Chương 674 Vạn Thần giáo, bí cảnh Chư Thần, lĩnh hội tiên pháp
Chiến Hồng Anh gia nhập Huyền Thiên tông, đảm nhiệm chức vị khách khanh.
Đây là một chức vị rất nhàn hạ, ngày thường cũng không cần làm gì.
“Chưởng môn, bên ngoài có Tố Thiên Tôn cầu kiến.”
Lúc này, Như Yên trưởng lão đi vào đại điện nói.
“Để nàng vào đi.” Sở Cuồng Nhân nói.
Một lát sau, Tố Thiên Tôn đi đến, chắp tay nói với Sở Cuồng Nhân: “Bái kiến thiên hình giả.”
Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm, “Thiên Tôn không cần khách khí.”
Lần này, hắn muốn hiểu rõ rốt cuộc thiên hình giả là gì, hắn cũng không cố làm ra vẻ, trực tiếp mở miệng hỏi.
Sau khi nghe thấy hắn hỏi, Tố Thiên Tôn cũng không cảm thấy quá bất ngờ, hiển nhiên, lúc đến đây, nàng đã điều tra một vài chuyện gì đó, biết Sở Cuồng Nhân cũng không phải thiên hình giả trong tưởng tượng của nàng.
“Thiên hình giả được lập nên từ thời Nhân Vương, là một đội ngũ bí ẩn của Nhân tộc, nhân số không biết, thân phận không biết, nhưng trong cuộc Nghịch Thần chi chiến thời viễn cổ lại phát huy tác dụng cực lớn.
Thậm chí có thể nói, nếu không có thiên hình giả, trận Nghịch Thần chi chiến kia, ít nhất chúng ta sẽ chết một nửa số người.
Cho nên, cho dù nói thiên hình giả là công thần lớn nhất trong trận Nghịch Thần chi chiến kia cũng không có gì không thể, thiên hình giả được Nhân tộc cực thụ tôn sùng, ngay cả Đạo Chủ cũng không có quyền can thiệp chuyện của thiên hình giả...”
Tố Thiên Tôn chậm rãi nói.
Nói xong, nàng tò mò nhìn Sở Cuồng Nhân, “Đặc điểm lớn nhất của thiên hình giả chính là nắm giữ đạo văn thiên phạt, nhưng nghe nói, đây là do Nhân Vương ban tặng, sao Sở đạo hữu lại biết đạo văn thiên phạt vậy?”
Nhân Vương ban cho?!
Sở Cuồng Nhân nghe thấy vậy, đồng tử co rụt lại, đạo văn thiên phạt này còn có thể ban cho người khác?!
Vậy chỉ sợ nghiên cứu về đạo văn thiên phạt của Nhân Vương còn hơn xa mình, hắn càng thêm tò mò về người này.
Chỉ tiếc, Nhân Vương đã chết, sợ rằng hắn không có duyên gặp một lần.
“Sau khi ta bị thiên phạt phong ấn, giải khai đoạt được đạo văn thiên phạt này.” Sở Cuồng Nhân nói đơn giản chuyện mình làm sao có được đạo văn thiên phạt ra.
Tố Thiên Tôn nghe xong rơi vào trầm tư, “Có thể nói, lực lượng thiên phạt là lực lượng huyền diệu nhất trên đời, không thể phỏng đoán được, nhưng nó làm sao tới, căn nguyên ở đâu thì lại không ai biết rõ.”
“Cho dù là Nhân Vương lúc trước, cũng không ai biết lực lượng thiên phạt của ông ấy từ đâu mà đến, chẳng lẽ ông ấy cũng bị thiên phạt phong ấn?”
Những ghi chép về Nhân Vương quá ít, ngay cả người như Tố Thiên Tôn cũng không biết nhiều.
Ít nhất, Sở Cuồng Nhân phát hiện, lúc Tố Thiên Tôn nói đến Nhân Vương, trong mắt lộ ra vẻ sùng bái.
Ngày xưa Hỗn Độn Đạo Chủ nói tới Nhân Vương, cũng là dáng vẻ này, Nhân Vương có uy vọng cao trong Nhân tộc, khó có thể tưởng tượng.
Đoán chừng, ông ấy đã trở thành tín ngưỡng.
“Bất kể như thế nào, Sở đạo hữu có đạo văn thiên phạt, đây là chuyện chắc chắn 100%, đoán chừng rất nhanh sẽ có thiên hình giả tìm tới ngươi, xin Sở đạo hữu chuẩn bị sẵn sàng.” Tố Thiên Tôn nhắc nhở.
“Ta rõ ràng.” Sở Cuồng Nhân gật đầu, sau đó, hắn lại mượn cơ hội tìm hiểu một số chuyện trên cửu thiên và chiến trường vực ngoại.
Hắn biểu thị mình muốn đến chiến trường vực ngoại lịch luyện một chuyến, nhưng Tố Thiên Tôn trầm mặc một hồi, nói: “Nếu có thể, ta hi vọng Sở đạo hữu tạm thời lưu lại Thương Khung tinh.”
“Lý do?”
“Sở đạo hữu có đạo văn thiên phạt, có tác dụng khắc chế chư thần chi lực, ta hi vọng ngươi có thể tạm thời ở lại đây, đối phó Vạn Thần giáo và trợ giúp bọn ta tìm kiếm bí cảnh Chư Thần.”
“Vạn Thần giáo? Bí cảnh Chư Thần?” Sở Cuồng Nhân hứng thú, những danh từ xa lạ này đúng là lần lượt xuất hiện.
