← Quay lại trang sách

Chương 682 Trừ ta ra, đều là Ngụy Thần, Chân Thần duy nhất trên thế gian

“Hỏa Thần giáo, Thủy Thần giáo, Sương Tuyết Thần Giáo là đám giáo phái đột nhiên quật khởi trong mấy tháng này, mà tốc độ quật khởi của bọn họ vô cùng nhanh, trong mấy cái giáo phái, còn có lượng lớn cao thủ mà chúng ta không tưởng tượng nổi.”

“Ngắn ngủi mấy tháng, hơn phân nửa quốc gia, thành trì trong Vân Hoang đạo châu đã bị bọn họ phát triển không ít tín đồ, gần đây đến Bạch Liên Thánh Vương của Đại Nguyệt quốc cũng nhận lực trùng kích to lớn.”

“Hiện tại, trong Đại Nguyệt quốc đã có rất nhiều dân chúng chuyển đầu nhập vào ba giáo phái này, tín ngưỡng thần chỉ của bọn họ.”

Nói đến đây, sắc mặt Bạch Liên giáo chủ, Thiên Nguyệt Thánh Nhân có chút ảm đạm, cảm thấy bất đắc dĩ với chuyện tín đồ xói mòn.

Nhưng bọn họ bất lực.

Bởi vì ngay cả bọn họ cũng không thể không thừa nhận, thần chỉ tín ngưỡng của mấy giáo phía như Hỏa Thần giáo còn có thực lực cao hơn Bạch Liên Thánh Vương nhiều.

Đó là thần chỉ chân chính.

Cộng thêm trong mấy giáo phái này có vô số cao thủ, tùy tiện đã có thể làm ra các loại thần tích, các tu sĩ biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng những dân chúng bình thường thì đã có một nhóm lớn quỳ bái bọn họ rồi.

“Vốn là, dân chúng lựa chọn tín ngưỡng là người nào, chúng ta cũng không xen vào, nhưng theo chúng ta biết, đám người Hỏa Thần giáo vì muốn phát triển tín đồ, trong bóng tối cố ý tạo ra nhiều tai nạn liên tiếp, khiến dân chúng tử thương vô số, sau cùng bọn họ lại xuất thủ, thừa cơ mua chuộc nhân tâm.”

“Trước đó, ta gặp người của Hỏa Thần giáo đang đầu độc trong nước, khiến dân chúng của một thành trì đều bị ốm đau tra tấn, chết gần một triệu người, sau cùng người Hỏa Thần giáo lại dùng tư thái chúa cứu thế buông xuống, dùng giải dược cứu bọn họ, lừa bọn họ là ân trạch của thần?!”

“Dân chúng bình thường sao có thể hiểu được chuyện này, nhao nhao trở thành tín đồ của Hỏa Thần giáo, vì vậy trong thời gian ngắn bọn họ đã phát triển rất nhanh, thủ đoạn này, quá ti tiện.”

Bạch Liên giáo chủ tiếp tục nói.

Chính vì điểm ấy, Bạch Liên giáo mới ghét cay ghét đắng mấy giáo phái kia, sau khi bọn họ vạch trần, ngược lại bị trả đũa, bị nói xấu thành tà giáo dị đoan, lúc này mới rước lấy họa sát thân.

“A, tác phong đúng là trước sau như một.”

Sở Cuồng Nhân cười xùy một tiếng nói.

Thủ đoạn chư thần phát triển tín đồ giống như đúc chuyện Hỗn Độn Đạo Chủ đã nói với hắn trong Táng Đế Quan.

Thời kì Viễn, chư thần thấy Nhân tộc lớn mạnh, vì muốn tiếp tục thu hoạch tín ngưỡng chi lực, nên đã liên tiếp phát động tai nạn.

Trong lúc Nhân tộc bất lực, tại thừa lúc vắng mà vào.

