← Quay lại trang sách

Chương 1499 Có thể tặng lên một cấp bậc bất cứ lúc nào, linh hồn chi hoa, truyền thuyết về Viên Tổ

Sau khi Sở Cuồng Nhân rời khỏi thư viện, Lam Vũ cũng đi theo tiến thẳng đến Ngũ Hành Sơn.

Lần này hắn tiến về Ngũ Hành Sơn, đơn thuần là do hứng thú, muốn nhìn xem Viên Chiến có thể mời tới một số thiên kiêu không tồi hay không.

Mặt khác, một ít người mà hắn quen thuộc có lẽ cũng sẽ đến.

Mà trước khi lên đường, hắn cũng không bỏ lỡ phân đoạn rút thưởng.

Bị nhốt trong Bát Quái Lô hai mươi năm, đôi lúc hắn cũng sẽ rút thưởng, nhưng hắn đến cảnh giới này, đồ vật rút ra có thể hữu dụng đối với hắn đã càng ngày càng ít.

Ngoại trừ có một số phần thưởng cấp Thần đỉnh phong, cấp Siêu Thần.

Các phần thưởng còn lại hắn thấy có cũng được mà không có cũng được, vẫn luôn bị hắn ném vào trong không gian Tụ Lý Càn Khôn.

Từ sau khi ra khỏi Bát Quái Lô, hắn liền đem những phần thưởng đó giao cho phân thân, một phần được sử dụng như tài nguyên vun đắp cho tổ chức ngầm, một phần còn lại thì đưa về tinh vực Thương Khung.

“Chúc mừng ký chủ rút được phần thưởng cấp Thần thẻ tăng một phẩm cấp bất cứ lúc nào.”

Phần thưởng rút được lần này khiến cho Sở Cuồng Nhân cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Thẻ tùy cơ tăng phẩm cấp.

Tên đúng như ý nghĩa, đó là một tấm thẻ có thể giúp sức mạnh của Sở Cuồng Nhân tăng lên một phẩm cấp ngay lập tức.

Có thể là tu vi cảnh giới, có thể là thể chất, cũng có thể là thần thông……

Đây là một phần thưởng vô cùng hữu dụng.

Nếu như có thể tùy ý tăng tu vi cảnh giới của bản thân lên, cũng không biết có thể giúp bản thân tăng đến cảnh giới Đại La ngay lập tức hay không đây?

Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ đến.

Hiện tại, tu vi của hắn đã là Kim Tiên cửu phẩm, khoảng cách đến cánh cửa Đại La cũng không còn kém bao nhiêu.

Thậm chí, cơ thể của mình đã ngưng tụ ra Đại La ý, cho dù là đối mặt một ít tu sĩ Đại La, cũng có thể chiến một trận!

“Sử dụng!”

Sau khi Sở Cuồng Nhân lấy thẻ tùy cơ tăng lên ra, thì đã sử dụng ngay lập tức.

Trong phút chốc, hắn cảm nhận được một luồng năng lượng đang chạy tới chạy lui ở trong cơ thể của mình, tựa như đang tìm kiếm một mục tiêu gì đó.

Cuối cùng, luồng năng lượng này trực tiếp nhập vào trong Tinh Thần Hải của bản thân, dung nhập vào trong cơ thể của ba kim hồn.

“Thẻ tùy cơ tăng năng lực được sử dụng thành công, năng lực linh hồn đã được tăng lên!”

Đùng!!

Sở Cuồng Nhân cảm nhận trong đầu của mình giống như đang nổ tung, ba kim hồn trong Tinh Thần Hải nở rộ ra quang hoa kim tính vô cùng lộng lẫy!

Thập Bát Chuyển Tam Nguyên Luyện Hồn Quyết cũng tự động vận chuyển.

Đệ thập tứ chuyển, đệ thập ngũ chuyển……

Quang hoa kim tính kia càng ngày càng mãnh liệt, cho đến khi bao phủ toàn bộ Tinh Thần Hải.

Nhưng thời điểm Thập Bát Chuyển Tam Nguyên Luyện Hồn Quyết đạt đến đệ thập lục chuyển, Sở Cuồng Nhân cảm nhận được linh hồn của bản thân đang đạt đến sự lột xác nào đó!