“Đúng vậy, Vạn Thần giáo là do những tín đồ được chư thần dạy dỗ lập thành, bọn họ tôn trọng lực lượng của chư thần, muốn giải phóng chư thần, nhưng trước đó Thiên Đạo không được đầy đủ, Đế giả của Vạn Thần giáo không cách nào tiến vào Thương Khung tinh, mà bây giờ đã không giống trước, Thiên Đạo khôi phục, bọn họ đã âm thầm chui vào Thương Khung tinh rồi, muốn giải trừ bị phong ấn của các chư thần trong Thương Khung tinh.”
“Mà bí cảnh Chư Thần là nơi ở của các chư thần thời xa xưa, bên trong cất giấu các loại bảo vật của chư thần, cho dù đối với Vạn Thần giáo hay là đối với chúng ta, đều có rất tác dụng lớn, theo Thiên Đạo khôi phục, những bí cảnh này theo chư thần bị phong ấn mà biến mất, đoán chừng cũng sẽ hiển lộ tung tích.”
“Đến lúc đó, chúng ta và Vạn Thần giáo sẽ bạo phát tranh đoạt, mà đám cao thủ của Vạn Thần giáo đều có thể sử dụng chư thần chi lực, ta hi vọng, Sở đạo hữu ngươi có thể lưu lại, dùng lực lượng thiên phạt trợ giúp chúng ta.”
Nghe Tố Thiên Tôn nói xong, Sở Cuồng Nhân lộ ra vẻ do dự, thật ra hắn cũng không vội vàng muốn đến chiến trường vực ngoại.
Chư thần, có lẽ cũng là đối tượng lịch luyện không tệ.
“Được, ta sẽ tạm thời lưu lại Thương Khung tinh.”
Sở Cuồng Nhân gật đầu.
“Đa tạ.”
Tố Thiên Tôn vui vẻ, trịnh trọng cảm ơn.
Sau khi tiễn đối phương rời đi, một mình Sở Cuồng Nhân ở trong đại điện nhìn lên bầu trời, bất đắc dĩ lắc đầu, “Chiến trường vực ngoại, Huyết tộc, chư thần phong ấn, Vạn Thần giáo... Đúng là loạn trong giặc ngoài a!”
...
Sở Cuồng Nhân tiễn Tố Thiên Tôn rời đi liền bắt đầu bế quan.
Mục đích lớn nhất của lần bế quan này chính là dung hợp chín quyển trục, trở lại hình dáng vốn có của nó.
“Tuyệt Tâm Chỉ, Nộ Thần Quyền, Ai Thiên Chưởng, Tê Tâm Trảo, Hoan Hỉ Ấn...” Trên người Sở Cuồng Nhân có chín loại đạo văn xen lẫn lưu chuyển.
Chín loại đế thuật, được hắn thôi diễn, sau đó dần dần dung hợp.
Thời gian trôi qua.
Trong chớp mắt, mười ngày trôi qua.
Một ngày này.
Trong Lăng Thiên Đạo Cung chợt bộc phát ra một cỗ ba động cường đại không gì sánh kịp, đây là một cỗ ba động vô cùng kỳ lạ.
Không phải đạo vận, không phải đạo văn...
Mà chính là ba động bao trùm trên hai thứ này, càng huyền diệu hơn!
Trong Huyền Thiên tông, vô số đệ tử đều cảm nhận được cỗ ba động dị dạng này, một đám lộ ra vẻ mặt kinh nghi bất định.
“Đây là khí tức gì?”
“Thật quỷ dị...”
“Hu hu, vì sao, vì sao đột nhiên ta lại muốn khóc.”
“Móa nó, vì sao ngươi lại đánh ta!”
“Ta nhịn ngươi rất lâu rồi!”
Một đám đệ tử bị cỗ ba động này ảnh hưởng, đầu tiên là khiếp sợ không gì sánh nổi, nhưng sau đó, lại hiện ra đủ loại tâm tình.
Có phẫn nộ, có phiền muộn, có gào khóc...
Trên một ngọn núi.
Mộ Dung Hiên nghênh phong mà đứng, nhìn cây đại thụ lá khô vàng bên cạnh, có chút thương cảm, “Hôm nay gió mang theo ưu thương a.”
A?
Không đúng?
Vì sao hắn ta lại đa sầu đa cảm như thế?
Mộ Dung Hiên sững sờ, sau đó hắn ta phát chuyện không thích hợp, đế niệm nhất động, phát hiện toàn bộ Huyền Thiên tông lúc này là một mảnh hỗn loạn.
Tâm tình của tất cả mọi người, không kiểm soát được.
“Đây là lực lượng gì? Chưởng môn lại đang làm gì rồi?”
Mộ Dung Hiên khiếp sợ nhìn về phía Lăng Thiên Đạo Cung, hắn ta đã nhận ra cỗ ba động từ trong Đạo Cung tiêu tán ra.
Không cần phải nói, đây tuyệt đối là kiệt tác của Sở Cuồng Nhân.
Ba động cổ quái huyền diệu khuếch tán, lấy Huyền Thiên tông làm trung tâm tiêu tán ra, dần dần bao phủ hơn phân nửa Thương Khung tinh.
Không ít tâm tình phàm nhân, thậm chí là tâm tình tu sĩ đều chịu ảnh hưởng.
Ngay cả Đế giả cũng cảm thấy không thể tin được, nhìn về phía Huyền Thiên tông, “Gia hỏa này, lại làm cái gì vậy?!”
Tại vực ngoại phía xa.
Một tòa Đạo Cung huy hoàng.
Một lão giả tóc trắng bỗng nhiên mở hai mắt ra, “Lại có người tham ngộ tiên pháp!! Khí tức này, chẳng lẽ là... Huyễn U Thất Tình Khúc!!”