Chương 1735 Rốt cuộc ngươi cũng không phải Thần Vương, hạng nhất bảng Thiên Thần đến
Thần Vương khanh, nghe nói là nơi một vị Thần Vương ngày xưa lưu lại!
Cho nên nơi đây cũng lưu lại khí tức của vị Thần Vương kia, mà vị Thần Vương kia, vừa đúng lúc chính là Thần Vương của Đế Vương nhất tộc!
Đây cũng là nguyên nhân Đế Lưu Phương lựa chọn Thần Vương khanh là nơi tiến hành vây giết Sở Cuồng Nhân!
Dẫn động khí tức Thần Vương, chính là sát chiêu của hắn!
"Thiên Kiếm, cho dù tu vi của ngươi mạnh mẽ, cổ kim hiếm người nào so được, nhưng đối mặt với sức mạnh Thần Vương, ngươi còn có năng lực phản kháng sao?!"
Đế Lưu Phương đứng lơ lửng trên không, trên người có từng đạo khí lưu màu vàng óng xoay quanh, đó là Thần Vương chi khí!
Hắn đưa tay đánh ra một chưởng, sức mạnh tiên nguyên hùng hồn bá đạo dung hợp với Thần Vương chi khí, đánh về phía Sở Cuồng Nhân, uy lực của nó trực tiếp phong tỏa một phương hư không!
Ông!!
Một đạo kiếm khí chém ra, ầm ầm va chạm với chưởng khí!
Chỉ thấy Sở Cuồng Nhân lùi lại mấy trăm trượng, đây là lần đầu tiên hắn bị bức lui!
Từ khi khai chiến đến bây giờ, đây là lần đầu tiên hắn bị bức lui!
Chuyện này làm mọi người xôn xao.
"Cái gì, Thiên Kiếm lui!"
"Quả nhiên, đối mặt với sức mạnh Thần Vương, cho dù là Thiên Kiếm cũng khó có thể chống cự sao?!"
"Trách không được Đế Lưu Phương muốn lựa chọn đánh một trận với Thiên Kiếm ở chỗ này, hắn là yêu nghiệt của Đế Vương nhất tộc, tất nhiên có biện pháp dẫn động sức mạnh Thần Vương nơi đây."
Thần Vương và Đại La, nhìn như chỉ chênh lệch một cảnh giới, nhưng lại một trời một vực.
Trên bản chất, đã vô cùng khác biệt.
Cảnh giới Đại La đối mặt với Thần Vương, cũng chính là Hợp Đạo, sẽ không có bất kỳ sức đánh trả nào, giống như người phàm đối mặt với tiên nhân.
Dù Đế Lưu Phương chỉ dẫn động khí tức Thần Vương lưu lại, nhưng dù sao cũng là sức mạnh Thần Vương, cho dù chỉ là khí tức lưu lại cũng không phải dễ dang chống cự như thế.
"Thiên Kiếm, cảm nhận một chút sự cường đại của Thần Vương đi!"
Bóng người Đế Lưu Phương lóe lên, lao về phía Sở Cuồng Nhân, song chưởng ẩn chứa khí tức Thần Vương, liên tiếp đánh ra, uy thế dồi dào tuyệt luân.
Sở Cuồng Nhân không lùi không tránh, kiếm khí quấn quanh ở trên mũi kiếm, liên tục bắn ra.
Kiếm và chưởng, liên tục tấn công, mỗi lần va chạm, đều giống như hai ngôi sao lớn va chạm, gây ra cơn bão năng lượng đủ để xé rách một Kim Tiên đỉnh phong.
"Thiên Kiếm, uy phong trước đó của ngươi đi đâu rồi?!"
"Sao ngươi không xuất thủ!"
"Ha ha, Thiên Kiếm, không gì hơn cái này!"
Hai tay Đế Lưu Phương liên tục đánh ra, liên tục đánh vào phía trên mũi kiếm Vô Đạo, không có bất kỳ trình tự quy tắc gì, chỉ đơn giản là dốc hết toàn lực mà đánh!
Dưới công kích như vậy, kiếm khí Sở Cuồng Nhân phát ra, liên tục bị đánh nát!