“Trưởng lão, ngươi dự định đối phó những giáo phái này như thế nào?”

Thiên Nguyệt Thánh Nhân hiếu kỳ dò hỏi.

Ngón tay Sở Cuồng Nhân vô thức đặt lên ghế tay vịn, đứng lên nói: “Thiên Nguyệt đạo hữu, ngươi theo ta ra ngoài một chút được không?”

Thiên Nguyệt Thánh Nhân sửng sốt, sau đó gật đầu, “Được.”

Hai người đứng dậy đi ra bên ngoài Bạch Liên giáo.

… …

Trong Đại Nguyệt quốc.

Bách tính vốn tinh thần phấn chấn, lúc này tinh thần lại tràn ngập sa sút, ánh mắt trống rỗng, vẻ mặt ngây ngô qua lại.

Giống như vô số cỗ cái xác không hồn.

Những người này còn sống, nhưng giống như đã mất đi ý nghĩa.

Sở Cuồng Nhân, Thiên Nguyệt Thánh Nhân đi đến một quảng trường.

Nơi này dựng mấy pho tượng, đó là pho tượng của chư thần mà đám người Hỏa Thần giáo dựng lên, ở bên cạnh, có một pho tượng bị đẩy ngã trên mặt đất, mà pho tượng kia, chính là pho tượng của Sở Cuồng Nhân.

Trước đó, Đại Nguyệt quốc có Địa Ngục Tam Đầu Khuyển phá phong, ma khí tràn lan, Sở Cuồng Nhân tới đây trợ giúp bọn họ tịnh hóa ma khí, từ đó thu hoạch được lượng lớn bách tính cảm kích, mọi người đã tạo một pho tượng cho hắn.

Nhưng bây giờ, pho tượng kia bị đẩy ngã xuống đất, không người để ý.

Niệm lực của Sở Cuồng Nhân khẽ động, pho tượng một lần nữa đứng lên, hắn bình tĩnh nói: “Bách tính đã thay đổi rất nhiều.”

“Tín ngưỡng sụp đổ tạo thành trùng kích quá lớn, đến nay bọn họ vẫn tín ngưỡng Bạch Liên Thánh Vương nhưng chỉ là một kẻ Ngụy Thần, đổi lại người nào, cũng vô cùng khó chịu.” Thiên Nguyệt Thánh Nhân thở dài một hơi nói.

“Sau tai nạn đó, mọi người đã mất đi bằng hữu, người thân, trong lòng sẽ xuất hiện một chỗ trống lớn, hoặc là thời gian sẽ chậm rãi chữa trị, hoặc là sẽ dùng vật gì khác bổ sung vào chỗ trống, ví dụ như … Tín ngưỡng! Mà đây cũng chính là điểm mà đám người Hỏa Thần giáo lợi dụng, cho nên mới có thể nhanh chóng phát triển tín đồ như thế.”

“Ta hiểu.” Thiên Nguyệt Thánh Nhân gật đầu.

Lúc nàng còn trẻ cũng là như vậy, bởi vì một tai nạn mà đã mất đi người thân bằng hữu, đoạn thời gian kia, trong lòng nàng rất trống rỗng, dường như đã mất đi mục tiêu, mặc kệ làm gì cũng không có động lực.

Về sau, nàng gia nhập Bạch Liên giáo, tín ngưỡng Bạch Liên Thánh Vương, khoảng trống trong lòng được tín ngưỡng lấp đầy, mới khôi phục lại.

“Các ngươi vạch trần hành động của đám người Hỏa Thần giáo, đây là muốn tốt cho bách tính, đáng tiếc, phương thức quá trực tiếp, dân chúng vừa kinh lịch tai hại, nội tâm trống rỗng vừa được tín ngưỡng bổ khuyết, các ngươi lại vạch trần Hỏa Thần giáo, chính là tiếp tục đào rỗng nội tâm của bọn họ!”

