← Quay lại trang sách

Chương 726 Bạch Tuyệt Tâm điên cuồng, lại dùng tạm dừng thời gian

Kiếm khí từ trên trời hạ xuống chém về phía Bạch Tuyệt Tâm.

Mà bây giờ hắn bị xiềng xích do tiểu thế giới hóa thành trói lại, không thể tránh thoát, cứng rắn nhận lấy mấy đạo kiếm khí này.

Kèm theo những tiếng nổ vang, Đế khu của Bạch Tuyệt Tâm bị kiếm khí của mình làm trọng thương, đạo văn ở trên Đế khu bắt đầu rạn nứt.

“Kiếm khí của mình mùi vị thế nào?”

Sở Cuồng Nhân đứng lơ lửng trên không cười nhẹ nói.

Với tu vi bây giờ của hắn vốn rất khó dùng không gian Bàn Vận Thuật vận chuyển kiếm khí Bạch Tuyết Tâm chém ra.

Cho dù có làm được cũng không thể khống chế được điểm đến của kiếm khí.

Nhưng bây giờ hắn luyện hóa bản nguyên bí giới, tất cả mọi thứ trong bí giới đều do hắn khống chế, dĩ nhiên bao gồm cả không gian.

“Đáng chết, đáng chết…”

Đế khí trên người Bạch Tuyệt Tâm liên tục phun trào ra thu nhỏ tiểu thế giới của bản thân lại trong phạm vi một trượng, gắng gượng tránh thoát xiềng xích.

Hắn chém ra một kiếm, trong kiếm quang ẩn chứa lực lượng thế giới.

Sở Cuồng Nhân thấy thế cũng chém ra một kiếm.

Trong kiếm quang không những chiếu rọi ra nhật nguyệt đảo ngược, cảnh sao rơi, mà còn ẩn chứa lực lượng bí giới gia trì cho tiểu thế giới.

Kiếm quang va chạm, là thế giới va chạm với thế giới.

Một tiếng vang thật lớn qua đi, Bạch Tuyệt Tâm lại bị đánh bay ra ngoài.

Sở Cuồng Nhân gần như đè lên Bạch Tuyệt Tâm đánh.

“Ha ha…”

Bạch Tuyệt Tâm bị đánh bay ra ngoài bỗng nhiên cất tiếng cười to, trong mắt hiện lên điên cuồng, “Ta thừa nhận, ở trong bí giới này ta không phải đối thủ của ngươi nhưng cho dù chết ta cũng muốn kéo các ngươi chôn cùng.”

Bạch Tuyệt Tâm rơi vào trạng thái điên cuồng, trên người hào quang tỏa sáng, một cỗ năng lượng cuồng bạo mạnh mẽ đến không tưởng tản ra từ trên người hắn.

Đạo văn trên Đế khu của hắn lại bắt đầu tự hủy.

Đám người Qủy Đao Thiên Tôn phát hiện trên người với đầu của Bạch Tuyệt Tâm tỏa ra năng lượng cuồng bạo chấn động, sắc mặt lập tức thay đổi.

“Không hay rồi, hắn đang muốn tự bạo!”

“Đáng chết!”

Không chỉ tu sĩ Thương Khung mà tu sĩ Huyết tộc cũng hốt hoảng.

Một người cảnh giới Đạo Chủ muốn tự bạo sẽ tạo thành lực tàn phá không thể tưởng tượng nổi, thậm chí có thể phá hủy cả một bí giới.

Mà đám người đang ở trong bí giới cũng không thể may mắn thoát khỏi.

“Mau ngăn hắn lại!”

Quỷ Đao Thiên Tôn lại huy động tiểu thế giới đè về phía Bạch Tuyệt Tâm.

Nhưng vẫn vô ích.

Bạch Tuyệt Tâm đưa tay ra tiểu thế giới liên tục bị phá vỡ.

Sở Cuồng Nhân huy động xiềng xích tiểu thế giới nhưng đối phương đã có phòng bị từ trước, làm tiểu thế giới của bản thân duy trì trong phạm vi một trượng.

Trong một trượng này cho dù tiểu thế giới của Sở Cuồng Nhân có lực lượng bản nguyên bí giới gia trì cũng không thể phá hủy được hắn.

“Đều bồi tang theo ta đi!”

Bạch Tuyệt Tâm cười điên cuồng.

Cơ thể của hắn bắt đầu bành trướng ra, một cỗ khí tức uy hiếp vô cùng khủng bố làm không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo.

Thân ảnh Sở Cuồng Nhân lóe lên, đi tới trước mặt Bạch Tuyệt Tâm.

“Ngươi không ngăn cản được ta!”

Bạch Tuyệt Tâm hét lớn.

Trừ khi Sở Cuông Nhân có thể giết chết hắn trong nháy mắt.

Nếu không tự bạo không thể dừng lại giữa chừng.

Nhưng điều này là không thể.

Bây giờ sức mạnh của hắn là Đạo Chủ cho dù đích thân Đạo Chủ xuất hiện cũng không chắc chắn có thể giết được hắn trong nháy mắt.

Cho dù Sở Cuồng Nhân có bản nguyên bí giới gia trì nhưng rốt cuộc vẫn chỉ là một Thiên Tôn trung vị mà thôi không thể nào làm được.

“Tạm dừng thời gian!”

Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, một cỗ chấn động kì diệu từ trên không trung nổi lên, lấy hắn làm trung tâm bao phủ phạm vi mười mét, ngay cả tiểu thế giới của Bạch Tuyệt Tâm cũng chịu ảnh hưởng của cỗ chấn động này, tạm dừng chuyển động.

“Đây là cái gì?” Thấy tiểu thế giới của mình ngừng chuyển động, Bạch Tuyệt Tâm lập tức hoảng sợ.

