Chương 1022 Kim Long thiếu chủ bái phỏng Ngô Đồng sơn, cho dù là Sở Cuồng Nhân cũng không đoạt được
Ngô Đồng sơn.
Sở Hồng vô cùng buồn bực trở lại chỗ ở của mình.
Nàng cực kỳ phản cảm đối với cái quan hệ thông gia này, giờ phút này, nàng vô cùng nhớ Sở Cuồng Nhân: "Ca ca, đến tột cùng ngươi đang ở nơi nào..."
Bây giờ Sở Cuồng Nhân, nổi tiếng khắp Tiên giới.
Nhưng Sở Hồng vẫn luôn ở bên trong Ngô Đồng sơn này thức tỉnh huyết mạch, cho đến mấy ngày trước mới tỉnh lại, cho nên, nàng không biết nhiều chuyện ở bên ngoài, đương nhiên cũng không biết Sở Cuồng Nhân đã làm những gì.
"Hoàng nữ."
Bên ngoài cung điện, truyền tới một giọng nói.
Một nữ tử áo xanh đi đến, phía sau của nàng còn có hai nữ tử, đều là tuyệt sắc thế gian.
Nghe được âm thanh, Sở Hồng ra nghênh tiếp, nhìn thấy nữ tử áo xanh, nàng thu bớt vẻ mặt phiền muộn: "Thanh Phong, các ngươi đã tới."
"Sở Hồng, nghe nói ngươi muốn thành hôn, chúng ta đặc biệt tới chúc mừng ngươi, thiếu chủ Kim Long của đảo Thần Long, đây chính là người mà nhiều thiếu nữ của Thanh Lan Tiên giới muốn gả lại không thể được đấy."
Hoàng nữ sau lưng Thanh Phong âm dương quái khí nói.
Đây là hoàng nữ của Ngô Đồng sơn, Hoàng Diễm, khi nhắc đến thiếu chủ Kim Long, trong mắt nàng nhìn Sở Hồng lộ ra vẻ ghen ghét.
"Vậy ngươi đi mà gả."
Sở Hồng tức giận nói.
"Hừ, người nào không biết thiếu chủ Kim Long chỉ định muốn cưới ngươi, ta dù muốn cũng không có cơ hội." Hoàng Diễm hừ nhẹ một tiếng.
Nàng đã gặp qua thiếu chủ Kim Long từ lâu trước đây, lúc đó, nàng liền thích đối phương, luôn tưởng tượng một ngày mình có thể đến đảo Thần Long, như hình với bóng cùng đối phương.
Vậy mà đảo Thần Long thật sự kết thông gia với Ngô Đồng sơn.
Nhưng người được gả đi, lại không phải nàng.
Dưới cái nhìn của nàng, Sở Hồng đạt được cơ hội này không thể nghi ngờ là may mắn, nhưng đối phương lại ra vẻ vô cùng ghét bỏ.
Điều này khiến nàng gần như phát điên lên vì ghen ghét.
"Được rồi, đừng nói nữa, Sở Hồng, ta nghe nói hai ngày nữa, thiếu chủ Kim Long tới Ngô Đồng sơn chơi, đến lúc đó, ngươi hãy gặp hắn một lần, nếu thật sự không thích thì cự tuyệt cũng không muộn."
Thanh Phong ôn nhu nói.
"Dù sao thì, ta tuyệt đối sẽ không gả."
Sở Hồng nhếch miệng: "Trong lòng ta, đã sớm có người."
"Có người rồi? Ai vậy."
Thanh Phong, Hoàng Diễm, Hoàng Ánh Hồng có chút hiếu kỳ.
"Ta không muốn nói."
"Vậy hắn là chủng tộc gì, có thể nói được không."
"Nhân tộc."
"Nhân tộc? Cái này thì hơi rắc rối rồi, từ xưa đến nay, nhân yêu kết hợp vốn không nhiều, chớ nói chi là Thần Hoàng thuần huyết kết hợp với Nhân tộc, đã ít lại càng ít, gần như là chưa từng nghe thấy."
Lông mày Thanh Phong cau lại nói.
