Chương 1480 Bộ dáng vô cùng chân chó, một kiếm đánh bại Thiên Tử, mở lò Bát Quái
Đùng!!
Một tiếng vang lớn, chỉ thấy vô số luồng năng lượng đồng loạt đánh lên phía trên Bát Quái Thần Lô, năng lượng kinh khủng trút xuống mà ra, kích động bát phương.
Nhưng sau khi bụi mù tan đi, Bát Quái Thần Lô này lại không chút sứt mẻ như cũ!
Mọi người thấy thế, đồng tử không khỏi hơi hơi co rụt lại, có chút kinh hãi.
“Bát Quái Thần Lô này, vậy mà lại kiên cố đến loại trình độ này, chúng ta liên thủ, thế nhưng vẫn không thể mở ra vật này như cũ.”
“Thần Lô này, cũng quá khó mở ra đi.”
Mà ánh mắt thiếu ngự Thanh Hoa chợt lóe, nhìn về phía mấy người Kỳ Lân Đoán, Cơ Đức, nhàn nhạt nói: “Vài vị ở đây còn đang ẩn mình.”
Đúng là như vậy.
Hắn phát hiện ra, những người này, không hề xuất toàn lực.
Dù sao sau khi Thần Lô mở ra, bọn họ còn muốn đi vào bên trong đó tranh đoạt cơ duyên, nào chịu dễ dàng để lộ ra toàn bộ sức mạnh chứ?
Không chỉ có bọn họ.
Tin tưởng thiếu ngự Thanh Hoa cũng giống như vậy, không hề xuất toàn lực.
“Chư vị, không mở lò Bát Quái ra, còn nói gì đến cơ duyên, cho nên, vẫn mời chư vị thi triển toàn lực đi.”
“Thiếu ngự nói rất đúng.”
Cơ Đức cười nhạt nói.
Mà mọi người ở đây chuẩn bị thi triển toàn lực, mở lò Bát Quái ra, một luồng uy áp che trời lấp đất bất chợt từ trên trời giáng xuống!
Sự mạnh mẽ của áp lực này, khiến toàn bộ thiên kiêu ở đây đều biến đổi sắc mặt, mặt mũi tràn đầy rung động!
Sáu con thiên mã ở trước mặt Cơ Đức kia sau khi cảm nhận luồng uy áp này, lập tức sợ tới mức xụi lơ trên mặt đất, cả người run rẩy, ngay cả thiếu ngự Thanh Hoa ngồi trên Cửu Đầu Sư Tử, trong ánh mắt cũng là đầy sự hoảng sợ, Cửu Đầu Sư Tử không yên mà run rẩy bất an, tứ chi mềm nhũn, thế nhưng cũng bị ép tới nửa quỳ trên mặt đất.
Một cái chớp mắt tiếp theo.
Bên trong tầng mây trên bầu trời, một đạo vết rách hiện ra.
Hai đạo thân ảnh đi ra.
Trong đó có một người, mặc bạch y tóc đen, hông đeo cổ kiếm cùvà ng quyển sách, quanh người có tiên huy tươi sáng.
Mà uy áp vô cùng mênh mông kia, chính là bắt nguồn từ trên người của người này!
“Thế mà, đúng là hắn!!”
Không ít thiên kiêu yêu nghiệt nhìn thấy người vừa tới, đồng tử đột nhiên co rút, ngưng trọng tới mức cực điểm.
Cho dù là những tồn tại được cho là yêu nghiệt đó, tất cả cũng không có ngoại lệ mà có loại cảm giác tim đập nhanh.
Bởi vì người trước mắt này, tuy rằng cùng là một đời trẻ tuổi như bọn họ, nhưng cấp bậc lại không biết muốn cao hơn bao nhiêu!
Thậm chí hoàn toàn có thể nói là, hai cấp độ tồn tại khác nhau!
Chỉ vì người này vang vọng thiên hạ, không người nào mà không biết, không người nào mà không biết đến danh hào…… Sở Cuồng Nhân che đậy thiên hạ!!
Người tới, chính là Sở Cuồng Nhân!
“Đáng chết, người này không tu luyện ở thư viện, không có việc gì lại tới đây làm cái gì chứ!”
“Lần này thì xong rồi, người này mà tới, cơ duyên trong lò Bát Quái này, không phải đều là của hắn sao?!”