"Giới chỉ này, không phải là thứ ngươi nên có!"
Lúc này, Đế Lưu Phương bắt lấy cánh tay của Sở Cuồng Nhân, nhìn giới chỉ màu đen trên ngón tay hắn, ánh mắt ngưng trọng, hóa chưởng thành lưỡi dao, muốn chém bàn tay của đối phương và cả giới chỉ xuống!
Đùng!
Giờ phút này, kiếm áp mạnh mẽ bao phủ ra, cổ tay Sở Cuồng Nhân chấn động, đúng là thay đổi tư thái phòng ngự, đánh Đế Lưu Phương bay ra ngoài.
"Có phải ngươi có hiểu lầm gì rồi hay không?"
"Không đánh trả, là vì muốn nhìn xem ngươi có thể làm đến mức nào mà thôi, hiện tại xem ra, cho dù là vận dụng khí tức Thần Vương, ngươi vẫn không đủ lật trời như cũ."
Vô Đạo trong tay Sở Cuồng Nhân chém ra, kiếm quang doạ người tuôn ra, bao phủ Đế Lưu Phương!
Ầm!
Kiếm khí cường đại gần như đánh nát khí tức Thần Vương trên người hắn, khiến hắn bay ngược ra sau, đồng tử nhịn không được mà hơi hơi co rụt lại.
Nơi xa.
Mấy người Lạc Tuyết, Lăng Phi, Hàn Tinh Vũ đang lo lắng không khỏi thở dài một hơi.
"Thiên Kiếm quả nhiên là Thiên Kiếm, chỉ một Đế Lưu Phương, cho dù có dẫn động khí tức Thần Vương, sao có thể đối địch với hắn?"
"Đúng vậy, Thần Vương quả thật cường đại, nhưng rốt cuộc thì Đế Lưu Phương không phải Thần Vương chân chính."
Ánh mắt Đế Lưu Phương ngưng trọng nhìn Sở Cuồng Nhân, chỉ thấy tay hắn kết thành pháp quyết huyền diệu, Thần Vương chi khí quanh người nhảy lên tới cực hạn, ý đồ một lần hành động trấn áp đối phương.
"Rốt cuộc, ngươi cũng không phải Thần Vương!"
Sở Cuồng Nhân đứng chắp tay, Vô Đạo chém ra, vô địch Đại La ý, tuôn ra, hóa thành kiếm quang sáng sủa chói mắt.
Dưới một kích này, Đế Lưu Phương bị đánh bay ra ngoài, miệng phun máu tươi, khí tức Thần Vương thật vất vả mới tụ lại cũng tán loạn, tản mạn ra khắp nơi.
"Kết cục của mọi chuyện đã định!"
"Thiên Kiếm, thắng!"
"Không nghĩ tới, Thiên Kiếm sẽ cường đại đến loại tình trạng này, tam hoa kia, quá không thể tin nổi."
"Hắn có thể có chiến lực mạnh mẽ như thế, không thể bỏ qua công lao của tam hoa kia."
"Đúng vậy."
Mọi người nghị luận, đối với thực lực của Sở Cuồng Nhân, lại có nhận thức mới.
Vốn dĩ, bọn họ cho rằng Sở Cuồng Nhân có thể bước vào năm vị trí đầu trên bảng Thiên Thần, hiện tại xem ra, người ta căn bản khinh thường năm vị trí đầu đó.
Thậm chí, cho dù đệ nhất trên bảng Thiên Thần, Đế Thiên Thu đích thân đến, mọi người cũng cảm thấy đối phương không nhất định sẽ là đối thủ.
"Không được, không thể để cho hắn không chút kiêng kỵ mà đồ sát yêu nghiệt ở mười vị trí đầu trên bảng Thiên Thần như thế."
"Hàn Long công tử mới vừa thức tỉnh, không thể để cho hắn chết."
"Ô Thiên Minh cũng giống vậy, trên người hắn có mang huyết mạch Minh Thần, tuyệt không thể xảy ra chuyện gì, nhất định phải ngăn cản Thiên Kiếm!"
Đại năng của thế lực khắp nơi có chút ngồi không yên.
