Chương 679 Đế Sơ cửu trọng, thiên hình giả tới chơi, thân phận của Sở Cuồng Nhân
Huyền Thiên tông, trong Lăng Thiên Đạo Cung.
Sở Cuồng Nhân đang bế quan luyện hóa thần nguyên, liên tiếp trải qua biến hóa, hắn mơ hồ có cảm giác cấp bách.
Kẻ địch, càng ngày càng cường đại.
Trước kia, hắn phải đối mặt chỉ là một số thiên kiêu, tồn tại dưới Đế giả, nhưng bây giờ, hắn phải đối mặt với chư thần từ xa xưa!
Hắn phải nhanh chóng cường đại lên mới được.
Mười ngày sau.
Sở Cuồng Nhân triệt để hấp thu luyện hóa khối thần nguyên kia, tu vi cũng có tiến bộ nhảy vọt, từ Đế Sơ tầng thứ tư tăng lên tới Đế Sơ tầng thứ chín!
Tiến bộ năm tầng liền!
Phải biết, hắn tấn cấp làm Đế giả mới được mấy năm?
Tốc độ tiến bộ như vậy, nói ra sẽ dọa chết người.
“Trong thần nguyên ẩn chứa năng lượng quá to lớn, nếu lại hấp thụ thêm mấy khối, chẳng phải ta có thể tấn cấp lên Thiên Tôn rồi?”
Sở Cuồng Nhân tấm tắc nói.
Thần nguyên chính là vật chỉ có thần chỉ mới có thể hấp thu.
Nhưng lại xuất hiện một dị số là Sở Cuồng Nhân.
“Chư thần xuất hiện, là nguy cơ, nhưng đối với ta mà nói là một kỳ ngộ, các đại bí cảnh Chư Thần ẩn chứa bảo vật, không nói cái khác, chỉ thần nguyên này, người khác không sử dụng được, nhưng ta có thể!”
“Đây là một ưu thế rất lớn.”
Sở Cuồng Nhân thần nói.
Sau khi tấn cấp đến Đế Sơ tầng thứ chín, Sở Cuồng Nhân cũng không lập tức xuất quan, mà tiếp tục nghiên cứu lực lượng đạo văn thiên phạt.
Đạo văn thiên phạt là thủ đoạn khắc chế chư thần, cũng một trong những chủ đoạn quan trọng nhất trong tương lai của hắn, nhất định phải hiểu rõ mới được.
Lại mười ngày sau.
Một ngày này.
Sở Cuồng Nhân đang nghiên cứu đạo văn thiên phạt như bình thường, nhưng đột nhiên, hắn cảm giác đạo văn trong lòng bàn tay mình bỗng nhiên chấn động một cái.
Từ nơi sâu xa, dường như phát sinh phản ứng với cái gì đó.
“Đây là tình huống gì?”
Sở Cuồng Nhân có chút kinh ngạc.
Sau đó, hắn nhận được truyền tin của Như Yên trưởng lão.
“Chưởng môn, có người tới thăm.”
“Biết rồi.”
Trong Trường Sinh điện, có một nam tử mặc trường bào màu trắng, khuôn mặt bao trùm một tầng linh quang nhàn nhạt, khí tức của người này có chút hư vô mờ mịt, khiến người ta không nhìn thấu, giống như lúc nào cũng có thể biến mất.
Nhưng Sở Cuồng Nhân đi vào, hắn nhìn người trước mắt này, lại cảm thấy người này đứng trước mặt hắn vô cùng rõ ràng, không chỉ như thế, đạo văn thiên phạt trên người hắn càng có phản ứng kì lạ mãnh liệt hơn.
Mơ hồ, trong lòng Sở Cuồng Nhân đã có suy đoán.
“Thiên hình giả?”
“Đúng vậy.”