"Dù sao ta cũng chỉ thích hắn."
Sở Hồng nói.
Nàng là thật lòng thích Sở Cuồng Nhân, loại ưa thích này, có thể nói là được tạo ra từ bản năng do ở chung lâu ngày.
Cũng không phải nhất định phải kết thành bạn lữ, chỉ cần có thể ở bên cạnh đối phương, nàng đã rất mãn nguyện rồi.
"Buồn cười, thế gian này có mấy người có thể so với thiếu chủ Kim Long, chớ nói chi là Nhân tộc." Hoàng Diễm lạnh lùng chế giễu một tiếng.
Bên cạnh, Hoàng Ánh Hồng cũng rất tán thành.
Thiếu chủ Kim Long đã thành tiên, thiên phú của hắn rất cao, đừng nói là Nhân tộc, toàn bộ Tiên giới cũng không có mấy người sánh được với hắn.
"Cũng không nhất định..."
Thanh Phong giống nghĩ tới điều gì, thì thầm nói.
"Cái gì không nhất định?" Hoàng Diễm nói.
"Bên trong Nhân tộc, có một người rất kiêu ngạo, người này có lẽ không kém gì thiếu chủ Kim Long." Thanh Phong vừa cười vừa nói.
"Ý ngươi chính là... Sở Cuồng Nhân?!"
Hoàng Ánh Hồng nói.
Bên cạnh, Sở Hồng nghe được cái tên này, nhất thời mở to hai mắt: "Ngươi nói cái gì, Sở Cuồng Nhân? Hắn ở đâu?"
Nhìn thấy Sở Hồng vô cùng kích động, chúng nữ hai mặt nhìn nhau.
"Làm sao vậy, Sở Hồng."
"Ngươi trước nói cho ta biết, Sở Cuồng Nhân có chuyện gì sao?"
Thanh Phong đơn giản nói ra chuyện của Sở Cuồng Nhân.
Sở Hồng càng nghe càng kích động.
Mà Hoàng Diễm, Hoàng Ánh Hồng cũng đều đoán được.
Sở Hồng, Sở Cuồng Nhân...
Cùng một họ, còn có tin đồn, Sở Cuồng Nhân cũng có thể điều khiển Hoàng Hỏa, khó có thể không khiến người ta nghĩ đến chuyện gì được.
“Người trong lòng ngươi là Sở Cuồng Nhân, đúng không?" Thanh Phong nói.
Sắc mặt Sở Hồng có chút đỏ, gật đầu.
Bên cạnh, trong mắt Hoàng Diễm lướt qua một tia kỳ quái, dường như đang tính toán điều gì, còn bên cạnh, Thanh Phong cũng có chút nhức đầu.
"Ta từng báo trước bước ngoặt của Ngô Đồng sơn đặt ở trên người của ngươi, vốn dĩ ta còn nghĩ rằng, đó là việc ngươi thành thân với thiếu chủ Kim Long, nhưng hiện tại xem ra có điều gì đó đã thay đổi." Thanh Phong bất đắc dĩ nói.
Sở Cuồng Nhân, người có mệnh cách hư vô.
Loại mệnh cách này, so với thiên mệnh chi tử còn cao thâm khó lường hơn.
"Vậy bây giờ ta sẽ nói chuyện với sơn chủ, bọn họ có buông tha cho quan hệ thông gia này hay không." Sở Hồng mong đợi nói.
"Sợ là... Rất khó." Thanh Phong cực kỳ hiểu tính cách của phụ mẫu mình.
Mọi chuyện đều đặt lợi ích của Ngô Đồng sơn lên hang đầu, lần này kết thông gia với đảo Thần Long là quyết định của bọn họ nhằm tối đa hoá lợi ích của Ngô Đồng sơn.
Muốn để bọn họ dễ dàng buông tha, khả năng không lớn.
Thậm chí, vì để cho Sở Hồng hoàn toàn từ bỏ tưởng niệm trong lòng, phụ thân của nàng có thể sẽ dùng thủ đoạn với Sở Cuồng Nhân.
"Tóm lại, đợi đến khi ngươi gặp thiếu chủ Kim Long rồi lại nói."