Lần đầu tiên hắn cảm nhận được sức mạnh như vậy.

Mà ngay sau đó, vẻ mặt hoảng sợ trên mặt hắn đông cứng lại.

Một kiếm quang xẹt qua, tất cả mọi thứ khôi phục lại bình thường.

Trên cổ Bạch Tuyệt Tâm có thêm một vết máu, vẻ hoảng sợ trên mặt còn chưa kịp rút, đầu đã phịch một tiếng bay lên cao.

Quá trình tự bạo của hắn cũng bị cắt đứt.

Cảnh này làm mọi người phải chấn động.

Trong mắt bọn họ Sở Cuồng Nhân chém Bạch Tuyệt Tâm một kiếm cũng không quá huyền diệu, thậm chí có thể nói là bình thường không có gì lạ.

Lẽ ra một kiếm này không thể giết được Bạch Tuyệt Tâm ở cấp bậc này.

Nhưng lại vẫn cứ thành công!

Lúc Bạch Tuyệt Tâm đối mặt với một kiếm này còn không có bất cứ phản ứng gì, đứng tại chỗ giống như đầu gỗ.

“Vừa rồi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Có người nuốt một ngụm nước bọt, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Chỉ có một số ít người phát hiện ra điều gì.

“Trong nháy mắt vừa rồi, mọi thứ xung quanh Sở Cuồng Nhân bao gồm không gian các loại vật chất đều ngừng chuyển động.”

“Đúng vậy… Thời gian, hắn cho tạm dừng thời gian.”

“Không thể nào, sao lại có người điều khiển được thời gian!! Sức mạnh này còn khó nắm giữ hơn sức mạnh linh hồn, không gian.”

“Không ngờ lại có loại thủ đoạn này?”

Đám Thiên Tôn đều mơ hồ.

Thủ đoạn thời gian.

Sở Cuồng Nhân lại nắm trong tay loại sức mạnh huyền diệu này.

“Vương tử… chết!”

Đám tu sĩ Huyết tộc lập tức rơi vào hốt hoảng.

Bạc Tuyệt Tâm chết bọn họ đã mất đi người lãnh đạo.

“Trốn!”

Một số Thiên Tôn thượng vị hét lớn, liên thủ lại đánh một chưởng vào không gian bí giới muốn xé mở bích chướng (vách ngăn bảo vệ) rời khỏi bí giới.

Bích chướng vốn chỉ cần mười vị Thiên Tôn thượng vị liên thủ là có thể mở được nhưng bây giờ đám người này công kích như thế nào cũng vô ích.

Sở Cuồng Nhân tập trung lực lượng bản nguyên bí giới cộng thêm tiểu thế giới của mình tăng cường bích chướng của bí giới.

“Muốn đi, mơ tưởng!”

Sở Cuồng Nhân cười lạnh nói.

“Chúng ta liều mạng với ngươi!”

Một số Thiên Tôn Huyết tộc hét lớn phóng về phía Sở Cuồng Nhân.

Từng người bày ra tiểu thế giới muốn hợp lực đối phó với Sở Cuồng Nhân.

“Sử dụng tiểu thế giới trong thế giới của ta? Đúng là ngu xuẩn!”

Sở Cuồng Nhân đưa tay ra trước, tiếu thế giới với lực lượng bản nguyên bí giới bộc phát ra, tiểu thế giới của những tên Thiên Tôn kia lập tức bị phá nát.

“Chết!”

Tiểu thế giới của Sở Cuồng Nhân bao phủ tòa bộ chiến trường.

Khẽ niệm một cái từng tên Huyết tộc gặp phải lực lượng thế giới đều bị nghiền ép nổ tung, cho dù là Đế giả cũng không ngoại lệ.

Mà Thiên Tôn cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ thêm một lát mà thôi.

Một lát sau.

Hàng trăm triệu Huyết tộc đã chết gần hết!

Các tu sĩ Thương Khung Tinh nhìn thấy trận tàn sát này trên mặt đầy kinh hãi nhìn Sở Cuồng Nhân đang lơ lửng trên không trung, trong lòng vô cùng chấn động.

Sau trận chiến này chắc chắn Sở Cuồng Nhân sẽ nổi danh ở trong chiến trường ngoại vực.

“Hô…”

Sau khi giết xong, Sở Cuồng Nhân thở phào một hơi.

Hắn chỉ mới luyện hóa được sơ bộ bản nguyên bí giới, trận tàn sát này làm hắn tiêu hao tinh lực rất lớn, Đế khí trong cơ thể gần như không còn.

Nhưng một trận chiến này, giá trị!

“Sở đạo hữu, ngươi thật là uy vũ.”

Quỷ Đao Thiên Tôn đi tới trước mặt Sở Cuồng Nhân, cười ha hả.

Các thống lĩnh bên cạnh cũng vô cùng thán phục.

“Các hạ chính là Sở Cuồng Nhân, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu.”

“Từ lâu đã nghe nói Sở Cuồng Nhân tài năng tuyệt đỉnh đến mức nào, hôm nay mới được gặp, quả nhiên danh bất hư truyền, tại hạ bội phục.”

“Một trận chiến này nhờ có Sở đạo hữu, nếu không thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi, Sở đạo hữu chính là người có công lớn nhất.”

Không ai có thể phủ nhận lực ảnh hưởng của Sở Cuồng Nhân trong trận chiến này, hắn gần như lấy sức một mình thay đổi toàn bộ chiến cuộc, diệt đại đội Huyết tộc.

Đám Thiên Tôn, Đế giả khách sáo với Sở Cuồng Nhân vài câu sau đó bắt đầu quét dọn chiến trường.