← Quay lại trang sách

Chương 1610 Cảnh tượng giết chóc rõ mồn một trước mắt, tình huống của Thạch Anh, Đại Lôi âm Tự

Ma, ma quỷ!!"

Tăng nhân ở Cực Nhạc Tịnh Thổ co quắp ngồi dưới đất, nhìn Sở Cuồng Nhân, tựa như nhìn thấy thứ kinh khủng nhất trên thế giới này!

Bản thân Sở Cuồng Nhân cũng ngây ngẩn cả người.

Bản thân mình đã làm chuyện gì vậy?

Vậy mà khiến cho người ta hoảng sợ thành bộ dáng như thấy quỷ này?

Mà tăng nhân kia nhìn Sở Cuồng Nhân, trong đầu, không tự chủ được có từng bức họa lóe qua, đó là những thứ hắn chôn giấu sâu trong trí nhớ của mình, ký ức kinh khủng không muốn nhớ đến nhất!

Đó là một nam tử bạch y, tay cầm cổ kiếm, trường kích, một đường sát phạt, cảnh tượng diệt phật doạ người.

Trời ạ!

Phật của ta!

Hắn không thể tin được, tại sao trên thế giới này lại có thể có ma quỷ kinh khủng như thế, cho dù là tà ma kinh khủng nhất mà phật kinh ghi chép lại, tuyệt đối cũng không thể so bì được với đối phương!

Nguyên một đám La Hán, Bồ Tát, ngã xuống ở dưới chân hắn.

Máu tươi nhuộm đỏ sơn hà khắp nơi, Thương Thiên Khấp Huyết, vạn phật kêu rên!

Nhưng những thứ này đều không thể khiến tên ma quỷ này dừng bước lại, không cản được tiếng kêu giết chọc, không thu được kiếm quang...

Từng bức họa quanh quẩn ở bên trong não bộ của tăng nhân, khiến hắn hoảng sợ đến cực hạn, co quắp ngồi dưới đất, toàn thân đổ mồ hôi lạnh, không dám động đậy.

Cực Nhạc Tịnh Thổ phía sau.

Có người nghe được hai chữ ma quỷ, nhất thời chạy vọt tới.

"Tà ma ở nơi nào?!"

"Để cho chúng ta siêu độ hắn đi!"

Khí thế của mọi người hung hăng, nhưng khi bọn hắn nhìn thấy Sở Cuồng Nhân, đồng tử đột nhiên co rụt lại.

Ngay lập tức, cũng giống hệt như vị tăng nhân lúc đầu kia, tất cả đều đặt mông ngồi dưới đất, mặt mũi tràn đầy vẻ hoảng sợ và bối rối.

"Là, là hắn."

"Tên ma quỷ như thế lại tới đây."

Mà Sở Cuồng Nhân bất đắc dĩ lắc đầu.

Hắn đã có suy đoán.

Những người này, chính là một trong những tăng nhân hôm đó đến đây ngăn cản hắn tiến về Thiên Long Tịnh Thổ, nhưng may mắn tiếp tục được sống sót.

"A di đà phật."

Lúc này, một tiếng niệm phật vang lên.

Phật quang tràn trề lưu chuyển, phất qua những vị tăng nhân này, đồng tử của các tăng nhân dần dần tan rã, sau đó từng người một liền bất tỉnh.

"Sở đạo hữu, mời đến đây."

Giọng nói thanh tao biến ảo khôn lường, là Vân Lam Phật.

Sở Cuồng Nhân không do dự, thân ảnh lóe lên, tiến vào Cực Nhạc Tịnh Thổ, đi tới phía trên Đại Hùng bảo điện.

Vân Lam Phật ngồi ngay ngắn ở nơi cao nhất trên đài sen, mà hai bên là các vị Bồ Tát khác nhau.

Mà lúc này, những vị Bồ Tát này nhìn thấy Sở Cuồng Nhân, ánh mắt vô cùng phức tạp, mang theo cảm kích cũng có, mà mang theo e ngại cũng có.

Nói tóm lại, không có cách nào dùng tâm trạng bình tĩnh để đối đãi với hắn.

Sở Cuồng Nhân cũng không ngoài ý muốn.