...
Sau đó không lâu.
Bên trong Ngô Đồng sơn.
Vài con Chân Long bay lên không trung, dẫn đầu là một con Kim Long, toàn thân được bao phủ bởi tiên huy sáng chói, uy thế dồi dào, quét sạch phong vân.
Chân Long tiến vào Ngô Đồng sơn, hóa thành hình người.
Kim Long dẫn đầu hóa thành một nam tử tuấn dật, một thân kim bào, giơ tay nhấc chân tràn ngập quý khí, phong cách nghiêm chỉnh như một vị đế vương.
Người này, chính là thiếu chủ Kim Long.
"Thật đẹp."
"Hắn là thiếu chủ Kim Long sao? Quả nhiên không tầm thường."
"Nghe nói hắn là thiên mệnh chi tử đầu tiên trở thành tiên."
Trong mắt của không ít nữ tu Phượng Hoàng của Ngô Đồng sơn hiện lên một tia sáng rỡ.
Mà Phượng sơn chủ, Hoàng sơn chủ cũng đi ra nghênh tiếp.
"Hiền chất từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ."
"Gặp qua hai vị sơn chủ."
"Đi, gọi Hoàng Hồng đến."
Sau đó không lâu.
Sở Hồng đi vào, mà khi thiếu chủ Kim Long nhìn thấy Sở Hồng, hai mắt không khỏi tỏa sáng, hắn cảm giác, huyết mạch của mình đang sôi trào.
"Loại cảm giác này, đúng là Thần Hoàng có huyết mạch thuần huyết!"
"Ta bây giờ đã tiếp cận Chân Long có huyết mạch thuần huyết, có thể ở trước mặt nàng, huyết mạch của ta vẫn cảm thấy bị áp chế."
"Người này, chỉ sợ không phải Thần Hoàng thuần huyết bình thường, kết hợp với nàng, ta nhất định có thể tu thành Long Hoàng Tiên Thể!"
Ánh mắt thiếu chủ Kim Long hừng hực lửa nóng nói.
Thế nhưng, Sở Hồng lại vô cùng lãnh nhạt với hắn, bộ dạng lạnh lẽo hờ hững, mảy may không để hắn ở trong lòng.
Phượng sơn chủ ở bên cạnh có chút bất mãn, vừa muốn nói gì, Hoàng sơn chủ ở bên cạnh liền cười nói: "Có chúng ta ở đây, những người trẻ tuổi này có chút căng thẳng, phu quân, chúng ta để bọn họ ở đây một lát đi."
Nói rồi, hai vị sơn chủ liền rời đi.
Đợi sau khi bọn hắn đi, Sở Hồng ngáp một cái: "Cảnh đẹp ở Ngô Đồng sơn có không ít, ngươi tùy tiện tìm người cùng ngươi xem đi."
Nói xong nàng liền không muốn ở lại lâu, quay người rời đi.
Ánh mắt đối phương nhìn về phía nàng, khiến nàng cực kỳ không thích.
Thiếu chủ Kim Long nghe vậy, lông mày cau lại, nhìn ra đối phương không thích hắn, cho nên cũng không ngăn cản.
"Hoàng Hồng... Ngươi sớm muộn gì cũng là của ta!"
Vì để luyện được Long Hoàng Tiên Thể, có được công tích bất hủ, thiếu chủ Kim Long tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha.
"A, đáng tiếc, trong lòng của vị hoàng nữ này của chúng ta cũng sớm đã có người." Một bóng người xinh đẹp bước ra từ sau lưng Kim Long thiếu chủ.
Chính là hoàng nữ Hoàng Diễm.
Lời nói của nàng khiến trong mắt thiếu chủ Kim Long hiện ra một tia lạnh lẽo.
"Người nào?"
"Sở Cuồng Nhân!"
"Sở Cuồng Nhân... Quả nhiên là hắn."
Thiếu chủ Kim Long có chút ngoài ý muốn, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kiêu ngạo: “Nngười ta muốn, cho dù là Sở Cuồng Nhân, cũng không thể đoạt được!"