Chương 1613 Một tên Hạn Bạt, xin đừng xuất thủ, man hoang sơn hải
Địa Thư xuất hiện, không ít người đều đang mơ ước vật này.
Bên trong một dãy núi, có một đạo kết giới màu vàng đen vắt ngang trong đó, bên trong kết giới này có vô số phù văn huyền diệu đang quanh quẩn, làm cho người khác ngạc nhiên.
Nơi này, chính là chỗ mà Địa Thư xuất hiện.
"Địa Thư xuất hiện, tự mình phát triển thành một thế giới sơn hà, muốn có được Địa Thư, nhất định phải tiến vào thế giới sơn hà này, tìm tới cốt lõi của Địa Thư mới được."
"Chậc, thế giới sơn hà của Địa Thư, vô cùng huyền diệu, vô cùng lạ lùng, so với mảnh vỡ Hỗn Độn lần trước, chỉ sợ cũng không kém bao nhiêu."
Bên ngoài thế giới sơn hà của Địa Thư, không ít người hội tụ, chuẩn bị tiến vào bên trong bất cứ lúc nào.
Mà ngay tại lúc này.
Trong hư không, đột nhiên có tiên huy hai màu đen trắng lưu chuyển, dệt ra các đạo phù văn.
Một luồng uy áp vô cùng cường đại, gần như làm cho người khác hít thở không thông từ đằng xa bay lượn đến, chớp mắt đã đi tới trước mặt mọi người.
Tiên huy đen trắng vô tận thu liễm, đều tụ hợp ở trên người một người.
Đó là một người thanh niên mặc trên người đạo bào hắc bạch, dáng người thon dài, khuôn mặt tuấn lãng.
Nhưng chẳng biết tại sao, trên người người này lộ ra một luồng khí tức mới lạ làm cho thiên kiêu thế giới này cảm giác được tim đập nhanh, đạo của bọn họ, ở trước mặt thanh niên này, lại có loại cảm giác bị áp chế.
"Người này rốt cuộc là ai, tại sao lại cho người ta có loại cảm nhận kỳ quái này."
"Ta biết hắn, người này tự xưng là âm Dương Kiếp, chính là một yêu nghiệt mới vừa xuất hiện gần đây, tu vi của người này cực kỳ cường đại, yêu nghiệt bại trong tay hắn rất nhiều, mà lại là kẻ ra tay tàn nhẫn vô tình, vô cùng đáng sợ, bị tất cả mọi người coi là sát thủ yêu nghiệt, gặp hắn phải nhất định cách xa xa mới được."
"Ta đã thấy hắn xuất thủ qua, loại khí tức kia quá kỳ quái, thật đáng sợ."
Có yêu nghiệt nhìn thấy âm Dương Kiếp, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, toát ra vẻ sợ hãi.
Đối mặt với âm Dương Kiếp, bọn họ có loại cảm giác giống như đang đối mặt với thiên địch.
Mà âm Dương Kiếp đối với những thứ yêu nghiệt thiên kiêu phổ thông này cũng không có bất kỳ hứng thú gì cả, giờ phút này, hắn nhìn thấy Địa Thư diễn hóa ra thế giới sơn hà, lộ ra một nụ cười: "Chí bảo này có thể diễn hóa ra một mảnh thế giới sơn hà, quả là phi phàm, nếu như có được nó, sẽ có tác dụng vô cùng lớn đối với ta, có lẽ có thể phân cao thấp với tên quái vật kia!"
Quái vật kia, tất nhiên là Sở Cuồng Nhân.
Những ngày này, tần suất hắn xuất thủ ít đi rất nhiều, bởi vì hắn ẩn ẩn phát giác được, gia hỏa kia đã trở lại Tiên giới.
Tuy rằng không biết gia hỏa kia rốt cuộc làm sao trốn thoát ra từ trong biển máu.
Nhưng hắn không thể không đề phòng.
Hắn nhất định phải nhanh chóng tăng trưởng, mới có thể chống lại được đối phương.
