← Quay lại trang sách

Chương 1464 Giao nhiệm vụ cho Tuyệt Vô Thần, cuồng vọng đến mức tận cùng, trở thành khiêm tốn

Tử Vi Tinh, bên trong Lạc gia.

Tuyệt Vô Thần, Vương Trầm Thiên, Sở Hồng, Lam Vũ, Lê Phi và những người có mối quan hệ mật thiết với Sở Cuồng Nhân cùng tụ họp lại với nhau.

Đến bây giờ bọn họ vẫn còn bàn luận về trận chiến phía trên lôi đài tinh không kia, mỗi khi nhắc tới, trong mắt đều toát ra thần thái vô cùng khát khao.

“Thật đáng tiếc, trận chiến ấy ta không thể tận mặt chứng kiến, thật sự là một tiếc nuối lớn của cuộc đời mà.”

Vương Trầm Thiên cảm khái nói ra.

Hắn vừa mới xuất quan mấy ngày hôm trước, bỏ lỡ cơ duyên ở lôi đài tinh không, cũng bỏ lỡ cả trận chiến xuất sắc của Sở Cuồng Nhân và chúng yêu nghiệt.

Nghĩ như vậy, hắn không khỏi có chút hối hận.

“Đúng vậy, sớm biết như vậy ta đã không dưỡng thương, cùng đi xem một chút thì tốt rồi.”

Giống như Vương Trầm Thiên, Băng Tằm Như Tuyết cũng ảo não, chẳng qua, Vương Trầm Thiên là do bế quan, còn nàng thì lại đang dưỡng thương, bỏ lỡ trận chiến ấy.

“Đang nói điều gì vậy?”

Lúc này, Sở Cuồng Nhân và Lạc gia chủ đi đến.

“Công tử.”

“Thủ tịch.”

“Vương.”

“Chủ nhân.”

“Sở đạo hữu.”

Mấy đống xưng hô khác biệt, đại diện cho những thân phận không giống nhau.

Khóe miệng Lạc gia chủ đi theo bên cạnh có chút run rẩy, nhiều xưng hô như vậy, các ngươi đây là đang muốn náo loạn sao?!

Sở Cuồng Nhân cũng có chút xấu hổ, điều này làm cho, bản thân cũng không biết đáp lại như thế nào.

Mọi người liếc nhìn nhau, cũng không khỏi bật cười một tiếng.

Mọi người gặp nhau trên đường, hàn huyên trò chuyện tình hình của nhau gần đây, cùng với những dự định sau này.

“Ta dự định về thánh địa Dao Trì một chuyến.”

Ngọc Trí nhàn nhạt cười nói.

Ở bên cạnh nàng, Thanh Phong nhìn thoáng qua Sở Hồng, nói: “Sở Hồng, nếu như ngươi nguyện ý, có thể tới tổ Phượng Hoàng, ngươi có truyền thừa của tiền bối Hoàng Kinh Hoàng, ta tin Hoàng chủ sẽ tiếp nhận ngươi, có tổ Phượng Hoàng tương trợ, con đường tu hành sau này của ngươi nhất định sẽ càng thêm bằng phẳng, chuyện của Hoàng Vũ Y, có ta ở đây, ngươi không cần lo lắng.”

Thanh Phong là Thanh Loan, gần như đã được Phượng Hoàng tiên tri bồi dưỡng trở thành người kế nhiệm, mặc dù tu vi không cao, nhưng vẫn có quyền lên tiếng nhất định như cũ.

Nếu nàng ấy có thể bảo đảm cho Sở Hồng, vậy thì Hoàng chủ sẽ không truy cứu chuyện của Hoàng Vũ Y nữa.

“Ta suy xét một chút đã.” Sở Hồng nói.

“Hoàng Vũ Y là do ta giết, không có liên quan quá lớn với Tiểu Hồng.”

Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng.

“Ca ca, sao lời này của ngươi lại khách khí như vậy, ngươi giết hay ta giết có khác gì nhau sao?”

Sở Hồng có chút bất mãn mà nói, cảm thấy những lời này của Sở Cuồng Nhân, dường như muốn phủi sạch mối quan hệ với nàng vậy.

