Chương 713 Tiểu thế giới áp chế tiểu thế giới, Kiếm tộc tư binh
Ánh đao màu đỏ ngòm xẹt qua hư không, trảm nứt Hư Không!
Sở Cuồng Nhân thấy thế, thôi động Đế khí, đánh ra một chưởng, Đế khí dồi dào hóa thành một chưởng ấn kim sắc to lớn, có phật quang lưu chuyển!
Âm thanh ầm vang, mặt đất nổ tung, đất đá bốn phía bắn tung tóe!
Hai mắt Sở Cuồng Nhân híp lại, nhìn về phía Huyết tộc nam tử cách đó không xa.
"Trung vị Thiên Tôn."
Ánh mắt toát ra vẻ nóng lòng muốn thử.
Đây là lần đầu tiên hắn giao thủ với tồn tại trung vị Thiên Tôn.
"Lại là một Thiên Tôn."
Sắc mặt Huyết tộc nam tử biến hóa, toát ra một vệt ngưng trọng, còn trung niên đại hán bên cạnh hắn thì sắc mặt vui vẻ:
"Đạo hữu cứu ta!"
"Hừ, muốn cứu người, không có cửa đâu! Giết chết tất cả bọn hắn ngay tại chỗ!!" Huyết tộc nam tử lớn tiếng nói với đám Huyết tộc tu sĩ còn lại.
"Vâng!"
Các tu sĩ Huyết tộc điên cuồng tấn công về phía những tu sĩ còn lại.
Mà Huyết tộc nam tử kia cũng thẳng tiến đến trung niên đại hán, đại hán kia biến sắc, cắn răng, dùng hết toàn lực chống cự.
"Đạo hữu, ta là thống lĩnh Kiếm tộc, trước tiên cứu ta!"
Trung niên đại hán cao giọng hô.
Sở Cuồng Nhân nghe vậy, trong mắt lướt qua một tia dị sắc.
Kiếm tộc thống lĩnh?
Thật đúng dịp, ở nơi này cũng có thể gặp phải người Kiếm tộc.
Chỉ là, những thứ này cũng không phải tiêu chuẩn để hắn đánh giá có nên cứu người hay không.
Hắn thấy trung niên đại hán kia tuy thân trong hiểm cảnh, nhưng vẫn còn có thể tiếp tục kiên trì một lúc.
Lại nhìn những tu sĩ còn lại đang bị một đám Huyết tộc tu sĩ vây công đã tràn ngập nguy hiểm, sau đó hắn lựa chọn cứu những người còn lại trước.
Bóng người lóe lên, hắn đi vào trong đám người.
Niệm lực phát động động, một đạo phù văn trắng bạc cự đại bỗng nhiên xuất hiện.
Chính là không gian ngưng tự phù!
Không gian ngưng tự phù từ trên cao rơi xuống, phong tỏa không gian phương viên mấy trăm dặm, tu sĩ dưới Đế giả đều cảm thấy hành động của mình bị hạn chế to lớn.
Ngay sau đó, trên thân Sở Cuồng Nhân có từng đạo kiếm khí lướt qua, hóa thành nguyên một đám phân thân kiếm khí, chém giết từng tên Huyết tộc tu sĩ này!
Trong lúc giơ tay nhấc chân, ngàn vạn Huyết tộc tu sĩ vẫn lạc.
Nguy hiểm của mọi người đã được giải!
Sau cùng, Sở Cuồng Nhân nhìn về phía kiếm tộc thống lĩnh đang chém giết cùng Huyết tộc nam tử trên bầu trời kia, trên thân kiếm tộc thống lĩnh đã có thêm mấy vết đao, máu tươi dâng trào như suối, bất cứ lúc nào cũng có thể bị chém giết.
Sở Cuồng Nhân vừa sải bước ra, đi vào giữa chiến trường song phương đang giao chiến.
Lực lượng của hai tiểu thế giới, một mạnh một yếu nghiền ép về phía hắn!
"Giải khai tiểu thế giới của ngươi."
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói với Kiếm tộc thống lĩnh.
"Dựa vào cái gì?"
