Chương 786 Gặp mặt tiên nhân, người kia cũng là ngươi
Từ lúc Sở Cuồng Nhân đại chiến với Chủ Thần đã trôi qua mấy tháng.
Trong mấy tháng này, bộ lạc Viêm Vũ đã thu bộ lạc Trảm Tinh về dưới trướng, cũng kết minh với các bộ lạc khác.
Bây giờ bộ lạc Viêm Vũ chính là bộ lạc cường đại nhất của Nhân tộc, được Sở Cuồng Nhân chỉ dẫn, các phương diện đều đang phát triển nhanh như gió.
Nhìn về phía thần chỉ, gần đây bọn họ không có động tác lớn nào.
Trận chiến kia, khiến bọn họ kiêng kị Sở Cuồng Nhân đến cực hạn.
Trong dãy núi nào đó.
Trong tay Sở Cuồng Nhân cầm một gốc bảo dược.
Trên bảo dược có đạo văn lưu chuyển, từng trận quang hoa lưu động.
“Gốc Thất Tinh Hồn Thảo này có thể khiến địa hồn của ta tăng đến cảnh giới đại thành đi.” Sở Cuồng Nhân nhìn bảo dược trong tay, thầm nói.
Trong thời gian này, Sở Cuồng Nhân vẫn luôn tìm kiếm cơ duyên tăng cường linh hồn chi lực, thời đại Viễn Cổ, trên Thương Khung tinh, linh khí vô cùng dồi dào, cho cũng có vô số các bảo vật cơ duyên.
Dựa vào thực lực hôm nay của hắn, trên mảnh đại địa này không có gì có thể uy hiếp đến hắn, cho nên hắn có thu hoạch không nhỏ.
Bây giờ, địa hồn của hắn đã gần đại thành, tin tưởng qua một thời gian nữa, có thể dung hợp lần thứ tư.
Luyện hóa bảo dược trong tay xong, giống như Sở Cuồng Nhân suy nghĩ, địa hồn của hắn đã đạt đến đại thành, lực lượng linh hồn đã tương xứng với thiên hồn rồi.
Hắn cảm giác niệm lực của mình đã đạt đến một độ cao mới, một ý niệm có thể bao trùm toàn bộ thương khung.
Thậm chí ngay cả cảnh tượng vực ngoại cũng có thể thu vào mắt.
Lúc hắn dùng niệm lực cảm giác toàn bộ thương khung, lại nhìn thấy trên một vách đá khắc một dấu tay to lớn.
Một cỗ ba động quen thuộc từ trong dấu tay kia khuếch tán ra.
“Đây là vách đá mà tiên nhân lưu lại.”
Trong đầu Sở Cuồng Nhân nhớ lại lúc mình ở trong Thời Gian Trường Hà nhìn thấy tiên nhân lưu lại một dấu tay trên một vách đá.
Hắn có chút hứng thú.
Thi triển Không Gian Bàn Vận Thuật, đi đến trước mặt vách đá.
Bởi vì tiên nhân lưu chiêu, cho nên nơi này được gọi là vách đá tiên nhân.
Mà giờ khắc này, trước vách đá tiên nhân có mười mấy tu sĩ đang nhìn dấu tay phía trên, muốn tìm hiểu ra huyền diệu trong đó.
Nhưng chiêu thức tiên nhân lưu lại vô cùng huyền diệu, cho dù Đạo Chủ muốn lĩnh hội cũng vô cùng khó khăn.
Đừng nói đến những người đến đây lĩnh hội, chỉ là một số Đế giả Thiên Tôn bình thường, bọn họ muốn tìm hiểu huyền diệu trong đó, khó càng thêm khó.
“Thương Thánh Hiền tới.”
Lúc này, một tu sĩ chú ý tới Sở Cuồng Nhân.
Bây giờ trong Nhân tộc, không ai không biết, không ai không hay đến Sở Cuồng Nhân, mọi người nhìn thấy hắn, vội vàng đứng lên cung nghênh.