Giống như trong một ý niệm, suy nghĩ của bản thân liền có thể thoát ra khỏi cơ thể, ngao du hư không, tiến vào vũ trụ.

Loại cảm giác này, vô cùng kỳ diệu.

“Thái Hư Cảnh!!”

“Cảnh giới Linh hồn của ta đã thoát khỏi cảnh giới kim hồn, đạt tới cảnh giới Thái Hư!!”

“Nhất niệm ngao du Thái Hư, cảnh giới Thái Hư có thể quan sát vũ trụ!”

Trên mặt Sở Cuồng Nhân toát ra một tia vui mừng.

Cảnh giới linh hồn rất khó để có thể tăng lên, càng về sau càng khó, cho dù là cảnh giới Đại La, nhưng cảnh giới linh hồn muốn đạt tới cảnh giới Thái Hư cũng không phải là một việc đơn giản.

Tâm niệm của Sở Cuồng Nhân vừa chuyển động, chỉ thấy trên đỉnh đầu hắn lập tức hiện lên một nụ hoa sen mỹ lệ.

Nụ hoa kia từ từ nở rộ, lộ ra bảy cánh hoa.

Nếu như có người nhìn thấy một màn này, tất nhiên sẽ vô cùng chấn động.

Trên đỉnh tam hoa, đây là tiêu chí của cảnh giới Đại La!

Sau khi cảnh giới linh hồn tăng lên, Sở Cuồng Nhân đã bước nửa bước đến cảnh giới Đại La.

“Cảnh giới thứ nhất của Đại La, cảnh giới tam hoa, tam hoa là tiên nguyên chi hoa, thọ nguyên chi hoa, linh hồn chi hoa, theo đạo lý mà nói, cảnh giới Đại La sẽ ngưng tiên nguyên chi hoa trước, rồi tới ngưng tụ thọ nguyên chi hoa, cuối cùng mới là linh hồn chi hoa này, nhưng ta lại làm theo cách trái ngược, ngưng tụ ra linh hồn chi hoa này trước.”

Sở Cuồng Nhân lắc đầu cười, nhưng cũng không để ý lắm.

Dù sao con đường tu hành của hắn từ rất sớm đã khác xa một trời một vực so với người bình thường.

Ngưng tụ ra linh hồn chi hoa gì đó trước, cũng chỉ là trò trẻ con.

Sau khi linh hồn tăng lên, Sở Cuồng Nhân cảm thấy mỹ mãn, đối với chuyến đi đến Ngũ Hành Sơn lần này, càng thêm mong đợi.

…………

Ngũ Hành Sơn.

Trong truyền thuyết ở thời kỳ Tiên giới, nơi đây chính là nơi mà Viên Tổ tự phong ấn mình.

Nghe nói, Viên Tổ được trời ưu ái, vừa sinh ra liền có được thiên tư vô thượng, một đường tu hành, có thể nói là hát vang tiến mạnh, không có chút trở ngại nào, nhưng bởi vì tính tình kiệt ngạo, mang lại không ít mầm tai hoạ.

Trong đó có một lần huyên náo lớn nhất, đó là một con vượn với một cây côn, đánh lên Côn Luân Tiên Đình.

Trận chiến ấy, đánh đến trời đất tối tăm, toàn bộ Tiên Đình bị tổn binh hao tướng, nhưng Viên Tổ cũng bị thương không hề nhỏ, mặc dù bảo vệ được một mạng, nhưng cũng phải tĩnh dưỡng hồi lâu.

Mà nơi hắn tĩnh dưỡng, chính là Ngũ Hành Sơn này.

“Nghe nói, sau khi Viên Tổ đại náo Tiên Đình, cảm thấy tính tình có phần khiếm khuyết, dễ giận dễ nóng nảy, tuy có được thiên tư trác tuyệt, nhưng vẫn luôn vô duyên với đại đạo, cho nên tự mình phong ấn bản thân bên trong Ngũ Hành Sơn năm trăm năm, thiền định đạo tâm, sau khi xuất quan, liền được chứng đến Hợp Đạo, từng trở thành giai thoại một thời, đó là có một con vượn bị đè ép dưới Ngũ Hành Sơn, sau một thời gian lại đạt đến cảnh giới Hợp Đạo!”