Trận giết chóc kia, cảnh tưởng cũng rõ mồn một trước mắt hắn, huống chi những vị tăng nhân ở đây.

"Sở đạo hữu, mặc dù ảnh hưởng của tiếng chuông diệt phật đã bị tiêu trừ, nhưng khoảng thời gian đã trải qua kia cũng đã trở thành cơn ác mộng trong lòng bọn họ, trong khoảng thời gian ngắn này, sợ là khó có thể biến mất, xin ngươi chớ chê bai."

Vân Lam Phật nói ra.

"Không sao, dù sao bị gọi là ma quỷ, cũng không phải lần một lần hai."

Sở Cuồng Nhân lạnh nhạt nói.

Vân Lam Phật chắp tay trước ngực, lần nữa gửi tới lời áy náy, lập tức hỏi: "Từ hai năm trước, đạo hữu tiến vào trong huyết hải liền không có tin tức, không biết làm sao trở về được?"

"Chuyện này nói ra rất dài dòng."

Sở Cuồng Nhân vẫn chưa nhiều lời, chỉ hỏi: "Hôm nay đến đây, chỉ là thuận đường đến đây bái phỏng một chút, không biết trận chiến hai năm trước cùng Tội Như Lai kia như thế nào?"

"Nghe nói tường tận..."

Vân Lam Phật nói đơn giản một lần.

Hai năm qua, Vân Lam Phật và Kiến Tính Phật liên thủ đối kháng Tội Như Lai.

Về sau, huyết hải buông xuống thất bại, Tội Như Lai cũng không để mất nhiều thời gian, rời khỏi Cực Tây chi địa, nghe nói sau này hắn ẩn hiện ở ma quốc, cũng sáng lập một thế lực tên là Huyết Sát.

Tội Như Lai thân là Hợp Đạo, tất nhiên sẽ được nhiều người ủng hộ, rất nhanh, Huyết Sát tông liền trở thành một thế lực không thể coi thường trong Tiên giới.

"Thì ra là thế."

Sở Cuồng Nhân khẽ gật đầu, tâm niệm lập tức chuyển động: "Không biết hiện tại Thạch Anh như thế nào?"

Cùng Vân Lam Phật trò chuyện lâu như vậy, cũng không thấy Thạch Anh đi ra gặp hắn.

Chuyện này có chút khác thường.

Dù nói thế nào cũng từng cùng nhau chiến đấu, xem như cảm tình phai nhạt, cũng sẽ không trốn tránh đến mức không gặp mặt.

"Chuyện này..." Nhắc đến Thạch Anh, Vân Lam Phật không khỏi thở dài: "Sở đạo hữu, đi theo ta đến đây."

Sở Cuồng Nhân cau mày lại, ẩn ẩn có loại dự cảm không được tốt.

Dưới sự dẫn đường của Vân Lam Phật, Sở Cuồng Nhân đi đến một ao sen kim sắc bên trong Cực Nhạc Tịnh Thổ.

Trong ao sen, có một đóa Phật Liên kim sắc, trên đài sen, một cô gái mặc trên người một bộ áo trắng an tĩnh nằm ở phía trên, khí tức yếu ớt, khi có khi không.

Chính là Thạch Anh!

"Đây là chuyện gì?" Sở Cuồng Nhân nhíu mày hỏi, đồng thời cũng để cho Tiểu Ái bắt đầu phân tích tình huống trước mắt của Thạch Anh.

"Hai năm trước, Tội Như Lai hiện thế, sức của một mình ta không có cách nào ngăn cản, lúc ấy chỉ có Kiến Tính Phật ra mặt, mới có thể cùng chống lại Tội Như Lai, mà Kiến Tính Phật tọa trấn Linh Sơn, trấn áp đạo nhiễm chi khí, khó có thể xuất thủ, Thạch Anh vì để đối phương xuất thủ, không tiếc hi sinh mệnh nguyên của bản thân, tạm thay Kiến Tính Phật, trấn áp đạo nhiễm chi khí ở Linh Sơn..."

Vân Lam Phật nhẹ nhàng nói.

Cũng chính bởi vì Thạch Anh hi sinh, Kiến Tính Phật mới có thể ra tay, ngăn Tội Như Lai lại, để Sở Cuồng Nhân ở bên trong huyết hải, ngăn trở hai thế giới dung hợp.

