← Quay lại trang sách

Chương 1485 Sở Cuồng Nhân không chết, chư vị, đường này không đi được

Đại năng của Thần Ma nhất mạch luân phiên đăng tràng, Bắc Minh, Hư Vô, Lăng Hoa, nhất là cả hai người đằng sau, còn là đại năng cảnh giới Hợp Đạo.

Sự kinh khủng từ uy áp, làm cả Tiên Đình đều lâm vào bên trong chấn động trước nay chưa từng có.

Ánh mắt của hai người Hắc Vân Tiên Đế, Tuyệt Tâm Tiên Đế không khỏi vô cùng ngưng trọng.

Hư Vô đứng lơ lửng trên không, đạo tắc trên người lưu chuyển, lạnh nhạt nói: "Hôm nay, chúng ta muốn vì Sở Cuồng Nhân, đòi lại một cái công đạo!"

Lời nói vừa dứt, hắn đưa tay ra, Thần Ma chi khí bạo phát, sức mạnh hư vô khuếch tán ra, trùng kích khắp nơi!

Đùng!!

Bốn phía rung chuyển, một số Đại La Kim Tiên dưới luồng sức mạnh này, đúng là không bị khống chế bị đánh bay ra ngoài.

Hai người Tuyệt Tâm Tiên Đế, Hắc Vân Tiên Đế đồng thời xuất thủ, đạo tắc trên người lưu chuyển, ẩn chứa đại đạo vô cùng ảo diệu, va chạm vào một chỗ với đạo tắc của Hư Vô.

Ngay sau đó, Lăng Hoa cũng gia nhập chiến đấu.

Đạo tắc của nàng lưu chuyển, gây ra từng đợt diệt thế phong bạo ở trong thiên địa, vô cùng kinh khủng.

Bốn Hợp Đạo, bốn loại đạo tắc hoàn toàn khác biệt liên tục nổ tung trong hư không, dường như một bức tranh đại đạo đang từ từ triển khai, hiện ra ở trước mặt mọi người.

Chỉ riêng việc muốn thưởng thức bức họa này cũng không phải là chuyện đơn giản.

Không ít đại năng thúc giục sức mạnh, Đại La ý lưu chuyển, chống cự uy thế của đạo tắc, tuy rất nguy hiểm, nhưng lại có một ít Đại La không nguyện ý lui lại.

Dù sao, đây chính là cơ hội để bọn họ quan sát đạo tắc ở khoảng cách gần.

Nếu như có thể tìm hiểu ra một chút điều ảo diệu của Hợp Đạo từ trong đó, tuyệt đối sẽ có nhiều chỗ tốt đối với cảnh giới hiện tại của bọn họ.

Trận chiến Hợp Đạo, tuy nhiên vô cùng hiểm ác, nhưng cùng lúc, cũng là một cơ duyên không thể khinh thường.

"Ta bị vây ở cảnh giới Đại La đã nhiều năm, trận chiến Hợp Đạo, là một cơ hội, tuyệt đối không thể tuỳ tiện bỏ lỡ."

"Đúng vậy, một trận chiến này, ta nhất định phải nhìn cho thật kỹ, có lẽ ta sẽ có được cảm ngộ gì đó."

Hai người Bắc Minh, Trương Tử cũng đều đang quan sát.

Bọn họ đã bước nửa bước vào cảnh giới Hợp Đạo, cảm ngộ bọn họ có thể có được còn nhiều hơn, sâu sắc hơn so với Đại La còn lại.

Đùng, đùng, đùng...

Hợp Đạo và Hợp Đạo va chạm vào nhau, là đạo của mỗi người đang tấn công lẫn nhau, ngoại trừ dao động động năng lượng kinh khủng kia, còn có đạo tắc ở khắp mọi nơi đang đọ sức.

"Hư Vô, ngươi và ta đều là Hợp Đạo, đạo bất diệt, thân bất tử, người này cũng không thể làm gì được người kia, dù là đánh đến mấy trăm năm cũng sẽ không có kết quả gì."

Tuyệt Tâm Tiên Đế nói ra.