“Cho nên, dân chúng sẽ theo bản năng cảm thất mâu thuẫn, các ngươi nói, cho dù là thật, cũng tự nhiên đánh mất mấy phần tin cậy, có lúc, mọi người không phải không tin, mà chính là không muốn tin.”

Sở Cuồng Nhân tiếp tục nói.

Nghe thấy vậy, Thiên Nguyệt Thánh Nhân cau mày, nàng nhớ lúc trước vạch mặt đám người Hỏa Thần giáo, dân chúng đúng là đã lộ ra vẻ mờ mịt và sợ hãi, giống như đã mất đi trụ cột vậy.

Sau đó, mấy giáo phái như Hỏa Thần giáo nói dăm ba câu, Bạch Liên giáo vốn dĩ vách trần âm mưu của bọn họ, ngược lại trở thành đại ác nhân, bị dân chúng kêu đánh kêu giết, đúng là không thể tưởng tượng được.

“Vậy theo ý của trưởng lão, chẳng lẽ lại để bọn họ tiếp tục bị lừa bịp, tín ngưỡng vào hung thủ đã giết hại bọn họ sao?”

Thiên Nguyệt Thánh Nhân cảm thấy chuyện này quá hoang đường.

Nhưng nàng ở Bạch Liên giáo nhiều năm như vậy, am hiểu nhân tâm, lại biết chuyện hoang đường như vậy, rất có thể sẽ thật sự xảy ra.

“Đương nhiên không phải, muốn cải biến cục diện này, cũng có biện pháp, ví dụ như… Cho bọn họ một tín ngưỡng mới!”

Sở Cuồng Nhân nhìn pho tượng trước mặt mình, từ tốn nói.

Nghe nói vậy, Thiên Nguyệt Thánh Nhân đã có suy đoán, vẻ mặt rung động, trong mắt lộ ra vẻ khó tin, “Trưởng lão, ngươi có biết ngươi làm như thế, sẽ phải đối mặt với cái gì không?”

“Biết.”

“Ngươi muốn chống lại, chính là thần chỉ, mà không phải một hai vị thần chỉ, mà là chư thần từ viễn cổ thậm chí là thái cổ a!”

Thiên Nguyệt Thánh Nhân biết Sở Cuồng Nhân đã thành đế.

Nhưng Đế giả, cũng là người.

Thật sự có thể đấu lại thần chỉ cao cao tại thượng sao?

“Thần?”

“A, từ nay về sau, trừ ta ra, đều là Ngụy Thần!”

Sở Cuồng Nhân phất tay áo quay người đi, một trận gió nổi lên, trừ pho tượng của hắn, các pho tượng chư thần khác ào ào nổ tung, hóa thành tro tàn!

“Đi, trở về, đã đến lúc chuẩn bị công kích lại đám Ngụy Thần kia rồi, mạo phạm thần uy, phải trả giá thật lớn.”

Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói, đi về phía Bạch Liên giáo.

Bốn phía có một ít tín đồ giáo phái nhìn thấy Sở Cuồng Nhân phá hủy cpho tượng chư thần, vô cùng tức giận, xông lên muốn tìm hắn lý luận.

Lại thấy Sở Cuồng Nhân một bước sinh liên, Bạch Liên vờn quanh người, vô số tín đồ giáo phái tới gần hắn đều bị nhấc lên đánh bay ra ngoài.

Các tín đồ của Bạch Liên giáo lúc trước nhìn thấy Sở Cuồng Nhân bộ bộ sinh liên, trên người có thần huy lưu chuyển, ánh mắt lộ ra một vệt chờ mong.

“Là thánh tử sao?”

“Là thánh tử trở về…”

Sau lưng, Thiên Nguyệt Thánh Nhân nhìn bóng lưng Sở Cuồng Nhân, hít sâu một hơi, “Chân Thần duy nhất trên thế gian, thật khiến người ta chờ mong…”