“Bái kiến Thương Thánh Hiền.”
“Thương Thánh Hiền, ngươi cũng tới lĩnh hội vách đá tiên nhân sao?”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng, “Ta đến xem.”
Hắn khẽ cười một tiếng, nhìn về phía vách đá tiên nhân.
Mọi người lẳng lặng đứng ở một bên, không quấy rầy hắn.
“Chúng ta không cách nào lĩnh hội chiêu thức tiên nhân lưu lại trên đó, nhưng Thương Thánh Hiền thì không giống, có lẽ, hắn thật sự có thể thành công đó.”
“Không sai...”
Bọn họ nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt mang theo chờ mong.
Lần đầu tiên Sở Cuồng Nhân nhìn thấy vách đá tiên nhân, ba động cảm ngộ với Huyễn U Thất Tình Khúc không khỏi chủ động khuếch tán ra.
Các tu sĩ bốn phía thấy vậy, động tử co rụt lại.
“Cỗ ba động này giống hệt chiêu thức tiên nhân lưu lại trên vách đá.”
“Không thể nào, chẳng lẽ Thương Thánh Hiền đã tìm hiểu ra sao?”
“Ta ở đây tìm hiểu gần ngàn năm cũng không tìm hiểu ra cái gì, nhưng Thương Thánh Hiền vừa đến, lập tức có phản ứng, chẳng lẽ đây chính là chênh lệch giữa ta và Thánh Hiền sao?”
...
Lúc Sở Cuồng Nhân đang lĩnh hội chiêu thức tiên nhân lưu lại trên vách đá, ý thức bỗng nhiên bị kéo vào trong không gian kì lạ nào đó.
Đây là một đỉnh núi lượn lờ vân vụ, mà trước mặt hắn có một lão giả tóc trắng xóa đang ngồi.
Lão giả phát hiện hắn đến, khẽ cười một tiếng, “Tiểu gia hỏa hậu thế, cuối cùng chúng ta đã gặp mặt rồi.”
“Tiểu Ái, phân tích lão giả trước mắt đi.”
Theo bản năng, Sở Cuồng Nhân thầm gọi Tiểu Ái.
Toàn Tri Chi Linh Tiểu Ái cũng không khiến hắn thất vọng, rất nhanh, tin tức liên quan tới lão giả này đã hiện lên trong đầu hắn.
Không thể nghi ngờ.
Lão giả trước mắt này chính là người lưu lại dấu tay trên vách đá.
Cũng là vị tiên nhân lúc xưa đã đến Thương Khung tinh.
Tự xưng, Cổ Tiên Nhân.
Mà bây giờ xuất hiện trước mặt hắn, chỉ là một luồng ý niệm mà Cổ Tiên Nhân lưu tại mà thôi.
“Bái kiến tiên nhân.”
Sở Cuồng Nhân bất động thanh sắc khom mình hành lễ, “Không biết lần này tiên nhân gặp ta, có gì chỉ giáo không?”
“Cũng không có gì chỉ giáo, chẳng qua khi đó ta cảm giác được ngươi ở trong Thời Gian Trường Hà, vô cùng tò mò, cho nên mới lưu lại luồng ý niệm này, nghĩ rằng có thể gặp ngươi một lần.”
Tiến vào Thời Gian Trường Hà, không phải ai cũng có thể làm được chuyện này, ngay cả tiên nhân cũng không thể làm được.
Mà Sở Cuồng Nhân, chỉ là một tu sĩ không đến tiên nhân, lại có thể thông qua Thời Gian Trường Hà, từ thời hậu thế đi đến thời đại này.
Chuyện này, khiến Cổ Tiên Nhân vô cùng tò mò.
Ông ta suy đoán, trên người Sở Cuồng Nhân ẩn chứa một bí mật lớn nào đó, cho nên mới muốn gặp hắn một lần, cũng không có ý gì khác.