Phải biết, Sở Cuồng Nhân đã giết không ít yêu nghiệt, Trọc Minh, Sơn âm Tú, Hồng tiên tử, Liễu Xuyên Tinh, Mạc Vô Kỵ còn có Quý Phi Vân, nếu lại để cho hắn đồ sát tiếp, thì mười vị trí đầu trên bảng Thiên Thần, chỉ sợ sẽ bị một mình hắn giết hết.
Bọn họ nhất định không có khả năng dễ dàng tha thứ loại chuyện như vậy phát sinh, liền muốn xuất thủ ngăn cản Sở Cuồng Nhân.
Nhưng còn chưa chờ bọn họ xuất thủ, một đại năng dường như chú ý tới cái gì đó, ánh mắt lóe lên: "Chờ một chút, có người đến."
Bên trong Thần Vương khanh.
Những khí tức Thần Vương vốn muốn tán loạn kia dường như cảm ứng được cái gì đó, bỗng nhiên hội tụ về phía bầu trời.
Lập tức, phía trên một bên khác của Thiên Nguyên cổ tinh, một luồng khí tức mênh mông ầm ầm bạo phát, kéo theo uy áp đế vương vô cùng cường thế, từ trên trời giáng xuống!
Một bóng người mặc trên người trường bào kim sắc, từ từ đạp không mà đến.
Đây là một thanh niên mày kiếm mắt sáng, mặc trên người trường bào kim sắc cẩm tú long văn, quý khí bức người, giống như một vị đế vương cao cao tại thượng.
Nhất là khi được khí tức Thần Vương phụ trợ, quanh người chiếu rọi ra tiên huy vô tận, uy áp bàng bạc, che đậy đương đại.
"Là hắn, đệ nhất trên bảng Thiên Thần, Đế Thiên Thu!!"
Có người nhận ra, lúc này vô cùng xôn xao.
Đế Thiên Thu, đây là một tồn tại có thể gọi là truyền kỳ ở bên trong một đời trẻ tuổi, được vinh dự là người có được thiên tư mà không người nào có thể vượt qua trong một trăm vạn năm trở lại đâu!
Hơn 300 năm trước, sau khi đánh bại Hướng Thiên Thương, liền trở thành đệ nhất trên bảng Thiên Thần, đến bây giờ, không người nào có thể đánh bại hắn.
"Không nghĩ tới Đế Thiên Thu sẽ đến!"
"Ông trời ơi, vậy mà Đế Thiên Thu lại tới, lần này, càng thêm náo nhiệt."
"Hắn cũng tới đối phó Thiên Kiếm sao?!"
Mọi người vô cùng chờ mong, đều muốn mở mang kiến thức xem thực lực của vị đệ nhất trên bảng Thiên Thần này mạnh mẽ đến mức nào.
Mấu chốt nhất là, đều muốn biết giữa Sở Cuồng Nhân và Đế Thiên Thu, người nào mạnh hơn?
Nơi xa.
Trong mắt Phong Khinh Ngọc lộ ra một tia kinh dị: "Hắn tới, sợ là Thiên Kiếm sẽ gặp phiền toái."
Vút!
Một bóng người xuất hiện ở bên cạnh Phong Khinh Ngọc, người tới mặc trên người chiến giáp đen nhánh, toàn thân trên dưới lưu chuyển một luồng bá khí vô cùng kinh khủng!
Phong Tình Tuyết bị bóng người đột nhiên xuất hiện này làm giật mình kêu lên.
Phong Khinh Ngọc thấy bòng người này, cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, lườm đối phương một chút, thản nhiên nói: "Hướng Thiên Thương, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ."
Hướng Thiên Thương, hạng hai trên bảng Thiên Thần.
"Ngươi cảm thấy, giữa bọn họ, ai sẽ thắng?" Hướng Thiên Thương hỏi.
"Thiên Kiếm liên tục đại chiến, hiện tại lại đối mặt với đối thủ như Đế Thiên Thu, muốn thắng, chỉ sợ không đơn giản."
"Ngươi cho là hắn sẽ thất bại?"
"Không biết, loại tồn tại như bọn họ, không thể phán đoán theo lẽ thường." Phong Khinh Ngọc nói ra.