Ở dưới Ngũ Hành Sơn, một tên tu sĩ đang hào hứng giảng giải về lời đồn vào thời kỳ Tiên Cổ.

Tu sĩ bốn phía nghe vô cùng mê say.

“Trời ạ, Viên Tổ trâu bò vậy sao, lúc hắn còn chưa phong ấn mình trong Ngũ Hành Sơn, chẳng phải còn chưa đạt đến cảnh giới Hợp Đạo sao, vậy mà còn có thể đại náo Tiên Đình sao? Kia chính là Tiên Đình thời kỳ Tiên Cổ đó, có lục ngự vô cùng cường đại tọa trấn Côn Luân tiên đình, là bá chủ giữa trời đất này, hắn là một Đại La, vậy mà sau khi đại náo, lại có thể không chết?!”

“Đó là đương nhiên, Viên Tổ thiện chiến, chiến lực Thông Thiên, khiêu chiến vượt cấp cũng không phải không có khả năng.”

“Không chỉ đơn giản như vậy, nghe nói khi Viên Tổ đại náo Tiên Đình, ăn vụng không ít đan dược quý báu của Tiên Đình Lão Quân, ngay sau đó lại bị lão quân ném vào bên trong Bát Quái Lô, liền luyện thành một đôi Thần Đồng còn có thân thể Kim Cương Bất Hoại, cũng vì lần cơ duyên đó, mới làm chiến lực của hắn cao hơn một tầng, Đại La nhưng có thể địch lại Hợp Đạo!”

“Lời nói như vậy, nhưng thật ra lại khiến ta nhớ đến Sở Cuồng Nhân, hắn cũng là bị ném vào bên trong Bát Quái Lô luyện hoá, thực lực cũng được tăng lên một khoảng lớn.”

“Bát Quái Lô này thật biết hố người, Tiên Đình dùng nó để đối phó địch nhân đến hai lần, mà những địch nhân này còn vì vậy mà trở nên càng thêm lợi hại.”

Rất nhiều tu sĩ bàn luận sôi nổi.

Khi nhắc tới Sở Cuồng Nhân lại xuất hiện lần nữa, mọi người khó tránh khỏi lại có chút cảm khái.

“Cũng không biết lần này Viên Chiến mời thiên kiêu, Sở Cuồng Nhân kia có thể đến hay không?”

Có người nhìn về phía đỉnh núi Ngũ Hành Sơn.

Chỉ thấy ở phía trên đỉnh núi kia, có một thân ảnh vĩ ngạn tay cầm trường côn kim sắc đứng sừng sững.

Đây là một con cự viên.

Người cao mấy trăm trượng, đầu đội Kim Cô, cả người tràn ngập chiến khí ngông cuồng ngập trời, cơ bắp trên người giống như từng gò núi nhô lên, như nước thép đổ bê tông, cho người ta một loại cảm giác kiên cố không thể phá vỡ nổi.

Con cự viên đứng sừng sững trên đỉnh núi này là Viên Chiến của Đấu Chiến nhất tộc ở Thập Vạn Đại Sơn!

Nghe nói, vốn dĩ Viên Chiến chỉ là một tên thiên kiêu tuyệt đỉnh, còn không với tới trình độ yêu nghiệt, nhưng sau đó lại ở bên trong sân thi đấu tinh không lấy được thần thiết và pháp môn tu hành do Viên Tổ ngày trước lưu lại, lúc này mới từng bước từng bước trỗi dậy, sau khi trở về từ trong sânn thi đấu tinh không, bế quan tu hành bên trong Ngũ Hành Sơn.

Sau khi xuất quan, chiến lực tăng vọt, lại trực tiếp nhảy lên đến vị trí thứ mười trên Tiên Bảng.

So với vị Kim Ô thiếu tổ đứng thứ bảy trên Tiên Bảng kia cũng không kém bao nhiêu, được vinh dự là một trong những Yêu Vương xuất sắc nhất trong tương lai của Thập Vạn Đại Sơn.

“Có người đến!”

Lúc này, thần sắc Viên Tổ nghiêm lại, nhìn về phía nơi xa.

Chỉ thấy một đạo kim quang bay vút tới, hóa thành một đạo thân ảnh mặc áo vàng cõng trường đao.

“Là Cổ Thiên Đao, đứng thứ hai mươi bảy trên Tiên Bảng!”