"Dựa vào ngươi vướng chân vướng tay."
Lông mi Sở Cuồng Nhân nhăn lại nói, hắn thấy tất cả mọi người đều là tu sĩ tu sĩ thương khung Nhân tộc, cho nên mới nghĩ cách cứu viện.
Không nghĩ tới đối phương lại không phối hợp như thế.
Đã như vậy, hắn cũng không cần cho đối phương sắc mặt tốt.
"Ngươi..." Kiếm tộc thống lĩnh sầm mặt lại, vẫn không giải khai tiểu thế giới của mình, nói ra:
"Đối phương là trung vị Thiên Tôn, hiện tại ta sử dụng tiểu thế giới mới có thể chống lại một hai với người này, nếu như ta giải khai, bằng một mình ngươi căn bản là không có cách nào chống lại đối phương."
"Không giải khai, vậy tùy ngươi."
Sở Cuồng Nhân không them nhiều lời, hắn nhìn về phía Huyết tộc nam tử kia, sau đó đưa tay thôi động Đế khí đạo văn, mở ra tiểu thế giới của mình.
Một cỗ lực lượng vô hình bỗng nhiên bạo phát!
Bốn phía mây gió dừng lại!
Mà trong nháy mắt Sở Cuồng Nhân mở ra tiểu thế giới, hai Thiên Tôn tiểu thế giới còn lại lập tức sụp đổ, đều bị phản phệ bay ngược ra ngoài, đồng loạt khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn Sở Cuồng Nhân.
"Tiểu thế giới này, thật mạnh!"
"Từ khí tức của hắn mà phán đoán, tu vi chỉ là hạ vị Thiên Tôn mà thôi, tại sao lại có tiểu thế giới khủng bố như thế?!"
Tiểu thế giới là do Thiên Tôn diễn hóa.
Mà tiểu thế giới mạnh yếu là do căn cơ của người thi triển.
Sở Cuồng Nhân là hoàn mỹ chi đạo, cứu cực đế nguyên!
Chiến lực của hắn vượt xa người cùng cảnh giới, tiểu thế giới hắn thi triển tất nhiên cũng không phải Thiên Tôn cùng cảnh giới có thể so sánh được, cho dù là trung vị Thiên Tôn, chỉ cần căn cơ không bằng hắn cũng sẽ bị áp chế gắt gao.
Hiển nhiên, hai tên Thiên Tôn này chính là như thế.
"Lui!"
Huyết tộc nam tử sau khi nhìn thấy tiểu thế giới của Sở Cuồng Nhân, biết cho dù tu vi của mình mạnh hơn đối phương cũng tuyệt đối không phải đối thủ.
Sau đó hắn quyết định thật nhanh, lập tức bỏ chạy ra xa, nhưng hiện tại hắn thân ở trong tiểu thế giới của Sở Cuồng Nhân, lại có thể trốn đi nơi nào?
"Ở bên trong thế giới của ta, ngươi không đường để đi!"
Sở Cuồng Nhân đạm mạc nói ra.
Một cỗ thế giới chi lực bộc phát, hóa thành từng sợi xiềng xích màu bạc, khóa lại tên Huyết tộc nam tử kia.
"Đáng giận!"
Huyết tộc nam tử hét lớn một tiếng, đại đao trong tay bay ra ngoài, quanh quẩn trên không trung, chém đứt từng sợi xích bạc!
Biết mình rất khó chạy ra khỏi tiểu thế giới Sở Cuồng Nhân, Huyết tộc nam tử lập tức sát ý tăng vọt, trong mắt lộ ra vẻ điên cuồng.
"Giết ngươi rồi, tiểu thế giới này tất nhiên sẽ biến mất!"
"Huyết nguyên chi lực!"
Chỉ thấy trên thân thi thể Huyết tộc ở bốn phía có từng đạo sương mù màu máu bay lên, bao phủ lấy hắn, nhập vào trong cơ thể.
Khí tức của Huyết tộc nam tử tăng vọt, chém ra một đao.
"Vô địch pháp, Điên Đảo Càn Khôn!"
Côn Ngô kiếm bên hông Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên chém ra.