Nam tử mặc bạch y, cũng chính là thiên hình giả được vô số người sùng kính nhìn Sở Cuồng Nhân, khuôn mặt bị linh quang bao trùm không nhìn ra biểu tình gì, nhưng Sở Cuồng Nhân lại có thể cảm giác được ánh mắt tò mò của đối phương.
“Nghe nói ngươi có đạo văn thiên phạt, ta muốn xem.”
Thiên hình giả cũng không nói nhảm, trực tiếp nói thẳng ý đồ đến.
Sở Cuồng Nhân giơ tay lên, một mảnh đạo văn lưu chuyển trong lòng bàn tay hắn, mà thiên hình giả nhìn thấy đạo văn kia, thân thể khẽ run lên.
Chẳng biết tại sao, Sở Cuồng Nhân cảm giác vị thiên hình giả trước mắt này có chút không thích hợp, giống như vô cùng khiếp sợ.
Sau đó, chỉ thấy vị thiên hình giả chậm rãi giơ tay lên, trong lòng bàn tay cũng hiện ra một mảnh đạo văn thiên phạt.
Chỉ là Sở Cuồng Nhân phát hiện đạo văn thiên phạt của đối phương và đạo văn của mình có chút khác biệt, đối phương, càng giống như một loại phù văn?!
“Đạo văn thiên phạt và phù văn dung hòa? Còn có thể như vậy.”
Hai mắt Sở Cuồng Nhân tỏa sáng.
Trong khoảng thời gian này, hắn vẫn luôn nghiên cứu đạo văn thiên phạt, mà hiện tại đạo văn của thiên hình giả đã cho hắn linh cảm.
“Làm sao có thể, làm sao có thể...”
“Không phải phù đạo văn thiên phạt, mà chính là đạo văn thiên phạt hàng thật giá thật, thật sự rõ ràng, là lực lượng thiên phạt nguyên bản nhất!”
Thiên hình giả giống như vô cùng chấn kinh, nhìn Sở Cuồng Nhân, giọng nói có chút run rẩy, “Ngươi làm thế nào chiếm được đạo văn này?”
Sở Cuồng Nhân đơn giản nói lại chuyện thiên phạt phong ấn.
“Thì ra là thế...”
“Vương, đến bây giờ vẫn không nói chuyện này cho chúng ta biết.”
Thiên hình giả lẩm bẩm nói, sau đó, hắn ta dùng ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua Sở Cuồng Nhân, cũng không biết có phải ảo giác hay không, người trước mắt này lại dần dần trùng hợp với bóng người hắn ra sùng bái nhất, kính ngưỡng nhất trong lòng.
Đột nhiên, trong lòng hắn ta nảy ra một suy nghĩ hoang đường.
Chẳng lẽ, vương, sống?
Không, không có khả năng.
Làm sao lại có chuyện như thế.
Thiên hình giả lắc đầu, vứt bỏ suy nghĩ trong đầu đi.
Hắn ta nói với Sở Cuồng Nhân: “Hiện tại ta tọa trấn thương khung, ức chế lực lượng của chư thần, ngươi cũng có đạo văn thiên phạt, hơn nữa còn là lực lượng thiên phạt nguyên bản nhất, có gì cần trợ giúp, cứ tới tìm ta.”
“Vậy xin đa tạ rồi.”
Sở Cuồng Nhân trịnh trọng gật đầu.
Đây là thiên hình giả hứa hẹn.
Có thể nói, có hứa hẹn này của thiên hình giả, ngay cả đám Đạo Chủ cũng không dám tùy tiện xuất hiện tâm tư với Sở Cuồng Nhân.
Sau đó, Sở Cuồng Nhân hàn nguyên với vị thiên hình giả này một lát.
Biết được, vị thiên hình giả trước mắt này tên là Thất Hình, mà thiên hình giả không chỉ có một người, ngoại trừ Thất Hình ra, các thiên hình giả các đều bị trọng thương trong trận Nghịch Thần chi chiến thời viễn cổ, đến bây giờ còn đang tu dưỡng.
...