“Muốn tranh đoạt cơ duyên với Sở Cuồng Nhân? Tính ra, ta vẫn nên đi tìm dây thừng tự sát đi.”
Vô số thiên kiêu đột nhiên vô cùng bi quan.
Nếu nói, yêu nghiệt như thiếu ngự Thanh Hoa, Cơ Đức chỉ mang lại cho bọn họ áp lực rất lớn, thì Sở Cuồng Nhân mang lại cho bọn họ, chính là sự tuyệt vọng!
Tranh đoạt cơ duyên cùng với Sở Cuồng Nhân?
Toàn bộ một đời trẻ tuổi, không có mấy người dám nói bản thân mình có được tự tin như vậy.
“Sở Cuồng Nhân!!”
Hỏa Đồng nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt toát ra hận ý vô tận.
Chính là người này mang đến cho hắn khuất nhục vô tận, thậm chí còn giết thiếu ngự Tử Vi mà ngày xưa hắn nguyện trung thành.
Nhưng mặc dù trong lòng có thống hận như thế nào, hắn cũng không được tùy tiện ra tay, bởi vì hắn vô cùng rõ ràng, chẳng sợ bản thân hiện tại rất mạnh, nhưng dù vậy cũng cugx không phải là đối thủ của Sở Cuồng Nhân.
“Nổi tiếng đã lâu, hôm nay ngược lại là lần đầu tiên trông thấy, thật đúng là không giống người thường.”
Thiếu ngự Thanh Hoa duỗi tay không ngừng vuốt ve đầu của Cửu Đầu Sư Tử, ý muốn trấn an đối phương.
Hắn nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt toát ra vẻ ngạc nhiên …… thật là tuyệt đại phong hoa, khó trách những đại năng đó không tiếc tự mình ra tay.
“Sở Cuồng Nhân, Nhân Hoàng chân chính, người đánh bại Cơ Võ!”
Cơ Đức nhìn Sở Cuồng Nhân, đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp mặt đối phương, Cơ gia và Sở Cuồng Nhân, cũng không có ân oán gì quá lớn.
Nhưng hắn lại vô cùng rõ ràng, Cơ gia và Sở Cuồng Nhân, hoặc là nói với Nhân Hoàng, nhất định là như nước với lửa.
“Một đám người, đến cái lò cũng không mở ra, thật là mất mặt xấu hổ.”
Sau khi Sở Cuồng Nhân tới, câu đầu tiên hắn mở miệng nói, liền làm sắc mặt của chúng thiên kiêu, yêu nghiệt ở đây thoáng một chút đã trở nên có chút khó coi.
Miệng của gia hỏa này, vẫn luôn gây tổn thương đến như vậy sao?!
Vừa mở miệng, đã đắc tội với tất cả mọi người.
n Hồng Hoa ở bên cạnh Sở Cuồng Nhân nghe thấy thế, khóe miệng không khỏi hơi nhếch, cũng không cảm thấy đối phương làm như vậy là có phần quá đáng.
Sở Cuồng Nhân che đậy thiên hạ!
Chỉ cần cái danh hào này, đã đắc tội với thiên kiêu yêu nghiệt khắp thiên hạ, dù có nói vài câu tổn thương người khác thì lại thế nào đây?
Lại nói, thế lực Tiên Đình, Cơ gia này, dù hiện nay không xé rách mặt với Sở Cuồng Nhân, nhưng tương lai sớm hay muộn cũng sẽ đối đầu với nhau.
“Lò Bát Quái này cũng không phải là bảo vật tầm thường, Sở đạo hữu nói những lời này, không khỏi có chút đả thương người khác.”
Thiếu ngự Thanh Hoa từ tốn nói.
“Thiếu ngự nói đúng, nếu như ngươi có năng lực, sao không tự mình mở ra.”
Lúc này, Cơ Đức cũng phụ họa một câu.
Sở Cuồng Nhân nhìn hắn một cái: “Nghe đồn Thiên Tử Kiếm của Cơ gia, cực kỳ không tầm thường, ta nhìn ngươi, bộ dáng thiên tử thì không có, ngược lại thì có bộ dáng vô cùng chân chó.”
“Sở Cuồng Nhân, ngươi không cần quá đáng như vậy!”