Kiếm quang Tử sắc như nước chảy khóa chặt Huyết tộc nam tử, chiếu rọi ra cảnh tượng khủng bố nhật nguyệt điên đảo, tinh thần phá toái.
Hư không không ngừng nổ tung, sụp đổ từng mảng lớn.
"Cực phẩm ảo diệu!"
Cách đó không xa, đồng tử Kiếm tộc thống lĩnh hơi co rụt lại.
Cực phẩm ảo diệu, loại ảo diệu chi pháp như vậy quá mức hiếm thấy, cho dù là Thiên Tôn như hắn nghiên cứu nhiều năm cũng chỉ sau đó phẩm ảo diệu mà thôi.
Cực phẩm ảo diệu...
Toàn bộ chiến trường vực ngoại Thương Khung tinh cũng không có mấy người có.
Trong nháy mắt đao kiếm va chạm.
Đao quang bị phá nát!
Kiếm quang thế như chẻ tre bao phủ lấy Huyết tộc nam tử, đối phương ngay cả một tiếng hét thảm cũng không kịp phát ra đã nổ tung hóa thành sương máu.
Sau khi giết Giết Huyết tộc nam tử, Sở Cuồng Nhân thu hồi tiểu thế giới.
Tâm niệm nhất động, những Huyết tộc còn lại bị hắn lấy ra từng cái cốt dực bỏ vào trong Càn Khôn Giới, chờ sau khi trở về cứ điểm số mười bảy sẽ đổi lấy chiến công.
"Đa tạ đạo hữu đã cứu giúp."
Một số tu sĩ được cứu mạng đi tới trước mặt Sở Cuồng Nhân nói ra.
Về phần vị thống lĩnh kiếm tộc cách đó không xa kia khi nhìn Sở Cuồng Nhân, sắc mặt cũng không quá tốt, cũng không nói lời cảm tạ.
Vừa rồi hắn bị tiểu thế giới của Sở Cuồng Nhân áp chế, tiểu thế giới phản phệ khiến hắn bị thương không nhẹ.
Sở Cuồng Nhân cũng không quan tâm tới đối phương, hướng những người còn lại thản nhiên nói:
"Các ngươi là binh lính cứ điểm nào?"
"Chúng ta là Kiếm tộc tư binh, cứ điểm số 18, không biết tục danh của đạo hữu?" Một tu sĩ hiếu kỳ hỏi.
"Sở Cuồng Nhân, cứ điểm số mười bảy, tán binh."
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Nghe hắn nói như thế, sắc mặt những tu sĩ còn lại không có thay đổi gì, nhưng vị thống lĩnh kiếm tộc kia lại sắc mặt biến hóa,
"Sở Cuồng Nhân, ngươi chính là Sở Cuồng Nhân làm cho hạ giới huyên náo xôn xao, làm địch của Kiếm tộc kia."
"Thế nào, ngươi có ý kiến?"
Sở Cuồng Nhân khẽ liếc đối phương một chút, lấy thực lực của hắn hôm nay cũng không sợ bị Kiếm tộc tiếp tục tìm hắn gây phiền phức.
"Hừ." Kiếm tộc thống lĩnh nhẹ hừ một tiếng, cũng không nói gì.
Coi như biết đối phương từng là địch nhân của Kiếm tộc, nhưng đối phương vừa mới cứu hắn, vả thực lực cường đại, hắn cũng không tiện phát tác.
"Sở đạo hữu."
Lúc này cách đó không xa, n Hồng Hoa mang theo bọn người Hồng Y vệ chạy tới, n Hồng Hoa thản nhiên nói: "Sự tình thế nào?"
"Đều đã giải quyết ổn thỏa." Sở Cuồng Nhân nói ra.
"n Hồng Hoa! Ngươi là n Hồng Hoa!" Lúc này, một tu sĩ Kiếm tộc nhận ra n Hồng Hoa, kinh hô một tiếng.
Sở Cuồng Nhân hơi kinh ngạc liếc nhìn n Hồng Hoa một chút: "Xem ra danh tiếng của ngươi còn rất lớn."