Cảnh giới Hợp Đạo, lấy thân hợp đạo, bản thân bọn họ cũng là đạo, tiêu diệt bọn họ, cũng là tiêu diệt một đạo!

Nói nghe thì dễ nhưng sao có thể thực hiện?

"Dù có đánh lên mấy vạn năm, ta cũng muốn tiêu diệt đạo của bọn ngươi!!"

Hư Vô lạnh giọng nói ra, xuất thủ không chút lưu tình, đánh vào trên người Tuyệt Tâm Tiên Đế, sức mạnh đạo tắc mạnh mẽ đang trùng kích tiên khu của đối phương.

Nhưng sau khi tiên khu bị phá nát, đã thấy vô số đạo tắc phun trào, chữa trị nó chỉ trong chớp mắt.

Hư Vô thấy thế, thần sắc lạnh lùng, chỉ trong phút chốc, lại thúc giục đạo tắc lần nữa.

Đạo và đạo, đang đụng chạm kịch liệt.

Khuôn mặt Lăng Hoa cũng lạnh lùng, trong lúc giơ tay nhấc chân, diệt thế phong bạo cũng tuôn ra, mà ở trong gió lốc, kéo theo vô số đạo tắc huyền diệu, vô cùng mạnh mẽ.

Đùng!!

Một lần kịch liệt va chạm sau đó, đạo tắc tiêu tán ra, gần như xé rách vùng hư không này.

Lúc này, bên trong Tiên Đình đột nhiên truyền ra một tiêng kinh hô.

"Sở Cuồng Nhân, không chết?!"

Giọng nói này, khiến tất cả Đại La, thậm chí Hợp Đạo đều vô cùng hoảng hốt.

"Chuyện này, làm sao có thể?!"

"Mấy vị Đại La liên thủ thúc giục Bát Quái Lô, Lục Đinh Thiên Hỏa kia đủ để thiêu chết một Đại La Kim Tiên, Sở Cuồng Nhân, làm sao có thể không có việc gì chứ?!"

"Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"

Trong lòng mọi người nghi hoặc không hiểu.

Nhưng không có người nào hoài nghi đây là giả, thiên kiêu còn lại bị tính kế thế này, hẳn phải chết không nghi ngờ.

Nhưng mà Sở Cuồng Nhân...

Cho dù là Đại La liên hợp xuất thủ, cũng không dám nói mình có thể tuyệt đối giết chết được người này!

Dù sao, trên người người này có quá nhiều chuyện không thể tin nổi nghị phát sinh.

Nguyên một đám Đại La phun trào tiên thức, vượt qua ngàn tỉ dặm, đi vào trên bầu trời của Bát Quái Lô, ý đồ nhìn trộm tình huống bên trong.

Nhưng ở trước mặt Lục Đinh Thiên Hỏa vô cùng bá đạo, tiên thức của bọn họ, căn bản không có cách nhìn trộm.

Mà ở bên ngoài Bát Quái Lô.

Vô số thiên kiêu trở về từ cõi chết nhìn lấy nắp lò khép lại kia, toàn thân phát hồng, giống như có vô số hỏa diễm đang bùng cháy bên trong Bát Quái Lô, trong lòng nguyên một đám đều còn sợ hãi.

Nếu không phải bọn họ đi nhanh, sợ sớm đã chết không toàn thây.

Bên trong Tiên Đình, các đại năng nhìn Bát Quái Lô, không cách nào thăm dò đến tình huống bên trong, âm thầm nóng vội.

Bát Quái Lô này là do đại năng có danh tiếng rất lớn ở thời kỳ Tiên Cổ là Lão Quân lưu lại, vô cùng thần dị, cho dù là đại năng Hợp Đạo cũng không thể hoàn toàn khống chế.

Ý thức của mọi người, khó có thể xâm nhập vào trong đó.

"Chuyện gì xảy ra?"

Tuyệt Tâm Tiên Đế từ tốn nói.

Sâu bên trong Tiên Đình, mấy Đại La liên thủ tính kế Sở Cuồng Nhân kia lấy một cái quang kính ra.

Bên trong quang kính kia, hiện ra tình huống bên trong Bát Quái Lô.