"Thế giới Địa Thư, có lẽ sẽ có chỗ hữu ích đối với ta." âm Dương Kiếp âm thầm nói, sau đó bóng người lóe lên, nhanh chóng tiến vào trong thế giới Địa Thư.
Mà sau khi hắn tiến vào, tất cả các loại thiên kiêu yêu nghiệt cũng lần lượt đi vào.
Có hòa thượng Pháp Hải tay cầm Thiền Trượng kim sắc, tay nâng Tử Kim Bát, phật quang trên người hiển hóa, giống như Phật Tổ đi đến.
Có Câu Trần thiếu ngự ở Tiên Đình hiện ra dị tượng thiên quân vạn mã ở sau lưng, một người hợp thành đại quân, giống như ngự giá thân chinh, khí thế cuồn cuộn mà đến!
Cũng có Đông Hoàng thần tử, toàn thân lưu chuyển đế vương chi khí đi đến!
Mỗi một nười, chí ít đều là tuyệt đỉnh, thậm chí là yêu nghiệt cái thế, thiên kiêu yêu nghiệt bình thường, căn bản là theo không kịp.
Đùng!!
Thiên địa sụp đổ, một luồng khí tức vô cùng kinh khủng tràn ngập đến.
Trong không khí, đột nhiên có một luồng nhiệt độ vô cùng nóng rực lan tràn ra, mấy trăm vạn dặm sơn hà khắp nơi, trong chớp mắt đã hóa thành ruộng cạn.
Thảo mộc khô héo, giang hà khô cạn...
Không ít yêu nghiệt thiên kiêu cảm giác huyết dịch trong thân thể mình giống như muốn bốc hơi, vô cùng đáng sợ.
"Mau nhìn, ở nơi đó!" Có người chỉ nơi xa.
Mọi người nhìn lại nơi phát ra nhiệt độ, chỉ thấy một vị nữ tử vóc người có lồi có lõm, khuôn mặt vũ mị, mái tóc dài màu xanh nước biển đang từ từ đi tới.
Nữ tử này, đùi ngọc thon dài, da thịt trắng nõn, nhìn qua vô cùng tươi ngon mọng nước.
Nhưng nhiệt độ tràn ra từ trên người nàng, lại khiến cho mọi người ở đây cảm thấy vô cùng kinh dị.
"Bên trong khí tức nóng rực này, dường như xen lẫn một luồng âm khí khó nói lên lời, nàng, nàng là cương thi Hạn Bạt!!" Có người đoán được cái gì đó, không khỏi hoảng sợ nói ra.
Trong truyền thuyết cổ lão, trong thiên địa này có sinh linh bất tử bất diệt, ở bên ngoài lục đạo, kỳ danh là, cương thi!
Cương thi cổ xưa nhất có bốn vị, Hạn Bạt, Tướng Thần, Hậu Khanh, Doanh Câu.
Mà các cương thi sau này, cũng đều được truyền thừa từ bôna mạch này.
Nữ tử trước mắt này, toàn thân tràn ngập nhiệt độ nóng rực, bất kỳ nơi nào mà Hạn Bạt đi đến, đặc điểm đất cằn ngàn dặm giống nhau y hệt, gần như có thể xác định.
"Yêu nghiệt cấm khu Cương thi cũng tới."
"Ông trời ơi, khí tức này, thật là đáng sợ, đây tuyệt đối là một vị yêu nghiệt cái thế đó."
Mọi người thấy nữ tử kia từ từ đi đến, chỉ cảm thấy thân thể gần như muốn hóa thành tro bụi, vội vàng lui ra ngoài.
Mà nữ tử cũng không để ý đến mọi người, đi vào trong thế giới sơn hà của Địa Thư.
Chờ sau khi nàng đi, nhiệt độ ở xung quanh vẫn tồn tại trong một thời gian dài.
"Lần tranh giành Địa Thư này, sợ rằng sẽ vô cùng kịch liệt."