“Ha.”

Sở Cuồng Nhân cười cười, cũng không hề nói điều gì.

Kỳ thật hắn nhìn ra được, Sở Hồng có suy nghĩ đi đến tổ Phượng Hoàng để phát triển, dù gì tổ Phượng Hoàng cũng là nơi ở hiện tại của Phượng Hoàng, các loại tài nguyên công pháp đều rất có lợi cho nàng.

“Đúng rồi, thủ tịch, sau này ngươi có tính toán gì không?”

Vương Trầm Thiên hỏi.

“Về thư viện trước một chuyến đi.”

Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói, các cơ duyên còn lại ở sân thi đấu tinh không, gần như đã không thể lọt vào mắt hắn.

Hắn muốn về thư viện, yên lặng một khiangr thời gian.

Tu hành không thể quá nóng vội.

“Vâng, chúng ta quyết định như vậy đi.”

Vương Trầm Thiên gật gật đầu.

Sau đó, Sở Cuồng Nhân tìm Tuyệt Vô Thần, có chuyện muốn nói với riêng với hắn.

“Vương, người có chuyện gì cần nhắn nhủ sao?”

“Vô Thần, sau này, ngươi có dự định gì không?”

“Vương đi nơi nào, ta liền đi nơi đó, còn những chuyện khác, ngược lại thật ra ta cũng không có ý định gì.”

Hậu Thiên Thần Ma nhất mạch đã quy thuận Sở Cuồng Nhân, tất nhiên xem hắn như thiên lôi sai đâu đánh đó.

Sở Cuồng Nhân nghe vậy, hơi hơi gật đầu: “Ngược lại, thật ra ta có một nhiệm vụ muốn giao cho ngươi.”

“Ngài cứ việc phân phó.”

Sở Cuồng Nhân lấy ra một vương quan màu tím, cười nhạt nói: “Ngươi có hứng thú trở thành chủ nhân của Tử Vi Tinh không?”

Nghe đến đây, thần sắc cười nhạt nói Tuyệt Vô Thần có chút chấn động.

“Tử Vi Tinh là vật do Vương sở hữu, không biết lời này của Vương là có ý gì?”

“Ta muốn ngươi, giúp ta chỉnh đốn lại thế lực khắp nơi trên Tử Vi Tinh, khiến cho bọn họ hoàn toàn thần phục ta, làm việc cho ta!”

“Vương có Tử Vi Vương Quan trong tay, muốn làm được việc này, hẳn là không khó.”

“Tử Vi Tinh rất lớn, muốn làm việc này, sợ là phải tốn không ít thời gian, mà ta không muốn lãng phí thời gian vào những việc này.”

Nếu là Như Yên trưởng lão đang ở đế quốc Thương Khung ở đây, nhất định biết thứ mà Sở Cuồng Nhân đang bàn tính.

Nói trắng ra là, chính là hắn không muốn làm những chuyện phiền toái này, hắn muốn tìm ai đó giúp đỡ, để cho hắn làm vung tay chưởng quỹ.

Huyền Thiên tông, đế quốc Thương Khung, hắn đều làm như vậy.

Nói dễ nghe một chút, gọi là biết dùng người, nói khó nghe thì, chính là do lười, không nghĩ đến chuyện làm việc.

“Vì sao lại giao Tử Vi Vương Quan này cho ta?”

“Trên Tử Vi Tinh này có nhiều thế lực như vậy, trong đó không thiếu tồn tại ở Đại La cảnh giới, có vương quan này trong tay, ngươi mới có thể chèn ép được bọn họ, ngươi yên tâm, ta sẽ giao quyền năng nắm giữ cấm chế Tử Vi bên trong vương quan này cho ngươi, từ nay về sau, ngươi chính là chủ nhân của Tử Vi Tinh.”

Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, giao một phần quyền lợi lớn như vậy cho người khác, hắn không có nửa điểm không muốn, hay có chút quyến luyến nào.

Dường như với hắn mà nói, phần quyền năng ở Tử Vi Tinh này, dường như là thứ có thể có cũng có thể không.