Sắc mặt Cơ Đức vô cùng âm trầm, kiếm khí của Thiên Tử Kiếm trong tay lưu chuyển, dường như lúc nào cũng chuẩn bị ra tay.
Sở Cuồng Nhân đứng yên tại chỗ, ngoắc đầu ngón tay: “Tới đây, cho ngươi mười lá gan, ngược lại, ngươi thử động thủ xem?”
Không có một thiên kiêu nào có thể chịu được loại khiêu khích này.
Cơ Đức cũng không ngoại lệ, hắn hít một hơi thật sâu, Thiên Tử Kiếm trong tay nở rộ hoa quang lộng lẫy: “Ta sẽ cho ngươi trông thấy sự lợi hại của Thiên Tử Kiếm!!”
Một kiếm chém ra, một đạo kiếm ảnh thật lớn hoành không, giống như huy kiếm của thiên tử, khiến vạn linh thần phục.
“Thiên tử? Rốt cuộc cũng chỉ là con của trời, làm sao so được với Nhân Hoàng Chi Kiếm!”
Sở Cuồng Nhân ngưng tụ kiếm chỉ, kiếm khí bạo ngược vô cùng vô tận ngưng tụ ở trên đầu ngón tay, ngay sau đó liền bắn ra!
Đùng!!
Khoảnh khắc kiếm ảnh cùng với kiếm khí va chạm, Thiên Tử Kiếm Ảnh rách nát ngay tại chỗ!!
Kiếm khí vô cùng bạo ngược, chỉ là một đạo dư âm đã trực tiếp quét Cơ Đức ra xa đến mấy trăm trượng, khiến miệng hắn phun ra một ngụm máu tươi!
Mà kiếm khí còn sót lại, lại như thế chẻ tre quét về phía lò Bát Quái!
Cùng với một tiếng nổ kinh thiên vang lên, kiếm khí bạo ngược đánh lên phía trên nắp lò Bát Quái, trực tiếp xốc nắp lò bay ra ngoài!
Trong phút chốc, ngọn lửa vô tận từ trong đó phun trào ra, cắn nuốt xung quanh!
Chúng thiên kiêu thấy thế, sắc mặt hơi đổi, vội vàng lui về phía sau, tránh né ngọn lửa mãnh liệt, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Sở Cuồng Nhân, càng thêm kiêng kị.
Bọn họ có nhiều thiên kiêu liên thủ như vậy cũng không có cách nào làm lay động lò Bát Quái.
Mà Sở Cuồng Nhân, lại chỉ với một kiếm, trước đó đánh bại Thiên Tử Kiếm, sau đó lại mở lò Bát Quái!
Thực lực như vậy, khiến cho tất cả bọn họ theo không kịp!
Đặc biệt là Cơ Đức bị xốc bay ra ngoài, vẻ mặt tràn đầy hoảng sợ, nhìn Sở Cuồng Nhân mà nuốt nước miếng, lòng còn sợ hãi.
Thực lực như vậy, hắn chỉ bị một đạo dư âm đánh đã bị đã thương, bị thất bại.
Nếu như tập trung toàn bộ mà nói……
Hắn, hẳn phải chết!!
“Đây là thực lực che đậy thiên hạ sao?! Quả nhiên là tên quái vật!!”
Cơ Đức nỉ non nói, hiện tại xem như hắn đã biết, truyền nhân của Hiên Viên, Cơ Võ thất bại trong tay đối phương, là chuyện bình thường đến cỡ nào.
“Tu vi của hắn, rốt cuộc đã đạt tới trình độ nào?”
Trong mắt thiếu ngự Thanh Hoa mang theo vẻ tò mò.
“Mau, lò Bát Quái đã mở ra, tiến vào thôi!”
Có thiên kiêu gấp gáp không chờ nổi, nhanh chóng tiến vào bên trong lò Bát Quái.
“Hồng Hoa, sau khi tiến vào, nếu như lò Bát Quái có động tĩnh gì khác thường, không cần lo cho ta, lập tức rời khỏi lò Bát Quái, biết không?”
Sở Cuồng Nhân dặn dò một câu.
n Hồng Hoa trầm ngâm một hồi, ngay sau đó liền gật đầu: “Ta hiểu rồi.”