"Đúng vậy, nhưng mà, liệu người kia có tới hay không vậy?"
Đột nhiên, có người nhắc đến người kia.
Mà nghe đến đây, trong lòng mọi người khẽ động, mà về người kia là ai, thì lòng tựa như gương sáng.
Ai cũng đều rõ ràng rằng, nếu người kia tới.
Địa Thư này, có khả năng rất lớn sẽ rơi vào trong tay của hắn.
"Các ngươi nói người kia, có phải là hắn hay không." Lúc này, giọng nói của một thiên kiêu có chút run rẩy, vang lên.
Mọi người nhìn lại.
Chỉ thấy cách đó không xa có hai bóng người của một nam một nữ đi tới.
Trong đó nam tử đi ở đằng trước, một bộ áo trắng như tuyết, khí tức trên người cũng không mãnh liệt, thậm chí có thể nói là thường thường không có gì lạ, không lộ ra ngoài.
So sánh với thanh thế to lớn trước đây của mấy vị yêu nghiệt ở trên sân mà nói, còn kém hơn quá nhiều.
Nhưng tất cả mọi người rõ ràng, người này, không cần ra sân quá mức loè loẹt, chỉ cần hắn xuất hiện, thì nghiễm nhiên sẽ trở thành trung tâm của thế giới này, và là tâm điểm chú ý của tất cả mọi người.
Khi hắn đi vào, không ít người hít vào một ngụm khí lạnh.
"Quả nhiên hắn cũng tới."
Người tới, tất nhiên không phải là ai khác, mà chính là Sở Cuồng Nhân.
Hắn đi đến trước mặt thế giới sơn hà của Địa Thư, liếc nhìn mọi người một chút, cười nhạt nói: "Chư vị, ta muốn Địa Thư này, nếu như thấy được, xin mời đừng xuất thủ, miễn tổn thương hòa khí."
Nghe được lời này của hắn, mọi người không biết nên nói hắn tự tin, hay là cuồng vọng nữa.
Nhưng bọn họ đều biết rõ, đối phương tuyệt đối có năng lực và tư cách để nói ra những lời như vậy
"Đúng đúng, Sở đạo hữu nói rất đúng, lần thăm dò thế giới Địa Thư này, đều là tìm các cơ duyên khác, còn về phần Địa Thư này, đương nhiên là của Sở đạo hữu."
"Đúng vậy, ngoại trừ Sở đạo hữu ra, Địa Thư này, không có người nào có tư cách đạt được."
"Sở đạo hữu yên tâm, chúng ta sẽ không tranh Địa Thư này với ngươi đâu."
Nói đùa cái gì vậy.
Tranh giành bảo vật với Sở Cuồng Nhân, bọn họ còn muốn sống lâu hơn một chút đây này.
Mà Sở Cuồng Nhân nghe được lời của mọi người, cười nhạt một tiếng: "Đã như vậy, thì ta đa tạ chư vị trước vậy."
Nói xong, hắn mang theo Lam Vũ, đi vào thế giới Địa Thư.
Sau khi vượt qua tầng kết giới huyền hoàng sắc kia, đập vào mi mắt, chính là một thế giới khác vô cùng rộng lớn!
Non xanh nước biếc, linh khí dồi dào giữa trời đất, gần như hóa thành thực chất.
Có dãy núi cao sừng sững, mây che sương mù lượn quanh, dường như trong đó có tiên huy lấp lóe, rất nhiều tiên thụ linh quả, ẩn chứa trong đó, làm cho người khác kinh thán.
Có sóng biếc cuồn cuộn, rất nhiều hòn đảo tô điểm trong đó, như chòm sao tươi sáng.
Nhưng ở bên trong sơn hải này, cũng không phải một nơi an bình an lành.
Mà ở trong đó, có rất nhiều dị thú, tiếng gầm, tiếng huyết nhục bị xé rách, âm thanh nghiến răng, ẩn ẩn truyền đến.
Đây là một mảnh, man hoang sơn hải!