“Vương, ngươi yên tâm giao phần quyền năng này cho ta, không sợ ta sẽ ra tay cản trở sao?”

Tuyệt Vô Thần cười nhạt nói.

“Ha, ngươi sẽ không.”

Sở Cuồng Nhân chắc chắn nói.

Hắn tự hiểu năng lực nhìn người của bản thân, Tuyệt Vô Thần đối với hắn, sớm đã vui lòng hoàn toàn phục tùng.

Lại nói, nếu như sau này đối phương thật sự sinh ra lòng không phục gì đó, với năng lực của hắn, chẳng lẽ không áp chế được đối phương sao?

Cấm chế Tử Vi hữu dụng đối những người khác, với hắn mà nói, là thùng rỗng kêu to.

Thiếu ngự Tử Vi, chính là ví dụ tốt nhất.

“Nếu Vương đã ủy thác trọng trách này cho ta, Vô Thần ta nhất định sẽ tận tâm tận lực vì Vương làm tốt nhiệm vụ này!”

Thần sắc Tuyệt Vô Thần nghiêm lại, trịnh trọng nói.

“Ta sẽ để Phong gia, Lạc gia, còn có bộ tộc Cửu Lê hỗ trợ ngươi, mặt khác, tiềm lực trưởng thành của Lạc Nhạn không tệ, đợi một khoảng thời gian nữa sẽ là một trợ lực, có thể dốc lòng vun trồng.”

“Ta hiểu rồi.”

…………

Sau đó không lâu, Ngọc Trí, Thanh Phong rời khỏi Tử Vi Tinh, quay về thánh địa Dao Trì.

Sở Cuồng Nhân mang theo đám người Lam Vũ, Sở Hồng trở về thư viện.

Về phần Tuyệt Vô Thần cùng với người của Thần Ma nhất mạch, hắn để bọn họ lưu lại Tử Vi Tinh, chỉnh đốn lại thế lực trên Tử Vi Tinh, với năng lực của Tuyệt Vô Thần, hắn cũng không lo lắng.

Bên trong thư viện Bách Gia.

Lữ Tử phát hiện Sở Cuồng Nhân đã từ bên trong sân thi đấu tinh không trở về, trên mặt mang theo ý cười, tự mình bước ra nghênh đón.

“Gặp qua Lữ Tử.”

Sở Cuồng Nhân hơi hơi hành lễ.

“Ha ha, thủ tịch không cần khách khí, lần này ngươi ở sân thi đấu tinh không, có thể nói là nổi bật cực kỳ, thư viện ta cũng ăn theo không ít đâu.”

“Lữ Tử tán thưởng rồi.”

Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng, không kiêu ngạo không tự ti, nhìn Lữ Tử như tâm hoa nộ phóng.

Nếu thiên kiêu tầm thường đạt được thành tựu lớn như vậy, không chừng cái đuối đã có thể vểnh lên tận trời, nhưng Sở Cuồng Nhân vẫn là bộ dáng ôn hòa khiêm tốn như cũ.

Nói là khiêm tốn, cũng không hẳn là vậy.

Bởi vì hắn nhìn ra được, đối phương thật sự không để những việc này ở trong lòng.

Đổi góc độ suy nghĩ, đối phương không phải khiêm tốn, mà là không hề đặt những thiên kiêu yêu nghiệt đó ở trong mắt, là tự cao tự đại chân chính!

Cuồng vọng đến mức tột cùng, liền trở thành khiêm tốn?

Lữ Tử lắc đầu cười một tiếng, thư viện Bách Gia ta, có tài đức gì, vậy mà lại có thể khiến nhân kiệt như vậy trấn giữ!

Hiện tại hắn có thể xác định, nếu như Sở Cuồng Nhân có thể trưởng thành, thư viện Bách Gia tất nhiên có thể chân chính trường thịnh không suy, trở thành trụ cột kiên cố không thể phá vỡ giống như Trương Tử!

Sau đó, Lữ Tử bảo người chuẩn bị một phen, bày tiệc mời khách để chúc mừng Sở Cuồng Nhân và các giới tử khác đã trở về.