chi đạo.”

“Thần Hoàng Chân Long chính là tường thụy chi thú, được thiên địa yêu quý, không thua kém tiên thiên Thái Cổ, có thể chứng được cứu cực chi đạo, cũng không phải chuyện không thể tưởng tượng, những sinh vật có được tạo hóa của thiên địa này, đúng là sẽ chiếm ưu thế về phương diện này hơn nhân tộc.”

Đám Đế giả đều cảm khái.

Mà trong Huyền Thiên tông, Thần Hoàng chứng đạo thành đế, khiến thiên địa ăn mừng, vạn đạo tường quang vẩy xuống, chiếu toàn bộ Huyền Thiên tông.

Không ít đệ tử có cảm ngộ dưới tường quang này, mà ở chân trời, Thần Hoàng hấp thu linh khí trong phạm vi mấy chục vạn dặm xung quanh, lại được Thiên Đạo gia trì, bắt đầu ngưng tụ đế nguyên!