Bất quá, nàng cũng gần như ngã xuống.

"Tuy Kiến Tính Phật kịp thời chạy về, nhưng mệnh nguyên của Thạch Anh gần như bị thiêu đốt đến hầu như không còn, linh hồn cũng bị tiêu hao, gần như ngã xuống, chỉ có ở trong ao sen này mới có thể giữ lại một hơi tàn."

Rất nhanh.

Tiểu Ái đã phân tích ra kết quả.

Khó giải quyết, vô cùng khó giải quyết.

Muốn giúp Thạch Anh khôi phục, trên phương diện thân thể không là vấn đề, trong tay hắn, còn có một gốc Bất Tử Dược, bảo vật này có thể giúp người thực vật sống lại, iệu quả cường đại.

Dù sao hắn cũng có Thân Thể Bất Tử, nên không cần dùng.

Nhưng vấn đề quan trọng chính là vấn đề về linh hồn.

Linh hồn của Thạch Anh bị tiêu hao nghiêm trọng, gần như đã đến biên giới bị phá nát, một khi ra khỏi thân thể, liền sẽ hoàn toàn tiêu tán.

Đúng nghĩa chính là, hồn phi phách tán!

Loại thương thế linh hồn này rất khó giải quyết, cho dù là Quỷ Đế âm Phủ như hắn, cũng cảm thấy vô cùng khó giải quyết.

Quá yếu đuối.

Hiện tại Thạch Anh, yếu ớt đến mức đụng một cái liền nát.

Sở Cuồng Nhân ngưng tụ kiếm chỉ, một luồng âm khí ngưng tụ ở trên đầu ngón tay, đánh về phía ao sen, bay vào trong cơ thể Thạch Anh.

Sau đó, Bất Tử Dược được lấy ra, dưới tiên nguyên khuấy động, hóa thành bột thuốc đầy trời, rắc lên người Thạch Anh.

Dưới tác dụng của Bất Tử Dược, thân thể gần như bị phá nát kia của Thạch Anh, nhanh chóng được phục hồi như cũ, đến Vân Lam Phật nhìn thấy cũng phải tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

"Đây là Vương Mẫu Bất Tử Dược, hiệu quả quả nhiên bất phàm."

"Hiệu quả bất phàm, cũng không cứu được nàng, linh hồn của nàng, mặc dù ta tạm thời lấy quyền năng Quỷ Đế bảo vệ không rời, nhưng muốn khiến nàng tỉnh lại, còn phải tìm phương pháp khác."

Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.

"Làm phiền Quỷ Đế hao tổn tâm tư." Vân Lam Phật chắp tay trước ngực, cảm kích nói ra.

"Tiểu học muội của ta, có thể cứu sẽ cứu."

"Ha, nhân quả giữa Thạch Anh và Sở đạo hữu, Tĩnh Tuệ đã từng nhắc qua với ta."

"Tĩnh Tuệ, nàng đang ở tịnh thổ sao?"

"Không, những ngày này, nàng vì thương thế của Thạch Anh mà bôn ba khắp nơi, cũng không biết có kết quả hay không." Vân Lam Phật thở dài nói.

"Nàng ta cũng rất có nghĩa khí."

Sở Cuồng Nhân nhớ tới ngày xưa Tĩnh Tuệ cũng vô cùng hao tâm tổn trí vì n Hồng Hoa.

Sau khi gặp Thạch Anh, Sở Cuồng Nhân ở lại Cực Nhạc Tịnh Thổ chờ đợi mấy ngày, cùng Vân Lam Phật tham khảo một chút làm thế như thế nào để cứu được Thạch Anh, quyết định mấy phương án, nhưng đều không dùng được.

Hơn nữa, ngoại trừ chuyện của Thạch Anh, Vân Lam Phật cũng có chuyện gây phiền lòng khác.

Hỏi thăm một chút, mới biết được từ sau diệt phật chi kiếp, ở Cực Tây chi địa, đột nhiên có nhiều thế lực Phật Môn hơn, mượn cơ hội mời chào tín đồ, tạo ra trùng kích không nhỏ đối với ngũ phương tịnh thổ.

Thế lực Phật Môn kia, tên là... Đại Lôi âm Tự!