“Lực lượng thiên phạt bản bản nhất sao? Không ngờ, ngoại trừ vương, trong dòng sông thời gian vô tận này, lại lại xuất hiện một người nắm giữ loại lực lượng này, Sở Cuồng Nhân, rốt cuộc ngươi là ai?”
Sau khi rời khỏi Huyền Thiên tông, Thất Hình nhìn lên bầu trời thầm nói.
Sau đó, hắn ta nghĩ đến cái gì, “Thiên Cơ Tử, đi tìm hắn hỏi ý kiến về chuyện liên quan tới lai lịch của Sở Cuồng Nhân, có lẽ sẽ có thu hoạch.”
Thiên Cơ Tử, một trong những tồn tại thần bí nhất trên Thương Khung tinh.
Nhưng đối với thiên hình giả mà nói, muốn tìm được người này cũng không phải việc gì khó, thậm chí, trước đó bọn họ đã có quen biết.
Khi nhìn thấy Thất Hình đến, Thiên Cơ Tử vô cùng kinh ngạc, “Nha, đây không phải Thất Hình đại nhân sao? Không ngờ ngươi đã đến thương khung, chư thần dị động, ngươi tới đây, ta cũng yên lòng hơn rất nhiều.”
“Hôm nay ta tới tìm ngươi, là muốn hỏi chuyện liên quan tới Sở Cuồng Nhân sự.”
Thất Hình trực tiếp mở miệng hỏi.
Thiên Cơ Tử giống như đã sớm đoán trước ý đồ hắn ta đến đây, cũng không ngoài ý muốn, lắc đầu nói: “Nếu ngươi hỏi những người khác, dù là Đạo Chủ, ta cũng có thể nói một chút với ngươi, nhưng người này, ta không có cách nào.”
“Có ý gì?”
“Người này, không tồn tại ở quá khứ, tương lai, thậm chí là hiện tại, mệnh cách của hắn dường như siêu thoát Vận Mệnh Trường Hà, không thể phỏng đoán.”
Nghe thấy vậy, Thất Hình cau mày, “Sao lại như thế?”
“Hắn là một dị số.”
“Người này nắm giữ lực lượng thiên phạt, ngươi biết không?”
“Ha, chẳng lẽ hắn chính là hậu thủ Nhân Vương lưu lại sao?”
Thiên Cơ Tử có chút ngoài ý muốn.
Đối với lực lượng thiên phạt, ông ấy cũng có chút hiểu rõ.
“Không, hắn nắm giữ chính lực lượng thiên phạt nguyên bản nhất, loại lực lượng kia, ta chỉ nhìn thấy trên người Vương mà thôi.”
Thất Hình trịnh trọng nói.
Nghe thấy vậy, Thiên Cơ Tử hít sâu một hơi, vẻ mặt trở nên vô cùng nghiêm túc, “Lời ngươi nói, chắc chắn một trăm phần trăm?”
“Ngươi cho rằng ta sẽ lấy việc này ra đùa giỡn với ngươi sao?”
Thiên Cơ Tử lấy ra một mặt gương đồng, ông ấy đánh một đạo pháp quyết vào trong gương đồng, chỉ thấy phía trên có vô số tự phù lóe sáng.
“Ngươi đang làm gì vậy?”
“Cái gương đồng này chính là một kiện chí bảo của Quỷ Cốc tướng thuật ta, bên trong ghi lại vô số mệnh cách của đại nhân vật từ xưa đến nay... Có rồi.”
“Cái gì mà có rồi?”
“Ta tra duyệt một vài ghi chép đến mệnh cách của Nhân Vương, phía trên chỉ có một câu... Không tồn tại ở cổ kim, siêu thoát số mệnh, miêu tả này, gần như giống với Sở Cuồng Nhân.”
“Mệnh cách gần như giống nhau, cũng có lực lượng thiên phạt, còn cảm giác của ta về đối phương nữa, chẳng lẽ hắn thật sự là...”
Thất Hình có chút thất thần.