Chỉ thấy ở trong một mảnh biển lửa cuồn cuộn, có một bóng người bạch y run rẩy đứng đó, ánh mắt bình tĩnh, giống như là thông qua quang kính, đối mặt với rất nhiều đại năng.

Mọi người vô cùng ngạc nhiên.

Tốt cho một Sở Cuồng Nhân, dưới loại tình huống này, vậy mà còn chưa gặp nguy không loạn, mây trôi nước chảy!

Chỉ thấy trên đỉnh đầu đối phương, có một Thần Châu vô cùng lộng lẫy lơ lửng.

Thần Châu nở rộ hàng tỉ quang hoa, hình thành từng đạo từng đạo kết giới, ngăn cách Lục Đinh Thiên Hỏa bốn phía ở bên ngoài, đúng là không tổn thương được Sở Cuồng Nhân.

"Đó là, Tạo Hóa Bản Nguyên Thần Châu!!"

Mọi người vô cùng ngạc nhiên.

Tạo Hóa Bản Nguyên Thần Châu, đây là cơ duyên cuối cùng Sở Cuồng Nhân lấy được ở bên trong sân thi đấu tinh không, vật này vô cùng thần dị, từ 999 đạo Tạo Hóa Bản Nguyên Thần Quang ngưng tụ mà thành.

Không chỉ có có thể giúp người tham ngộ bản nguyên, mà còn là một món chí bảo phòng ngự!

"Thì ra là thế, là Thần Châu này che chở cho hắn."

"Chậc chậc, Thần Châu này, quả thật là lợi hại, có thể ngăn cản Lục Đinh Thiên Hỏa."

"Nhưng mà, cho dù là Thần Châu này cũng không kiên trì được bao lâu."

Tạo Hóa Bản Nguyên Thần Châu quả thật rất lợi hại, nhưng mà, Lục Đinh Thiên Hỏa cũng không đơn giản.

Chỉ thấy dưới sự ăn mòn của Thiên Hỏa, có không ít thiên hỏa xuyên qua kết giứoi Thần Châu, xông về phía Sở Cuồng Nhân.

Một cái chớp mắt tiếp theo.

Lúc hỏa diễm bao trùm, trên người đối phương, bỗng nhiên có một đạo hắc quang lưu chuyển ra, hắc quang hiển hóa, đúng là hóa thành một đóa tuyệt thế Hắc Liên!

Chí bảo Tiên Thiên bản nguyên, Diệt Thế Hắc Liên!

Hắc Liên xuất hoeenj, thiên hỏa bị ngăn cản lần nữa.

Được hai đại chí bảo phòng ngự bảo vệ, quả thật khi Sở Cuồng Nhân ở bên trong Thiên Hỏa, lông tóc không tổn hao gì!

Tình cảnh này, khiến cho rất nhiều đại năng tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

"Trên người gia hỏa này có không ít bảo vật!"

"Diệt Thế Hắc Liên, ta quả thật đã quên mất, trên người người này còn có loại bảo vật này."

"Ha."

Hư Vô khẽ cười một tiếng, thản nhiên nói: "Ta liền biết, gia hỏa này không thể dễ dàng chết như thế."

"Hư Vô, ta đi mửo cái bếp lò nát này trước, nơi này giao cho các ngươi chống đỡ."

Bắc Minh cười nhạt một tiếng.

Bóng người hắn lóe lên, chui vào bên trong hư không, biến mất không thấy.

Đại La còn lại của Tiên Đình thấy thế, biến sắc.

"Không thể để cho Bắc Minh thành công, nếu không thì mọi chuyện chúng ta làm đều sẽ uổng phí."

"Đúng vậy, nhất định phải ngăn cản hắn!"

Cường giả Đại La của hai đại Tiên Đình muốn xuất thủ ngăn cản Bắc Minh.

Nhưng lúc này, vô số tự phù tạo thành từng đạo từng đạo kết giới, ngăn cản một đám đại năng, là do Trương Tử xuất thủ.

Một người một con lừa ngăn ở trước mặt một đám Đại La, tay nâng quyển sách, khí chất nho nhã, nhưng ánh mắt lại lạnh như núi băng: "Chư vị, đường này không đi được."