“Thì ra là thế, không biết tiên nhân đến từ nơi nào?”
Sở Cuồng Nhân gật đầu, hiếu kỳ hỏi.
“Tinh hệ Thanh Hoàng, cách hằng tinh hệ này của các ngươi cũng không quá xa, khoảng sáu mươi bảy vạn năm ánh sáng.”
“Vì sao tiên nhân lại đến đây?”
“Gặp kẻ thù, bị hắn đánh trọng thương, cho nên mới đến nơi này.” Cổ Tiên Nhân có chút bất đắc dĩ nói.
Sở Cuồng Nhân âm thầm líu lưỡi.
Có thể đánh trọng thương tiên nhân, chắc hẳn cũng là một vị tiên nhân.
Mượn cơ hội gặp mặt tiên nhân này, Sở Cuồng Nhân liền hỏi thăm không ít chuyện liên quan tới tiên nhân, tăng thêm một chút kiến thức.
Mà Cổ Tiên Nhân cũng biết gì trả lời đó, xem như kết thiện duyên.
“Tiểu hữu, ta lưu lại một đạo tiên pháp trên vách đá này, ngươi có thể tìm hiểu bao nhiêu, vậy phải xem chính ngươi rồi, nếu có duyên, trong vũ trụ hãn hạn, có lẽ chúng ta sẽ gặp lại lần nữa.”
Cuối cùng, Cổ Tiên Nhân khẽ cười một tiếng, bóng người bắt đầu tiêu tán.
Sở Cuồng Nhân đứng dậy, lại thi lễ, sau đó, ý thức của hắn trở về nhục thân, tiếp tục tham ngộ chiêu thức trên vách đá.
Thông qua chín quyển trục, hắn cũng đã tìm hiểu Huyễn U Thất Tình Khúc rồi, hiện tại bắt đầu tìm hiểu rất thông thạo, qua dấu tay lưu lại trên vách đá, lĩnh ngộ của hắn về môn tiên pháp này càng thêm hoàn thiện.
“Thương Thánh Hiền, đã tìm hiểu ra huyền diệu trên vách đá này rồi?”
Một tên tu sĩ thấy hắn thức tỉnh, hiếu kỳ hỏi
“Có chút tâm đắc.” Sở Cuồng Nhân khẽ cười nói.
“Thánh Hiền đúng là Thánh Hiền, quả nhiên khác biệt, chúng ta tìm hiểu nhiều năm như vậy vẫn không có thu hoạch, Thánh Hiền vừa đến đã có tâm đắc rồi.”
“Đúng vậy, không so được, không so được a.”
Mọi người cảm khái một phen.
Sở Cuồng Nhân và mấy người tùy ý trao đổi vài câu, sau đó quay trở về bộ lạc Viêm Vũ, đám người Viêm Vũ, Phong Cốc đang tụ tập lại một chỗ, giống như đang thảo luận chuyện gì đó.
Nhìn thấy Sở Cuồng Nhân quay lại, bọn họ lập tức đi lên nghênh đón.
“Các ngươi đang nói gì vậy?”
“Thương Thánh Hiền, chúng ta đang thương nghị chuyện kết minh.”
“Há, việc này còn chưa thương nghị xong?”
“Kết minh cũng không khó, nhưng còn thiếu một thủ lĩnh, chúng ta nhất trí quyết định, muốn Thương Thánh Hiền đảm nhiệm vị trí thủ lĩnh này.”
Viêm Vũ trịnh trọng nói.
Bên cạnh, Phong Cốc cũng gật đầu, “Các bộ lạc trong Nhân tộc phân chia nhiều năm, cục diện này cũng nên kết thúc rồi, muốn đối kháng thần chỉ, trên dưới Nhân tộc cần đồng tâm hiệp lực, đoàn kết cùng một chỗ, vì thế, chúng ta cần một thủ lĩnh lãnh đạo chúng ta.”
“Mà người kia, chính là Thương Thánh Hiền ngươi.”